Mỗi ngày đi học là một niềm vui (H) CẢNH BÁO LOẠN LUÂN

PN2: Xin EXP (khi Triệu Lâm mang thai Vân Vân, 2cp, sản nhũ, pregplay)



#Note: Về cái xưng hô chồng bé, chồng nhỏ ý chỉ là nhỏ bé ấy, chứ không phải chồng hai chồng ba chồng bốn gì nhen, tại tui thích chữ bé với nhỏ lứm :"> (giống như gọi là bé ơi, nhỏ ơi ấy)

Có thể nói, do tần suất đụ chịch ở cái đất nước này quá là cao đi, thế nên, dường như ở mỗi thành phố nào cũng phải cho xây thêm mấy lớp học hướng dẫn làm tình cho những cặp chồng chồng son, để cho họ có thể cảm nhận được khoái hoạt cực hạn khi làm tình nhưng vẫn không phải ảnh hưởng tới đứa con yêu của hai người.

Ngoài ra, việc tham khảo kinh nghiệm từ những người đi trước quá bình thường luôn, thế nên, nếu đứng từ ngoài đường liếc ngang qua mấy ô cửa sổ của những dãy nhà nối nhau thì có thể thấy hai ba cặp nào đấy đang làm tình điên cuồng, trong khi các ông bầu vừa khốn đốn bưng bụng lớn vừa khoan khoái ăn liếm cặc bự.

Triệu Lâm mỉm cười ve vuốt bụng. Cứ năm phút là y lại như tên ngốc ngồi âu yếm cục cưng trong bụng như một ông bầu mới có đứa con đầu lòng, dẫu cho thằng nhỏ Vân Thiên nhà y đã có thể trèo cây bắt cá làm đủ trò rồi. Chợt, trên da bụng nhô lên một cục nhỏ xíu xiu, báo hiệu rằng bé Vân Vân đang cục cựa đạp đá bên trong bụng y, làm cho người cha trẻ tuổi cười khanh khách và quay sang nói đùa với chồng mình rằng "Anh yêu, anh xem thằng nhỏ quậy chưa nè, cứ đạp bụng em suốt."

"Đúng là quậy thật, chẳng khác em tí nào cả." Vân Mặc cũng cười mỉm dịch lại gần chồng nhỏ, hắn nhẹ nhàng đặt tay lên phần bụng đã sáu tháng của y, cẩn thận xoa nhẹ quanh phần rốn có hơi lồi: "Ông nhõi con này, không biết mai này sẽ như thế nào nhỉ?"

"Chắc là giống anh ha, đẹp trai thế này." Triệu Lâm dùng ngón tay dí vào mũi Vân Mặc, khúc khích nghiên nghiến phần chóp mũi cao của ông chồng: "Nó hiếu động thật đấy, giống y như anh, cứ luôn táy máy tay chân."

"Ừ, anh táy máy tay chân lắm." Vân Mặc thương yêu hôn cái chụt lên má mềm của Triệu Lâm, sau đó, hắn dần đưa môi xuống, mút nhẹ vào xương hàm gọn ghẽ của y làm cho người kia phải rên nhẹ: "Miệng anh cũng nghịch nữa."

"Cái anh này... ưm..." Triệu Lâm chỉ híp hờ mắt nghểnh cổ lên, thân dưới như có như không mà hẩy ra đằng trước, mời gọi cái tay hư hỏng của Vân Mặc đã lân la quanh bẹn háng ướt nhẹp của y: "A, đừng mà..."

"Đừng gì hả em?" Vân Mặc dùng răng nhay một vệt đỏ nhạt lên cần cổ trắng muốt của chồng nhỏ và bật môi ra. Tách, sợi nước trong như dây leo vắt vẻo nối từ răng hắn đến phần da thịt mềm mại, càng làm cho thú tính bên trong hắn thêm phần thô bạo: "Đừng hôn nữa, hay là đừng dừng lại?"

"...Biết rồi mà còn hỏi, anh kì ghê." Triệu Lâm bĩu môi mắng yêu Vân Mặc, tiếp theo, y choàng tay qua cổ Vân Mặc, bầu ngực đẫy đưa lên dâng vào miệng khát của chồng, cùng với đó là lời mời mọc yêu kiều khiến hắn phải phát cuồng: "Chồng ơi, bú vú em đi, sữa trướng quá, chồng ơi..."

"Ừ." Vân Mặc chỉ gấp gáp đáp lại một chữ như thế rồi vội vàng vạch áo Triệu Lâm lên, môi nhanh chóng áp vào đầu ngực thơm tho rồi nút chùn chụt như khát sữa lâu ngày. Núm vú to trong miệng hắn không ngừng rỉ ra dịch sữa ngọt lành, một núm vú khác đang nằm trong tay hắn cũng đang sung sướng chảy sữa.

Hai bầu vú dâm được chồng lớn chăm sóc chu đáo khiến Triệu Lâm không khỏi uể oải ngã người vào phần dựa ghế sofa. Cứ mỗi khi Vân Mặc ác ý đá lưỡi vào núm vú là Triệu Lâm lại phải rên la thất thanh, lồn ướt cùng cu nứng thì khó chịu cọ vào hạ bộ của chồng: "Chồng ơi, hưm... sữa, sữa của em có ngon không anh... a, sướng quá, ư, anh à, đừng, đừng, nhanh quá..."

Viên thịt dâm liên tục được đầu lưỡi quấy đảo, lỗ sữa nhỏ yếu chỉ đành òng ọc sữa dưới sự tiến công hung mãnh của Vân Mặc. Thấy chồng nhỏ khốn khổ van nài như vậy, Vân Mặc càng thêm phấn khích, hắn ép sát người mình lại, đè Triệu Lâm nằm phệch ra ghế sofa, dùng đầu gối nhè nhẹ đẩy vào lồn ướt của y: "Thích chứ cưng?"

"Thích, dạ thích, ưm..." Triệu Lâm ngượng ngùng che tay lên mặt, không dám nhìn vào nét cười nham hiểm của chồng lớn: "Chồng ơi, đừng trêu em nữa mà, hưm, cho vào đi..."

Tưởng chừng như bầu không khí ngọt ngào đặc kẹo trong phòng đang tới đà cao trào nhất, thì bỗng, kính coong một tiếng, ngoài cửa dường như có ai đã bấm chuông, báo rằng có việc đang cần chủ nhà.

Cả hai không khỏi ngơ ngẩn nhìn về phía cửa, để rồi âm thầm tiếc nuối vì bị phá ngang cuộc vui giữa chừng. Vân Mặc khó chịu nheo mi, hắn đi xuống, cẩn thận vuốt phẳng lại nếp áo cho Triệu Lâm, bẹo má y một hai cái rồi mới hậm hực đi ra ngoài cửa, vừa đi vừa hắng giọng nói to: "Ai thế?"

"Anh Mặc, là em đây!" Từ ngoài có tiếng một chàng trai trẻ tuổi vọng vào, nghe qua thì có chút vội vã: "Thằng Hải nè anh!"

"Hải... à, nhớ rồi." Vân Mặc mở cửa ra, quả nhiên là thấy Phạm Hải cùng chồng nhỏ của anh ta là Biên Tinh đang đứng đó. Phạm Hải thấy Vân Mặc có vẻ bức bối thì cũng đoán được một hai phần, vì thế, anh chỉ đành cười xòa khum tay xum xoe với vị đàn anh điển trai này: "Anh Mặc, anh không nhớ hả, hôm nay em có xin phép để vợ chồng em đến nhà anh học hỏi kinh nghiệm nè."

"Nhớ chứ." Vân Mặc thở dài gãi tóc. Chết tiệc, tại sao hắn lại quên mất cơ chứ, hôm nay là ngày mà hai chồng chồng Phạm Hải cùng Biên Tinh đến đây nhờ hắn và Triệu Lâm chỉ bảo cách làm tình khi đang trong thời kì mang thai, vậy mà mãi lo chuyện công việc nên hắn cũng chẳng màng mấy. Vân Mặc mím môi tính toán một hồi, cuối cùng, hắn hất cằm vào cửa, ý bảo là vào nhà đi: "Chồng anh cũng chuẩn bị rồi, hai đứa cứ thoải mái nhé."

"Vâng, cảm ơn anh!" Phạm Hải mừng vui nói to. Anh ta hí hửng kéo tay Biên Tinh tới bên cạnh, cười híp mắt hôn sâu vào gò má mềm của cậu chồng bé: "Bé ơi, đừng ngại ha, có gì thắc mắc thì cứ hỏi anh Triệu Lâm ấy, anh ấy hiền lắm, không sao đâu."

"Nhưng mà..." Biên Tinh đỏ mặt đẩy cái mặt thúi đòi hôn của Phạm Hải ra, cậu cắn môi dưới mắng thầm Phạm Hải, bộ anh nghĩ việc nhờ người khác chỉ dạy chuyện làm tình thì phải trơ mặt ra hả: "Em... kì lắm, thôi..."

"Ôi, bé không thương anh thì cũng phải thương cho mình chứ." Phạm Hải đáp tay lên bụng Biên Tinh, ở đó có một sinh mệnh đã tròn hai tháng của anh và cậu: "Anh nhịn thì được nè, nhưng em có nhịn được không? Không phải bác sĩ dặn là phải thường xuyên cung cấp tinh dịch hay sao, không thì làm sao em có đủ sức sinh con chứ?"

"Nhưng mà..." Biên Tinh vẫn còn định kèo nèo nói này kia, thế nhưng Phạm Hải đã nhanh trước một bước, anh ta kéo tay Biên Tinh bước lẹ vào nhà Vân Mặc, tiện tay đóng lại luôn cửa lớn giùm hắn: "Thôi, ngoan, nghe lời anh, cũng như là thương con và em, nhé?"

"Vâng ạ..." Biên Tinh thất thiểu đáp lại. Không phải là cậu không muốn thân mật với Phạm Hải, thậm chí là cực kì thèm luôn ấy chứ, nhưng cái chuyện phải đối đáp mấy vấn đề nhạy cảm với người khác thì ngại chết đi được.

"A, chào hai đứa ha." Triệu Lâm thấy đôi chồng chồng trẻ kia bước vào thì hồ hởi chào một câu: "Anh có nghe anh Mặc nói rồi, là hai đứa muốn anh chỉ dạy kinh nghiệm phải không?"

"Dạ phải!" Phạm Hải cười lớn nói, rồi dùng tay đẩy nhẹ vào lưng Biên Tinh và nói thầm với cậu: "Nè, em lên chào anh Lâm một tiếng đi, anh ấy dễ chịu lắm, không sao đâu."

"...Dạ." Biên Tinh gật đầu, cậu bẽn lẽn bước tới, đôi mắt tơ chớp mấy cái kèm với câu chào nhẹ nhàng: "Em chào anh Lâm ạ."

"A, em là chồng nhỏ của Hải ha." Triệu Lâm cười, y đập tay vào chỗ trống bên cạnh, ra hiệu Biên Tinh tới đây: "Em ngồi cạnh anh này, có gì muốn hỏi thì cứ hỏi đi, không thì chúng ta vào bài chính luôn."

"...A, anh ơi..." Biên Tinh xoắn xuýt nói, đôi má hơi gợn hồng hiện tại đã đỏ hây như gấc chín rục: "Mình... vào bài chính luôn được không anh."

"Hở?" Triệu Lâm có hơi ngạc nhiên nhìn Biên Tinh, nhưng rồi y cũng cười nhẹ đáp lại cậu: "Được, vậy thì chúng ta vào bài chính luôn nhỉ."

Năm phút sau, cả bốn người đã đồng loạt lõa thể. Cũng không hẳn là thế, trên người hai ông bầu vẫn còn mặc một cái áo sơ mi rộng thình do hai gã chồng ngoan cố bắt họ phải khoác lên, tránh để cho chồng lớn của nhà kia hăm he dòm ngó tấm thân ngọc ngà. Phạm Hải vừa cười vừa dỗ dành Biên Tinh cứ tự nhiên, còn Vân Mặc thì lại bàn tính với Triệu Lâm rằng tư thế nào sẽ ít lộ thân thể của y nhất làm Triệu Lâm không khỏi cười tủm tỉm.

"Được rồi, sao mà chả được." Triệu Lâm vỗ cái bộp vào vai Vân Mặc và lườm hắn một cái, ngầm bảo anh xấu tính quá đi: "Được rồi, hai đứa, do Biên Tinh chỉ mới mang thai hai tháng thôi, vì thế nên hai đứa cần tránh việc quan hệ bằng... ừm, lỗ trước nhé."

Thấy Biên Tinh núp ra đằng sau Phạm Hải, Triệu Lâm cũng phải cố gắng dùng từ sao cho đỡ ngượng nhất có thể, mong rằng cậu nhóc kia không khỏi phải căng thẳng: "Anh nghĩ chắc hẳn là mấy đứa đã quan hệ bằng lỗ nhị rồi ha, nên mấy đứa có thể giải quyết bằng lỗ nhị nè. Có thể là Biên Tinh đã... hấp thu đủ tinh trùng nhưng anh chắc là chuyện vui vẻ của mấy đứa vẫn chưa thăng hoa đâu, nên việc quan hệ bằng lỗ sau có thể giúp mấy đứa đạt được cực khoái đó."

"A..." Biên Tinh ngại tới mức tai đỏ muốn rỉ cả máu, cậu xấu hổ vùi đầu vào bờ ngực trần của Phạm Hải, mông nhỏ bên dưới theo từng lời Triệu Lâm nói đã nhỏ ra một ít nước.

"Nói sơ qua là vậy. Bên cạnh đó, đặc biệt là em, Hải..." Triệu Lâm nhìn về phía Phạm Hải, nghiêm túc dặn dò anh ta: "Trong suốt thời gian quan hệ, nếu như muốn thử các tư thế mới lạ thì em phải chắc chắn độ an toàn cũng như là kiểm soát được thể lực của mình, nếu như quá ngắn thì không thể khiến Biên Tinh thỏa mãn được, còn nếu như quá lâu thì sẽ ảnh hưởng đến thân thể của em ấy, vì trong khoảng thời gian này cơ thể ông bầu khá là nhạy cảm đấy."

"Dạ vâng." Phạm Hải ngoan ngoãn gật đầu: "Em nhớ mà."

"Vậy thì vào bài chính thôi." Triệu Lâm hài lòng nhìn anh, rồi quay lại với chồng mình, nói: "Lại đành phải nhờ anh rồi, chồng yêu."

"Có gì đâu, dù sao thì cả hai cũng cùng vui mà." Vân Mặc đụng môi vào má mềm của vợ, tay to nghịch ngợm quen cửa quen nẻo luồn vào áo và ve vuốt sống lưng cong mướt của Triệu Lâm: "Nhưng tối bé phải cho anh nghịch vú bù, không là anh giận đó."

"Biết rồi khổ quá." Triệu Lâm giả vờ tát vào má Vân Mặc, mông to ưỡn ẹo đưa ra sau, khêu gợi mời chồng lớn mau đến vỗ về nó: "A, chồng ơi, mông nhỏ nhớ anh quá, ư..."

Vân Mặc thở hồng hộc, hai bàn tay gân guốc nóng vội nhào nặn phiến thịt mềm làm cho từng dấu đỏ lũ lượt hiện lên lớp da mịn mượt. Triệu Lâm cũng khép hờ mắt thở dốc, nhưng y cũng cố gắng thuyết giảng với đôi chồng chồng trẻ kia: "Hai em có thể, ưm, xoa nắn mông thế này để kích thích, a, chồng ơi... tiếp đó là mở rộng lỗ hậu, để cho Biên Tinh được thoải mái mà hưm, chồng ơi, đừng, đừng nhấn mà..."

Hóa ra là ngón giữa dày thô của Vân Mặc đang nhấn rút vào lỗ đít chèm nhẹp của Triệu Lâm, tiếng nước lép nhép do tay ma sát vào thành ruột vang lên thật rõ, làm cho đôi chồng chồng ở đối diện không khỏi e thẹn mà quay mặt đi.

"Bé Tinh..." Phạm Hải thì thầm vào bên vành tai đỏ hồng của Biên Tinh, từng làn hơi nóng ẩm cứ vậy mà xộc thẳng vào lỗ nhĩ của cậu: "Anh cứng rồi."

"A..." Biên Tinh mở to mắt nhìn chồng lớn nhà cậu, nét mày cương nghị đanh chau cùng với tông giọng trầm thấp của anh ta càng làm cho cơn nứng ngầm của cậu thêm rõ rệt: "Anh ơi..."

"Ừ, anh đây." Phạm Hải dựa mặt vào bả vai thon của cậu chồng nhỏ, hít vào một hơi thơm ngát mùi hương chỉ thuộc riêng về Biên Tinh: "Em có muốn không, hả bé?"

"Dạ, dạ muốn..." Biên Tinh ấp úng nói, cậu ngửa mặt lên, dâng cho chồng cái cổ non yếu của mình: "Chồng ơi, em muốn, em muốn chồng đụ em, hưm..."

Phạm Hải ngẩng mặt, gần như ngay lập tức, hai tay anh ta đan lại và bưng lấy cằm chồng nhỏ, môi nóng áp sát rịt vào đóa môi mềm mại đối diện. Cẩn thận nhấm nuốt dịch dãi thơm ngọt của Biên Tinh, anh thỏa mãn gừ nhẹ khi đầu lưỡi cả hai quấn quýt vào nhau, cùng với đó là cái ưỡn hông cọ ngực của cậu mỗi lúc anh xoay vòng xương cụt của người trong lòng.

"Ư, a..." Biên Tinh nhắm mắt hưởng trọn cái hôn sâu trìu trĩu từ Phạm Hải, đôi tay cậu rụt rè bám vào phần vai chắc rộng của anh, khẽ khàng bấu víu lớp da trần nhuốm mùi đàn ông hừng hực: "Anh ơi, ư, ngứa, em ngứa quá..."

Từ sâu bên trong lồn nhỏ không ngừng dâng tới từng cơn ngưa ngứa nhộn nhạo, cộng với đó là dịch dâm rỉ hoài làm Biên Tinh không khỏi xoắn chân lại: "Sờ, sờ em đi chồng..."

"Được chứ." Phạm Hải đỏ mắt nhay cắn môi đối phương rồi mới lần lữa dứt lưỡi ra, tay anh lanh lẹ truợt về phía trước, ghì mạnh vào cu nứng sưng tấy cùng lồn dâm của Biên Tinh: "Như thế này sao?"

"Dạ, anh ơi... ư..." Biên Tinh nhíu mày dựa vào lòng Phạm Hải, cái vuốt cái chạm của anh tựa thỏa mãn nhưng cũng không khát nào giày vò cậu, chỉ càng làm cho sự dâm dục khát tình của cậu thêm nhiều hơn: "Chồng à, vào đi, em, em chịu không nổi đâu..."

Ở bên kia, Triệu Lâm đã cười hì đè Vân Mặc nằm ngửa ra ghế sofa. Y hí mắt mân mê từng thớ cơ ngực căng mẩy và múi cơ bụng gồ lên của hắn, lả lướt vờn quanh núm vú hơi nâu và cuối cùng là kết thúc ở nơi con cặc to cứng: "Mấy đứa cũng có thể dùng tư thế cưỡi ngựa như thế này, nhưng Biên Tinh à, khi em nhún thì phải nhún nhẹ thôi, tốt nhất là một tay đỡ bụng một tay chống ra sau, để cho cơ thể giữ thăng bằng tốt hơn... ư, chồng này, đừng nghịch vú em mà..."

Vân Mặc hí hoáy se nắn hai núm vú bự sau lớp áo sơ mi rộng to của Triệu Lâm, hắn đắc ý cười nhếch mép nhìn y phải ngắc ngoải khi bị nghịch vú: "Không phải anh đang dạy hai đứa nó à, em cứ tiếp tục đi."

"Hưm... phải chắn chắn rằng lỗ hậu đã ướt hoàn toàn và mở rộng đủ, ư... chồng ơi, đừng, em đang nói mà, ưm..." Triệu Lâm mím môi dịch người ra sau, tránh để cho cái tay dâm ma của gã Vân Mặc kia lại hênh hoang xoa nắn vú mình: "Sau đó, cẩn thận ngồi xuống, để cho dương vật vào chậm rãi thôi, đừng gấp quá... a, không, không, chồng ơi, đừng!"

Đầu cặc to béo của Vân Mặc như có như không mà đâm sụt vào lỗ đít đỏ nị của Triệu Lâm, làm cho động thịt dâm loàn không thể không trào nước sướng. Triệu Lâm nứng lắm, nhưng y cố gắng nhịn lại sự dâm loạn mà tiếp tục mở miệng thuyết giảng: "Nếu thích thì mấy đứa có thể dùng lỗ trước để làm tình, nhưng phải nhẹ thôi, cẩn thận không là ảnh hưởng tới thai nhi trong bụn... á, vào, vào rồi..."

Triệu Lâm trợn mắt hẩy người lên, lỗ đít múp míp của y đã bị gã chồng tàn ác đâm vào cả nửa cây cặc lớn. Thân cặc như que cời cháy bỏng cứ vậy mà ma sát khắp thành ruột nhạy cảm của y, nếp uốn múp rụp bị kéo căng ra đến chẳng thể thấy được. Triệu Lâm cắn môi lườm Vân Mặc một cái, nhưng y cũng chỉ đành chấp nhận nét trẻ con này của ông chồng thôi: "Tiếp theo, cần có sự phối hợp của Hải... á, sâu quá, chồng ơi, hứm, nóng quá, cháy đít em mất..."

"Tiếp đi bé, hai đứa nó vẫn còn đang nghe đấy." Vân Mặc cười hớn thúc mạnh hông lên, hai hòn dái rậm lông của hắn tung lắc rồi đập thẳng vào phiến mông mụp của Triệu Lâm càng làm cho y la lên oai oái: "Nhanh, nhanh quá, đừng, đừng mà anh, hưm... sướng, sướng quá..."

Thấy hai người Vân Mặc Triệu Lâm đã chẳng để ý gì tới ai mà mặc sức làm tình, Phạm Hải cũng thấy dạn hơn một chút. Anh nằm xuống sàn nhà, tiếp đó là ôn tồn kéo Biên Tinh xuống ngồi lên người mình. Một tay của anh vẫn không rời khỏi lỗ đít nứng của Biên Tinh mà thụt ra thụt vào, cho tới khi Biên Tinh đã yên vị trên hông mình thì Phạm Hải vẫn chưa chắc rằng liệu lỗ hậu có mở ra đủ rộng hay chưa.

"Anh ơi, vào đi, em ngứa, ngứa lắm..." Biên Tinh khổ sở ngọ nguậy, hai bầu vú tròn đầy của cậu nũng nịu rung lắc dưới cái nhìn như lửa cháy của Phạm Hải: "Chồng ơi, vào đi mà, em khó chịu, hức..."

"Chưa được đâu bé." Phạm Hải cũng đã rất muốn xộc vào lắm rồi, nhưng nhớ tới câu mở rộng đủ của Triệu Lâm làm anh phải tần ngần một hồi: "Đợi một chút đã nhé."

"Không chịu đâu... hức, vào đi mà anh..." Biên Tinh dỗi hờn nói, cậu cúi người xuống, đưa lướt bầu vú qua mặt của Phạm Hải: "Vú em cũng ngứa lắm, hưm, anh bú cho bé đi..."

"Được." Sợi dây lí trí bên trong Phạm Hải chợt đứt cái đụt, anh ta sốt sắng vùi mặt vào phần ngực thơm của chồng nhỏ, môi dày linh hoạt hôn liếm lên tấc da phiến thịt đàn hồi, tiếp đó là khéo léo chọt lưỡi vào núm vú săn cứng bên dưới.

"Được." Sợi dây lí trí bên trong Phạm Hải chợt đứt cái đụt, anh ta sốt sắng vùi mặt vào phần ngực thơm của chồng nhỏ, môi dày linh hoạt hôn liếm lên tấc da phiến thịt đàn hồi sau lớp vải cưng cứng, tiếp đó là khéo léo chọt lưỡi vào núm vú săn cứng bên dưới.

Viên thịt rất nhanh đã cộm hẳn lên, phần dãi ướt nhẹp thấm vào vải áo, hiện lên bần bật hình ảnh núm vú kia trong dâm đãng và đói khát đến nhường nào. Phạm Hải nóng vội giật phắt tất mấy cái cúc áo phiền phức ra, và tiếp tục đưa lưỡi quanh khắp bầu vú trần trụi của Biên Tinh.

"Chồng ơi, sướng quá, ư..." Biên Tinh sung sướng rên to, cậu ôm lấy đầu anh, bản thân mình thì cũng hôn nhẹ vào vầng tráng mướt mồ hôi của đối phương: "A, muốn bị địt, chồng ơi, đụ em đi mà, xin anh đó..."

"Ngoan nào, bé đợi một xíu nhé." Phạm Hải lên tiếng dỗ dành Biên Tinh, sau khi thấy bốn ngón tay đã ra vào thông thuận bên trong vách ruột của cậu thì anh mới vứt phắt tay ra, mau lẹ lấp cặc nóng của mình vào: "Đây, cho em."

"A, anh ơi..." Cặc to nhanh chóng thọc mạnh lên tuyến tiền liệt nhạy cảm, Biên Tinh co rút người dữ dội khi phải đón lấy cái thúc hung mãnh kia: "Sâu, sâu quá, hưm... sướng quá chồng ơi..."

"Ừ, thích không bé?" Phạm Hải vẫn say mê mút chùn chụt vào bầu vú trái của Biên Tinh, anh ta thỏa thuê hút liếm cho tới khi thấy mặt chồng nhỏ có hơi nhăn lại do tê tái thì mới lưu luyến mà đổi sang núm vú khác. Thuần thục rê lưỡi lên quầng vú nảy nở của cậu, tên chồng lớn đê mê híp mắt nuốt hơn phân nửa bầu vú mềm vào miệng, cơ hàm linh động co bóp mút mát lên khối thịt căng dẻo.

"Hức, sướng quá, lồn nhỏ cũng muốn..." Biên Tinh cắn ngón tay nhìn xuống Phạm Hải bú vú mình như trẻ khát sữa mẹ, cậu luồn tay vào bẹn háng xoa nắn lồn ướt và vờn đùa hột le nứng tấy của mình: "Chồng ơi, đụ lồn em nữa, nha, nha chồng... hưm, sâu quá, hức..."

"Chưa được đâu em, ráng chịu khó nha." Phạm Hải cưng chiều mút lên một dấu đỏ vào bẹn sườn ngát mùi cậu chồng nhỏ cưng, anh nâng mắt thở dồn nhìn Biên Tinh cắn môi chực khóc nói nhỏ: "Ngoan nào, bé nghe anh nhé."

"Không muốn đâu, chồng chịch lồn em cơ..." Biên Tinh tức đến mức nói nhịu luôn. Cậu trai giận dỗi bưng mặt Phạm Hải lên, môi cúi xuống thở phì phò vào má anh: "Chồng hết thương em rồi hả?"

"Thương chứ." Phạm Hải rướn người lên hôn vào đôi mi tròn của cậu, lưỡi nhè nhẹ ngậm lấy hạt lệ vừa rỉ trên đuôi mắt cong: "Nhưng để sau ha, ngoan."

"Dạ... Ứm, nhanh, nhanh quá chồng ơi..." Biên Tinh nức nở nói nhịu, cặp mông tròn đầy của cậu không ngừng bị tay Phạm Hải vỗ về nắn bóp, nhưng có lẽ là lực độ quá nhẹ nên điều đó chỉ càng khiến cậu chàng khó chịu thêm "Mạnh hơn nữa đi mà, nha anh, đụ bé mạnh hơn đi... hưm..."

Bỏ qua sự van nài khốn đốn của Biên Tinh và nét kìm chế trong Phạm Hải, hiện tại, Triệu Lâm đã bị Vân Mặc đụ đến tung tóe nước. Lỗ đít hồng nộn của y liên tục chịu đựng con cặc to tiến công mạnh bạo, lỗ lồn đằng trước cũng bị tay tên chồng lớn chơi đùa đến ác. Triệu Lâm quả thật chịu không nổi cơn sướng này, y rướn người lên, thất thần cào mạnh vào vai Vân Mặc: "Anh ơi, đừng mà, mạnh quá, hức... chịu không nổi đâu, á..."

Vân Mặc thở phì phò đẩy hông, thái dương cương nghị của hắn rỉ đầy mồ hôi mặn chát, đôi mắt sắc tinh thấu quan sát tất cả nét biểu cảm của Triệu Lâm, và vừa lòng khi thấy y phải bất lực cầu xin mình: "Bé à, ngoan nào, để anh đụ em chảy nước nhé."

"Không mà, ứm, đừng..."

Hai chân Triệu Lâm chênh vênh vung vẩy mỗi khi Vân Mặc hào hứng xách chúng lên và ép sát bẹn háng rậm rạp của mình vào cặp mông mẩy, cái bụng sáu tháng dường như cũng không thể thoát khỏi đôi ma trảo nọ. Triệu Lâm nghiến môi nhìn Vân Mặc vừa chịch vừa hưng phấn xoa bụng mình, cơn nứng vẫn chưa thôi bớt nhiệt liệt dâng lên càng nhiều: "Chồng ơi, hưm, ngứa, lồn nhỏ ngứa... muốn cặc của anh..."

"Thế à?"

Vân Mặc vừa cười vừa nhéo khẽ vào bụng Triệu Lâm, thỏa thuê tận hưởng câu nài lời van của người bên dưới: "Không phải em vừa mới nói tụi nó là không nên sao, giờ thì nên làm gương trước đi chứ?"

"...Đi mà, hức, xin anh, hưm..." Triệu Lâm đỏ mặt nói, bầu vú sữa cứ tung lắc như đang mời mọc Vân Mặc: "Chồng ơi, hức, đụ lồn em đi..."

"Là em nói đấy nhé." Vân Mặc cũng chẳng kìm được câu khêu gọi này của chồng nhỏ, hắn rút cặc ra, ngay lập tức, đút hẳn cả cây thịt vào lỗ nhỏ khát tình đằng trước của y.

Ngay khi thân cặc vừa đưa vào trong lồn dâm thì cả hai đồng thời thở ra một hơi sung sướng. Riêng về phần Triệu Lâm, y sướng đến co giật cả người, hàng lệ đứt đoạn giờ đã thành một đường mảnh nhỏ chảy từ khóe mắt vào kẽ tóc của y: "Hưm, nóng quá, trướng... hức, to, to quá..."

Vân Mặc cúi người xuống, tay hắn ôn hòa lau đi lệ nhạt của y, và khó khăn hôn vào gò má mềm nọ: "Thích chứ bé?"

"...Thích, hưm..."

Sau đó, cả hai đôi đụ nhau rất kịch liệt.

End.

#Note: tự nhiên thấy bản thân viết H hết hỏny rồi mà còn thêm mấy cái tình cảm linh tinh nữa.

Còn về cái phần quần giao ấy, mình sợ là mình viết một hồi loạn tùng phèo nên chắc là bỏ thôi. Nếu như một ngày nào đó có năng lực đại thần buff thì mình sẽ viết, chắc vậy :v.

Về phần cái tên sặc mùi game là tại wattpad hổng cho mình viết quá 80 kí tự nên, hê :D.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật