????????????????

48: phát điên



Chân Jennie bị gãy, mỗi ngày nàng đều là phải ngồi trên xe lăn. Đến tắm rửa cũng là đợi Jisoo trở về làm cho.

Jennie bảo là không thích ai chạm vào mình.

Chỉ là cô chủ nhỏ ơi, sao chỉ mỗi Jisoo lại được chứ?

Kiên trì gần nửa năm trời ròng rã, Jisoo mỗi ngày đều chạy qua chạy lại khắp nơi, có hôm mệt quá mà gục trên sofa nhà Jennie ngủ tạm.

Hôm nay chân nàng rốt cuộc cũng được tháo bột rồi.

" Ba ngày nữa bác sĩ sẽ đến đây tháo bột cho con, vật lý trị liệu cũng sẽ tập tại nhà. Mẹ đã sắp xếp xong rồi " 

Mẹ Kim nhìn Jisoo như con ong nhỏ chăm chỉ đút cơm cho người kia khẽ lắc đầu. Có bạn bè nào lại như thế không chứ, Jennie xem ra là vô cùng ỷ lại vào người ta.

Vậy mà đứa nhỏ ngốc này mãi không nhận ra còn như vậy vô cùng thư thái hưởng đãi ngộ này.

" Đợi đến khi chị khỏe lại có thể tiếp tục quảng bá rồi "

Jisoo đặt chén lên bàn, mấy tháng trôi qua nàng béo lên không ít. Thoạt nhìn lại vô cùng đáng yêu, thật sự khiến người ta muốn cưng chiều hơn nữa.

" Mẹ, Jongin về nước rồi đó. Đi 4 năm trời rốt cuộc cũng chịu về rồi, anh ấy mới nhắn cho con xong "

Ngữ điệu vui vẻ này của Jennie làm Jisoo có chút bất ngờ. Chưa từng có ai khiến nàng kinh hỉ như vậy.

Nhưng Jisoo không hỏi, vẫn thủy chung nhìn hồ sơ trên tay tỏ vẻ không quan tâm. Cô không có quyền xen vào cuộc sống cá nhân của Jennie nữa.

" Rảnh rỗi thì kêu nó sang đây chơi, lâu rồi không gặp"

" Con đã nói rồi, anh ấy bảo chiều nay sẽ đến thăm chúng ta. Mẹ nhớ chuẩn bị một chút nhé "

Jisoo trầm mặt, đột nhiên linh cảm không chút tốt đẹp nào hiện lên. Chỉ thầm cầu nguyện đó chỉ là do mình nghĩ nhiều, thế nhưng...

Chiều hôm đó, Jisoo đứng cạnh vị quản gia nhìn nàng cùng nam nhân kia vui vẻ cười đùa tựa hồ vô cùng thân thiết.

" Ông biết anh ta không? "

Jisoo yếu ớt hỏi. Linh cảm của thương nhân nhạy bén vô cùng hoặc có thể nói là vô cùng chuẩn xác.

" Cậu Jongin là người lớn lên cùng cô chủ Jennie, hai người từ bé đã thân thiết như vậy rồi. Con đừng nghĩ nhiều nhé rồi mọi chuyện sẽ tốt lên thôi "

Jisoo nhìn Jennie vì người ta mỉm cười, thanh mai trúc mã thật sự tốt đẹp làm sao.

Nếu như chị nguyện ý yêu một người như thế từ đầu, chấp nhận bên cạnh anh ta. Có lẽ cuộc đời Jennie sẽ hạnh phúc, tốt đẹp lên biết chừng nào.

Không phải bên cạnh Jisoo, trắc trở trăm bề còn phải trải qua sinh tử hiểm nguy.

Ông dường như rất thích chàng trai kia, nói chuyện vui vẻ có lẽ đã chấm anh ta cho vị trí cháu rể của mình rồi.

Jisoo cười gượng, cũng biết nơi này không chào đón mình nữa. Đành gật đầu chào quản gia rồi lặng lẽ rời đi.

" Quản gia Lee, Jisoo đâu rồi? "

Đến giờ ăn cơm Jennie đảo mắt tìm thân ảnh kia, liếc nhìn quản gia khẽ hỏi. Nàng vui quá nên quên mất người kia luôn, lại trốn đi đâu rồi?

" Cô Jisoo bảo có việc nên về trước rồi ạ! "

" Đi về cũng không nói với người ta nữa, khó ưa!!"

Jennie cau mày, lầm bầm nói. Nói một lời rồi đi thì ngã ngang xĩu cái đùng liền hả? Lần nào cũng thế.

" Jisoo là ai vậy em? "

Jongin kế bên hỏi, hình như cái tên này đặc biệt khiến nàng lưu tâm.

" Jisoo là một người bạn rất thân của em "

Jennie vui vẻ đáp, hai mắt cười tít lên khi nhắc tên người ta. Chỉ có mẹ Kim nhìn ra cửa, có chút hơi rầu rĩ.

Tối hôm đó Jisoo lại đến vinh thự của Lisa cùng bọn họ uống rượu. Một thói quen khó bỏ suốt bao năm trời.

" Bồ ngồi ở đây uống rượu, không sợ người ta đem con gấu nhỏ kia đi mất à? "

Lisa gật gù nói, ai cũng đã ngấm say sau màn rượu chè ê chề. Chị gái kia là thần giữ của, bình thường dễ gì gặp được Jisoo vào giờ này uống rượu.

" Mình có thể làm gì đây, mình đã hứa cho đến khi Jennie nhớ ra. Hiện tại cô ấy vẫn nghĩ mình là bạn bè, mình có quyền gì cấm cản chị gặp nam nhân khác đâu"

" Thỏ rùa ngu ngốc, bồ biết giữ lời hứa như vậy từ bao giờ chứ? Bê chị ta lên giường, không sớm thì muộn cũng nhớ ra thôi. Đối với người mình yêu, vô sĩ một chút cũng chẳng sao đâu "

" Hức, mình không muốn tổn thương chị ấy "

" Vậy cũng đừng làm tổn thương chính mình, ngốc ạ!"

Chaeyoung nằm gục vào lòng Lisa thiếp đi. Hai người cứ nhứ thế nằm dài trên sofa ôm nhau ngủ.

Tiếng chuông điện thoại của Jisoo reo lên, cô móc điện thoại từ trong túi nằm vặt ra sàn bắt máy.

" Jisoo, em đang ở đâu đó? "

" Em ở nhà bạn "

" Uống rượu? "

" Một chút "

" Có chuyện gì sao? "

" Không có, chỉ là lâu ngày gặp lại uống một chút "

" Vậy hiện tại đừng uống nữa "

" Chị lo cho em à? "

" Sao vậy? Chị không thể lo cho bạn mình sao? "

" Được chứ, tụi mình là bạn tốt của nhau mà. Ngủ sớm đi nhé, em cúp máy đây "

Jisoo cúp nguồn, từ khóe mắt rỉ ra một dòng lệ.

Trưa hôm đó Jisoo không trở về, điện thoại trong tình trạng thuê bao. Đây là ý gì?

" Em có giỏi thì đừng qua đây nữa "

Jennie hậm hực nói, quăng chiếc điện thoại lên bàn không chút kiên nể. Nàng đói bụng!

" Con cũng phải cho con bé tí không gian riêng chứ, đâu phải lúc nào nó cũng rảnh đâu "

" Nhưng mà đi đâu hay không đến không thể nói với con một câu sao? Mẹ biết con ghét chờ đợi thế nào mà. Có biết cả ngày hôm nay con đã gọi cho em ấy bao nhiêu cuộc, lo lắng ra sao không? Lúc đầu hứa hẹn ghê lắm, cái gì mà nấu cơm cho chị mỗi ngày. Bây giờ cứ mặc kệ con sống chết như thế. Con ghét em ấy lắm "

Mỗi lần giận dỗi Jennie đều không nói lý, mẹ Kim cũng không muốn cùng nàng phân bua. Chỉ có Jisoo là chịu được cái tính khí này của nàng.

" Chào bác gái, Jennie "

Jongin tiêu soái đi đến, mỉm cười nhìn bọn họ.

Jennie thấy anh ta liền vui vẻ ra mặt. Mẹ Kim có chút gai mắt bộ dạng này, không mời mà cứ sang mãi.

" Nini, em ở nhà cả ngày có chán không? "

Anh ta ngồi cạnh Jennie thân thiết hỏi. Rõ ràng là sang đây có mục đích từ trước chứ không đơn thuần.

" Chán chết được nhưng chân em như thế lại chẳng thể đi đâu. Cũng sắp được tháo bột rồi "

" Đi chơi không? Anh chở em đi dạo một vòng, dù sao ở nhà suốt cũng không tốt đâu "

Jennie vui vẻ gật đầu, nàng sắp bị người kia vỗ béo thành gấu nhỏ thật rồi. Nàng phải ra ngoài vận động nếu không sau này sẽ Jisoo ghét bỏ mất.

" Không đợi Jisoo sao? Con bé chắc có chút chuyện- "

Mẹ Kim nhìn Jongin rồi lại liếc qua Jennie không vui nói. Hai cái chân như thế thì đi dạo vui cái nỗi niềm gì?

" Đợi em ấy, tại sao con phải đợi em ấy? Dù sao cũng chỉ là bạn bè bình- "

Jisoo từ ngoài cửa đi vào, trên tay cầm chiếc hộp đi đến. Biểu cảm trên mặt vô cùng gượng gạo đến chật vật.

" Sao hôm nay con đến trễ vậy, có việc bận sao? Con phải dành thời gian chăm sóc bản thân mình, Jisoo à "

" Bận? Bận say sĩn thì có đó "

Jennie nhíu mày nhìn người kia, không vui nói.

Suốt ngày ra đường uống rượu vui chơi bỏ mặc nàng? Ở nhà thì dỗ nàng béo tốt, ra đường thì ngắm mấy em chân dài ba vòng chuẩn đét phải không?!

" Chào em, anh là Lee Jongin "

Jongin thấy tình hình căng thẳng nhìn Jisoo khẽ chào hỏi. Hình như Jennie đang ghen?

" Chào anh, cứ gọi tôi Jisoo là được "

" Anh chuẩn bị đưa Jennie đi dạo một chút, em không phiền chứ? "

Phiền, tôi có quyền đó sao? Giữa tôi và chị ấy, bị gàn buột bởi hai từ bạn bè này đến kiệt quệ rồi.

Jisoo cười gượng gật đầu nhìn Jennie cứ vậy bị người ôm đi. Bọn họ đi cạnh nhau đẹp đôi quá.

" Mẹ, à không, bác gái , chắc con cũng về đây ạ"

" Sao vậy, con không đợi Jennie trở về sao? Con bé- "

" Không cần, con thực sự có nhiều việc cần giải quyết lắm. Con phải về công ty rồi "

Jisoo yếu ớt nói. Sau đó nhìn về phía góc phòng tìm kiếm cô bé gia nhân gần đó. Con bé thoạt nhìn có dáng vẻ thời niên thiếu của Chaeyoung, có chút đáng yêu.

" Ji Ah, cái này cho em " 

" Không được đâu, nó nhìn đẹp lắm với lại em không dám nhận đâu ạ. Hơn nữa cái này- "

" Không sao, coi như chị làm tặng em đi. Nhận đi mà

Jisoo nhét hộp bánh mình dày công chuẩn bị mấy tiếng vào tay con bé, ít ra nó đã dành cho một người biết trân trọng hơn. Sau đó Jisoo cúi đầu tiêu soái rời đi.

Jennie bên đây cũng không vui vẻ gì, lúc anh ta ôm lấy hơi ấm không phải Jisoo, mùi hương thật nồng. Jennie cau mày nhìn những tòa cao ốc vô vị chạy qua, lại nhớ đến gương mặt khó ưa của người kia.

" Về nhà đi, em cảm thấy mệt lắm "

Jennie nhắm mắt, thấp giọng nói. Nàng khó chịu ra mặt khi phải trải qua thời gian vô nghĩa thế này.

" Anh chở em đi bệnh viện nhé, em thấy- "

" Không cần, cứ chở em về nhà đi "

Jennie cất lời, đột nhiên chỉ muốn nhanh một chút nhìn thấy thân ảnh kia. Nàng có chút không khống chế được tâm tình, hình như ngày một bộc phát.

Trở về nhà, Jennie lần nữa ngồi trên phòng khách.

" Anh có thể về rồi. Lần sau gặp"

Tâm tình của Jennie hiện tại là cực kì tệ. Người kia đi rồi, như vậy không thể chờ nàng trở về? Jennie thật sự là đang dồn nén hết mức không để lộ ra ngoài.

" Jennie, anh..được rồi, vậy anh về trước "

Jongin nhìn biểu tỉnh trên mặt Jennie, có chút núi tiếc nhưng cũng nhanh chóng rời đi.

" Em ấy đâu, sao Jisoo về sớm vậy mẹ? "

" Sao con bé phải đợi con đi chơi trở về chứ? Khi nãy không phải con nói bạn bè bình thường thì tại sao phải chờ đợi nhau sao? "

" Mẹ hình như thương Jisoo hơn cả con nữa. Nói cái gì mẹ cũng bênh vực em ấy thôi "

Jennie liếc mắt nhìn vào bên trong bếp, chiếc hộp màu đỏ vẫn còn trong đó. Là bánh ngọt sao?

" Ji Ah, đem đồ của Jisoo ra đây "

Jennie nói vọng ra, hoàn toàn không để ý đến biểu cảm trên mặt đứa nhỏ đáng thương.

" Bánh kem dâu sao? "

Jennie mỉm cười, chắc vì làm bánh cho mình nên mới đến trễ. Nàng trách lầm người ta rồi.

Thế nhưng khi mở hộp bánh, bánh kem dâu tay mà nàng yêu thích nhưng đã bị mất một nửa.

" Ai ăn nó rồi? "

Nàng trợn tròn mắt biểu cảm không tin được nhìn cô ta.

" Cô chủ..em..em đã ăn nó rồi "

Ji Ah yếu ớt nói. Không xong rồi, bánh ngon quá nên vẫn là không nhịn được ăn nó.

" Cô nói mình ăn nó? Cô có biết cái này là của ai không hả, cô nghĩ mình là ai chứ?! "

Jennie vì một cái bánh mà kích động đến như vậy đến mẹ Kim cũng không ngờ tới.

" Jennie, con bị điên cái gì đó? Chỉ có một cái bánh có cần lớn chuyện như vậy không? Con cư xử như vậy thật khiến mẹ thất vọng quá đi mất "

" NHƯNG MÀ CON KHÔNG CHO PHÉP AI CHẠM VÀO ĐỒ CỦA CON!! "

" Là Jisoo tặng con bé, con nghe rõ chưa? Đó không phải đồ của con. Jennie, con tỉnh táo lại cho mẹ! "

Mẹ Kim nắm chật hai vai nàng gằn giọng.

Jennie chưa từng bị mất khống chế đến thế này nhưng bởi vì đó là vì Kim Jisoo, nàng đã gần như phát điên.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật