Cậu Ba !

#57



- Sao mình nói mình bảo vệ và đứng về phía em, chuyện này là mình nói em làm mà mình

- Mèn ơi, cô còn dám nói chú Tư như dậy hả đa? chú Tư nổi tiếng hiền lành tốt tánh, cái chuyện này nó động trời như dậy mà cô cũng dám làm nữa

Mợ Hai đứng xỉa xói cô Trúc, chắc cô ta cũng không ngờ được đây là kế hoạch của cậu Tư vạch ra, cậu Ba liếc sơ cũng đã biết cô Trúc nói thật nhưng cậu Ba không quan tâm, chỉ  cần nghỉ đến đứa con của cậu Ba và Út đã khiến cậu Ba không quan tâm thật giả nữa rồi, lúc này vừa hay bà với con Út cũng về

- Mèn ơi chuyện gì dậy cậu? sao chị Tư lại quỳ ở đây

Con Út nó tốt tánh đó giờ nên lại đỡ cô Trúc lên, cậu Ba mắng nhẹ Út vài câu rồi kéo tay Út về phía mình

- Em không biết nó dám leo lên giường của 2 đứa mình mà quyến rũ anh sao, áo quần còn chưa chỉnh tề kia kìa

- Hả, sao có chuyện này được, chắc chắn chị ấy bị xúi làm bậy chứ trong nhà này ai mà hỏng sợ anh chứ

- Út!

Cậu Ba gằng giọng gọi tên Út, làm nó cũng bắt đầu run rồi, cũng đúng thôi. Trong nhà này chắc có mình con Út dám nói chuyện ngang hàng với cậu Ba mà không bị mắng bị đánh thôi

- Em có biết nó nói chú Tư chồng của nó là người kêu nó làm như dậy không? em có tin không?

- Sao mà được đa, cậu Tư tốt như dậy, không thể nào. Chị nói thật với mọi người đi, đừng lo mà

- Thật sự là anh Quốc đã bảo con làm như dậy mà má ơi, má tin con đi má

- Thật là mất mặt quá đi, Út đỡ má về phòng đi, xấu hổ cho cái nhà này quá

Cậu Ba phút chốc mỉm cười vì bà lớn bây giờ cũng công nhận Út là dâu nhà này rồi, xem cách xưng hô cậu Ba cũng thấy vui phần nào

- Má ơi, con không nghĩ chị Trúc làm như dậy đâu đa

- Hai đứa con Phương cả con Trúc, hai đứa nó đối xử với con như dậy mà sao còn bênh hai đứa nó làm gì đa

- Con ....

- Má xin lỗi, con ở đây từ nhỏ xíu cho tới bây chừ thiệt thòi cho con nhiều quá rồi

- Mèn ơi hỏng có đâu má, con biết ơn má còn hông hết nữa, nhỏ giờ con hông có cha mẹ ở bên má là người lén dạy con biết chữ, lén cho con cơm ngon, đứng về phía con mỗi khi bị ông la

- Lại đây

Bà lớn thương con Út từ nhỏ đến giờ, suy cho cùng bà cũng vờ như không quan tâm, biết tin con Út nó bị hại mất đi cháu nội, lòng bà không còn gì đau đớn hơn có thể diễn tả, bà xoa đầu con Út đang ngồi bên chân bà, bất giác không kiềm lòng được mà rơi nước mắt

- Sao má khóc

Cậu Ba ngoài cửa đi vào trông thấy nên hỏi, con Út ngước lên lật đật cuống cuồng

- Hông sao hông sao, tại má thương con Út quá

- Mèn ơi

Lúc này cô Phương ngoài cửa như tức điên lên vì sự vui vẻ yêu thương đó không phải dành cho mình, trong đầu cũng bắt đầu mưu tính điều gì đó


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật