Cậu Ba !

#14



Từ ngày hôm ấy con Út cứ lủi thủi xuống bếp rồi tránh để không gặp cậu Ba , nó còn chẳng biết tại sao , vì gì mà nó lại khó chịu vô cùng , có lẻ là do nó thương cậu Ba quá

- Út ơi dọn cơm đi con ơi !

- Dạ bà !

Con Út nghe bà gọi nên cũng chuẩn bị mâm cơm để dọn lên

- Dạ cơm đến đây , đến đây !

Con Út đặt mâm cơm xuống rồi bê từng cái tô chiếc chén sang bên bàn cho cả nhà

- Món canh cậu Tư thích nè ! Hôm qua nghe cậu nói thèm nên con nấu cho cậu với mọi người ăn đó

- Cảm ơn Út nghenn . Nhìn ngon quá

Cậu Ba hậm hực khó hiểu , nó đã trốn tránh cậu rồi thì thôi đi giờ lại còn quan tâm người khác trước mặt cậu

- Không ăn nữa ! No rồi

Con Út cũng quay đi xuống bếp không quan tâm , nó khiến cậu Ba lại càng khó chịu hơn nữa

- Chời chời mèn đét ơi !

- Mày nói !

- Cậu ... ba ! Nói ... nói gì ạ ?

- Mày làm cái gì mà trốn tao ? Mày với thằng Tư có cái gì gì dới nhao hả ?

- Có gì thì đâu phải chuyện của cậu đâu ạ ! Con phận tôi tớ cậu quan tâm làm gì ạ ?

- Mày ... mày hay lắm

Cậu Ba giận lắm , muốn đánh con Út cho hả cái dạ mà có nỡ đâu , chuyện là cậu Ba ngồi với cô Phương vì giải quyết chuyện cũ chớ nào có gì với người ta , con Út non nớt nhìn sao thì nghĩ dậy chớ cũng hổng thèm hỏi để cậu Ba giải thích luôn

- Đã lừa mình mà còn mắng mình , dậy là đâu có thương mình

- Út !

- Ủa cậu Tư ? Cậu ra đây chi dậy ? Tối rồi sao cậu chưa ngủ

- Chớ Út cũng đã ngủ đâu ? Ngồi đây suy nghĩ cái gì dậy hả ?

- Dạ hổng có ! Con dô ngủ liền giờ á

Xui sao lần này cậu Ba bước ra trông thấy , mèn ơi đôi mắt cậu đỏ ngầu giận dữ . Mà nói giận cũng hổng phải nghen

- Nè ! 2 đứa bây , 2 đứa mày tò te gì ở đây hả ?

- Anh Ba nói gì kì dậy ! Em chỉ đứng nói chuyện với Út thô

- Mày đi ngủ đi ! Con Út qua phòng tao nhờ chuyện

- Dạ !

Con Út nghĩ thầm trong bụng chắc chút bị cậu Ba mắng cho chết , nó sợ nhưng cũng kệ , giờ cãi cậu thì như đi vào chỗ chết

- Cậu ... ba ... Con hông ... hổng phải ...

- Tao chỉ mày gọi sao ? Có tao dới mày thôi thì gọi sao ?

- Con hổng dám ....

Con Út chưa nói được một cậu nguyên vẹn thì cậu Ba Mẫn đã kéo tay nó xuống nằm cạnh cậu rồi , mắt đối mắt nó ngại chỉ muốn chui xuống lỗ

- Cậu dặn gọi gì ? Nói lại

- Nhưng mà ... như vậy hông đúng phép tắc ... con hổng dám đâuu

- Trước sau gì thì cũng phải gọi , bây giờ gọi cho quen

- Là sao ạ ?

- Mai mốt lớn chút nữa rồi hiểu , còn bây giờ thì gọi lại ! Gọi như nào ?

- Dạ mình !

Mèn ơi hai chữ " dạ mình " nó ngọt xớt làm cho cậu Ba không khỏi mỉm cười mãn nguyện


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật