[Trans] Mặt trời và Những phiền nhiễu của anh ấy

Chương cuối: Cuộc đời thuộc về chúng ta



Chương 13: Cuộc đời thuộc về chúng ta

Bright thương mến,

Anh đang say giấc như một đứa trẻ ngay cạnh bên em, một nửa hình xăm trên lưng lấp ló đằng sau tấm chăn đang bao bọc lấy anh. Là một khung cảnh thật tuyệt vời.

Và anh thì thật xinh đẹp.

Mái tóc ngắn màu nâu tối của anh có tí rối nhưng lại trông thật cuốn hút. Âm thanh hơi thở anh như khúc nhạc bên tai em mỗi tối và em mong mình được lắng nghe suốt quãng đời còn lại. Làn da mềm mại của anh là thứ em yêu thích được chạm vào nhất.

Mặt trời của em, được biết anh đang cạnh bên em đây là điều em trân quý nhất.

Những đêm chỉ có mình em cô độc khi anh đang bận rộn với chuyến lưu diễn của mình trở nên thật khổ sở. Chiếc giường như to hơn và trống trải hơn vào từng ngày tụi mình xa nhau. Nhưng sẽ ổn thôi vì mọi nỗi đau mà em chịu đựng đều được đền đáp xứng đáng vào giây phút nhìn thấy anh trên sân khấu. Thánh thần của em ơi, anh vượt ngoài sức tưởng tượng! Đó là một trong những khoảnh khắc nhiệm màu của cuộc đời em.

Ngày hôm qua, anh đã cầu hôn em và em đã đồng ý.

Đồng ý cho những tháng ngày thử thách nhưng cũng thật tươi sáng ở phía trước.

Đồng ý cho những tiếng cười chia sẻ cùng anh.

Đồng ý cho những nụ hôn chúc ngủ ngon lên trán.

Đồng ý trở thành chàng phiền nhiễu của anh lâu nhất em có thể.

Cảm ơn anh vì đã trở thành người bạn đời tuyệt vời nhất, Bright. Và cảm ơn anh vì đã không từ bỏ em và con.

Lời cảm ơn này sẽ chưa bao giờ là đủ.

Giờ đây, em sẽ ngắm nhìn gương mặt điển trai này của anh cho đến khi em ngủ thiếp đi, và vòng tay này sẽ ôm lấy anh cho đến khi tỉnh giấc.

Yêu và hôn anh.

Win – chàng phiền nhiễu tuyệt vời.

---

"Win này,"

"Hửm?"

Bright tựa đầu lên vai Win, "Em nghĩ sao về việc tụi mình mua một căn nhà nhỉ?"

Cậu ngừng gõ bàn phím trên máy tính, ánh mắt khóa chặt mục tiêu, "Đừng nói với em là anh đã mua nhà rồi?!"

Bright cười, "Dĩ nhiên là chưa cưng à. Anh muốn mua nhà cùng em."

Win thở dài, "Anh cần phải thôi ngay cái việc khiến em bất ngờ đi nếu không em sẽ chết vì đau tim mất Bright à. Anh biết đó, em vẫn còn trẻ! Em chỉ mới 28 tuổi thôi và một tuần trước anh vừa làm em phải kinh ngạc vì món quà sinh nhật hoành tráng nhất từ trước đến giờ,"

"Ý em là lời cầu hôn của anh á?"

Win nhếch miệng cười, "Thì biết đâu được ấy?"

"Nè! Em đã nói đó là món quà sinh nhật tuyệt vời nhất em từng được nhận còn gì!" Bright phồng miệng lên nói khiến Win không thể ngăn bản thân bật cười.

Win khẽ đánh lên cánh tay anh, "Thôi được rồi! Em khóc suốt ba đêm ròng đấy!"

"Anh biết mà. Yêu em nhiều," Bright hôn lên mu bàn tay cậu. Win dụi mũi vào mái đầu Bright rồi hít một hơi, "Em yêu anh hơn, Bright."

Bright ngồi dậy và ngắm nhìn Win, "Hãy...Hãy cùng nhau có một căn nhà của riêng chúng ta đi, Win. Ý anh là, anh hiểu ngôi nhà này là của Pear. Và nó sẽ luôn thuộc về con bé. Nhưng...Giờ chúng ta đã ở đây rồi. Chúng ta không thể mãi sống trong cái bóng của Love và Gunsmile được nữa," Anh nắm lấy tay Win, "Đã đến lúc để anh và em bắt đầu gia đình của riêng mình, bắt đầu cuộc đời thuộc về chúng ta,"

Win gật đầu, "Được. Chúng ta cũng sẽ kết hôn sớm thôi. Sẽ tuyệt lắm nếu anh và em có cho riêng mình một căn nhà. Em...Em muốn được tự tay trang trí căn nhà của mình,"

"Dĩ nhiên là được rồi tình yêu của anh." Bright mỉm cười, "Vậy thì?"

Win nhìn Bright với ánh mắt tinh nghịch, "Vậy mai mình đi tìm nhà luôn ha? Một người bạn của chị Mesa làm bên bất động sản và cô ấy làm việc đỉnh lắm."

Anh gật đầu, "Được chứ cưng. Em thích nhà kiểu gì?"

"Hừm," Win hít thở sâu, "Em muốn một căn nhà thiết kế theo kiểu Scandinavian. Phòng ngủ có cửa sổ thật to để nhìn ra khung cảnh bên ngoài," Cậu nhìn Bright, miệng nở nụ cười thật tươi, "Và cả hồ bơi lớn ở sân sau nữa nha! Và cả tụi mình có thể có một nhà bếp thật rộng không?"

Bright gật đầu đồng tình, "Dĩ nhiên là được bé yêu. Nhà bếp sẽ là trái tim của căn nhà luôn. Chúng ta có thể tìm một căn gần bãi biển không? Anh muốn ngắm bình minh và hoàng hôn cùng em mỗi ngày. Anh muốn được viết nhạc ở gần bên cửa sổ khi hoàng hôn buông xuống và em là chàng thơ của anh,"

"Eo ôi! Anh cần ngừng mấy trò tán tỉnh này đi. Tụi mình đính hôn rồi mà!" Win ra vẻ như mình lấy làm phiền nhưng gương mặt ửng đỏ của cậu như đang nói điều ngược lại.

Và vị hôn phu của Win bật cười, "Em biết đó, anh chưa từng yêu cầu em dọn vào ở cùng anh. Là vị luật sư đã sắp xếp cho bọn mình sống chung,"

Win mỉm cười, "Có lẽ tụi mình nên cảm ơn anh ta nhỉ. Nếu không nhờ có anh ta, tụi mình sẽ không có ngày hôm nay,"

"Anh ta còn gọi bọn mình là đôi tình nhân cơ đấy," Bright cười lớn, "Lần đó anh cáu tay luật sư đó ghê. Ý anh là, sáng đó anh đang phiền lòng rồi tự nhiên anh ta lại nói chuyện như thế,"

"Em thấy mà," Win cười khi nhớ về ký ức ngày hôm ấy, "Em còn sợ là anh sẽ đấm tay luật sư tội nghiệp đó luôn,"

Bright mỉm cười, "Vậy mời anh ta đến đám cưới của tụi mình đi,"

"Em cũng nghĩ là mình nên vậy," Win gật đầu đồng tình.

Win kéo anh bạn trai lại gần mình, để lưng Bright áp vào lồng ngực cậu. Đầu anh ngả tựa lên vai Win, những ngón tay họ đan chặt vào nhau. "Nếu ngày đó có ai đó đến nói với anh rằng chúng ta sẽ đính hôn trong 10 tháng nữa thì anh có tin không?"

Bright lắc đầu, "Không. Ngày đầu tiên gặp em là hôm tụi mình ăn trưa cùng Love và Gunsmile vào 5 năm trước. Lúc đó anh đã hơi cảm nắng em rồi nhưng anh tự dặn lòng mình rằng chàng trai trước mặt anh đây quá hoàn hảo, không thể nào trở thành bạn trai anh được đâu. Cậu ấy ngoài tầm với của anh rồi,"

Đôi mắt Win mở to và gò má cậu ửng hồng, "Em bắt đầu có cảm giác khi anh giúp đôi bạn thân của tụi mình chuyển nhà. Hôm đó anh thật tốt bụng và vui tính,"

Bright nhếch mày, miệng nhoẻn nụ cười tinh nghịch, "Ý em là lúc anh sơn tường nhà bếp ấy hử?"

"Gì cơ?!"

Bright xoay người, "Rõ mồn một là hôm đó em nhìn đến từng chuyển động của anh! Anh suýt thì ngất vì ngượng. Tưởng tượng xem, người thì mồ hôi đầm đìa mà anh chàng mình cảm nắng lại nhìn mình chằm chằm như muốn ăn tươi mình luôn ấy?"

Win ném ngay chiếc gối nằm vào mặt Bright, "Em không có nhìn anh chằm chằm như muốn ăn tươi anh cái tên khốn này!"

Bright cười như muốn xổ tung cả buồng phổi, "Cưng à, tụi mình đính hôn rồi kia mà. Sao em vẫn còn ngượng về mấy chuyện này thế?"

"Bởi vì em không có như thế!" Và Win ném thêm một cái gối nữa.

"Ôi Metawin," Bright cười khúc khích, ngắm nhìn vị hôn phu của anh lúc này đang cố giấu đi gương mặt ngượng nghịu đỏ ửng của cậu. Anh hôn trộm lên môi Win, khiến cậu phải trừng mắt nhìn anh, "Nhưng anh mừng vì em đã nhìn anh như thế để anh có đủ dũng cảm mà hôn em hôm tiệc ăn mừng Gun tốt nghiệp đó,"

"Anh im ngay! Em không có!" Win khăng khăng nhưng bàn tay cậu nắm lấy áo thun của Bright để kéo anh lại gần hơn và hôn lên môi Bright.

---

"Vụ việc số 283478, Pear Pattranite Chanagun. Yêu cầu được nhận con nuôi bởi ông Bright Vachirawit Chivaaree và ông Win Metawin Opas-iamkajorn."

Bright nắm lấy bàn tay Win. Lúc này cả hai đang đứng ngay cạnh bên vị luật sư.

"Trong suốt mười tháng qua, thân chủ của tôi đã chăm sóc cô Pear Pattranite Chanagun theo đúng với thỏa thuận giám hộ. Báo cáo của dịch vụ cộng đồng đã chứng minh được rằng hai vị đây, dù tồn tại những khác biệt giữa đôi bên, nhưng đã xoay sở để hợp tác cùng nhau trong việc chăm sóc nuôi dạy con trẻ. Hôm nay, họ gửi yêu cầu để làm phụ huynh hợp pháp của cô Pear Chanagun,"

Thẩm phán đọc qua văn bản trước mặt, "Có yêu cầu thay đổi họ tên của cô bé không?"

"Thưa quý tòa, không có yêu cầu. Thân chủ của chúng tôi muốn giữ nguyên họ tên của cô con gái,"

Vị thẩm phán gật đầu và mỉm cười, "Tôi đã luôn quan sát hai người trong suốt những tháng qua và tôi phải nói rằng, đây là một trường hợp tốt đẹp. Thật ấm áp khi thấy cả hai người vì bé cưng xinh đẹp này mà có thể phát triển từ những người bạn tốt trở thành chồng chồng hợp pháp của nhau,"

Bright mỉm cười, "Cảm ơn quý tòa. Tôi vô cùng tự hào về gia đình nhỏ của mình,"

"Và con bé là điều tuyệt vời nhất đến với chúng tôi," Win nói thêm vào.

Thẩm phán gật đầu, "Tốt lắm, vậy nên." Nói rồi cô gõ búa hai lần, "Yêu cầu được chấp thuận. Pear Pattranite Chanagun chính thức trở thành con hợp pháp của ông Opas-iamkajorn và ông Chivaree,"

---

"Em đang làm gì thế?" Bright tựa lên vai Win khi thấy cậu đang gõ phím trên máy tính.

"Tìm mua cho con một cái nôi mới," Win trả lời đầy hào hứng, "Anh nhìn nè, đáng yêu ghê!"

Bright bật cười, cảm thấy mãn nguyện khi được nhìn vị hôn phu của mình hạnh phúc như vậy. Win mải mê bận rộn mua sắm đồ nội thất trang trí cho căn nhà mới của bọn họ. Cậu trở nên hơn cả sẵn sàng để sắm vai người coi sóc mọi thứ. Win thật sự yêu mảng trang trí nội thất.

"Anh thích mẫu này," Bright chỉ tay đến một chiếc nôi màu beige, "Trông hợp với con bé,"

Win gật đầu, "Anh nói đúng. Em sẽ gặp với bên thiết kế vào 11 giờ trưa mai. Anh tham gia cùng được không?"

Bright lắc đầu, "Không được rồi cưng à. Giờ đó anh vẫn đang ở buổi họp báo,"

"Được,"

"Còn bao lâu nữa là đến sinh nhật con nhỉ?" Bright gối đầu lên đùi Win, "Hai tuần nữa đúng không?"

"Ừ," Win gật đầu, "Anh nghĩ tụi mình nên tổ chức ở đâu đây?"

Bright cầm lấy tay Win rồi đặt nó lên ngực mình, "Ở nhà của chúng ta. Đây sẽ là sinh nhật đầu tiên con bé trải qua cùng với tụi mình,"

Win dịu dàng hôn lên vầng trán của người chồng sắp cưới, "Để em tự tay làm bánh,"

"Ồ, em là người duy nhất có thể làm phần đó rồi cưng."

"Còn anh thì hát cho con,"

"Ý em là bài hát cho riêng con bé?" Bright nhếch miệng cười, "Được thôi, xong rồi đây," Bright lấy điện thoại từ túi và nhấn nút phát nhạc. Âm thanh của tiếng đàn guitar rót đầy căn phòng, hòa quyện theo đó là giọng hát dịu dàng của Bright.

Win nhắm mắt, tựa đầu lên đầu giường, chăm chú lắng nghe bài hát, "Bài này tên gì thế anh?"

"Nụ cười yêu thương," Bright nhắm mắt và nhẹ nhàng nắm tay Win, "Con bé khiến anh yêu thương," anh ngâm nga, "Con bé là lý do khiến anh cười."

Cả hai cùng nhau lắng nghe khúc ca mà Bright sáng tác từ vài tuần trước.

Đôi mắt khép lại, những ngón tay đan nhau.

Được nghe bài hát do chính vị hôn phu mình sáng tác và dành tặng nó cho con gái của hai người là một điều mà chưa từng thoáng qua trong những giấc mơ dù là hoang đường nhất của Win. Trong suốt năm qua, cả ba người họ đã cùng nhau vượt qua những thăng trầm. Win không chắc trong tương lai điều gì sẽ đến nhưng cậu biết, dù có là gì, rồi sẽ ổn thôi vì bọn họ đã có nhau trong đời.

Kể từ khi Win và Pear bước vào cuộc sống của anh, mọi nguồn cảm hứng đều dạt dào. Bright đã từng có cho mình nàng thơ trong tưởng tượng nhưng giờ đây anh đã có cho mình một chàng thơ thực thụ. Chàng thơ có thể thắp sáng vũ trụ trong anh với đầy sắc màu và ánh sáng, đẹp đẽ hơn cả ánh sáng nơi phương Bắc.

Win lau đi nước mắt trên mặt, "Khúc ca này đẹp quá!" Cậu nói, miệng nở nụ cười xinh đẹp.

Bright ngồi dậy rồi kéo cậu vào ngực mình, "Là vì con bé xinh đẹp," Anh hôn lên đỉnh đầu Win.

---

"Bright, tại sao anh và vị hôn phu quyết định chuyển nhà?"

"Bởi vì chúng tôi quyết định sẽ có một ngôi nhà cho riêng mình. Tôi cũng ước mơ được có một căn nhà thật đẹp, nơi tôi có thể thư thả bên gia đình mình. Tôi yêu ngôi nhà của hai người bạn thân, nhưng giờ đây, chúng tôi đã có cho riêng mình gia đình nhỏ và như thế là công bằng với hai người bạn...Mọi người hiểu đó, để họ không cần phải vướng bận gì mà có thể an nghỉ,"

"Vậy anh định làm gì với ngôi nhà?"

"Bạn thân của chúng tôi là những người luôn muốn được quan tâm những người khác. Cho nên, Win và tôi nhất trí sẽ biến ngôi nhà thành viện mồ côi. Chúng tôi đã có ngôi nhà, cũng đã xin được giấy phép. Mọi thứ đã đâu vào đấy và hy vọng là, ngôi nhà sẽ được chào đón những bạn nhỏ xinh xắn trong 3 tháng tới,"

"Anh có đặt tên cho viện không?"

"Có. Nhân danh hai người bạn thân, nơi đây sẽ được gọi là Love and Smile: Trại trẻ nhà Chanagun,"

"Chúng tôi cũng nghe được rằng anh sẽ xây một trường âm nhạc?"

"Tin tức lan truyền nhanh nhỉ? Đúng vậy. Tôi đang trong khâu hoàn thiện dự án trường âm nhạc. Chúng tôi hiện đang tuyển dụng giáo viên và nhân viên cho trường, hy vọng sẽ mau chóng. Có riêng cho mình một trường dạy nhạc là một trong những giấc mơ tôi đã ấp ủ suốt thời gian dài,"

"Là để tưởng niệm người chú của anh?"

"Đúng vậy. Chú Moo là người đã nuôi nấng và dạy tôi về âm nhạc. Tôi sẽ không có ngày hôm nay nếu không có chú,"

"Sắp tới anh sẽ có thêm dự án âm nhạc nào chứ?"

"Hiện giờ thì tôi không nói được,"

"Vậy có điều gì thú vị  mà anh có thể nói được không?"

"Ừ thì...Pear đã trở nên hoạt bát hơn. Con bé sẽ thức giấc vào mỗi sáng và xông vào phòng ngủ của chúng tôi, hét gọi Papa và Dada rồi bí ngô, mấy thứ tương tự vậy. Con bé cũng trợ giúp rất nhiều trong bếp núc, đặc biệt là mỗi khi Win làm bánh. Con bé yêu việc làm bánh,"

"Cô bé có thích âm nhạc không?"

"Có. Con bé thích nghe tôi hát. Trước khi đi ngủ phải nghe tôi hát, nếu không thì sẽ dỗi đấy. Nhưng một điều thật sự vượt trội là con bé dường như hiểu được tình huống của chúng tôi ngay từ những ngày đầu. Đó quả thật là một may mắn,"

"Vậy khi nào thì đến đám cưới?"

"Hừmm, này thì không nói được,"

"Tại sao phải gấp thế Bright?"

"Anh có nghĩ lúc này là quá sớm cho việc kết hôn không?"

"Điều gì khiến anh chắc chắn rằng mình muốn kết hôn ở độ tuổi này?"

"Chúng tôi không gấp gáp gì cả. Tôi đoán là đến khi bạn biết được, bạn sẽ biết, vậy thôi. Dù cho tôi và Win gặp nhau ở độ tuổi 45, chúng tôi vẫn sẽ bên nhau. Và điều gì khiến tôi chắc chắn rằng mình muốn kết hôn ư? Bởi vì đó là Win. Tôi không biết phải giải thích như thế nào, nhưng tôi chỉ biết rằng cậu ấy là người duy nhất tôi muốn và tôi cần, ngoài ra không còn ai khác."

---

"Win này, con bé hai tuổi rồi." Bright ngạc nhiên khi nhìn thấy chiếc bánh kem trong hình dạng số 1 được đặt trên quầy bếp.

Win mỉm cười, "Chiếc bánh này là dành cho tụi mình. Tụi mình đã làm Papa và Dada được 1 năm rồi," Cậu nhẹ hôn lên gò má Bright, "Chúc mừng anh! Anh là một Papa phi thường!"

Bright ôm lấy vị hôn phu của mình, "Em là một Dada tuyệt vời," Nói rồi hôn lên môi Win, "Chồng sắp cưới của anh,"

Win mỉm cười, "Hãy chúc mừng sinh nhật hai tuổi của Bí ngô nào Papa ơi!" Cậu bước về phía chiếc thùng to và mở nó thật cẩn thận. Win lấy ra một chiếc bánh kem có hình tròn với kem lạnh màu đào và hoa cúc là họa tiết trang trí bánh.

"Hoa cúc ư?" Bright mỉm cười, "Anh nghĩ em sẽ trang trí chiếc bánh với cầu vồng, kỳ lân hay đại loại thế."

"Không," Win lắc đầu, mắt chăm chú nhìn về chiếc bánh trên tay mình, "Hoa cúc tượng trưng cho sự trong sáng và thuần khiết. Đôi lúc còn là định nghĩa cho một khởi đầu mới. Em để nó tượng trưng cho khởi đầu giữa chúng ta, là khởi đầu cho nhà ba người chúng ta. Hoa cúc cũng là một loại hoa phức hợp, là hai loại hoa khác biệt hòa quyện với nhau. Nó là biểu tượng cho tình yêu đích thực, đúng không? Là tình yêu đích thực của hai người bạn thân"

Bright bước về phía trước và dụi mũi vào gò má Win, hít một hơi, "Em là phần tốt đẹp nhất cho khởi đầu của chúng ta, Win."

"Là chúng ta hoàn thiện lẫn nhau, Bright," Win mỉm cười, ngắm nhìn đôi mắt Bright với ánh mắt đầy yêu thương. Cậu hất đầu ra hiệu cho vị hôn phu của mình đi ra khỏi gian bếp, "Đi nào,"

Bright bế Pear lúc này đang ngồi ở chiếc ghế cao của bé và đi theo ngay sau Win, "Chúc mừng sinh nhật con," Anh bắt đầu hát khi họ tiến vào phòng khách, nơi gia đình và bạn bè đang chờ. Bố mẹ của Win đứng không xa chiếc bàn mấy, ngay bên cạnh họ là Eed và Toptap. Chị Mintra và gia đình của chị đứng ở phía bên kia chiếc bàn, kế bên là Khao và Film. Chị Mesa và chồng thì đứng ở bên đối diện.

Pear nhìn quanh, lướt qua gương mặt của mọi người rồi cùng vỗ tay, miệng cười toe toét.

"Sinh nhật vui vẻ Pear yêu dấu," Win đặt bánh lên bàn và Bright đặt con bé ngồi lên chiếc ghế cao mà bọn họ đã chuẩn bị.

Pear nhìn Win rồi mỉm cười, "Dada!"

"Đúng rồi cưng à, hôm nay con hai tuổi rồi đấy," Win hôn lên gò má hồng hào mũm mĩm của bé con.

"Papa!"

"Bây giờ thổi nến nào," Bright nói.

Chị Mesa mỉm cười khi ngắm nhìn gia đình của em trai mình. Chị nâng chiếc camera lên và bấm nút chụp, ghi lại thật nhiều khoảnh khắc nhất mà chị có thể. Chị không muốn thời khắc này trôi qua mà không được lưu giữ.

Pear bắt chước theo Win vờ thổi nến. Con bé chu môi, phồng má rồi cười khúc khích, khiến cho những vị khách có mặt phải bật cười vì bé con trông quá đáng yêu.

"Lại đây thổi nến nào." Bright xoa đầu Pear và giúp bé thổi nến.

Mọi người đều vỗ tay khi ngọn nến được thổi tắt. Pear vỗ tay rồi cười khúc khích đầy vui vẻ. Con bé cứ xoay đầu về trước rồi sau hướng về Papa và Dada mình. Bright ngắm nhìn Win và khẽ gật đầu với cậu như một lời cam đoan rằng bọn họ đã làm được. Win gật đầu đáp lại anh và ôm lấy Pear. Bàn tay cậu cũng cố vươn tới Bright và anh ôm chầm lấy cả hai người.

"Sinh nhật vui vẻ, mặt trời nhỏ." Bright thì thầm.

Anh chăm chú nhìn con gái mình, rồi nhìn sang Win. Cậu đang liên tục hôn lên đầu Pear, nước mắt đong đầy. Khoảnh khắc này chính xác là một điều gì đó vốn chỉ xuất hiện trong những giấc mơ của anh, một điều gì đó anh cảm thấy không thật. Bright đã từng ghét những thứ ngạc nhiên nhưng anh trân trọng sự ngạc nhiên to lớn này đã xảy đến trong cuộc sống mình.

Và anh yêu chúng.

Anh quay người về phía nơi Eed đang đứng. Người phụ nữ trung niên khẽ gật đầu với anh. Bright mỉm cười và gật đầu đáp lại bà.

Mẹ, bây giờ con đang vô cùng hạnh phúc.

"Anh cuối cùng cũng hiểu," Bright thì thầm vào tai Win.

Win xoay đầu, "Gì cơ?"

Bright hôn lên vầng trán cậu, "Em không cần phải biết," Anh mỉm cười và buông lỏng vòng ôm, "Giờ thì bắt đầu tiệc nào!" Anh bế lấy Pear rồi đi ra giữa để nhảy nhót cùng với những vị khách.

Win bật cười khi ngắm nhìn vị hôn phu của mình và con gái tận hưởng bữa tiệc. Pear không thể thôi cười khi con bé ngồi trên cổ Bright đang nhún nhảy. Cả hai tay bé giơ lên không trung, đôi mắt nhìn quanh khắp phòng.

Mọi người đều ra chiều thích thú với bữa tiệc. Họ nhảy với Pear và Bright, cùng cười rồi đùa nghịch với con bé. Giờ đây bé con đã chuyển sang nhảy trên sàn nhà với những anh chị em họ của mình. Chị Mintra và chị Mesa thì bận rộn ghi hình bọn nhỏ, cả Film cũng thế. Bright thì nói chuyện phiếm cùng bố mẹ của Win, với mẹ Eed và Toptap. Cánh tay anh quàng quanh vai mẹ Eed.

Và Win thì không thể thôi nhìn tình yêu của cuộc đời mình.

---

Love này. Mình hiểu tại sao cậu và Gunsmile lại chọn bọn mình. Mình không biết phải nói gì ngoài nói cảm ơn. Cảm ơn cậu đã tin tưởng và ban phước lành cho bọn mình và Pear. Cảm ơn cậu đã cho mình một cơ hội để trở thành phiên bản tốt nhất của bản thân. Cuộc đời mình sẽ luôn được đong đầy bởi niềm vui, tiếng cười và may mắn mà con gái cậu đã mang đến.

Cảm ơn cậu đã giới thiệu mình đến Bright, và thậm chí đã sắp đặt một bữa hẹn hò kín. Dù rằng nó không đi đến đâu vào lần đầu tiên. Tụi mình đã không hòa hợp được với nhau bởi vì, hiển nhiên, hai đứa mình là hai tên nhát gan. Nhưng nhìn bọn mình bây giờ đi! Cậu có thể tin được rằng là tụi mình sắp kết hôn với nhau rồi không? Mới một năm trước thôi, mình hẳn sẽ không tin nếu có ai nói với mình rằng mình sẽ kết hôn với người bạn đời tuyệt nhất mà mình có thể trông mong.

Mình yêu anh ấy rất nhiều và mình sẽ không bao giờ lấy làm phiền chán để thổ lộ lời yêu này.

---

"Em ngắm anh xong chưa?" Bright túm lấy eo Win, ánh mắt như thách thức. Đôi mắt anh chu du khắp gương mặt Win như thể ngày mai không bao giờ đến.

Win nhếch miệng cười và nghiêng đầu, "Không bao giờ xong được."

---

Win,

Mặt trăng của anh, tinh tú của anh, là bình minh và cả hoàng hôn của anh. Là ánh sáng đẹp đẽ nhất mà đôi mắt anh có thể nhìn thấy. Là hơi thở thanh sạch và khô ráo của núi rừng.

Là bông tuyết đầu mùa rơi xuống lòng bàn tay anh.

Là ngọn lửa đầu tiên sưởi ấm đêm đông của anh.

Là điểm kết thúc cho nỗi buồn nơi anh.

Là sự khởi đầu nhiệm màu.

Em là trái tim, là linh hồn, là vũ trụ của anh. Là ngày hôm nay và ngày mai của anh, là mãi mãi và là tất cả của anh.

Là tất cả của em, Bright.

---

HẾT

Đôi lời từ người dịch:

Vậy là hành trình nhà 3 người Papa - Dada và Bí ngô đã đi đến hồi kết. Vẫn còn một chương đặc biệt nữa, mình sẽ dịch sau, còn nội dung chính thì đến đây có thể coi như là trọn vẹn.

Cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng mình.

Mọi góp ý cũng như nhận xét mọi người có thể để lại ở comment cho mình hen.

Cảm ơn mọi người rất nhiều.

Loves,

T.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật