[ĐN JJK] Bóng ma nhà Gojou

Chap 9: Khó gần x Thân thiện auto đáng yêu



Gojou Sayuri thích panda. Ừ. Không đùa đâu, đứa trẻ ương bướng ấy thích bộ lông mềm mềm của panda nhất.

- Sayuri, tập trung nào! - Maki nói lớn trước khi vung cây gậy gỗ về phía trước, một đòn đánh đủ để làm bể một thanh gỗ dẹp.

Bốp!

Âm thanh hai cây gậy va vào nhau vang lên. Sayuri nheo mắt, lùi chân trái xuống lấy đà và bật lên.

- Maki cậu đánh người đau bỏ xừ! - cô nàng chú hộp càu nhàu một cách khó chịu trước khi bị Zen'in Maki đánh bật ra.

Maki luôn là bậc thầy thể thuật trong cả bọn, kể cả khi Sayuri khỏe hơn người khác một bậc nhưng cô dường như không thể là đối thủ của Maki trong khi hai đứa đều đánh chay.

Đứa con thứ khó chịu thật đấy! Nhưng làm sao bây giờ? Cô không có khả năng phủ nhận nó. Rằng Maki cực kì cực kì mạnh.

Maki: - Không được dùng hộp đâu đấy!

Maki nhảy xuống từ trên cao, đánh trực diện vào Sayuri, một đòn đánh thường thấy.

Nhưng nếu như nó đơn giản thì Sayuri đã không phải chật vật như thế này. Cây gậy gỗ của mắt xanh vung qua, mục tiêu đầu tiên của nó là quét qua bụng người đối diện để giúp chủ nhân của nó tìm được khoảng cách thích hợp.

Bằng một đòn đơn giản, Maki né đòn đánh đó điêu luyện hơn bao giờ hết và đáp đất một cách an toàn, cô nàng chú cụ sư ngay lập tức chớp lấy thời cơ, toan vật ngã Sayuri.

Đứa con thứ nhận ra ngay sau đó, nhảy lên khi đôi giò kia định chạm đến đùi mình. Không quên đánh bật gậy gỗ của cô bạn đang tấn công mình ở phía trên.

Cả hai cây gậy mất đà văng thẳng vào bọn Panda mới đến.

- Panda... ?

- Các cậu đánh hăng quá đó, nghỉ ngơi chút...

Bộp.

Panda còn chưa nói hết câu thì Sayuri đã chạy vụt đến và ôm chầm lấy cậu chàng, cô nàng thậm chí còn dụi dụi vào bộ lông mềm mại của cậu gấu trúc.

- Này, Sayuri... tại sao cậu cứ ôm lấy tớ mãi thế?

Panda luôn có một thắc mắc, về cái "thứ" lúc nào nhìn thấy cậu cũng bám dính lấy mang tên Gojou Sayuri.

Một đôi mắt màu xanh xinh đẹp, mái tóc đen bỗng bềnh mềm mại, đôi mắt luôn phát sáng mỗi khi thấy cậu. Hẳn là thích cái sự xinh đẹp đáng yêu này của Panda rồi nhỉ?

-  Bởi vì cậu rất mềm... Panda rất mềm, ý tôi là vậy đấy! - Sayuri trả lời không chút do dự khi dụi càng sâu hơn vào bộ lông của panda.

Thật may vì bây giờ là mùa thu, khá mát mẻ và thích hợp để ôm ấp.

- Panda có mùi cứ như mặt trời ấy - Sayuri vẫn cứ ôm Panda chặt cứng và có vẻ như cô đang tận hưởng nó hết mình.

- Chà... chắc là tại vì tớ hay phơi nắng đấy, có khi nếu Sayuri chịu khó phơi nắng thì tóc của cậu cũng có mùi nắng đó nha!

- Thật hả?!

- Đừng dạy hư cậu ấy, Panda - Zen'in Maki không quên chỉnh đốn hai đứa dở hơi cái gì cũng dám làm kia trong khi cô đang bận nhặt hai cây gậy gỗ lên.

- Cá hồi.

Cô nàng nhà Zen'in thực sự cảm thấy đáng lo ngại khi cứ để một đứa ngây thơ như một tờ giấy trắng lại gần một hũ mực đen như Panda.

Như đã thấy, Inumaki Toge đã bị lây cái bệnh này của cậu bạn gấu trúc sau nhiều tháng cả bọn học cùng nhau.

Dịch bệnh gấu trúc đang lây lan khắp nơi.

Và nó thật sự nguy hiểm.

- Maki nghiêm túc quá, cứ cau có như vậy thì cậu sẽ không có người iuuu đâu đấy - Panda cười trong khi cố đỡ lấy cô bạn nhỏ con đang trượt xuống khỏi người nó.

Xem này. Đứa trẻ ương bướng nào đó ngủ gật luôn rồi.

- Chắc tại hôm qua làm nhiệm vụ về khuya quá - Gojou Satoru nói với một cái xoa căm vô nghĩa, ông anh trai vừa mới có mặt tại đây vài phút trước.

Maki: - Cậu ấy có nhiều nhiệm vụ lắm sao?

- Chỉ là những nhiệm vụ cỏi con thôi, nhưng nhiều vô kể.

Thật ra thì Satoru cũng không quá muốn để đứa em gái này lao đầu vào nguy hiểm lắm. Nhưng mà bao bọc quá cũng không tốt, với lại nếu như quá quan tâm đến con bé, Sayuri sẽ luôn sẵn sàng nổi giận đùng đùng và thậm chí là dẫn đến nhiều hệ lụy không đáng có.

Nhưng cứ để con bé mệt mỏi rồi ngủ quên như thế này cũng không phải ý hay.

- Nhưng mà có vẻ như con bé thật sự cảm thấy Panda an toàn nhỉ?

Bởi vì con bé không thường ngủ quên trời đất như thế này. Bất ngờ thật.

- Giờ thì cảm giác cậu ấy cứ như là em bé cần được bảo vệ vậy.

- Trứng cá hồi.

Cuối cùng thì buổi luyện tập bị đá sang một bên. Cả bọn ngồi chụm lại một chỗ để nhìn một con thú hoang non nớt ngủ quên trên người Panda. Cứ như mấy vị phụ huynh yêu con trẻ gặp phải một đứa con trẻ dễ quạo lúc thức nhưng vô cùng ngoan ngoãn lúc ngủ vậy.

Masamichi Yaga "..." cái khóa này nát thật rồi! Ai đời cái con khủng long con đó lại đáng yêu chứ!! Con tôi mới là đáng yêu nhất!!

Giờ thì ông hiệu trưởng của cái trường này cũng bị điên rồi.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật