[ĐN JJK] Bóng ma nhà Gojou

Chap 70: Câu chuyện của Kaya (1)



Higurashi Kaya sinh ra và lớn lên rồi chết đi theo một cách bình yên và thiếu tự chủ nhất trong số tất cả những người sở hữu Vô Hạn Ngục. Ngay từ khi sự tồn tại của nàng có mặt trong thế gian này, thì số phận của nàng đã bị sắp đặt đến cuối cùng.

Khi mà sự tồn tại của nàng trở nên thật vô nghĩa và dấu ấn mà nàng dành cho thế giới này là không nhiều.

- Otomo không được phép tiết lộ điều gì, nhưng tôi nghĩ rằng nó sẽ không áp đặt lên một người thuộc về dòng họ Higurashi đâu nhỉ? - ông già khú đế từ tốn cười mỉm, ông ta giới thiệu - Nếu như Kaya - sama còn sống thì có lẽ cô ấy chính là bà của tôi rồi đấy!

- Vào chủ đề chính dùm, giới thiệu quần què. - Sayuri bày tỏ không quan tâm mấy, cái mà cô thật sự quan tâm là đĩa táo ngay trước mặt.

Bỏ thêm N quả táo vào trong lãnh vực của mình, Sayuri bình tĩnh ra lệnh.

- Rồi, bắt đầu trình bày đi...

- Vâng...

Ông cụ bắt đầu kể.

Đại chính. Kyushu. Năm 1920.

- Ta muốn ra ngoài chơi, muốn ra ngoài chơi!!!

Gojou Sayuri im lặng đứng một bên nhìn về phía đứa con gái có tóc màu xanh ngọc. Cơ mặt bình thản còn nội tâm thì giông tố.

Cô ghét phải nghe chuyện xưa nhưng mà nếu không nghe thì sẽ chết. Thật khó chịu!!!

- Hay là mình tự hủy rồi tự hồi sinh lại bằng "Bảo" nhỉ? - con thứ nhà Gojou bắt đầu có những suy nghĩ tự hủy gây hại.

- Higurashi-sama, gia chủ sẽ không cho phép người ra ngoài đâu, ngài ấy vẫn còn giận ngài vì hôm trước trốn ra khỏi trang viên đấy. - cô hầu gái với bộ kimono nâu và mạn che mặt thở dài, cô ta dúi vào tay Kaya mấy viên kẹo trước khi dặn dò đôi ba câu và rời đi.

Kaya bị bỏ lại, im lặng nhìn mấy bọc kẹo màu sắc trong tay hồi lâu, sau đó còn ngây ngốc cười.

- Hi hi... đúng là đáng yêu thật...

Ôm những bọc kẹo đường cất thật gọn vào trong lòng. Nàng vừa tung tăng vừa ngân nga một giai điệu trẻ con, thân ảnh nhỏ phút chốc biến mất ở cuối dãy hành lang.

Không khí xung quanh ngập tràn hương vị của tình ái.

Sayuri cũng từ từ ngồi dậy khỏi sàn nhà, bắt đầu quá trình di chuyển vô định của mình.

Nếu như có người xuất hiện và hỏi cô đang ở đâu. Thì cô sẽ đấm người đó một cái và trả lời rằng, đây là một giấc mơ.

Đúng! Là giấc mơ.

Các thuật thức giúp người sở hữu di chuyển qua các thời đại dường như là không thể tồn tại trong thế giới này, nhưng cũng sẽ có những thuật thức giúp chủ sở hữu đưa người khác đến quá khứ, chỉ là hình thức của nó là dưới dạng giấc mơ, hoặc hình chiếu.

Những người bị đưa về quá khứ bằng thuật thức này chính là khán giả. Có nghĩa là họ chỉ có thể nhìn mà không thể tương tác hay tác động đến bất cứ thứ gì.

Và Sayuri đang trong hoàn cảnh này.

Nhìn thấy đồ ăn ngon ở trước mặt mà không thể với tới, thấy quả ngon ở trên cây mà không thể bứt trộm, thấy có người làm việc xấu cũng không thể trêu trọc. Với một người ưa cà khịa, ưa táy máy như Sayuri thì đây không khác gì cực hình cả.

Được rồi, quay lại với chủ đề chính là giấc mơ này. Higurashi Kaya, người mà nãy giờ vẫn mê mẩn với mấy chậu cảnh ngớ ngẩn, ngân nga mấy giai điệu ngu ngốc. Con ả dường như rất thích hát và rảnh không để đâu cho hết.

Nói chung thì đúng chuẩn mà cô tiểu thư nhà quyền quý, sinh ra trong nhung lụa, ngày ăn đủ bữa, chiều ăn thêm bữa xế, tối thì đan len thêu thùa học đòi mấy cái việc mà thiếu nữ hồi xưa hay làm. Mỗi tội con ả lại vụng thối vụng nát, ngu đến mức không thể cứu vãn.

Đối với Sayuri thì mấy vụ này nhàm chán bỏ xừ và cô đã tốn đến quả táo thứ 123 để ngồi đây nhìn cái đứa thiểu năng kia tỉa tót cho từng cây cảnh một.

- Ahhhhhh... mình muốn ăn phở của Việt Nam, Pizza của Ý, Bánh mì của Pháp, Hamburger của Mĩ... - Sayuri nằm lăn ra đất, vừa chán vừa nản vừa khó chịu lại còn bắt đầu có biểu hiện của triệu chứng nói nhảm - Mình muốn uống nước ở tháp nước, ném tuyết ở nam cực, đánh nhau với gấu trắng ở bắc cực...

Cạch. Xoạch!!!

Nhưng rồi, khung cảnh xung quanh đột nhiên thay đổi, giấc mơ bắt đầu có dấu hiệu nhiễu loạn và ngay sau đó, toàn bộ khung cảnh đều bị nhuộm một màu tối đen.

Sayuri bình tĩnh tiếp nhận hết mọi hình ảnh và dưới mọi tình cảnh. Hộp đã bao bọc xung quanh cô và rõ ràng là nó không có dấu hiệu muốn "mời" bất kì ai vào bên trong ngoài chủ nhân của nó.

Sau vài phút, khi cô gái nương nhờ ánh sáng của ngọn đuốc cháy rực bên cạnh mà nhìn rõ mọi thứ.

Một Higurashi Kaya hiện ra với bộ Shiromaku Kimono quấn vạt áo ngược.

Quấn vạt áo ngược... Đồ mù cũng biết đây là kimono cho người chết!

Sayuri hoang mang nhìn Kaya vẫn còn ngây ngốc ngồi một bên ăn kẹo đường thủy tinh. Nàng ta hoàn toàn không nhận ra bộ kimono của mình có vấn đề. Rõ ràng là bộ Shiromaku kimono kia không thể mặc như thế được.

Người không có lễ nghĩa như cô còn hiểu rõ, lý nào con tiểu thư đài các như Kaya lại không biết?!

Khoan đã...

Ngay từ lúc bắt đầu, đã không có một ai dạy bất cứ thứ gì cho con này rồi. Bọn chúng nuôi con ả giống như là đang nuôi heo vậy.

Cứ thế, từ từ, chờ đợi ngày để thịt...

Sayuri hoang mang chạy theo bước chân của Kaya. Nàng được lũ hầu cận cẩn thận nhẹ nhàng đưa đến một vùng đất nọ. Toàn bộ quá trình Kaya đều bịt mặt và lũ hầu cận thường ngày hay bịt mặt, giờ lại bỏ mạn ra.

Câu chuyện càng ngày càng kì lạ rồi đây...

- Đồ ngu Kaya, đừng có nói với tôi là cô bị chồng bạo hành đến chết đấy nhé... - Sayuri thầm rủa rồi vội chạy đuổi theo đám người kia.










--------------------

Góc nhảm nhí ( ̄▽ ̄)

Chuyện là hôm bữa tui bị phạt đứng ngoài lớp vì tội ngủ trong giờ. Thế là, khi tôi bước ra khỏi cửa lớp, thì thật trùng hợp!

Lớp đối diện của tầng học bên kia đã có một thằng cu đứng sẵn ở đó.

Hai ánh mắt chạm nhau, thằng cu từ từ lôi trong túi áo ra một cái khăn quàng (đến tận giờ tui vẫn không hiểu tại sao một đứa học 10 đã vào đoàn như nó mà vẫn mang theo khăn quàng bên mình?)

Buộc lên mắt, sau đó từ từ gỡ xuống, dơ tay ra, làm dấu thủ ấn của Gojou Satoru và với khả năng đọc khẩu hình miệng không cần kính của tui, tui nhìn thấy chữ "Mugen" cực mạnh (*≧ω≦*)

Tui như thể gặp được đồng chí của đời mình, nhanh tay làm dấu thủ ẩn của Sukuna, gào lên "Phục ma ngực trù tử"

Kết quả thì hai đứa xuống phòng giám hiệu uống nước chè viết bản kiểm điểm vì cái tội làm mất trật tự khu lớp học. ( ◡‿◡ *)


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật