Tống Á Hiên mở cửa bước vào .
Nhìn trên giường mình là Lưu Diệu Văn đang đỏ mắt nhìn mình
" Anh đi đâu vậy? " Giọng khàn đặc như vừa khóc xong . Tống Á Hiên cởi áo khoát ra , vui vẻ nói
" À,đi chơi cùng sư đệ " Lưu Diệu Văn bỏ xuống giường , đi lại gần nói
" Sư đệ là ai ?" Tống Á Hiên hốc mồm nói
" Sư đệ là sư đệ " Lưu Diệu Văn lắc đầu
" Sư đệ là người nào , tên gì " Tống Á Hiên thở phù một tiếng
" Là Tô Tân Hạo " Lưu Diệu Văn nhíu mày không vui
" Sao lại đi cùng "
Tống Á Hiên ngây thơ không biết gì :" Anh rủ em ấy , dạo nay em ấy buồn bã gì đó nên rủ "
Lưu Diệu Văn nghe vậy lòng khó chịu , ôm lấy eo Tống Á Hiên , dịu đầu vào hõm cổ
" Em cũng buồn nè " Tống Á Hiên nhìn đứa nhỏ này làm nũng từ nhỏ đến lớn , chưa bao giờ ôm lấy mà làm nũng như vậy . Tống Á Hiên hơi tránh né
" Em buông anh ra, người anh rất dơ " Lưu Diệu Văn cố chấp , bĩu môi nói
" Không người anh thơm lắm "
Tống Á Hiên cười cười
" Anh đi tắm "
Lưu Diệu Văn hớn hở :" Em cũng chưa tắm . Hai chúng mình tắm cùng đi "
Tống Á Hiên không tin được :" em lớn như vậy, tắm cùng làm gì "
Lưu Diệu Văn buồn bã, trong mắt Á Hiên nhìn thấy hai tai trên đầu Lưu Diệu Văn cụp xuống như chú cún con
" Ngoan, anh tắm trước sau đó đến em " Lưu Diệu Văn gật đầu , đi lại giường Tống Á Hiên ngồi thành một cục .
Tống Á Hiên thấy đứa nhỏ này dễ thương cười cười đi vào phòng tắm .
Lưu Diệu Văn buồn bã cuối đầu nói
" Hứ , chơi cùng với Tô Tân Hạo không quan tâm mình. Quá đáng. Mình cũng buồn mà "
" Em nói gì đó " Tống Á Hiên đang dùng khăn lau tóc khô . Lưu Diệu Văn ngước mặt lên nhìn Tống Á Hiên
" Em lau cho anh nha " Lưu Diệu Văn không chờ người nọ đồng ý đã kéo Tống Á Hiên ngồi xuống , tay lấy khăn lau tóc cho anh .
" Bạn nhỏ , em sao vậy? " Lưu Diệu Văn lắc đầu
" Em có sao đâu chứ "
" Tại vì anh thân với Tô Tân Hạo quá thôi " giọng nói nhỏ dần , Tống Á Hiên cười vui vẻ
" Sư đệ tâm đắc của anh mà " Lưu Diệu Văn bỏ khăn xuống
" Gì chứ , tâm đắc gì . Cậu ta chỉ nhảy giỏi hát hay thôi mà , tâm đắc gì chứ " Lưu Diệu Văn phản bác một cách gay gắt . Tống Á Hiên cười cười , xoay người lại
" Em không nói bằng giọng điệu đó , anh tưởng em đang khen khéo Tô Tân Hạo đó chứ " Lưu Diệu Văn nhìn anh , không nói gì .
Tống Á Hiên ngưng cười giọng điệu ma mị
" Em thích---"
" Ngủ ngon nha " Đinh Trình Hâm và Mã Gia Kỳ ở dưới hô to . Tống Á Hiên cũng hô
" Ngủ ngon "
Nghiêm Hạo Tường , Trương Chân Nguyên , Hạ Tuấn Lâm hô tiếp theo sau
Sao đó chìm vào im lặng .
Lưu Diệu Văn nhìn anh , cảm nhận người này không còn đáng yêu nữa mà là vẻ ma mị lôi cuốn khi nãy .
Tống Á Hiên quay sang nhìn cậu .
" Làm sao? Em muốn ngủ cùng anh sao " Lưu Diệu Văn hoàn hồn , gật đầu . Bộ dạng cún con cụp tại này cũng quá đáng yêu đi
Tống Á Hiên nằm xuống ,vỗ lên giường tạo ra tiếng bụp bụp
" Nào , tiểu đệ " Lưu Diệu Văn nằm xuống . Cả người hai người mặt đối mặt nhìn nhau .
" Á Hiên...anh có phải thích Sư đệ tâm đắc rồi đúng không?" Á Hiên nghe vậy có chút buồn cười . Tay che miệng
" Anh không có " Lưu Diệu Văn nhìn Anh , thấy bộ dạng này trong như đùa
" Em nói anh thích Tô Tân Hạo rồi đúng không?" Lưu Diệu Văn lớn tiếng hơn lúc nãy. Tống Á Hiên thấy người nọ bị chọc tức vì hành động không lịch sự của mình
" Anh không có thích sư đệ . Hiểu lầm rồi " Tống Á Hiên nói xong nhìn biểu cảm người nọ , người nọ vành mắt có chút đỏ.
Tống Á Hiên thấy tình hình không ổn , ních người lại gần , nhẹ nhàng hôn lên môi Lưu Diệu Văn .
Lưu Diệu Văn bị hành động này doạ cho sợ mất , đơ mặt nhìn Tống Á Hiên
" Anh,anh " Tống Á Hiên nhìn biểu cảm này , có chút buồn
" Em không thích hả " Lưu Diệu Văn lắc đầu
" Em thích mà " Giọng dỗ dành nhẹ nhàng của Lưu Diệu Văn làm Tống Á Hiên nhẹ người
" Em sao lại tức giận với anh "
Lưu Diệu Văn :" vì em tưởng anh thích Tô Tân Hạo "
Tống Á Hiên nghe vậy , ních người lại gần, ôm cổ Lưu Diệu Văn , hôn lên một cái.
Lần này Lưu Diệu Văn không đồng ý việc hôn như chuồn chuồn lướt được . Một tay ôm eo anh, một tay giữ gáy .
Mạnh mẽ đưa lưỡi vào khoang miệng đùa giỡn.
Cả hai nồng nhiệt như lửa. Sáp gần tới nhau . Không một kẽ hở nào . Đồ ngủ bằng nhung của Tống Á Hiên bị kéo cao . Lưu Diệu Văn đè người Tống Á Hiên xuống dưới , hôn lên môi , sao đó cắn lên tai anh. Trượt xuống hầu kết , lực hôn mạnh tạo nên đấu dâu tây ám muội. Sau đó nhẹ nhàng xoa hạt động cứng lên của Tống Á Hiên. Tống Á Hiên cong người . Lưu Diệu Văn dùng tay bịt miệng Á Hiên lại .
" Anh ngoan một chút " giọng khàn đầy dục vọng . Bên dưới bị xoa nắn . Tống Á Hiên không thể rên to cứ ư ử trong miệng. Lưu Diệu Văn nhìn người nọ, khoé miệng giơ cao . Liếm hạt đậu nhỏ đang cương cứng của Tống Á Hiên
" Anh nghĩ xem nếu hai chúng ta chưa đủ tuổi mà động phòng như vậy có phải rất mới lạ không?" Tống Á Hiên lắc đầu nước mắt sinh lí bắt đầu chảy. Lưu Diệu Văn nhìn nước mắt người nọ chảy.
" Sao lại khóc, em xin lỗi " Lưu Diệu Văn thôi xoa nắn bên dưới , tay cũng không bịt miệng người nọ nữa . Lưu Diệu Văn nằm trên người Tống Á Hiên , gục đầu vào cổ Tống Á Hiên
" Nếu chút em sẽ mất kiểm soát thì anh có khóc đến đáng thương em cũng không tha được " Tống Á Hiên hít thở lại , da bị áo của Lưu Diệu Văn chạm vào có chút ngứa ngáy
" Em xuống người anh một chút , khó thở " Lưu Diệu Văn vẫn không nói gì ,im lặng hít thở hương thơm của Tống Á Hiên
" Lưu Diệu Văn em có yêu anh không?" Tống Á Hiên bất ngờ hỏi. Lưu Diệu Văn gục sâu xuống
" Có , rất yêu "
" Mau nói yêu anh đi " Tống Á Hiên xoa đầu Lưu Diệu Văn . Lưu Diệu Văn ngước mặt lên , vui vẻ cười nói
" Em yêu anh " sau đó hôn lấy đôi môi của Tống Á Hiên
Đợi khi Lưu Diệu Văn đã ôm mình ngủ. Tống Á Hiên mò điện thoại
Tô Tân Hạo : kế hoạch A thành công chờ kế hoạch B.
Tống Á Hiên :Hảo, kế hoạch B tiến hành
23:39
Tống Á Hiên : hoàn thành