[Đồng Nhân Fairy Tail] Thế Giới Vì Em Mà Điên Đảo

Chương 30: Như chết đi cả nửa cuộc đời.



Lão hội trưởng Oracion Seis dường như đang dần trở nên cuồng loạn hơn khi mà Lục Ma mà lão ta hằng tự hào đã bị đánh gục, còn hơn cả thế, cái tên mà lão cho là mạnh nhất lại chính là kẻ bại trận đầu tiên. Những bang Hắc hội lẻ tẻ cũng đã án binh bất động, giờ đây chỉ còn mỗi mình lão ta chiến đấu mà thôi. Nhưng cho dù là như thế thì chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Brain đã khiến cho hội Fairy Tail và thậm chí là một trong những Thập thánh pháp sư - Jura Neekis phải nằm la liệt dưới nền đất lạnh. Lão ta bóp chặt lấy cổ Natsu Dragneel, cho tới khi cậu chàng sắp không thở nổi nữa thì mới quăng cậu ta về phía xa, đôi mắt lão hội trưởng nọ trợn trừng lên, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.

"Các ngươi không phải đối thủ của ta, đừng phí công vô ích."

Từ trong màn đêm vô tận, một giọng nói lạnh lẽo và đầy uy lực vang lên. Thiếu nữ giải phóng một phần ma lực khổng lồ của mình ra khiến Brain như chết sững tại chỗ. Aliyah đỡ lấy cậu đầu hồng, thản nhiên để Natsu gục đầu lên bả vai mình, chầm chậm mà bước đến với cái nhếch mép trên môi.

"Vậy sao?"

Cô ả không biết là mình yếu tới mức không phải là đối thủ của cái tên này luôn đó? Từ hồi nào vậy ta?

Natsu Dragneel bị đánh tới nỗi thở không ra hơi nhưng vẫn cố gắng chống chọi, cho tới khi nghe thấy cái giọng nói mười phần giễu cợt đó vang lên. Tới rồi, kẻ mạnh nhất. Kể từ những ngày đầu chạm trán nhau, cậu ta đã công nhận Aliyah là một Ma đạo sĩ mạnh mẽ rồi.

"Cô tới trễ..." Kì nhông lửa thều thào khi được cái kẻ kiêu ngạo kia đỡ cho ngồi xuống.

Thiếu nữ nhún vai, "Đâu có, tôi cố tình mà."

Nếu người thường đi ba bước thì cô ả chỉ bước một bước thôi, không việc gì phải vội phải vàng cả.

"N-Ngươi là ai?" Lão Brain run run đôi chân nhưng vẫn cố giữ dáng vẻ ban nãy, lên giọng với ai kia.

Aliyah búng tay một cái, Midnight bỗng dưng xuất hiện với thân mình đầy thương tích và trông như là sắp bất tỉnh đến nơi khiến lão hội trưởng Oracion Seis hơi giật mình. Chỉ thấy cô ả cho cháy một mảng trên cánh tay hắc ma đạo sĩ nọ, hất cằm,

"Là kẻ sẽ đặt dấu chấm hết cho Oracion Seis."

Brain vung tay với ý định tấn công Aliyah nhưng rồi, lão ngay lập tức phải nhíu mày trong đau đớn, lớp da rắn chắc của lão ta đang dần nóng lên một cách đáng sợ và sắp thành món thịt xông khói tới nơi. Natsu Dragneel bên cạnh dù bị thương nhưng vẫn cười khà khà, trông có vô tri dữ dằn không chứ! Sở dĩ cậu ta có sức để khinh miệt kẻ thù của mình chính là vì Aliyah đang dùng ma thuật chữa thương lên tất cả bọn họ, chỉ trong chốc lát mà sự mệt mỏi trong từng người đã dần tan biến, đến cả Lucy với Happy cũng đã lờ mờ mở mắt ngồi dậy rồi kia kìa.

Chắc hẳn chưa ai nói cho Aliyah biết rằng cổ cũng có khả năng khiến cho người ta cảm thấy vui vẻ nhỉ? Khi ma lực của cô ả truyền vào cơ thể bọn họ thì đã ngay lập tức đánh tan sự tiêu cực và tuyệt vọng trước đó khiến cho ai nấy đều hừng hực ý chí một cách đáng kinh ngạc.

"Nirvana sẽ khởi động nhanh thôi, và cái bang hội kia sẽ hứng chịu tất cả!" Brain gian xảo nói, lão ta không có cách nào thoát khỏi thứ ma pháp này, nhưng để nói khích vài câu thì chẳng phải là vấn đề khó khăn gì cả.

"Ngươi có muốn bảo vệ chúng không? Thay vì ở đây tốn thời gian với ta thì ngươi nên đi cứu người đi!"

Lớp tóc mái màu đen rũ xuống che đi con ngươi lạnh lẽo của thiếu nữ, cô ả tiến đến và dùng gáy sách sắt bén kề lên cổ Brain,

"Chúng chết thì liên quan gì đến ta?"

"C-Cái gì?!"

Chỉ vừa mới đây thôi, Brain vẫn còn là một Hắc ma đạo sĩ mạnh mẽ oai phong, cho đến khi kẻ phản diện thật sự xuất hiện. Ông ta không đánh nổi Aliyah và không bao giờ ông ta có thể làm điều đó cả, thứ sát khí toát ra từ hơi thở của thiếu nữ ấy dẫu không nồng nặc nhưng lại lẫn vào không khí, đủ để giết chết bất kì ai. Những con quỷ địa ngục được lão Brain triệu hồi bỗng dưng ngoi lên từ mặt đất, hung hãn tiến về phía Aliyah.

Vị Tổng chỉ huy quân đội của Hội đồng ma thuật nhìn thẳng vào lũ quỷ, cái trợn trừng khiến không gian xung quanh phút chốc như biến thành một bãi hoang tàn, hoàn toàn không có lấy một chút sợ hãi nào tồn đọng trong đáy mắt cô ta cả. 

Bọn chúng dừng lại.

Bởi vì cô ta không phải người bình thường. Cô ta là kẻ mà đến cả ác quỷ cũng phải nhún nhường và khiếp đảm.

"Cút đi." Vừa dứt câu, lũ quỷ mà lão Brain triệu hồi đã tan biến vào hư không.

Lão ta hoàn toàn không thể tin được vào mắt mình nữa, ngay lúc lão ngỡ mình sắp chết thì bỗng dưng Nirvana phát sáng. Phải rồi, Brain đã cho khởi động thứ đó, chỉ vài giây nữa thôi, cả cái hội Cait Shelter sẽ trở thành vật hiến tế. Chẳng có ai trong số họ có đủ thời gian để di chuyển đến những quả cầu nữa, giờ thì không gì cản bước được sức mạnh hắc ám đang trỗi dậy nữa rồi.

"Nirvana?" Aliyah khẽ lên tiếng, sau đó quay sang nhìn lão Brain, "Là ngươi à?"

"Hãy để bóng tối nhấn chìm tất cả–––" Brain ngửa mặt cười lớn, và nụ cười đó tắt lịm đi khi động mạch trên cổ bị cắt đứt một cách không thương tiếc.

Natsu Dragneel thấy rõ mồn một cái cảnh móng tay của Aliyah lướt qua cổ lão Brain và để lại vệt máu. Đó là một trong những lần hiếm hoi cậu ta tận mắt chứng kiến ai đó giết người trước mặt mình, người đó tựa như một tia chớp đến để đòi mạng. Vậy là––Oracion Seis đã hoàn toàn chấm dứt rồi ư?

Chẳng ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra sau này, chỉ biết rằng những thành viên nhỏ bé của hội Cait Shelter sắp sửa phải hứng chịu một vụ rung chấn lớn rồi. Các bạn trẻ ma đạo sĩ hội Fairy Tail căng thẳng hơn bao giờ hết, chẳng có ai nói cho họ biết làm thế nào để phá hủy Nirvana cả. Chỉ còn vài phút nữa thôi, cô bé Wendy tuyệt vọng đến nỗi chỉ có thể ôm mặt mà khóc. Tại sao bang hội của em lại phải hứng lấy những điều này kia chứ?

Rồi, một vòng tròn ma thuật khổng lồ màu đỏ xuất hiện dưới chân tất cả bọn họ, cái cảm giác bị đè nén như thế này thật sự không mấy dễ chịu, những cặp mắt bắt đầu đổ dồn về phía thiếu nữ có mái tóc đen dài đứng trước cái xác đã lạnh của lão Brain. Cô ta từ từ giải phóng gần như là toàn bộ ma lực mà mình có, diện tích lên đến cả trăm ki lô mét, đủ để bao trọn hết cả một khu rừng rộng lớn. Ánh sáng ấy bừng lên, sáu quả cầu được đặt dưới chân Nirvana đồng loạt bị trói chặt bởi những kí tự màu đỏ sẫm quen thuộc. Aliyah thừa biết rằng thứ ma pháp tên Nirvana này không phải dạng vừa, nó ăn sâu vào tâm trí người ta và luân chuyển giữa cái thiện và cái ác tùy theo cách nhìn của từng người, dĩ nhiên, để hấp thụ được nó vào cơ thể thì phải giải phóng hết ma lực mà mình có, phải thật mạnh mẽ thì cơ thể mới không bị nổ tung bởi áp lực đến đột ngột từ nguồn ma pháp mới.

Aliyah khẽ khép hờ mi mắt, dùng vòng tròn mà mình tạo nên để nuốt trọn Nirvana chỉ trong tích tắt. Họ nghe thấy tiếng đổ vỡ, họ nhìn thấy Nirvana đang sắp sửa tấn công Cait Shelter bỗng dưng quay ngược trở lại, nhắm thẳng vào thiếu nữ với thân hình mảnh mai đứng ở đấy. Gray Fullbuster nhíu mày, cái cô này thường hay làm những điều hết sức ngu ngốc, ngay cả tự tay róc da mình cũng dám thì thử hỏi trên đời này còn cái gì làm chùn bước được cô ta nữa? Quan trọng là cổ định hứng trọn thứ đó kia kìa.

Nirvana bắn thẳng về phía Aliyah, không khéo thì những người phía sau cũng sẽ bỏ mạng, cho tới khi họ thấy cái kết giới tuyệt đối ấy được giăng lên bảo vệ tất cả bọn họ khỏi cái chết trong gang tấc. Lucy còn đang mơ hồ bỗng dưng tỉnh táo hẳn lại khi thấy thi thể của lão Brain dưới sức ép của ma thuật đã gần như tan nát và biến mất, trong khi thiếu nữ ấy vẫn đứng như trời trồng. Aliyah ngước lên và giơ hai tay ra để đón lấy thời khắc mình đã đợi chờ từ rất rất lâu. Vì giây phút này đây mà cô ta đã cất công tính toán vô cùng kĩ lưỡng, đến nỗi chỉ một biến cố nhỏ thôi cũng không bao giờ được phép xảy ra.

Aliyah cảm giác cả cơ thể mình như có một luồng điện chạy qua, những cảm giác đã lâu không xuất hiện bỗng dưng quay trở lại mang theo kí ức những ngày thơ bé. Cô ả nhìn thấy một đứa trẻ vì muốn sống mà lúc nào cũng trốn chui trốn nhũi, ăn đồ ăn ôi thối và cả mấy năm ròng chỉ quanh quẩn một mình ngay đống rơm đầy bụi bẩn. Cô ả nhìn thấy đứa trẻ ấy cuối cùng cũng có bạn, có lấy ánh sáng duy nhất của cuộc đời mình.

"Noah à, hôm nay tôi đã trộm được một miếng bánh ngon đó!"

"Trộm cắp là không được đâu nhé, Ali!"

"Nhưng không trộm thì Noah sẽ đói! Tôi có thể nhịn đói lâu lắm, mà Noah thì không thể đâu!"

Tôi hứa sẽ luôn mang đến cho cậu những gì tốt đẹp nhất trên cuộc đời này.

Những năm tháng ấy, đứa trẻ và người bạn đồng hành bên nhau vô cùng hạnh phúc, cả hai chẳng mấy khi than phiền về cuộc sống mà lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tương lai. Noah đã từng hứa với cô bé ngây ngô lấm lem bùn đất ngày nào rằng đợi đến khi chú mèo lớn lên thì sẽ đưa cô bé đi khắp bốn bể năm châu, cùng nhau trải qua ngày tháng tuyệt vời nhất. Aliyah lúc nào cũng dành hết tất cả những gì mình có cho ánh sáng của mình, nếu cô ta có mười thì sẽ dâng hết cả mười cho Noah, thậm chí trong đêm đông giá rét, cả hai đứa chỉ có một mẩu bánh mì nhỏ, dẫu cho bụng đang kêu gào liên hồi thì Aliyah vẫn bằng lòng nhường cho Noah và bảo rằng bản thân đã ăn rồi.

Cả hai đứa đều ngây ngô và đáng yêu hơn tất thảy những gì tồn tại trên đời này, chúng sống cùng nhau và lúc nào cũng suy nghĩ đến đối phương. Trong suốt những năm tháng tăm tối của đời người, Aliyah đã vô tình vớ lấy được nguồn sáng ấy. Chính vì thế, cho dù có phải bỏ mạng thì cô ta vẫn một lòng muốn bảo vệ Noah, bảo vệ lấy thứ được coi là tín ngưỡng của đời mình.

Cho tới cái ngày định mệnh hôm ấy, cái ngày mà đứa trẻ nọ tự tay kết liễu mạng sống của chú mèo nhỏ. Dù có qua bao lâu đi chăng nữa thì điều kinh hoàng đó vẫn ám ảnh lấy tâm trí Aliyah và bào mòn cô ả, Aliyah sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân mình vì đã giết chết Noah, dẫu có là vô tình hay cố ý.

Juvia Lockser vẫn thường hay hỏi Aliyah rằng cô ta có đau lòng hay không, hỏi rằng cô ta đã ổn hơn chút nào chưa và y như rằng sẽ luôn nhận được một câu trả lời duy nhất, tôi ổn. Aliyah bảo rằng bản thân đã ổn, đã nguôi ngoai phần nào nỗi đau ấy, nhưng chỉ duy nhất cô ả mới biết được mình đã khốn khổ và đau đớn tới chừng nào.

Tựa như đã chết đi cả nửa cuộc đời.

Mục đích để cô ta hấp thụ toàn bộ Nirvana không phải là để hồi sinh Noah hay làm bất cứ điều gì đó tương tự, chỉ đơn giản là cô ả muốn mà thôi. Aliyah muốn thử xem đâu là thiện, đâu là ác, và cuối cùng thì hai thứ ấy rốt cuộc khác nhau ở chỗ nào. Vì rằng, Noah vẫn luôn mong mỏi được nhìn thấy cô bé với trái tim ngay thẳng chính trực như thuở còn ở Minstrel ngày nào được quay trở lại.

Đến tận khi ra đi, Noah vẫn suy nghĩ cho Aliyah.

Sức mạnh ma thuật của thiếu nữ nọ đủ lớn để có thể hứng trọn Nirvana, nhưng cuối cùng, khi khói bụi dần tan ra thì cô ta vẫn không cảm thấy có điều gì khác biệt cả. Cô ả đưa tay sờ lên ngực trái, cay đắng và đầy hoài nghi.

–––Một trái tim rỗng tuếch.

Cuối cùng thì vẫn không có khái niệm nào định nghĩa được hai thứ ấy cả. Aliyah đã dày công tính toán như thế nhưng chỉ nhận lại một kết quả chẳng mấy khả quan.

Thiếu nữ như chết lặng ngay tại chỗ, Aliyah đưa bàn tay lên che đi đôi mắt mình, ngửa cổ lên và cười lớn. Tiếng cười đó không đến từ sự vui vẻ, nó khởi nguồn từ nỗi tuyệt vọng sâu không thấy đáy tồn tại trong nội tâm cô ả. Aliyah vẫn cứ như vậy cho đến khi chất giọng bắt đầu trở nên khản đặc, không có gì có thể khiến cô ta bình tĩnh lại được nữa.

Natsu, Gray, Lucy hay thậm chí là cả Jura Neekis đều thấy rõ mồn một hai hàng nước mắt lăn dài trên gò má Aliyah khi cô ta đang ngửa cổ cười. Họ cảm nhận được nỗi tuyệt vọng và sự bất lực của thiếu nữ thông qua những gì đang diễn ra trước mắt, có lẽ chỉ những ma đạo sĩ Fairy Tail mới biết được chuyện gì đã xảy ra khiến Aliyah trở nên như thế.

Aliyah đã không còn cảm nhận được bất kì thứ gì nữa, cô ả sống ngày qua ngày trong nỗi dằn vặt và ân hận vì những gì đã xảy ra. Lucy Heartfilia che miệng kinh hoàng không dám thốt lên lời nào khi chiếc găng tay của Aliyah rơi xuống nền đất lạnh. Sau lớp găng đen tuyền ấy chính là những vết sẹo chi chít trên cổ tay, có những vết cắt sâu hoắm vẫn chưa lành còn đang rỉ máu.

Kể từ khoảnh khắc ấy, mỗi một giây một phút trôi qua với Aliyah mà nói, tựa như đang ở tầng địa ngục thứ mười tám và thậm chí còn hơn thế nữa. Cô ta đã không muốn sống từ lâu rồi, nhưng Noah bảo rằng cổ phải cố gắng, có chăng hiện tại, cô ta chỉ là đang sống thay cho người bạn đồng hành nhỏ ấy mà thôi.

Nirvana thì đã hứng trọn, nhưng chẳng có điều gì xảy ra cả.

–––Bởi vì Aliyah đã chết khi đôi cánh ấy tan biến rồi.

"Noah..."

. . .

Note: Buff dữ dằn thiệt chớ, chắc tại giờ nerf tui cũng nerf hỏng nỏi huhu

Nhma mày ác quá ác nên cứ sống cả đời trong sự đau khổ đi con, tu bi không tình iu =)))

21.5.2023


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật