[ KnY fanfiction - SabiGiyuu ] Thơm nồng và Cay đắng.

14



Một màu biếc xanh.

---

Sabito thơ thẩn.

Mắt em xanh thật.

Giyuu ngước mắt lên nhìn những rạng đào, nắng sớm xuyên qua hàng cây lá phủ lên bờ vai gầy của em một màu vàng tươi mát giữa trời xuân buổi sớm. Nắng át cả cái lạnh còn đọng lại quẩn quanh chóp mũi đo đỏ, hơi thở hóa thành làn khói, bỗng bâng khuâng, tan dần.

Và em thầm thì. Một điều gì đó Sabito chẳng rõ.

Bầu trời trong vắt, trong đến xa xăm, em bỗng trở nên bé nhỏ và xa anh quá đỗi. Như những giấc mơ hè nhạt nhòa đến rồi nhạt nhòa đi, Sabito bỗng nhận ra em chưa từng đến thăm anh vào giấc mơ nào cả, cũng chưa từng có dịp gặp nhau vào chiều hè nào đó. Khi ước mơ em mãi hoài chạm đến phía bên kia bầu trời khi hoàng hôn chia cắt làm hai nửa, đẹp thật đấy, nhưng em có chạm vào được đâu ?

Em mơ về một cái thương chiều nào chẳng rõ, khi chúng ta sẽ chỉ còn gặp được nhau vào buổi xuân đầu mùa, khi em khoác trên mình tấm nắng nhạt làm nao nức lòng anh. Giữa chuyện đời dang dở khi ta gặp nhau và tiếp tục sống mãi phần đời còn lại, anh đã hứa với mình vào những mùa xuân gặp em mà chẳng thèm ngỏ lời.

"Xin chào."

Em ngước đôi mắt biếc tựa muôn vàn đại dương, đôi mi khẽ rung lên nhè nhẹ.

"Vâng ?"

"Tôi là Sabito, tôi có thể biết tên em chứ ?"

"Giyuu, Tomioka Giyuu, anh có muốn đến ngồi cạnh tôi không ?"

Ngày 18, tháng 3, năm 2021.



---


Cái đoạn nhỏ dang dở này được mình viết từ hồi cuối năm trước rồi á mà giờ mới đăng lên ụwu.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật