(Đam mỹ - Cao H, song tính) Điều giáo bộ đội đặc chủng dâm đãng

Chương 7: Kết thúc viễn mãng



Vì đây là chương cuối rồi nên mình không đăng hình nữa. Mình cũng biết hình mình đăng rất khó đọc, các bạn cũng phải chịu khó mới đọc được. Cho nên mình quyết định chương cuối này sẽ đăng chữ thôi, để các bạn dễ đọc. Nếu các bạn thích đọc chữ, hãy ủng hộ chính chủ, đừng đọc truyện trên mấy trang repost ( truyen.buitrieu, truyenfull, vân vân,..).

Dù cho các bạn có thích truyện của mình hay không thì mình viết truyện cũng rất cực, mấy tiếng mới xong một chương. Dù cho truyện của mình không phải tuyệt tác văn học gì, nhưng đây cũng là đứa con tinh thần của mình, tài sản trí tuệ của mình, xin các bạn tôn trọng công sức cũng nhưng tài sản của mình.

Những câu chuyện mà mình viết ra đều vì tình yêu với tiểu thuyết mà các bạn thích truyện của mình, đọc comt của các bạn khuyến khích mình, mình vui lắm. Mình làm việc này hoàn toàn vì sở thích, một đồng tiền cũng không có. Xin các bạn tôn trọng mong muốn của mình là truyện của mình thì chỉ có mình được quyền quyết định nó sẽ đăng ở đâu.

Cảm ơn.

---

"A..a...ưm...a...12.....a...chủ nhân....a...a.....13...a.....a.....không được nữa....a...sướng quá....sướng quá."

"Bé cưng, không được lười biếng, tất cả mọi người xem đang chờ đợi em đó, tiếp tục đếm đi."

Lâm Việt thảm thương khóc lóc cầu xin Bentley buông tha cho anh, cả hai chân đã mỏi chừng vì quỳ xuống quá lâu, hai tay anh bị trói treo đầu, treo lên trần nhà, bên dưới háng anh có một cái tô lớn đựng hơn mười quả trứng luộc ướt đẫm dịch ruột non và dâm thủy từ hai lỗ thịt. Ngay lỗ đít bên dưới có một phần trắng trắng hơi lộ ra, mị thịt đỏ tươi bao quanh thân trứng, nếp uốn bị ép thẳng ra hết. Bao vây xung quanh Lâm Việt bây giờ có đầy máy thu hình đang phát sóng trực tiếp đến căn cứ quân sự của Lâm Việt cho mọi người nghiêm ngưỡng khung cảnh trước mắt này.

Không khí diễm tình bên trong căn phòng khiến các vệ sĩ của Bentley hơi bối rối, mặt mày ai cũng ngượng ngùng, cố đảo mắt đi chỗ khác. Bentley hoàn toàn không để ý đến việc này, hai mắt nhìn chằm chằm cảnh Lâm Việt đẻ trứng, tận hưởng cảnh đẹp trước mặt, trước quần của hắn đã nổi lên một túp lều lớn, đỉnh quần còn hơi ướt.

"Chủ nhân, cầu ngài......làm ơn......giúp em.....giúp em với......trứng....không ra được...."

Cơ vòng bên trong Lâm Việt hoạt động cực lực, muốn tống khứ dị vật kì lạ bên trong ra khỏi cơ thể mình. Mỗi khi mị thịt bên tong khẽ co bóp, hình dạng từng trái trứng hiện rõ lên trong tâm trí anh, khảm vào đường ruột. Tuy lỗ đít đằng sau được ăn từng quả trứng trắng nõn, nhưng lỗ lồn đằng trước hoàn toàn bị bỏ lơ. Cảm giác trống không khiến cơ thể Lâm Việt cực khó chịu, mông eo uốn éo khiến nước dâm bắn khắp nơi trên sàn nhà.

Phần trắng bên dưới lỗ thịt đỏ tươi xuất hiện thêm chút nữa, gần nửa trái trứng đã chui ra khỏi vách tràng của Lâm Việt.

"A....a....ra rồi.....a....14....a..Á..không..không được..tại sao...đau quá hức....hức....đau quá"

Ngón tay Bentley tàn nhẫn đẩy trái trứng lại vào đường ruột của Lâm Việt khiến trái trứng lúc nãy bị ép với những trái trứng còn lại sắp đi ra. Lượng đồ vật tích trữ tại lỗ nhỏ quá nhiều khiến đường ruột bị ép mở lớn, bụng dưới của anh trướng lên.

"Bé cưng, nhìn em thật hấp dẫn khiến ta không kìm lòng được. Cái lỗ nhỏ bên dưới này thật mê người, mới đút ngón tay vào mà nó đã bắt đầu cắn mút ngon lành rồi."

Lời nói dụ hoặc như mật ngọt của Bentley rũ rỉ vào tai Lâm Việt, với mỗi lời nói hắn lại hạ một nụ hôn xuống khuôn mặt ẩm ướt, há miệng liếm từng giọt mồ hôi đang nhiễu xuống thái dương của anh. Ngón tay của Bentley khuấy đảo xung quanh bên trong Lâm Việt, bụng ngón tay hắn vuốt ve cơ thịt mềm mại ẩm ướt, bắt lấy một trái trứng gần nhất rồi mạnh bạo kéo ra.

Khi quả trứng rời khỏi cơ thể Lâm Việt, anh co giật liên hồi, ánh mắt trợn trắng lên, nức nở khóc lóc tên Bentley. Bentley yêu thương ôm lấy Lâm Việt, để lưng anh tựa vào ngực mình, đẩy hạ thân của anh lên phía trước, banh đôi chân run rẩy cưởng tráng ra hai bên, tiết lộ cảnh đẹp hoàn toàn trước ống kính.

"Bé cưng, đẻ trứng sướng lắm sao?"

Bentley thè lưỡi đút vào lỗ tai Lâm Việt, liếm lộng khắp dái tai anh.

"A....a.......Sướng lắm, sướng lắm........em muốn đẻ trứng cho chủ nhân."

"Sướng hơn lần em sinh con ở viện nghiên cứu không?"

"A.....a....sướng hơn......sướng hơn...em muốn đẻ trứng cho chủ nhân."

"Ngoan lắm."

Ghi hình đến đây là kết thúc, màn hình trở lại màu đen. Mọi người trong viện nghiên cứu đều vẫn nhìn màn hình á khẩu, một số nghiên cứu viên đã từng sờ qua cơ thể của Lâm Việt đã bắt đầu có phản ứng. Bọn họ nhanh chóng dùng cặp giấy che lại phần xấu hổ, chạy tới hướng nhà vệ sinh.

Nam Kha và Đại Phúc im lặng ngồi trên hai chiếc ghế trên cùng, ánh mắt nhìn chằm chằm màn hình đã biến đen từ lâu. Nam Kha mệt mỏi lên tiếng.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ ngài thủ trưởng Bentley không muốn trả Lâm Việt lại cho chúng ta sao?"

Đại Phúc nghe xong lại lên tiếng cười lớn, vỗ tay lên vai người bạn của ông.

"Ha ha ha, nếu vậy thì không phải quá truyệt rồi sao?"

Nam Kha nghe Đại Phúc liền nhíu mày, xoay mặt sang nhìn người bạn thân nhất của ông, ánh mắt lãnh lẽo nói

"Ý cậu là sao, tôi tin rằng cậu cũng biết rằng chúng ta đã bỏ ra bao nhiêu công sức, thời gian và tiền bạc vào No.1. Cậu sẵn sàng vứt bỏ hết tất cả thứ đó chỉ vì một màn phim porn rẻ tiền này sao?"

Lời nói nội dung nghe qua bình thường nhưng giọng điệu xen lẫn ý châm chọc độc ác. Thế nhưng, Đại Phúc nghe xong cũng không phiền lòng. Ông biết dạo này Nam Kha đang chịu rất nhiều áp lực từ cấp trên, ép ông ta phát triển thêm nhiều siêu chiến binh "thịt chậu" như Lâm VIệt, nhưng ông không muốn. Lí do là vì cấp trên của viện nghiên cứu liên tục áp lực Nam Kha sử dụng đứa bé của Lâm Việt để biến nó thành siêu chiến binh.

Để bớt phiền lòng và tách bản thân mình ra khỏi hiện thực, Nam Kha thời gian này dùng phần lớn thời gian cùng với mẫu A và đứa con mới sinh của A và Lâm Việt.

"Đứa bé đó..."

"im lặng, nếu cậu dám đề nghị với tôi muốn biến đổi con của A và tôi thành một loại siêu chiến binh như thế," Nam Kha đứng lên chỉ tay về màn hình, "thì chúng ta liền cắt đứt quan hệ, không còn là bạn bè gì nữa."

Đại Phúc nhanh chóng đứng lên, vươn hai tay tỏ vẻ đầu hàng, ông nhanh chóng nói.

"Bình tĩnh, hãy nghe tôi nói này. Hãy nghĩ xem, đứa bé đó nếu có được chọn hay không cũng sẽ luôn bị cấp trên chú ý, nếu chúng ta chọn con "của cậu" và mẫu A làm siêu chiến binh tiếp theo thì chúng ta sẽ được toàn quyền giám sát nó. Đứa bé sẽ được chúng ta chăm sóc, tất cả thí nghiệm đều được chúng ta kiểm định, nó sẽ được sống trong môi trường an toàn hơn nhiều."

Đầu óc mệt mỏi của Nam Kha như được khai sáng, mắt ông mở lớn nhìn Đại Phúc như cứu tinh của đời ông. Nếu như Lâm VIệt bị thủ trưởng Bentley mua lại, thì nhà nước của họ sẽ mất đi một chiến binh tốt. Ông và Đại Phúc có thể sản xuất và số liệu giả để gạt những người lãnh đạo để ép họ chấp nhận lời yêu cầu biến con của ông và Binh An thành siêu chiến binh tiếp theo. Ông có thể hoàn toàn bảo vệ nó, không biến nó thành "thịt chậu" nhưng một chiến binh thật thụ, ông sẽ kiếm thêm nhiều thịt chậu nữa để lắp vào chỗ trống của nó.

Nam Kha càng nghĩ thì thấy kế khoạch này càng khả thi, điều quan trọng là Lâm VIệt càng phải biến mất trước đã, có lẽ ông còn có thể đòi một cái giá khá hời xét vẻ thích thú của thủ trưởng nước Bell lúc nãy.

"Đại Phúc, chúng ta vẫn còn cách liên hệ với ngài Bentley đứng chứ?"

---

Đường cao lộ nước Bell vào giờ cao điểm thật sự khiến mọi người trên đường cực kì khó chịu, không nói tới việc thời gian đi tới đi về tốn gấp 3 lần, nhưng thời tiết nóng ẩm khiến mọi người cáu kỉnh hơn thường rất nhiều.

Thế nhưng, trong xe của thủ trưởng nước Bell lại là khung cảnh hoàn cảnh hoàn toàn khác. Tiếng nước ướt át giao hợp khiến tài xế ngồi phía trước đỏ mặt, sợ tới mức không dám nhìn vào kính chiếu hậu.

Bentley không hề quan tâm đến việc mọi người có thể thấy cảnh hắn đang làm tình, đặc biệt khi bạn tình cũng hắn lại ngon miệng như Lâm VIệt, thật ra nếu có thể, hắn cực kì muốn thu hình khung cảnh hiện giờ và phát nó khắp toàn nước. Lâm Việt hiện giờ đã mang thai một tuần nhưng cái bụng bầu đã lớn lên như sản phụ 5 tháng, quần áo đàn ông bình thường đã không còn vừa anh. Hiện giờ Lâm Việt chỉ còn có thể mặc đầm sản phụ rồi khoác áo ngoài khiến mọi người xung quanh không chú ý tới bụng bầu của anh.

"Chủ nhân, A....a....sướng quá..... hôm nay.... chúng ta.......a....a. đang đi.... đâu thế?"

Lâm Việt tựa lưng vào lồng ngực rộng lớn của Bentley, ngả người ra đằng sau, biến Bentely thành cái ghế mát xa kích dục hình người. Bàn tay điêu luyện của Bentley di chuyển sắp nơi trên người Lâm Việt xoa xoa ấn ấn. Cơ thể dâm đãng trong tay hắn đã bị thao tới mức tất cả điểm mẫn cảm trên người Lâm Việt hắn đều biết, đặc biệt những vùng quanh bầu vú và hạ thân của anh.

"Đi gặp lại bạn của em đấy bé cưng, hôm nay họ sẽ bán lại em cho ta, ha ha ha. Cái giá mà họ đặt ra cũng không quá mức vô lí đó với một cực phẩm dâm đãng như em."

Lâm Việt nghe xong giật nảy mình, ánh mắt không tin mở lớn nhìn Bentley, nhưng biểu hiện đó chỉ kéo dài nửa giây, sau đó ánh mắt Lâm Việt lại chìm ngập vào khoái cảm tình dục Bentley đưa tới cho cơ thể anh. Thế nhưng Bentley vẫn bắt được chuyển đổi tinh tế ấy, hắn vươn tay bắt lấy cằm của Lâm Việt, ép anh nhìn thẳng vào ánh mắt điên cuồng của hắn.

"Sao? Em không muốn thuộc về ta sao? Em có biết vì em mà ta đã đưa một đứa bé sơ sinh sang viện nghiên cứu nước Miel chọ họ nghiên cứu và thực nghiệm lên hay không? Lúc ta thấy em, ta đã xác định em không còn được đi về rồi. Bây giờ, em có không muốn thì em cũng đã thuộc về ta rồi."

Cánh tay như hai gồng sắt của Bentley ôm chặt lấy Lâm Việt, nghiền ép cơ thể của anh vào xương cốt của hắn. Lâm Việt im lặng nhìn vào ánh mắt của người đàn ông điên cuồng trước mắt, vươn tay bắt lấy hai bên mặt Bentley, thè lưỡi liếm đôi môi đang xù bọt mép, thì thầm vào vòm miệng của hắn.

"Ngài là chủ nhân của em, em đang có thai con của ngài rồi, em còn có thể muốn gì nữa. Từ ngày em thấy con cặc tuyệt vời của ngài, em đã xác định em sẽ không bao giờ muốn ai khác nữa."

Nói xong, Lâm Việt nhào người lên phía trước, thụt lưỡi vào vòm miệng của Bentley, tặng hắn một nụ hôn lưỡi thơm ngon. Bentley kinh ngạc nhìn khuôn mặt nam tính đẹp trai trước mắt, hai tay hăn vẫn ôm chặt cái éo cường tráng của Lâm Việt. Đầu lưỡi Bentley bị Lâm Việt cuốn ra ngoài rồi cắn mút nhấp nháp hương vị quen thuộc của chủ nhân anh.

Bentley nhanh chóng đảo khách thành chủ, ép Lâm Việt lên ghế ngồi rồi bắt đầu hạ từng nụ hôn ướt át xuống khắp cơ thể sản phụ xinh đẹp của Lâm Việt. Bàn tay to lớn của hắn đặt lên bụng Lâm Việt nhẹ nhàng xoa nắn phần thịt nhạy cảm nơi ấy. Đúng vậy, nơi này đang chứa sinh mệnh liên kết hai người họ, không ai có thể thoát được.

Cuộc gặp mặt giữa đại diện hai nước Miel và Bell diễn ra khá suôn sẻ, khác với những gì Bentey nói, Lâm Việt không hề biết ai ở đây cả. Lâm Việt lẳng lặng cười lạnh, những người ấy muốn bán cả mạng anh đi mà mặt cũng không thèm lộ, đất nước yêu quý mà anh đã chiến đấu để bảo vệ suốt 10 năm cuộc đời anh thật sự khiến anh quá đau lòng. Tuy những gì Lâm Việt nói trên xe đều là sự thật nhưng cảm giác bị người khác quyết định cho cả cuộc đời anh khiến anh khó chịu vô cùng.

Bentley để thấy bé cưng của hắn không vui, nên liền vươn tay đặt Lâm Việt lên đùi rồi ôm anh vào lòng. Không ngừng ở đó, bàn tay hắn mò mẫn bàn tay xuống bóp bóp mông thịt đẫy đà của anh. Xúc cảm quen thuộc khiến cơn động tình khi mang thai của Lâm Việt tràn tới như thủy triều, nước dâm bắt đầu tiết ra từ hai lỗ nhỏ bên dưới, làm ướt đẩm áo váy sản phụ của mình. Phản ứng thiếu thao của Lâm Việt khiến Bentley hài lòng vô cùng, hắn thậm chí mò tay xuống đâm ngón tay vào lỗ nhỗ nhớp nháp bên dưới quấy động bên trong.

Đại diện nước Miel sau khi thấy sự việc này phát sinh liền trở nên cực kì bối rối, mặt đỏ tía tai, nói năng bắt đầu lắp bắp. Mỗi lần đại diện nước Miel nói lắp bắp hay nói lộn từ, Bentley liền đâm ngón tay vào sâu hơn, dùng móng tay khều khều mị thịt mềm mại bên trong khiến Lâm Việt không kiềm chế được mà rên rỉ.

Cuộc giao bán kết thúc với không có sự việc bất ngờ nào xảy ra, khi đại diện của nước Miel rời đi, Lâm VIệt đã là một đống bùn nhão trong lòng lòng Bentley, đầu óc trì độn chỉ còn biết thì thầm rên rỉ tên của chủ nhân anh. Bentely vui vẻ ôm lấy bé cưng của hắn bước vào xe đi về nhà. Từ hôm nay trở đi, Lâm Việt hoàn toàn thuộc về hắn, bên trong lẫn bên ngoài.

Bentley lại ôm chặt Lâm Việt vào lòng, ngay ngắn ngồi tại ghế sau, hôn hít khắp người Lâm VIệt, bàn tay hắn lại lần nữa vói vào áo vấy đã ướt đẫm của Lâm Việt, chà xát lỗ niệu đạo trên đầu cặc bé nhỏ bên dưới.

"Bé cưng, hôm nay là ngày cuộc sống của em hoàn toàn thay đổi, em đã là người của ta rồi. Em là nô lệ tình dục của thủ trưởng nước Bell, có hạnh phúc không nào?"

"Ha...ha.....a....a..hạnh phúc....a...em hạnh phúc lắm....chủ nhân."

"Ân, thật ngoan."

Bentely đặt tay lên bụng bầu của Lâm Việt, nhẹ nhàng xoa nắn, cảm nhận nhịp tim nhỏ bé bên trong.

---

"A...A.....đau quá....không được...không được....chủ nhân...chủ nhân....nhanh nữa..nhanh nữa."

Lâm Việt lớn tiếng rên rỉ, hai tay nắm chặt lấy hai cánh tay Bentley như cọng rơm cứu mạng.

Hiện giờ hai người đang nằm trên chiếc gường rộng lớn, xunh quanh có tàm cỡ 10 đến 12 bác sĩ hoảng hốt chạy quanh. Ngược lại với bọn họ, Bentley cực kì bình tĩnh nằm trên giường, đút cặc lỗ đít nóng chặt của Lâm Việt đang nằm bên trên. Lâm Việt áp lưng vào lòng ngực Bentley nằm xải người đón nhận từng đợt trừu áp mãnh liệt của Bentley bên dưới.

Sau gần chục lần trừu sáp nước ối bên trong buồng trứng Lâm Việt đã vỡ ra, nước dâm bắt đầu phun đầy ga trải giường, mùi hương tanh tưởi lấp đầy căn phòng sanh con. Mùi hương tanh tưởi chui vào lỗ mũi Lâm Việt đánh thẳng và đại não anh, khiến cơ vòng bên dưới của anh thả lỏng ra, đón nhận quy đầu to béo đánh thẳng vào ruột non bên trong anh.

"A...Á.....vỡ nước ối rồi......em vỡ nước rồi...chủ nhân...chủ nhân....nhanh nữa...nhanh nữa...em bé muốn ra...giúp em với."

Bentley nghe Lâm Việt nói vậy liền tăng tốc độ, di chuyển như máy đóng cọc vào lỗ thịt bên dưới. Hắn đương nhiên cảm nhận được tường thịt đang co rút bên trong Lâm Việt, cơ vòng thả lỏng khiến con cặc của hắn đi vào càng sâu hơn, đầu cặc hắn liên tục điểm vào đường cong chữ S khiến Lâm Việt rên rỉ liên tục, cơ vòng càng thả lỏng lợi hại.

"Bé cưng, kiên nhẫn đợi ta."

Bentley âu yếm hôn lên khuôn mặt đẫm nước mắt của Lâm Việt, bàn tay hắn nhẹ nhàng âu yến bầu vú sưng lớn của anh. Ánh mắt nhu tình của Bentley liền biến dổi thành ánh mắt khát giận dữ điên cuồng nhìn những bác sĩ vỗ dụng chạy khắp phòng của hắn. Bentley vươn tay chỉ một người bác sĩ ngẫu nhiên, lên tiếng nói

"Ngươi! Tới đây."

Bác sĩ bị điểm tên lo lắng đi đến bên giường, mồ hôi đổ thành hột rơi xuống ga giường.

"Xem xét cho Lâm Việt, em ấy đã sẵn sàng sinh con ra chưa?"

Bác sĩ nghe xong yêu cầu càm hoảng sợ, người trong lòng thủ trưởng là một người cực kì đặc biệt, nhìn được nhưng không được chạm. Ông run rẩy cúi người xuống xem xét lỗ lồn đang co rút của Lâm Việt, ông vươn tay ra muốn vặt phiến thịt béo mập hai bên ra xem độ giãn nỡ của lỗ nhỏ.

"Ngừng tay! Ngươi muốn là gì?"

Bác sĩ liền ngừng tay, ánh mắt ngập nước nhìn thủ trưởng.

"Thưa ngài, tôi, tôi, tôi cần phải nhìn âm đạo của anh ấy, và ,và,và,...."

"Và gì? Nói đi!"

Tiếng rên rỉ động tình của Lâm Việt dần biến âm trở thành âm thanh đau đớn khiến Bentley lo lắng không thôi. Lời nói lắp ba lắp bắp của tên bác sĩ vô dụng này khiến hắn khó chịu vô cùng, bé cưng của hắn đang chịu đựng đau đớn tột độ, hắn không có thời gian cho việc này.

Tiếng gầm gừ dã thú phát ra từ cổ họng của Bentley, con ngươi hắn biến thành đường dọc của loài bò sát, miệng mọc răng nanh sắc nhọn, nước bọt bắn tứ tung theo tiếng hét của hắn. Thân hình Bentely dần biến đổi thành hình dáng loài lằn thằn khổng lồ Kodomo, da hắn dần nổi vảy bò sát máu lạnh, tứ chi nổi đầy cơ bắp kinh người, bộ phận sịnh dục phía dưới phình lớn ra hai vòng, ép vào vách tràng bên trong lỗ đít đỏ thẩm.

Biến đổi đột ngột khiến cơ thể Lâm Việt thích nghi không kịp, bụng trướng trướng lên càng lợi hại, âm đạo mở ra thật lớn, vách tràng bị ép căng chặt đến đau xót. Cảm giác xa lạ này khiến Lâm VIệt hoảng sợ, lần trước sinh con không giống như thế này, anh rất sợ. Tiếng rên rỉ nức nở dần biến thành tiếng khóc lớn, cầu xin Bentley giúp anh.

"Nói!"

"Vâng, tôi cần phải đưa ngón tay vào để quyết định độ co giãn của âm đạo anh ấy."

Thông tin này khiến Bentley cực kì khó chịu, hắn không muốn, đặc biệt là vào lúc này, có người đụng chạm vào người Lâm Việt. Thế nhưng, hắn lại không có nhiều lựa chọn vào lúc này, hắn không thể nào tự mình đút tay vào lỗ thịt nhỏ bên dưới và tự quyết định độ giãn nở của âm đạo của anh, và hắn không thể cứ để Lâm Việt tiếp tục chịu đựng như thế này nữa.

"Á....a......a....hức hức.....đau...đau....bên trong...bên trong...co rút...a...em bé..."

Âm thanh Lâm Việt khóc rống lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Bentley khiến hắn lo lắng vô cùng, hai tay đang âu yếm bầu vú đỏ tươi liền di chuyển lên mặt anh, nhẹ nhàng lau chùi hai dòng nước mắt đang chảy dọc xuống mặt anh.

"Chết tiệt! Làm nhanh lên đi, ngươi không thấy em ấy đang chịu đựng sao?"

Bác sĩ nhanh chóng cúi người làm việc, hắn vươn tay vặt hai phiến thịt béo mập ra ai bên để lộ lỗ lồn nhỏ giấu bên dưới. Bác sĩ nhẹ nhàng đút tay vào lỗ nhỏ cảm nhận độ co giãn mềm mại bên trong. Độ nóng ấm kết hợp với dịch thể nhầy nhụa liên tục được tiết ra, bác sĩ liền biết cơ thể anh đã chuẩn bị để sinh con rồi.

"Thưa thủ trưởng, âm đạo Lâm Việt đã sẵn sàng để sinh con. Tôi sẽ thông báo cho mọi người chuẩn bị mọi thứ để chào đón cậu chủ mới."

Thông tin này khiến Bentley thở phào nhẹ nhõm, tốc độ đã được thả chậm rãi khi Lâm Việt khóc lóc liền bắt đầu bắt lại tốc độ máy đóng cọc tiến vào lỗ thịt đỏ tươi hòng giúp cơ vòng anh càng thả lỏng. Bentley vươn tay xoa nắn bầu vú thụt lùi của Lâm Việt muốn ép đầu vú bên trên của anh bắn ra để ép nó bắn sữa. Dòng sữa trắng tinh thơm ngon liền phọt thẳng ra từ ống dẫn sữa bị kích thích, mùi hương ngọt lịm của sữa mẹ khiến Bentley càng động tình, vươn ngón tay hứng lấy vài giọt sữa khẽ liếm. Hắn dùng phần sữa còn lại xoa nắn khắp bầu vú Lâm Việt để cho con bọn họ thưởng thức sau.

Bụng ngón tay hắn quanh quẩn ngay quầng vú, nhẹ nhàng kích thích điểm mẫm cảm ấy, móng tay sắn bén đâm thẳng vào lỗ nhỏ khép hờ trên núm vú khích thích ống dẫn sữa bên trong. Khoái cảm từ lỗ nhỏ và đầu vú khiến Lâm Việt ưởn người thành vòng cung xinh đẹp lên người Bentley, tiếng rên rỉ bắt đầu chuyển biến thành âm thanh động tình dâm mỹ như thường lệ.

Eo hông của Lâm Việt động ngột tự bắt đầu nhún nhảy trên hạ thân của Bentley, muốn nuốt đầu cặc ngon miệng kia vào vách ruột non của mình. Hành động này của anh khiến các bác sĩ hoảng sợ, mọi ngượi chạy tới bắt lấy tứ chi của Lâm Việt, kiền hãm lại hoạt động của anh.

"Thủ trưởng, ngài có thể di chuyển nhanh hơn nữa không? Chúng ta cần khiến Lâm Việt hoàn tàn mất sức để anh ấy không động tình như thế này nữa."

Bentley nghe vậy liền nhỏe miệng cười, vươn tay bắt lấy con cặc còn lại bị quên nãy giờ bên ngoài, đút vào lỗ thịt đã bị ép đến căng đầy. Bentley bắt lấy dưới nách Lâm Việt, nâng anh lên một chút rồi đâm thẳng hai con cặc khủng bố vào lỗ thịt co giãn mềm mại của anh.

"A....a.....a......hức...ha...ha....lớn quá....lớn quá...rách rồi...rách rồi"

"Bé cưng, ta sẽ cho em biết thế nào là thiên đường."

Bentley nâng người Lâm Việt lên một lần nữa rồi xông thẳng đầu cặc vào đường ruột non ẩm ướt của Lâm Việt. Sự xâm nhập mạnh bạo khiến cơ thể Lâm Việt co giật liên hồi, ánh mắt anh trợn trắng lên ngược ra đằng sau, miệng mở lớn nhiễu nước bọt khiến mặt. Eo Lâm Việt như nhũn ra, hai bên đùi trong run rẩy dữ dội, ngón chân không tự chủ được co quắp lên, buồng tử cung bên trong đột ngột co rút lại.

"Bé cưng, em cực khoái khô rồi phải không? Đúng là một tiểu dâm đãng, thậm chí khi đang sinh con cũng có thể cực khoái được. Em sẽ là một người mẹ như thể nào đây?"

Lâm Việt đã không còn nghe được bất cứ thứ gì nữa, hiện giờ trong đầu anh chỉ còn khoái cảm điên cuồng truyền tới từ bộ phận sinh dục bên dưới. Cả người Lâm Việt mềm nhũn nằm lên người Bentley, để mặc hắn sử dụng anh như một món đồ chơi tình dục rẻ tiền. Cơ vòng và vách tràng bên trong thả lỏng toàn bộ, phiến thịt bóng bẩy bao quanh dần mở lớn tiết lộ đầu em bé dần đi ra ngay dưới lỗ lồn nhỏ. Bộ phận sinh dục của Bentley bên trong Lâm Việt rõ ràng cảm nhận được em bé đang đi ra qua tường thịt mỏng manh tách vách tràn và âm đạo. Cảm giác chèn ép từ bé con quá lớn khiến tinh dịch giữ trữ bên trong con cặc của Bentley phun vào ruột non Lâm Việt, bắn thẳng lên đường tiêu hóa của anh.

"Ra rồi, ra rồi, tôi đã thấy được em bé xuất hiện rồi. Hai người cần phải cố gắng thêm chút nữa."

Nghe vậy, Bentely liền tiếp tục di chuyển húc thạt mạnh hạ bộ mình vào lỗ nhỏ bên dưới, đâm đến lút cán, túi tinh hoàn đánh "bốp" vào cánh mông thịt của Lâm Việt. Tiếng rên rỉ cực gợi cảm thoát ra khỏi đôi môi đỏ tươi của Lâm Việt, cả cơ thể anh giật nảy lên, đầu gối cong lên, hai tay nắm chặt tay Bentley.

Em bé theo hành động của Lâm Việt trượt ra khỏi cơ thể Lâm Việt, cơ thể bé nhr trắng trắng hồng hồng được các bác sĩ xung quanh nhanh mắt ôm lại. Mọi người bắt đầu tắm rửa, chuẩn bị cho em bé ra mắt thủ trưởng và mẹ của đứa bé.

Cả quá trình khiến cơ thể Lâm Việt rút cạn sức lực, sau khi em bé đi ra thì anh liền bất tỉnh ngay ra người Bentley, lỗ thịt bên dưới vẫn ngậm hai con cặc khổng lồ của hắn. Bentley ngồi lên, nhẹ nhàng ôm Lâm Việt vào lòng, bắt đầu hôn hít khắp mặt Lâm Việt. Bàn tay hắn vươn xuống khẽ chạm vào lỗ lồn vừa sinh em bé của Lâm Việt, cảm giác mềm mại co giãn khiến máu dâm trong người Bentley nối lên. Lúc nãy sinh làm tình Bentley tuy đã bắn tinh nhưng mùi hương động dục của bé cưng vẫn chưa vơi bớt. Với suy nghĩ ấy trong đầu, Bentely liền nâng Lâm Việt lên cao, ngắm hai đầu cặc to béo ngay trước hai lỗ thịt đã bị thảo hỏng, xông thẳng vào bên trong.

Cảm giác tuyệt diệu bên trong cơ thể Lâm Việt nhanh chóng bao chặt lấy thân cặc Bentley, nhiệt độ nóng đến muốn nóng cháy bộ phận sinh dục của hắn,xúc cảm lại mềm xốp không thôi, lỗ lồn vừa sinh đúng là cực phẩm. Cơ thể đã qua nhiều lần dạy dỗ của Lâm VIệt trung thực phản ứng, vô thức rên rỉ tên của Bentley. Phát hiện nho nhỏ này khiến tâm tình Bentley cực kì vui vẻ khoái trá. Tuy thường thường Lâm Việt vẫn luôn rên rỉ tên hắn, nhưng khi bất tỉnh và vẫn kêu tên hắn, điều này là chứng minh lớn nhất Lâm Việt đã hoàn toàn rơi vào tay của Bentley.

Âm thanh em bé khóc đột ngột vang vọng khiến phòng khiến Bentley giật nảy mình. Các bác sĩ từ từ đi tới bên giường, cho hai người nhìn em bé khỏe mạnh. Nhưng vì Lâm Việt đã bất tỉnh nên chỉ mình Bentley nhìn thấy bộ dáng mới sinh của đứa bé.

Bác sĩ đưa đứa bé vào tay Bentley, hắn vươn tay đón lấy em bé, giữ nó giữa ngực Lâm Việt.

Ngửi thấy mùi sữa thơm ngọt, đứa bé liền ngưởn đầu, áp cái miệng nhỏ nhỏ của mình bầu vú to đủ của mẹ, bắt đầu bú bữa, tận hưởng bữa ăn đầu tiền của mình. Tiếng hút sữa "chụt chụt" và hình ảnh bú sữa khiến Bentley hạnh phú vô cùng.

Bọn họ lúc này nhìn như một gia đình ba người thật hạnh phúc.

"Các người mau chóng dọn dẹp chỗ này đi, ta muốn lúc bé cưng thức dậy mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ. Cứ để bé con uống sữa với mẹ nó, ta muốn quan sát bé con thêm chút nữa."

Giọng nói của Bentley nhẹ hẳn hơn một tông, ánh mắt khi nói không hề rời ra khỏi hình ảnh bé con đang bú núm vú của Lâm Việt, bàn tay hắn nhẹ nhành ôm lấy cả mẹ lẫn con.

Khi Lâm Việt thức dậy đã là sáng hôm sau, ánh nắng nhẹ nhà chiếu xuống mí mắt anh khiến đôi mi dày hơi rung động. Âm thanh "chụt chụt" dần dần chạy vào lỗ tai của Lâm Việt, bắt lấy sự chú ý. Lâm Việt mệt mỏi mở mắt, quan sát khung cảnh xunh quanh. Đầu óc anh đang quay cuồng, khiến anh hơi buồn nôn.

"Bé cưng, em tỉnh rồi sao?"

Âm thanh dễ nghe vang lên bê giường thu hút sự chú ý của Lâm Việt, kéo ánh mắt của anh sang đó. Bentley bảnh bao ngồi trên giường cùi người quan sát anh. Sau khi nhận thấy anh đang nhẹ nhíu mày vì ánh nắng, hắn vươn tay che lại đường sáng, tạo bóng râm cho phép Lâm Việt mở to mắt.

"Chủ nhân, hôm qua...."

Bentley vươn tay khẽ chạm mặt Lâm Việt, kéo ánh mắt hướng xuống dưới. Trên bầu ngực căng bóng của Lâm Việt có một đứa bé trắng trắng hồng hồng đang ngậm lấy núm vú sưng to của anh, dùng hết sức bình sinh hút sữa.

Lâm VIệt hoảng hốt, ánh mắt anh nhìn bé con hơi hơi ẩm ướt. Anh nhẹ nhàng vươn hai tay, khẽ khàng chạm lên là da mịm màng của đứa bé. Xúc cảm chân thật khiến nước mắt Lâm Việt trào ra khỏi hóc mắt, bụng ngón tay anh di chuyển trên tấm lưng nhỏ bé của bé con. Cuối cùng anh cũng được ở bên bé con của mình. Đứa bé lần trước anh sinh ra, anh thậm chí không được gặp một lần trước khi bị bán sang nước Bell. Dù cho đứa bé chỉ ở bên trong cơ thể anh hơn một tuần, nhưng đó là máu mủ của anh, nói anh không đau lòng chính là nói dối.

"Bé cưng, em đừng kích động như thế chứ! Đây chỉ là đứa con đầu tiên của rất nhiều đứa sắp tới thôi. Ta nghĩ em cần sinh thêm từ 8 tới 10 đứa mới vừa đấy, ta luôn muốn một đại gia đình. Em nghĩ sao?"

"Em thích lắm, em muốn cùng chủ nhân xây dựng một gia đình thật lớn. Em muốn làm gia đình chúng ta thật hạnh phúc."

~ Hoàn ~

Vì đây là chương cuối rồi nên mình không đăng hình nữa. Mình cũng biết hình mình đăng rất khó đọc, các bạn cũng phải chịu khó mới đọc được. Cho nên mình quyết định chương cuối này sẽ đăng chữ thôi, để các bạn dễ đọc. Nếu các bạn thích đọc chữ, hãy ủng hộ chính chủ, đừng đọc truyện trên mấy trang repost ( truyen.buitrieu, truyenfull, vân vân,..). 

Dù cho các bạn có thích truyện của mình hay không thì mình viết truyện cũng rất cực, mấy tiếng mới xong một chương. Dù cho truyện của mình không phải tuyệt tác văn học gì, nhưng đây cũng là đứa con tinh thần của mình, tài sản trí tuệ của mình, xin các bạn tôn trọng công sức cũng nhưng tài sản của mình.

Những câu chuyện mà mình viết ra đều vì tình yêu với tiểu thuyết mà các bạn thích truyện của mình, đọc comt của các bạn khuyến khích mình, mình vui lắm. Mình làm việc này hoàn toàn vì sở thích, một đồng tiền cũng không có. Xin các bạn tôn trọng mông muốn của mình là truyện của mình thì chỉ có mình được quyền quyết định nó sẽ đăng ở đâu.

Cảm ơn.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật