[LiChaeng/Cover]- Ác Ma Ép Yêu.

Bonus: Phiên Ngoại



Bên trong phòng khách lúc này, hai thân ảnh xinh đẹp đang nhìn chăm chăm vào màn hình tivi trước mặt. Trừ bỏ âm thanh hít thở đều đều cùng tiếng động phát ra từ loa tivi truyền đến, cũng không ai muốn lên tiếng.

"Lisa, khi đó rõ ràng là em cố ý!" Ngón tay thon dài chỉ về phía màn hình, giọng điệu đầy bất mãn.

Mà người kia chỉ cười cười, xem như vô tội. Vòng tay ôm lấy em người yêu bên cạnh, lại bị hung hăng đẩy ra khiến bản thân vô cùng uỷ khuất.

"Lúc ấy chị đã sắp bật ngã đến nơi, em chỉ tốt bụng một chút muốn giữ thăng bằng cho chị mà thôi"

"Này, giữ thăng bằng thì có cần phải môi chạm môi không hả? Sự thật rành rành trước mắt lại còn muốn chối cãi?" Chaeyoung không cam tâm, liếc xéo Lisa một cái.

Bọn họ chính là cùng nhau xem lại một buổi hoà nhạc của mình cách đây nhiều năm. Nhờ vậy mà Chaeyoung mới biết được "con sói" kia đã nhăm nhe mình từ rất lâu.

"Cũng khó trách, ai bảo Chaengie của em cứ xinh đẹp quyến rũ nhiều như vậy" Lisa thành thật trả lời. Nhích người càng gần hơn, ôm lấy nàng.

"Hừ!" Vẫn là bộ dạng không cam tâm, nhưng cũng không có đẩy cánh tay đang ôm chầm lấy mình ra. "Lúc đó thật là ngu ngốc mới đi nghe lời giải thích của em". Sau màn trình diễn nảy lửa năm ấy, bởi vì không có suy nghĩ nhiều liền tin tưởng câu giải thích "muốn giúp chị giữ thăng bằng" của Lisa, để cho đứa trẻ kia chiếm tiện nghi. Bây giờ nghĩ lại thật là quá mất mặt đi.

"Giờ có hối hận cũng đã muộn, chị đã là của em thì mãi mãi đều thuộc về em!" Lisa vô cùng bá đạo vạch thẳng chủ quyền. "Nhưng mà bây giờ có chút đói, chúng ta nhanh chóng đi ăn cơm đi"

"Đói cũng mặc kệ em, chị không quan tâm" Chaeyoung hờn dỗi, không muốn nhìn Lisa.

"Chị là vì cái chuyện xưa cũ kia mà giận dỗi với em, công bằng ở đâu chứ?" Giọng điệu muôn phần khổ sở, rõ ràng từ đầu chí cuối không hề chọc giận chị ấy.

Chaeyoung không nói gì, nhàn nhã đứng lên. Điệu bộ muốn đi ra khỏi nhà. Hành động này làm cho con người vẫn đang uỷ khuất kia được một phen kinh hồn bạt vía.

"Chị, chị vì vậy mà bỏ nhà rời đi sao?" Thân thủ vội vội vàng vàng chắn trước người nàng, không cho đi.

"Em làm trò gì vậy?" Thấy Lisa rối tít che chắn trước mặt mình như đứa trẻ, Chaeyoung thật muốn bật cười.

Lisa vẫn không buông tha, sợ hãi lên tiếng: "Không cho chị rời bỏ em lần nữa! Sau này em sẽ không chọc chị nổi giận nữa, sẽ yêu thương..." Cứ vậy mà thao thao bất tuyệt, bộ dạng lạnh lùng trước đây mà Chaeyoung trông thấy cũng chẳng còn sót lại chút nào.

"Ai bảo chị rời bỏ em, không phải kêu đói sao. Trong nhà đã hết đồ ăn, chị chỉ muốn đi ra ngoài mua thêm một ít. Lại bị đứa trẻ lớn xác này càn quấy" Chaeyoung cố che giấu ý cười, tỏ vẻ nghiêm túc than thở.

Lisa lúc này mới nhận ra bản thân đã suy nghĩ thái quá, thu lại hành động mất mặt ban nãy. Cười trừ: "Em đi cùng chị" 

*************

Thế là hai cô gái xinh đẹp loay hoay tìm đồ trong cửa hàng tiện lợi, Lisa phụ trách đẩy xe mua hàng để Chaeyoung đặt đồ dùng vào. Chaeyoung cũng mua rất nhiều bia và rượu vang, rất nhanh đều chất đầy xe đẩy.

Đến khi tính tiền xong hết thảy, gương mặt Chaeyoung mới tràn đầy hắc tuyến.


"LALISA MANOBAN!"...

Chuyện là số bia rượu nàng đặt vào đều bị ai kia len lén đặt về vị trí cũ, đến khi tính tiền chỉ còn lát đát vài chai bia. Quả là hiếp người mà đáng mà!

Muốn đi đến dạy dỗ Lisa một phen, đã nhận thấy người kia đứng lặng ở trước đường. Nâng tầm mắt liền nhận ra người kia, tâm cũng bắt đầu chùng xuống.

"Chúng ta có thể nói chuyện một chút không?" Giọng nói trong trẻo vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng.

"Được!" Lisa âm trầm nói, đảo mắt ra phía sau nhìn nhìn Chaeyoung "Chaengie... về nhà trước nhé, em sẽ nhanh chóng trở về"

Cảm thấy trong lòng dâng lên cảm xúc không mấy dễ chịu, Chaeyoung chỉ gật gật đầu liền xoay người rời đi.

Trên băng ghế đá lạnh lẽo nằm đối diện công viên rộng lớn. Gió lạnh từng đợt thổi tới, Lisa sau một hồi trầm ngâm cũng lên tiếng "Miyeon... cậu muốn nói gì?"

"Lisa à, đã lâu không gặp. Thật sự rất nhớ cậu, cũng cảm thấy... có lỗi" Miyeon có chút run rẩy, không biết đây là vì lạnh hay vì vấn đề nào khác.

"Có lỗi? Ý cậu là?" Lisa đầy khó hiểu.

"Đêm đó, chúng ta hoàn toàn không hề xảy ra bất cứ quan hệ gì cả. Chỉ là tớ quá yêu cậu, cho nên mới làm ra loại chuyện đáng kinh tởm kia" Miyeon vô cùng hối hận trước những hành động đáng khinh của mình trong quá khứ.

Lisa lại lâm vào tĩnh lặng, như đang suy nghĩ gì đó. Hồi lâu mới chậm rãi mở miệng:

"Tôi sẽ không trách cậu, bởi vì tôi cũng từng vì người mình yêu mà bất chấp tất cả. Chúng ta rất giống nhau, trong tình yêu đều luôn ích kỷ như vậy"

Tròng mắt Miyeon đã ngấn lệ "Chúng ta... vẫn có thể tiếp tục làm bạn chứ?"

"Có thể" Nhìn Miyeon, khoé miệng Lisa vẽ lên một đường cong.

"Cảm ơn cậu, Lisa!" Miyeon càng nức nở nhiều hơn. "Còn có một vấn đề..." tâm tình ổn định hơn một chút, Miyeon nhẹ giọng nói.

"Vấn đề gì?" Mày liễu hơi nhíu lại, Lisa khó hiểu hỏi.

"Cậu và tổ chức lần đó... khi nghe thấy tin tức tổ chức kia bị bắt giữ, tớ vô cùng lo cho cậu"

"Đã là chuyện của quá khứ, giờ đã không còn dính líu đến nữa. Cậu không cần phải lo" Lisa không muốn đề cập đến vấn đề này.

"Cũng tốt, hiện tại cậu cùng chị ấy chung một chỗ sao?" Nhớ lại hình ảnh Chaeyoung cùng Lisa thân thiết trong cửa hàng, thuận thế hỏi.

"Đúng vậy, chúng tôi cùng một chỗ" Lisa không chút che giấu, thành thật đáp.


"Tớ thật tâm chúc hai người hạnh phúc!" Miyeon nhẹ giọng, tuy trong lòng có mang theo tia đau khổ nhưng điều quan trọng vẫn là được nhìn thấy Lisa vui vẻ.

"Cảm ơn"...

****************
Chaeyoung một mình trở về nhà, đầu óc đã không còn chút tâm trạng nào để nấu nướng. Cầm lấy điều khiển tivi bấm loạn một hồi lại kì quái đứng dậy, nhìn nhìn đồng hồ, sau đó đi vào bếp.

Lúc người kia trở về đã là một tiếng sau, nhìn khắp phòng một lượt không tìm được bóng dáng quen thuộc. Nhanh chóng đi vào bếp, nhìn thấy bóng lưng đang đứng thẫn thờ. Không nhịn được liền ôm lấy từ phía sau.

"Đừng làm rộn, tránh ra đi" Chaeyoung khó chịu tránh né.

"Làm sao vậy? Lại giận à?" Lisa cảm thấy không khí có phần quái dị, nhanh chóng xoay mặt nàng về phía mình, ân cần hỏi.

"Ai lại giận chứ, muốn nhịn đói thì cứ việc càn quấy" Đẩy Lisa ra, Chaeyoung lại tiếp tục công việc của mình.

"Em thật sự rất đói" Người kia chôn mặt vào hõm cổ, nhẹ giọng bên tai khiến thân hình Chaeyoung cũng dần cứng nhắc. "Cho nên bây giờ liền ăn...chị"

Chưa kịp phòng bị đã bị Lisa xoay người hôn lấy hôn để, bàn tay không an phận luồng vào áo thun mỏng, rong đùa bên trong.

"Này, em...đừng. Chị c-còn phải... nấu cơm" Chaeyoung thở dốc, ý thức được bàn tay hư hỏng kia đã đi vào "áo trong". Gấp gáp muốn ngăn cản, nhưng cơ thể đã mềm nhũn từ lúc nào.

"Ăn chị xong sẽ ăn cơm!" Giương tay tắt bếp, đem cơ thể đã ửng đỏ vì kích tình của Chaeyoung đặt bên bàn ăn. Bàn tay thon dài cởi bỏ chiếc áo thun mỏng trên người nàng, không thèm để tâm ném sang một góc. Tiếp đến là những thứ đồ che chắn cơ thể khác cũng không tránh khỏi số phận bị thô bạo "vứt bỏ".

"Lisa à... đi vào phòng đi. Nơi...nơi này" Môi mềm của Lisa đã chạy đến nơi căng tròn của mình, Chaeyoung càng gấp gáp. Giọng nói đứt quãng, vòng tay ôm chặt lấy cổ đối phương.

"Ở nơi này...muốn chị!" Lisa cự tuyệt, một mực muốn "cùng cô" ở nơi này.

"Đáng ghét!" Chaeyoung muốn đẩy ra, lại phát hiện bản thân chả còn sức lực. Càng đẩy lại càng áp sát vào cơ thể bên trên.

Khi ngón tay thon dài đi vào nơi thần bí kia, Chaeyoung không chịu được liền la lên. Vòng tay ôm lấy Lisa ngày một thắt chặt.

"Chaengie... gọi tên em, em muốn nghe" Lisa vẫn tiếp tục luận động, giọng nói vì động tình mà trở nên khàn hơn.

"Lili...ưm. Lili!" Cái tên này phát ra từ miệng nhỏ của Chaeyoung thật đáng yêu, dễ nghe.

"Ừ, em yêu chị!" Lisa không kìm được tình cảm đang trực trào, mở miệng nói lời yêu.

"Không phải... vừa nãy còn cùng... cùng Miyeon sao?" Chaeyoung mặc dù đang bị lửa tình chi phối, vẫn lên giọng hờn dỗi.

"Ra là vậy" Lisa cười gian, tăng nhanh động tác bên dưới làm cho Chayoung phải nhăn mặt la lên một tiếng. "Miyeon nói là..." cố tình nói thật chậm, tầm mắt nhìn chằn chằm vẻ mặt đang thay đổi của Chaeyoung như muốn trêu đùa.

Chaeyoung đang chìm đắm trong khoái cảm, vì câu nói của đối phương mà không còn lưu lại chút cảm hứng. Đẩy mạnh người phía trên ra khỏi cơ thể mình nhưng có đẩy thế nào cũng không nhúc nhích, tức giận mắng:

"Đi ra mau, tìm Miyeon của cô mà vui vẻ đi!"

Lisa biết nàng giận, thôi không đùa giỡn nữa. Hôn môi nàng thật sâu, lại lên tiếng giải thích. "Cô ấy nói giữa em và cô ấy chưa từng phát sinh quan hệ. Tất cả chỉ là màn kịch dựng lên để em chịu trách nhiệm mà thôi"

"Ừm" Lời giải thích này rất nhanh đã xoa dịu được lửa giận vốn đã cao ngất của Chaeyoung.

Động tác đang dừng bên dưới lại tiếp tục một cách dịu dàng. Lisa hôn nhẹ lên tóc mai đã ướt đẫm trước trán của nàng. "Chaengie, có chuyện này ..."

"Hử?" Chaeyoung nhắm hờ mắt, vì câu hỏi ngập ngừng của đối phương mà hơi mở.

"Em chưa từng xuống tay với Park Jimin! Không có ý gì, chỉ là không muốn chị phải..."

Lời chưa nói hết đã bị Chaeyoung chặn lại bằng một nụ hôn "Chị đã biết... Lili, thật xin lỗi vì không tin tưởng em". Hốc mắt cũng đỏ lên.

Lisa không nói tiếp, ôm lấy thân thể xinh đẹp bên dưới, cả hai rơi vào trầm luân.

Tỉnh dậy đã là tối muộn, Chaeyoung vươn mình một hồi. Thật khâm phục thể lực của bản thân. Có thể cùng Lisa lăn lộn từ bếp đến phòng khách, thẳng vào phòng ngủ như thế với cái bao tử không được lấp đầy kia.

Đi đến phòng bếp đã thấy "bãi chiến trường" ban nãy đều được Lisa tỉ mỉ dọn sạch, đối với một bàn thức ăn trước mặt không khỏi vui vẻ.

"Ngủ say đến quên hết giờ giấc rồi" Lisa lắc đầu than trách.

"Vì ai mà mình ngủ đến chết như vậy chứ?" Chaeyoung rất muốn phản bác nhưng cuối cùng chỉ biết im lặng ngồi xuống bàn ăn.

"Chị ăn nhiều một chút, vừa mới vận động cần lấy lại sức" Lisa nói, vẻ mặt đầy nham nhở. Gấp đầy thức ăn vào chén của nàng.

Vẻ ấm ức lan tràn khắp người, Chaeyoung nghiến răng nghiến lợi nuốt xuống phần thức ăn trong miệng. Không thèm chấp nhất kẻ xấu.

Sau khi ăn xong hết thảy, Chaeyoung đem chén đĩa đi rửa. Bên tai lại vang lên âm thanh quỷ dị, gian trá của người nào đó. Không nhịn được nữa, lập tức đỏ mặt hét lớn.

"LALISA MANOBAN - ĐÊM NAY ĐI CHỖ KHÁC MÀ NGỦ CHO TÔI!"

END.

Ok, và từ đây chúng ta có thể tưởng tượng tiếp được cuộc sống thê nô của Lía oppa nhà chúng ta ra sao rồi đó.

Đến đây thì mình cũng đã cover xong một bộ truyện nữa mong mọi người đọc truyện vui vẻ.

Và cùng mình chèo thuyền nếu yêu thích hai bé út nhà Hắc Hường nhé.

Tạm biệt và hẹn gặp lại ở sản phẩm cover tiếp theo.

Bye Bye 


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật