F*CKBOI TẦNG TRÊN

Epilogue



Chúng tôi nửa ngồi, nửa nằm sõng soài trên chiếc giường chật chội ở nhà tôi. Chân tôi gác lên đùi của người rừng, một tay gã đặt trên đùi tôi. Tay còn lại của gã vòng phía sau eo tôi, kéo tôi sít lại người gã hơn. 

Giữa những nụ hôn ngấu nghiến, người rừng đánh vần từ chữ: "Ashley..mm..đi..mhhh..sang..condo mới...ở cùng...mm...anh."

Tôi ngửa đầu rời ra, cố gắng thở đều trở lại trên môi Jack. "Không, em cũng có nhà mà."

Đôi mắt xám của Jack nhìn tôi, cúi đầu dựa lên ngực tôi"Ở bên kia lạnh lẽo lắm."

"Sao? Anh sợ ma à?" tôi nheo nheo mắt nhìn gã, cười cười hỏi. Cái này mới. 

"Không phải, chỗ nào không có em thật là xa lạ." bàn tay ráp ráp của gã vuốt ve trên đùi tôi buồn buồn. 

"Bên ấy làm gì có đủ chỗ để em ở." tôi lắc đầu, thật ra tôi thừa biết là mình không đúng.

"Em đùa đấy à, condo của anh có thể chứa 10 lần đống đồ ở đây của em." khóe miệng gã nhếch lên, cười xảo trá. "Phòng đọc của anh có cửa sổ rất lớn, chắc chắn em sẽ thích ngồi viết trong đấy."

"Em mà sang bên đó với anh thì căn phòng này làm thế nào?" tôi liếc xung quanh phòng, chậm rãi nói. 

Thì tôi cũng công nhận là ngoài quần áo, đồ bếp và các vật dụng cá nhân ra tôi cũng không có gì quá to, phần lớn nội thất của căn phòng đều đã có sẵn khi tôi chuyển tới.

"Bỏ thôi, trả lại cho Vivienne." Bàn tay to nóng rẫy của gã lần lần vào bên dưới áo tôi, ngày càng lấn tới.

"Không được, em vẫn còn hạn tới hết tháng 3. Lỡ ra, chúng ta mà chia tay-" chưa kịp nói hết thì người rừng đã giận dữ khóa miệng tôi lại bằng một nụ hôn dài nữa.

"Đến gia đình hai bên đều gặp nhau hết cả rồi, em vẫn có ý định bỏ trốn à?" Người rừng kéo phắt tôi lên đùi gã, khóa chặt eo tôi bằng hai cánh tay cứng rắn, vừa nói vừa lướt môi gã dọc sống cổ tôi từ dưới lên đến mang tai. 

Tay đôi đưa vào mái tóc nâu hạt dẻ bù xù của Jack, cố gắng không phát ra mấy tiếng rên rỉ. "Không phải thế,..ư-hồi đấy chúng ta đều đang giả vờ hẹn hò còn gì."

"Seemed pretty real to me"

Jack ồm ồm nói như đang gầm gừ bên tai tôi, một bàn tay của gã lướt dọc bên đùi tôi, ngày càng lên cao hơn. Không khí trong phòng thì ngày càng nóng hơn.

"Tóm lại em chưa muốn sang ở cùng anh đâu, vẫn còn hơi sớm." tôi lắc đầu, cố gắng vươn khỏi vuốt của người rừng. 

"Ok, anh sẽ sang đây ngủ cũng được. Nhưng có một điều anh nghĩ em nên cân nhắc kĩ, giường nhà anh rộng rãi, lại thoải mái hơn nhiều chiếc giường nhỏ xíu này"Jack cầm tay tôi kéo lại, giữ tôi ngồi im trên đùi gã, tiếp tục nói bằng giọng vô cùng chắc chắn, khóe miệng mèo nhếch lên cười.

"Em thử đánh giá xem việc bị đè ở đây hay trên cái giường lớn, êm ái hơn thì dễ chịu hơn?" Đôi mắt xanh xám của khỉ đột lóe lên đầy khoái trí.

"Đồ có bệnh." tôi lầm bầm, đặt tay lên ngực gã, cố gắng đẩy ra nhưng vô ích. 

"Xem ai đang yêu đương với kẻ có bệnh kìa?" Khỉ đột đẩy tôi ngã xuống giường, chống tay ở hai bên vai tôi, một bên mày sắc nhướn lên nhìn tôi châm chọc.

"Ừ, chắc cả hai chúng ta đều có bệnh giống nhau." tôi nhún vai, và Jack mỉm cười cúi xuống môi tôi.

Vậy là cả buổi chiều hôm ấy chúng tôi không đi ra khỏi nhà nữa. Không, chúng tôi chỉ dính lấy nhau nằm trên giường nói chuyện thôi, sức đâu mà lăn lộn liên tục như vậy được. Honeymoon phase thật sự là một giai đoạn vô cùng sao nhãng. Mọi thứ đều quá mới mẻ và hào hứng, khiến cho những việc khác tạm thời không quá quan trọng nữa.

.

Quẹt ngón trỏ của mình vào máy quét sinh trắc, khỉ đột đẩy cửa để tôi bước vào căn condo trước. Hiện tại nơi này vẫn khá trống trải, nếu không muốn nói là chưa có cái gì hết vì người rừng vẫn đang quyết định thiết kế cuối cùng. Không gian của condo đương nhiên là khác hoàn toàn so với căn phòng thuê tạm tồi tàn rồi, cũng yên tĩnh hơn nhiều khi ở trên tầng cao hẳn so với mặt đất như thế này.

Tôi tự mò được lối đi vào phòng đọc của khỉ đột, nguyên mặt ngoài của căn phòng là tấm kính cường lực lớn chạy từ trần xuống tận sàn, nhìn ra khu trung tâm thành phố. Phòng khách lớn bên ngoài cũng có cửa kính nhưng là cửa dẫn ra ban công có tầm nhìn vào nội khu phức hợp toà nhà, đối diện với các toà khác trong khu, không đẹp bằng phòng đọc này.

"Em thấy sao? Có thể ngồi sáng tác trong này không?" Tiếng khỉ đột ồm ồm vọng lên phía sau, có lẽ do chưa có đồ đạc gì nên giọng gã đặc biệt vang.

Tôi quay lại, cười cười "Đẹp quá thế này dễ mất trung ý chứ!"

"Nah, ngắm cảnh đẹp cũng là cách để lấy cảm hứng đấy thôi." Tiếng giày da của Jack lộc cộc trên mặt sàn gỗ, bước tới cạnh tôi.

"Phòng khách có sofa lớn rồi nhưng chỗ này chắc vẫn cần cái ghế nghỉ dài nữa, tiện hơn nhỉ?" Vừa nói, khỉ đột vừa khua tay theo một hình dài dài tựa cái ghế.

"Ừ cũng được." Dạo gần đây người rừng rất thích hỏi ý kiến tôi về thiết kế nội thất và vật dụng cho căn hộ mới này. Thật tâm thì tôi cảm thấy hơi ngại khi phải đưa ra một câu trả lời có đủ tinh tế. Không phải là tôi không biết nên phải thế nào, mà đúng hơn là tôi cảm thấy giữa chúng tôi vẫn còn quá sớm để cùng nhau quyết định những thứ có tính dài lâu hơn những quyết định thường lệ, như việc thiết kế một căn nhà mà có thể khỉ đột sẽ dành một thời gian rất dài để sống trong đó. Đúng ra tôi nên cảm thấy hãnh diện và hào hứng hơn khi có người bạn trai thành đạt và có điều kiện như Jack Harte, nhưng tôi vẫn đang thấy mình cần phải thích nghi dần dần.

Nghe hơi kì lạ, cũng có thể do tôi nghĩ nhiều, nhưng tôi cảm thấy mình chưa đủ 'xứng đáng'(?) để có thể cho ý kiến khỉ đột về những điêù đó. Nhà là của gã, tôi cũng chưa biết giữa chúng tôi có thể đi tới bao xa, vì thế thật sự khó để đưa ra ý kiến gì chắc chắn. Tôi biết tôi đang suy nghĩ hơi tự ti, giữa chúng tôi vẫn còn thật nhiều thứ cần phải đưa ra để thảo luận và cùng thoả hiệp ở đâu đó. Việc cùng nhau xây dựng một mối quan hệ lành mạnh phức tạp hơn rất nhiều sau khi giai đoạn ngọt ngào trôi qua.

"Em có vẻ không hào hứng lắm với mấy việc này nhỉ?" khỉ đột đi ra đứng trước mặt tôi, bóng dáng cao lớn che kín tôi hoàn toàn khỏi mấy tia nắng còn sót lại của buổi chiều từ ngoài cửa số hắt vào. 

Tất nhiên, tôi tin là tôi đã thể hiện sự ngại ngần của mình ra ngoài theo cách khá thờ ơ và đương nhiên một nguời nhạy bén như khỉ đột làm sao có thể không nhận ra được. 

"Không, chỉ thấy mọi thứ diễn ra thật nhanh." không chỉ mỗi chuyện mối quan hệ của chúng tôi mà còn có tất cả những chuyện xảy ra gần đây trong cuộc sống nữa. Không nói là nó có ảnh hưởng tới tôi và cách nhìn của tôi về vài điều trong cuộc sống là không đúng, cũng không thể nói dối cho qua chuyện được.

Bàn tay nóng của Jack Harte vươn ra, cầm tay tôi "Hey, we'll be alright. We always be."  Vì lấp bóng nên tôi không thể thấy rõ mặt của người rừng, nhưng tôi có thể cảm nhận đôi tròng mắt xanh xám đang tập trung vào mình. 

"Ừ, anh nói đúng." Tôi bước đến, vòng tay ôm thắt lưng người rừng. Thật lòng thì tôi cũng chẳng có gì để phản đối lại người rừng nữa, chỉ là có rất nhiều thứ, và chúng tôi sẽ cần thời gian để từ từ xử lý chúng, đồng thời cùng thử cố gắng tồn tại trong cuộc sống của nhau. 

Từ hàng xóm nhìn ghét cái mặt thành đối tác và giờ thì hơn cả thế nữa, mối quan hệ của chúng tôi vốn đã rất kì lạ, cần gì phải suy nghĩ quá nhiều về việc chúng tôi tiến triển khác những người khác thế nào nữa. 

-----END-----

Halo anh chị em bạn bè, sau khi pass đồ IG xong thì tôi đã có đủ sức viế nốt Epilogue của phần 1 CMUS nhân dịp 8/3 sớm cho các chị em.

Anh chị em nghĩ thế nào về kết thúc này?

Với tôi thì kết thúc như này là hiển nhiên thôi, bây giờ Jack và Ashley vẫn mới đang ở ngưỡng cửa của khởi đầu một mối quan hệ tình cảm, và sẽ còn rất nhiều chướng ngại cũng như rắc rối phía trước. Những điều xảy ra tiếp theo, xin hẹn anh em ở Hẹn Hò Cùng F*ckboi sẽ ra mắt trong thời gian tới (khi nào thì không dám hứa nhiều) 

Dự tính phần 2 tôi sẽ viết ngắn lại do quỹ thời gian của tôi dạo này chạy hết rất nhanh do công việc yêu cầu khá nhiều sức suy nghĩ. Các hướng phát triển phần nhiều sẽ đi sâu và việc hẹn hò và thích nghi khi cuộc sống của hai người khác biệt hòa vào một. Tôi cũng hi vọng có thể viết nhiều hơn về nghiệp viết của Ashley hơn vì phần này chúng ta tập trung vào việc tìm hiểu con người Jack Harte khá mạnh. 

Ngoài ra với phần 2 tôi cũng muốn đưa vào các tình tiết tranh cãi/bất đồng mà các cặp đôi thường gặp phải và việc dành thời gian suy nghĩ các chi tiết này cũng sẽ tốn thời gian hơn (báo để anh em chuẩn bị tinh thần) 

Hẹn gặp anh chị em ở phần 2 của Bắc Phoi nè :x


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật