[KookTae] Thám tử lừng danh

Chap 3: Anh đến rồi



"Đừng có chạm vào em ấy!"

Jungkook híp mắt đẩy bàn tay Namjoon đang giơ về phía Yoon Ah ra. Sau đó tự mình đưa tay đỡ cô dậy.

Rõ ràng Jungkook đã biết sơ được tình huống của bọn họ rồi, và cậu thì chẳng có thiện cảm gì với người đã lôi cô em gái của mình vào một phi vụ truy đuổi nguy hiểm của cảnh sát cả.

Yoon Ah đứng thẳng người dậy, cổ chân hơi đau nhưng vẫn trong phạm vi có thể chịu đựng được.

"Namjoon oppa, anh không sao chứ?"

Vừa nói cô vừa tiến lên, nhưng lập tức đã bị Jungkook túm lấy kéo ra đằng sau mình.

Cái đồ mê trai mất hết liêm sỉ nhà em! Anh trai em mới là người cứu em đấy, em không quan tâm lại đi lo cho cái người nào đó trước à? Jungkook chắc chắn cái tính này của Yoon Ah hoàn toàn không giống người yêu cũ của mình chút nào.

Namjoon nhìn thái độ khó chịu của chàng trai trước mặt đối với mình, cũng chỉ biết cười trừ. Quả thật là chuyện này không liên quan đến Yoon Ah, em ấy là bị kéo vào theo anh thôi.

"Yoon Ah- ssi, em nên đi kiểm tra lại vết thương, rồi mau chóng về nhà đi. Hãy nghỉ ngơi cẩn thận, đến khi tìm được Ji Young anh sẽ báo cho em biết."

"Không đâu!" Yoon Ah nói, mạnh bạo đẩy tay Jungkook ra rồi đi đến bên người Namjoon. "Em sẽ đi cùng anh đến sở cảnh sát. Chuyện này em đã nhúng tay vào rồi mà. Chúng ta phải nhanh chóng tìm Ji Young chứ."

Namjoon ái ngại nhìn Yoon Ah, rồi lại nhìn Jungkook.

Dù sao thì cô mới chỉ 17 tuổi mà thôi. Và vụ việc hiện tại thì đang ngày càng có chiều hướng xấu đi. Sợ rằng sẽ ảnh hưởng tới cuộc sống của cô mất.

"Không ổn đâu, Yoon Ah- ssi! Em nên nghỉ ngơi!"

"Không! Em muốn đi với anh, oppa à!" Yoon Ah kiên quyết.

Jungkook đứng một bên nhìn hai người diễn cảnh tình cảm liếc mắt đưa tình, chịu không nổi nữa mới nhẹ 'hừ' một tiếng.

Đúng lúc này cảnh sát Park và Jae Jung cũng đã tìm được tới nơi.

Cảnh sát Park vội vã: "Mọi người thấy chiếc xe màu đen không biển số chạy từ đây ra chứ?"

"Một kẻ khả nghi đã lên xe đó. Hãy thông báo cho cảnh sát đang vây khu vực này bắt lại đi ạ." Namjoon cũng không tranh cãi với Yoon Ah nữa, thông báo với cảnh sát Park.

Người kia lắc đầu với anh, "Không kịp rồi! Nó đã tông bị thương ba chiến sĩ khác và tiến vào đường cao tốc trên cao."

"Cũng nhanh đấy!" Jungkook hừ nhẹ.

Namjoon hơi cau mày, vội vàng ra hiệu với cảnh sát Park: "Chúng ta mau về đồn cảnh sát thôi. Tôi đã cho điện thoại vào túi áo của tên bịt mặt khả nghi kia. Chúng ta cần nhanh chóng tìm ra được bọn chúng trước khi điện thoại của tôi bị phát hiện."

Nghe thấy lời này, cảnh sát Park hơi gắt lên: "Thế sao anh còn ở đây? Chúng ta mau trở về thôi!"

Nói đoạn anh ta nhanh chóng túm lấy tay Namjoon kéo đi.

Yoon Ah tất nhiên cũng muốn đi theo, nhưng lại bị Jungkook giữ lại.

Jungkook không muốn cô dính thêm vào rắc rối nữa, hơn nữa có cảnh sát ở đây tức là có việc quan trọng đã xảy ra, một đứa trẻ như Yoon Ah không nên chạy loạn vào.

Thế nhưng, cảnh sát Park đi được hai bước chân lại quay đầu nhìn hai người nói: "Cậu Jeon, cảm phiền cậu cũng đến cục cảnh sát đi. Cả cô bé Hwang kia nữa, vì hai người là những người có tiếp xúc trực tiếp với hai tên nghi phạm vừa rồi mà."

Kết quả hẳn nhiên, dù chẳng muốn, nhưng là một công dân ba tốt, Jungkook vẫn phải đến cục cảnh sát Seoul.

Cậu chớp mắt nhìn nam cảnh sát trẻ tuổi ngồi phía đối diện, mái tóc màu vàng đồng đã bị cào rối, nhưng cũng chẳng ảnh hưởng chút nào tới gương mặt đẹp trai kia.

"Cậu bé, tên gì?" Vị cảnh sát lịch sự hỏi.

"Jeon Jungkook!" Người kia thản nhiên trả lời.

"Em bao nhiêu tuổi rồi?"

"18 tuổi."

"Ồ, nhìn cứ như mới cấp hai ý nhỉ?" Vị cảnh sát nọ không nhịn được lẩm bẩm.

Jungkook tin chắc đây là một tên tay mơ mới vào nghề.

Cậu cũng không quậy phá gì, nghiêm túc phối hợp lấy lời khai.

Vì Jungkook lấy lời khai trong tư cách là nhân chứng nên mọi chuyện cũng khá đơn giản.

Vị cảnh sát trẻ sau khi lấy lời khai của Jungkook xong, còn nói chuyện phiếm mấy câu với cậu.

"Em là bạn trai cô bé Yoon Ah kia à?"

Anh ta để ý thấy từ lúc vào cục cảnh sát Jungkook đều nhìn theo Yoon Ah mãi, hơn nữa còn cực kỳ cảnh giác với chàng tiểu thuyết gia Namjoon nữa chứ.

Jungkook liếc anh ta một cái, cũng không phản pháo lại.

Vị cảnh sát cho rằng sự im lặng ấy chính là thừa nhận rồi.

"Vậy mà mọi người trong cục cứ đồn nhau là Yoon Ah là bạn gái Namjoon - nim cơ. Mà nhóc nuôi bạn gái kiểu gì lại để con bé cứ chạy theo người đàn ông khác hoài vậy chứ? Cả đêm hôm qua toàn thấy con bé đi theo Namjoon, thậm chí còn không ngủ ngồi đợi người ta. Chẹp, so ra nhóc còn đẹp trai hơn tên kia mấy lần đó! Đúng là chẳng hiểu nổi mà."

Jungkook lạnh nhạt lườm người kia một cái, giọng cậu cũng chẳng có chút vui vẻ nào: "Có vẻ cục cảnh sát này dù đang có vụ án nghiêm trọng nhưng vẫn nhàn nhã nhỉ?"

Cảnh sát trẻ kia lập tức ngậm miệng, không dám ho he gì nữa.

Jungkook lại hừ thêm mấy tiếng, nhìn Yoon Ah vẫn đang ngồi lấy lời khai ở một góc phòng bên kia.

Còn Namjoon thì đang chiếm dụng một chiếc máy tính ở bên trái cách cậu hai bàn làm việc, những ngón tay anh ta múa loạn trên bàn phím. Xung quanh còn có mấy người cảnh sát khác đang xúm lại xem xét.

Theo tin Jungkook vừa nhận được thì Kim Namjoon - tiểu thuyết gia chuyên viết truyện trinh thám nổi tiếng, còn là sinh viên năm ba của trường đại học Luật Quốc gia. Trước đây đã từng giúp cảnh sát Ilsan tìm ra thủ phạm vụ trộm tiệm đá quý gây chấn động thành phố.

Có vẻ anh ta cũng khá thành thạo với các thiết bị công nghệ mới đấy.

"Số 117 Samcheongdong." Namjoon lên tiếng thông báo khi hai hàng mày cau chặt lại.

Đội trưởng đội cảnh sát họ Kim nhanh chóng điều động mấy người đến địa điểm trên.

Mày Namjoon vẫn chưa thả nhẹ. "Định vị không còn chuyển động. Sợ rằng bọn chúng đã phát hiện và ném điện thoại rồi rời đi mất rồi."

Không khí xung quanh văn phòng cảnh sát nhanh chóng chìm xuống.

Đúng lúc này, lại có một cảnh sát hốt hoảng đẩy cửa bước vào, "Báo cáo đội trưởng, lại xuất hiện một khai báo mất tích nữa!"

"Cái gì?" Đội trưởng Kim lo lắng.

Anh ta vội vàng bắt lấy tập tài liệu trên tay cấp dưới của mình, lướt nhanh trên tờ kê khai của người nhà nạn nhân.

"Đặc điểm có nét tương đồng với Ji Young không?" Namjoon cố bình tĩnh hỏi.

"Có." Đội trưởng Kim nặng nề, "Nạn nhân Kwon Ji Yeon, nữ, 5 tuổi, mất tích từ sáng nay, không thấy con bé đến trường. Còn 5 tiếng nữa mới được 14 tiếng và mới có thể lập án được."

Jungkook khó tin khoanh tay, xoay xoay ghế nhìn qua chỗ mấy người kia, bên môi nở nụ cười nhếch lên lạnh nhạt: "Cục cảnh sát dạo này làm ăn thoáng thật đấy. Có thể tùy tiện tiết lộ thông tin nạn nhân cho những người không liên quan ư?"

Lời nói của cậu nhanh chóng khiến đội trưởng Kim chú ý. Anh ta bối rối nhìn Jeon Jungkook, còn chưa hiểu cậu bé học sinh này rốt cuộc là có ý gì thì cảnh sát Park đã nhanh chóng lên tiếng trước.

"Cậu Jeon, ở đây không có người không liên quan."

"Ồ." Jungkook kêu lên một tiếng, rồi đưa tay ra chỉ về phía Yoon Ah, và Namjoon, đếm, "Một, hai. Và ba!"

Đếm đến cái thứ ba thì cậu tự chỉ vào mình.

Sau đó nghiêng đầu nhìn cảnh sát Park, "Ba chúng tôi cũng là cảnh sát sao?"

"Cậu Jeon vốn dĩ không phải là người ngoài, cô Hwang cũng không tính là xa lạ, còn có anh Kim Namjoon đây cũng tính là người của cảnh sát cả rồi." Quận trưởng Kang từ cửa đi vào, mỉm cười nhìn Jungkook.

Những người trong cục cảnh sát đều vội vàng đứng dậy chào ông.

Quận trưởng Kang cười hiền lành đáp lại mọi người.

Jungkook cũng cúi đầu chào ông ta một cái, nhưng nụ cười trên môi vô thức càng lạnh nhạt: "Tại sao tôi lại không phải người ngoài? Tại sao Yoon Ah không tính là xa lạ? Và tại sao anh Kim đây lại thành người của cảnh sát rồi?"

Quận trưởng Kang cười xòa khi thấy vẻ nghiêm túc trên gương mặt cậu thanh niên. Ông đưa tay vỗ vỗ lên bờ vai rắn chắc của Jungkook, cười cười: "Ôi chao, thằng nhóc Jungkook này, sao mà nghiêm túc thế? Nhóc tất nhiên không phải người ngoài rồi. Con trai của phó sở trưởng sở cảnh sát còn là người ngoài ở cục cảnh sát Seoul sao? Thật là!"

Jungkook biết ngay cái lí do vớ vẩn này sẽ bị lôi ra. Đúng là những kẻ vô trách nhiệm!

Chuyện cậu là con trai của phó sở trưởng Jeon của Sở cảnh sát thì có thể khẳng định cậu sẽ không gây ra điều gì bất lợi sao?

Quận trưởng Kang vẫn không nhìn ra nụ cười hờ trên môi Jungkook, ông ta lại tiếp tục: "Còn anh Kim đây đã được bố nhóc thông qua chỉ thị phối hợp với cảnh sát rồi. Cậu ấy cũng là một luật sư tương lai kiêm thám tử có danh tiếng đấy!"

"Và còn, cô bé Hwang đây. Chẳng nhẽ nhóc không biết sao? Cô ấy chính là em gái của một vị thám tử trung học, à không, bây giờ thì không phải trung học nữa, nhưng vẫn là một thám tử vô cùng danh tiếng. Chú tưởng dựa vào sự thân thiết của hai đứa thì cháu phải biết rồi chứ nhỉ?"

"Điều này thì có liên quan gì không?" Jungkook vẫn khó thể tin nổi trước cái lý do ông ta đưa ra.

"Kim Taehyung!"

Quận trưởng Kang cười hiền lành.

Cơ thể Jungkook lập tức cứng đờ.

Người đối diện vẫn thản nhiên: "Hwang Yoon Ah là em họ của Kim Taehyung! Hơn nữa, ba con bé cũng là Cục trưởng Cục cảnh sát thành phố Gimcheon nữa."

Hwang Yoon Ah là em họ của Kim Taehyung?

Jungkook nghe thấy tai mình như ù đi.

Cậu máy móc nhìn về phía Yoon Ah đang ngồi đằng kia.

Hai năm quen biết nhau, Jungkook coi em như em gái ruột của mình, vậy mà lại chẳng hề hay biết, em chính là em họ của người kia.

Yoon Ah cũng nhìn về phía Jungkook. Cô có thể cảm nhận được dường như người anh thân thiết của mình đang bối rối, nhưng lại chẳng hiểu được lý do tại sao nghe được gia thế của mình người kia lại như thế. Có lẽ anh không vui vì Yoon Ah đã không chịu kể với mình về chuyện ấy. Nhưng Jungkook cũng có kể cho cô nghe về việc ba anh là Phó sở trưởng Sở cảnh sát đâu?

Hai người nhìn nhau mấy giây, bất chợt ánh mắt Yoon Ah khẽ đảo. Cô đứng bật dậy khi nhìn thấy bóng người ngoài tấm cửa kính. Nụ cười bên môi người con gái rực rỡ.

Jungkook nghe thấy có tiếng người mở cửa bước vào phòng.

Trong không gian bất ngờ dội lên mùi dâu thoang thoảng, khiến buồng phổi Jungkook tràn ngập vị ngọt thanh dịu. Đến ngay cả tiếng bước chân của anh, cậu cũng cảm thấy quen thuộc đến nhường thế.

Yoon Ah nhìn người kia rũ ô để xuống góc tường, rồi đưa tay vò vò mái tóc xoăn nhẹ màu hạt dẻ hơi dính mưa của mình.

Cô lập tức lao đến phía anh, ngọt ngào gọi: "Anh, anh đến rồi!"


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật