CÂU CHUYỆN MỘT TUẦN CHĂM SÓC CON

Ép 07 - Chủ nhật hạnh phúc



Ngày chủ nhật hạnh phúc.

Hôm nay Vương Tiểu Tỏa cảm thấy vui sướng hơn bao giờ hết, cuối cùng thì daddy cũng quay phim xong, một nhà ba người cùng lên máy bay về nhà!

Vương Nhất Bác cũng cực kì vui vẻ, cậu cười hê hê hê đầy đen tối, nhân lúc Vương Tiểu Tỏa cầm Ipad xem <<Hải Miên Bảo Bảo>>, tên họ Vương nào đó liền len lén chạy ra ngoài cửa gửi voice chat cho anh: "Vợ, đêm nay em đã đặt một bàn ở nhà hàng Pháp có cả nến nữa, chúng ta gửi Tiểu Tỏa đến chỗ ông bà nội đi, sau đó chỉ có anh và em, hi hi hi~"

Ngồi trong phòng chờ, Tiêu Chiến nhận được voice chat của Nhất Bác, thấy lạ -Rõ ràng đang ở cạnh nhau còn gửi voice chat làm gì chứ?- Vì thế bật loa ngoài ngay trước mặt con trai luôn.

Năm giây sau, Vương Nhất Bác tự cảm thấy bản thân rất lãng mạn, rất hạnh phúc, rất đẹp trai, đeo heaphone lên nghe đoạn ghi âm hơn mười giây mà vợ gửi lại cho mình.

Sau đó bị âm thanh gào thét vì tức giận của bạn nhỏ Vương mà muốn thủng luôn màng nhĩ: "Thật không ngờ ba ba định ăn thịt bò bít-tết, lại không đưa con theo, đừng hòng !!! Thật là người đàn ông xấu xa!!!"

Vương Nhất Bác câm nín, con cái đúng là máy kiểm tra cuộc sống hôn nhân mà, sinh hoạt -Giao lưu tình cảm (tình d**)- thật khó khăn!

Nói thì nói vậy, nhưng trên máy bay, Vương Nhất Bác vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ ôm Vương Tiểu Tỏa, làm giá điện thoại phiên bản người thật (cầm điện thoại) cho con xem ảnh gif, là gif của một con chó đen nhỏ mà cậu đã mua từ một người bạn.

Bạn nhỏ Vương cao hứng, hai mắt lấp lánh: "Ba ba, về Bắc Kinh là có thể đi đón nó sao?"

Vương Nhất Bác gật gật đầu hỏi: "Đáng yêu không?"

Vương Tiểu Tỏa cười rạng rỡ, đôi mắt phượng nheo lại cực kì giống Tiêu daddy, khi cười bên khóe miệng có hai dấu ngoặc nhỏ thì lại giống Vương baba.

Xem đến ảnh gif vẻ mặt khó chịu của Tiểu Hắc, cực kỳ ảnh hưởng đến hình tượng đáng yêu ban đầu, Vương Tiểu Tỏa nhíu nhíu mày: "Baba, trong bức này nó xấu quá."

Vương Nhất Bác nhìn thoáng qua lại hỏi: "Ừm, vậy con thích nó nữa không?"

Vương Tiểu Tỏa chẳng cần nghĩ ngợi mà đáp: "Ừm, thích!"

Vương Nhất Bác sờ đầu con trai, ra vẻ thi nhân nói: "Con cần phải chấp nhận rằng, bất kể thứ gì mà con yêu thích cũng sẽ có khuyết điểm, đây là con đường mà ai cũng phải cảm nhận qua."

Vương Tiểu Tỏa nghiêng đầu, cố gắng hiểu câu nói đầy thâm sâu kia, một lát sau lại hỏi: "Vậy daddy có chỗ nào không tốt sao?"

Vương Nhất Bác bị hỏi thì bất ngờ, nói lắp nửa ngày, sau khi quay đầu liếc nhìn người đang dựa vào vai mình nghỉ ngơi mới quay lại cười đáp: "Daddy của con không khuyết điểm."

Vương Tiểu Tỏa liếc nhìn baba đầy khinh bỉ, rồi lại tiếc nuối: "Baba, baba như thế là chưa lớn đấy."

Vương Nhất Bác cũng im lặng năm giây: "Baba biết rồi, cảm ơn sự giám sát của con."

Vương Tiểu Tỏa đeo heaphone, tiếp tục vui vẻ xem phim hoạt hình đến quên trời quên đất, một lúc sau, nhóc nghiêng đầu nhìn baba với daddy ngồi cạnh mình.

Chỉ thấy hai người dựa đầu vào nhau, daddy đội mũ nồi (mũ bánh tiêu), đầu dựa vào vai baba, mắt đeo bịt mắt đen, ngủ thật sâu, thật an lành. Còn ba ba hai tay cầm điện thoại, trên màn hình còn hiển thị nhân vật đã chết đang đếm ngược để thoát về menu, hẳn là đang chơi mà ngủ quên mất.

Vương Tiểu Tỏa vô cùng bất đắc dĩ mà lắc đầu, kéo chăn lông mỏng lên cho hai người, thở dài một hơi: "Mấy người lớn này thật là, không có mình thì làm sao bây giờ!"

-END-


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật