[Fanfiction] [TodoBaku] Nghiêm Túc

End.



Ngày hôm đó, cho dù đã rơi nước mắt, đã khóc một trận thật lớn rồi thôi, chẳng có tác dụng phụ nào cả.

Sau đó, tôi lại trở lại một cuộc sống bình thường. Không có sự đoạn tuyệt gì ghê ghớm, thậm chí còn hòa bình hơn trước. Todoroki bắt đầu lạnh nhạt với tôi hơn, mặc dù gương mặt nó lúc nào cũng lạnh như tiền nhưng lần này là một cách thức khác để bên nhau bằng 'bạn bè'.

Từ từ tôi nhận ra cái gì cũng có cái giá của nó.Giống như tôi và Todoroki, chỉ có thể cố gắn một cách mù quán chứ chẳng thế đảm bảo rằng sẽ được đáp lại.
Thế nhưng, tôi nhận ra mình chẳng còn như trước nữa. Căn phòng tôi bắt đầu tĩnh mịch hơn trước dù đó giờ nó vẫn vậy.
Tôi bắt đầu nghe được tiếng máu chảy, tiếng nhịp tim đập và tiếp thở, tâm trí cứ nhớ về nó mỗi giây mỗi phút. Cảm giác đó không đến từ sự cô đơn mà là vì mỗi đêm nhớ lại chuyện cũ, tôi lại hoản loạn chìm đắm trong nỗi buồn.

"Rốt cuộc trong lòng nó có tôi không..?"

...

-Từ lúc nào mà mày ngu vậy Bakugo? Thay vì cứ khăng khăng giữ cái tình cảm đó trong lòng thì nói quịch toẹt ra đi, có khi..
(Kirisima nhỏ giọng) Todoroki cũng thích mày thì sao..? Cậu thì thầm vào tai của Bakugou.

-NGU BÀ NỘI MÀY CHỨ NGU!! XÚC PHẠM HÀ!!

Một cú nổ lớn làm cánh cửa phòng Kirisima lẫn chủ của nó bay thẳng ra ngoài.

"Mẹ nó, tao điên rồi mới kể cho mày nghe!!"
Bakugou túm cổ áo cậu bạn xấu số đấm vào mặt nó vài cái cho nguôi giận rồi trở về phòng của mình.

Không ai biết ở cuối dẫy hành lang Todoroki đang nở một nụ cười đầy hạnh phúc. :))
_________

"Có khi.. Todoroki cũng thích mày.."

Sau khi từ phòng Kirisima trở về, Bakugou vẫn còn nghe câu nói ấy vang lên bên tai. Chuyện này không thể, nó thích thằng đầu đinh kia mà?
Cậu mở tủ lấy đại một cái áo sơ mi trắng, cài khuy áo sơ sài thậm chí không thắt cà vạt mặc với cái quần rộng phùng phình nhìn quê vcl ra.
Lết tới trường với cái mặt rất chi là thân thiện đến nổi ai trên đường cũng dạt ra hai bên nhường cho cậu đi.

"Bakugou." Một giọng nói trầm ấm từ phía sau. Không cần ngoảnh mặt lại cậu cũng thừa biết chủ nhân của nó là ai.

Todoroki bước nhanh tới cạnh cậu, khẽ cười.

"Chào buổi sáng."

Bakugou nhăn nhó mặt mài tức giận vì cậu đã nhất quyết phải uncrush rồi nhưng crush cứ mãi đối xử tốt với cậu, còn mê hoặc cậu bằng cái nụ cười bơ phẹt chết tiệt đó, thật là tức chết đi được.

Todoroki là mẫu người rất để ý xung quanh. Ngay từ đầu người cậu nhìn thấy không phải là Bakugou mà là một cô gái tóc hồng lẽo đẽo theo sau một cậu con trai tóc vàng tro, là Bakugou đấy. Cô gái đó có phần ngại ngùn, tay ôm lấy một lá thư cũng tông màu hồng đính kèm hình trái tim. Cậu thừa biết cô ta có ý gì với Bakugou, dù không cam lòng nhưng cậu sẽ nói với Bakugou là Bakugou cũng có fan nữ đấy cơ!!! :)))
Trong đó có Au nữa hihi :))

Nói thẳng ra thì Bakugou thấp hơn Todoroki một chút.

"Này.. Bakugou.."

Todoroki hơi cuối người xuống, áp sát vào tai của đối phương thì thầm.

Bakugou chưa kịp trả lời chỉ ngoảnh mặt sang phía cậu thì chạm phải đầu môi mềm mại của người kia. Cả hai đang ở giữa sân trường nên không tránh khỏi việc toàn thể U.A xỉu ngang vì họ. Sự ngọt ngào đến quá nhanh làm cả hai giật mình. Todoroki mất 5 giây để định hình lại hoàn cảnh lúc này lập tức rời môi ra. Còn Bakugou thì ngượng đỏ hết cả mặt chạy vù đi như bị bắt quả tan làm chuyện xấu.
Mấy hủ nam hủ nữ sắc thái đầy thỏa mãn, trêu ngay:

"Khi nào cưới.? nhớ mời anh đấy nhé!!"

Bakugou bước thật nhanh về phía lớp.

"Chết tiệt, tính cướp rễ à? Mơ đi."

Mà khoan, sao cứ cảm thấy trong lòng hạnh phúc như thế này?

Vừa mở được cửa lớp ra thì All Might cùng 18 người còn lại của lớp 1-A nhìn thấy cậu thì ai nấy đều ùa tới cậu như nhìn thấy sinh vật quý hiếm.

"Nhóc.. Bakugou.. với nhóc.. Todoroki.. hai đứa...---"

All Might gồng cơ đít hít cơ mông biến thành All Might cơ bắp.

                               "PLUS ULTRA"
                           Cả lớp đồng thanh.

"Đây là trường học không phải là trại tâm thần." Aizawa đá đít All Might ra khỏi lớp làm cả đám học sinh dựng tóc gáy.

"Còn Bakugou và Todoroki hai trò muốn làm gì thì về kí túc xá, ĐÂY LÀ TRƯỜNG HỌC"

Mặt ai cũng tái, không ai dám hé miệng câu gì.

                              _____________

"A, Bakugou. Tao đi mua ít đồ nên không về cùng mày được. Chịu khó về một mình nhé"

Thằng Kirisima chó chết, bố về đập nát phòng mày.. Bakugou vừa đi vừa rủa.

"Bakugou đợi tôi với" Todoroki vội vã chạy theo cậu.

"Cái đéo gì nữa? Tao nhắc cho mày biết, vụ hồi sáng là tao đen đủi nên mới phải dính lấy cái rắc rối của mày."

"Nhưng..Tôi muốn về chung với cậu." Todoroki vẫn giữ được giọng bình tĩnh như chưa có gì xẩy ra.

"Có khi.. Todoroki cũng thích mày.."
"Có khi.. Todoroki cũng thích mày.."
"Có khi.. Todoroki cũng thích mày.."

Chẳng lẽ lời thằng Kirisima là thật?

"Ê, hai màu." Cậu xoay người lại đối diện với Todoroki.

"Tao thích mày đấy."

Todoroki chỉ thở dài thỏa mãn.

"Thật chứ?"

Bakugou thấy mắt cậu cong lên, nở một nụ cười ấm áp. Mà khoan, trong lòng cậu vẫn còn một chút gì đó hoài nghi.. là Yoarashi, con kì đà cản mũi đó, chẳng phải hai người..?

"Là một trò đùa" Bakugou cười đểu.
"Dù sao cũng là cá tháng tư, đừng nói mày không biết nhé?" Bakugou quay lưng tiếp tục bước về phía kí túc xá thì tự nhiên bị kéo lại.

"Tôi cũng thích cậu."

Tim ai đó đã đập hẫng một nhịp, cậu nghiêng mặt về phía sau để xem biểu cảm của đối phương để xác nhận là Todoroki có nói thật hay không thì người kia nói tiếp.

"Đó chỉ lời nói dối thôi.."

Bakugou thở dài, không tức giận, giống như trong lòng anh vừa lóe lên tia sáng thì lại vụt tắt.

Đột ngột Todoroki xiết chặt cổ tay cậu, kéo thật mạnh cậu vào lòng. Bakugou còn chưa kịp phản ứng thì anh dùng tay trái ôm chặt eo cậu, tay còn lại thì luồn qua sau gáy, đỡ lấy đầu và đặt lên môi cậu một nụ hôn ngọt ngào hơn so với lúc sáng. Anh nhẹ nhàng tách môi cậu ra tiến sâu vào trong khám phá hết mọi ngóc ngách trong khoang miệng, hai chiếc lưới cứ cuốn lấy nhau, kĩ thuật của Todoroki cao tới nỗi Bakugou bắt đầu nghi ngờ đây không phải là lần đầu anh làm mấy chuyện này. Anh rời môi ra khi Bakugou đã không thở nổi nữa. Todoroki nuốt nước bọt đã trộn lẫn của cả hai, mỉm cười thỏa mãn. Anh xoa đầu cậu cùng một nụ hôn trên trán.

"Tôi yêu em mới là thật!"













































                _________________________

Cảm ơn đã đọc.
Hồi nãy crush nhắn tin bảo thích tui xong tui thích lại rồi nó nói nó dỡn :)) tui cảm thấy quê quê trong lòng.
Cá tháng tư vui vẻ :))


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật