[12 Chòm Sao] Lời Nguyền Cuối Cùng

06.



06

Đôi chân của nhân ngư,

câu chuyện tình yêu đẹp và

điều ước của tên thợ săn quái.

Pisces tò mò nhìn đôi chân mới của mình, hẳn là mới rồi, vì trước đó nàng vốn dĩ chẳng có cái chân nào cả, nàng chỉ có cái đuôi rất lớn. Pisces khó khăn cử động trong bộ quần áo mà Capricorn đã biến hóa ra cho nàng, nhưng nàng không quen lắm những cử động bị bó sát bởi lớp vải vóc mà loài người thường dùng. Chỉ là đôi chân mới lạ này quyến rũ nàng quá đỗi, khiến nàng nhanh chóng quên đi cảm giác khó chịu.

Ôm tâm trạng háo hức khôn cùng, Pisces chống tay đứng dậy nhưng thăng bằng giữ không vững, cũng như nàng không quen khi sử dụng đôi chân thay cho chiếc đuôi. Nhân ngư liền nhận kết cục suýt nữa là bật ngửa ra sau, và cô nàng phù thủy với gương mặt lúc nào cũng quạu quọ với tên thợ săn lập tức đưa ra cánh tay tốt bụng đỡ cho nàng khỏi phải té ngã.

"Cô không được đụng vào nước, nếu không đuôi cá sẽ trở lại và xúi quẩy là cô sẽ chết khô trên cạn." Capricorn nói cho Pisces nghe khi đỡ nàng đứng vững. "Số ngọc trai từ nước mắt của cô rất có ích, nên tôi đã cố gắng cho cô một đôi chân hoàn hảo nhất. Mong là cô thích nó."

Pisces mê mẩn nhìn cặp chân mới của mình, nói với giọng điệu có vẻ ngớ ngẩn. "Vâng, tui rất thích nó. Thiệt ý!"

Sagittarius sau khi cất lọ máu và chiếc rương vào túi, gã liền đứng im quan sát hết thảy mọi chuyện đang diễn ra. Megalodon đã trở về biển cả theo lời nhân ngư, trông nó khi đó chẳng khác gì thú cưng của cô ta, to xác và đáng sợ nhưng cực kì nghe lời. Và Capricorn thì hóa phép ra đôi chân cho nhân ngư, bởi gã đã hứa và phải giữ lời hứa. Gã nào ngờ nhân ngư sẽ đưa gã một quả trứng phượng hoàng? Chết giẫm, phượng hoàng còn quý hiếm hơn của loài rồng hung bạo. Chẳng còn cách nào khác, gã phải đồng ý đưa cô phù thủy mới tốt nghiệp kia theo, và bọn họ sẽ trở về ngôi nhà bánh kẹo.

Chuyến phiêu lưu của nhân ngư thì cứ bắt đầu tại ngôi nhà bánh kẹo vậy, gã chắc chắn sẽ nhờ Aquarius giải quyết mớ rắc rối gã đã xui xẻo phạm phải này.

"Tôi không có ý gì xấu, nhưng tiểu thư nhân ngư à, cô cần phải nhanh chóng biết sử dụng đôi chân mới của mình đi. Vâng, chỉ cần biết đi thôi là được lắm rồi. Vì tôi không định sẽ ở nơi này lâu." Sagittarius tỏ ra nghiêm túc.

"Tui sẽ cố. Nhưng chân của loài người thật khó sử hụng." Pisces bắt đầu mếu máo. "Đừng biểu là anh sẽ bỏ rơi tui ở lại nhá? Anh đã hứa mà!"

Sagittarius trợn mắt nhìn trời. Ôi nước mắt của phụ nữ, thứ vũ khí tuyệt đối của bọn họ, gã hoàn toàn không có cách gì chống lại.

"Xem nào, tôi sẽ giúp cô hết sức." Capricorn dỗ dành Pisces, sau đó quay sang nói với tên thợ săn bằng thái độ cáu kỉnh. "Anh yên tâm đi, tên thợ săn cay nghiệt, tiểu thư nhân ngư đáng thương này rồi sẽ biết đi, biết chạy, thậm chí là nhảy nhót trước khi bầu trời sập tối. Trong thời gian đó, sao anh không tìm cái gì đó có thể ăn để chúng ta lót dạ đi?"

Ý kiến này thật sự không tồi nếu bỏ qua giọng điệu như thể ra lệnh của Capricorn. Gã nhướng mi nhìn cô nàng, nhưng đối phương thì chẳng thèm để ý hay quăng cho gã ánh mắt thừa thãi nào. Thái độ căm ghét của cô nàng quá rõ ràng, dầu cho chính cô ta là người cầu cạnh.

"Được rồi, vậy trước khi trời tối tôi sẽ quay lại. Nhưng mà thay vì ngủ qua đêm ở bờ biển, tôi thích ở trong rừng hơn." Sagittarius xoay người bỏ đi, tay vẫy vẫy lời tạm biệt. "Tìm thấy tôi trước khi trời tối nhé, phù thủy nhỏ."

Capricorn nghiến răng, đôi mắt hằn học nhìn theo bóng lưng Sagittarius đi xa dần.

"Cô hông thích anh ta hở?" Pisces ngây ngô hỏi, ngón chân ngoe nguẩy, cảm nhận dải cát trắng mịn dưới lòng bàn chân.

"Tôi ghét hắn còn không kịp." Capricorn cay nghiệt nói. "Hắn là một tên khốn kiếp chết giẫm!"

"Tui cũng hông thích hắn tẹo nào." Pisces gật đầu, hậm hực nói. "Người gì đâu mà cục cằn!"

"Đáng lẽ cô không nên nhờ đến hắn, cô có thể nhờ bất kì ai, chứ không nên là hắn. Ôi trời, cô còn cho hắn cả một quả trứng phượng hoàng. Tôi không hiểu nổi!" Capricorn vừa nói, vừa đỡ cho Pisces đi vài bước. Sau đó cô thả hờ tay, thử để nàng nhân ngư tự giữ thăng bằng.

"Trứng phượng hoàng có lẽ quý giá với loài người, nhưng chẳng có ích gì cho tụi tui. Tui còn hay dùng nó để chơi đá cầu á. Ừa, thay vì quả cầu đá của con người hay dùng, tui đã sử dụng quả trứng phượng hoàng kia kia ấy. Sau đó lấy đuôi thay cho chân để nảy tung quả trứng lên, chuyền cho bên kia. Cũng khá là vui!!!" Pisces dần quen với thăng bằng, tuy bước đi còn hơi run và chỉ được mấy bước là nàng lại suýt ngã. Nhưng tình hình khả quan hơn nhiều.

"...Khá là bất ngờ đấy." Capricorn cảm thán, nghe thấy giọng mình cũng run rẩy. "Thật mừng vì quả trứng không vỡ..."

"Hông có vỡ đâu. Có lần Jim vô tình cắn trúng quả trứng, nhưng kết cục là răng của cậu ấy lại bị mẻ. Lúc đó tui thật sự hoảng lọn đấy, cứ sợ quả trứng bị gì cơ. May mà nó chẳng làm sao, thậm chí vẫn im lìm hông có động tĩnh nào. Nhưng thật ra tui cũng chẳng biết quả trứng đó có chịu nở hông, tui đã từng thử đưa quả trứng vào mạch núi lửa để sưởi ấm nhưng cũng chẳng có gì xảy ra." Pisces nhún vai, có chút ranh mãnh nói. "Có lẽ quả trứng quý vô dụng với anh ta rồi."

Capricorn dợm hài lòng khi nghĩ thế, ít nhất Sagittarius không thật sự có được quả hời như gã tưởng tượng.

"Từ đâu cô có được quả trứng phượng hoàng đó?" Capricorn ngập ngừng. "Cô có thể không nói nếu như..."

Pisces lắc đầu, cười khúc khích cắt lời Capricorn. "Chẳng có gì khó nói cả. Nhân ngư tụi tui luôn phải sống ở biển khơi và khó có được cơ hội lên bờ, mà tui thì luôn hiếu kì với thế giới trên cạn lắm. Kiến thức được truyền thụ qua lời thì thào của vỏ ốc và những câu chuyện kể của bạn bè dưới biển hông khiến tôi thỏa mãn. Tui muốn mình tự chứng kiến và trải nghiệm, vì thế vào một ngày nọ, tui xuất hiện trước loài người và nhờ con người tìm đến cho tui một vị phù thủy."

Capricorn im lặng, chăm chú dẫn Pisces đi thêm vài bước nữa nhưng bên tai thì vẫn lắng nghe tiếp câu chuyện.

Pisces đi thạo hơn trước khá nhiều, không có vẻ khó khăn hay loạng choạng nữa.

"Hiển nhiên, lúc tui lên bờ còn có Jim nữa, loài người luôn mơ tưởng đến nhân ngư nên tui hiểu mình sẽ nguy hiểm đến thế nào nếu như tui đơn độc xuất hiện. Dưới sự xuất hiện cực kì khí phách của Jim, loài người thật sự ngoan ngoãn và chịu tìm cho tui... Ừa, thật tiếc khi hông phải là phù thủy nhưng kết quả cũng hông đến nỗi tệ." Pisces lém lỉnh nhìn Capricorn, như đợi trí tò mò của cô lên tiếng.

Capricorn mỉm cười, và bật ra câu nghi vấn như nàng nhân ngư mong muốn. "Không phải phù thủy thì là ai vậy? Tôi đoán không ra đấy." Pisces mang cho cô cảm giác mình đang có một đứa em gái nghịch ngợm, tinh ranh.

"Tất nhiên là cô sẽ đoán hông ra rùi, vì đó là một nhà tiên tri đấy!" Pisces vui vẻ tiết lộ, hai mắt của nàng như được thắp lửa, rực sáng. "Nhà tiên tri bảo tui sẽ được lên bờ chu du. Vào thời khắc con tàu dưới đáy sâu gặp được ánh sáng mặt trời, và người đàn ông đầu tiên mà tui gặp được sẽ là người dẫn tui rời đi phiêu lưu!"

"Nhà tiên tri?" Capricorn giật mình, trong đầu chợt hiện ra hình bóng một người. Nhưng cô không quá khẳng định. Capricorn ngờ ngợ hỏi lại. "Chính là nhà tiên tri đã đưa cho cô quả trứng phượng hoàng?"

"Phải, là nhà tiên tri. Hắn bảo là có lúc sẽ cần đến nên đừng làm mất." Pisces ngượng nghịu, nói. "Tuy là có nhiều trường hợp nằm ngoài kiểm soát đã xảy ra, nhưng may mắn làm sao khi quả trứng phượng hoàng thân mến luôn can trường vượt qua mọi gian khó. Cuối cùng cũng có thể về tay người đàn ông tui thấy đầu tiên trên con tàu đắm, và ước mơ của tui cũng được hoàn thành."

Lúc này, Pisces chợt buông Capricorn. Nàng tự đi trên đôi chân của mình trước sự ngỡ ngàng của cô phù thủy. Một bước vững chãi, không ngập ngừng và bập bẹ như đứa trẻ mới tập đi mới nãy nữa. Bàn chân trần vọc cát, rồi đá nhẹ như thể muốn nhảy sáo một cách hứng khởi.

Trông khuôn mặt Pisces bây giờ vẫn cười, vẫn là nụ cười ngọt và lém lỉnh ấy. Không thay đổi. Nhưng Capricorn vẫn thấy được điều khác biệt, đôi mắt của nàng nhân ngư không còn sáng rực như được thắp lửa nữa, mất đi ánh lóng lánh tựa viên ngọc được lọc dưới nắng vàng kim. Thay vào đó là một mảng âm u, tối ám chiếm trọn cả đồng tử màu đại dương, vẻ như có một đám mây đã kéo đến và giấu đi ánh sáng rực rỡ kia. Capricorn vô thức nín thở trước sự thay đổi đột ngột của nàng nhân ngư.

"Pisces, vì cái gì mà cô lại muốn lên bờ để có được chuyến phiêu lưu của mình đến vậy?" Capricorn khó nhọc để giọng mình thốt lên, nó xa xăm đến lạ trong làn gió biển mặn mòi. Cô cảm nhận được nó, cảm xúc của biển khơi. Và nó đang dao động.

Ánh mắt Pisces lập tức trở về với vẻ rạng rỡ như ấn tượng ban đầu. Capricorn suýt tưởng bản thân mình bị ảo giác, nhưng không, biển khơi hoàn toàn thành thật. Nó thành thật với cảm xúc của kẻ trị vì đại dương.

"Một công chúa thì nên đi đôi với một hoàng tử mà, phải hông? Tui muốn tìm hoàng tử của đời mình thôi ý." Pisces ngân nga cất lên, lánh lót và ngây thơ.

"Cô là công chúa?" Capricorn ngờ ngợ hỏi ngược. Không, không thể nào! Một công chúa không thể...

"Phải, hoàng tử chỉ cưới công chúa thôi mà, đúng hông nè? Nên tôi là công chúa, và chỉ có thể là công chúa." Pisces híp đôi mắt tròn và nhếch môi cười đầy mơ mộng.

"Công chúa nhân ngư và chàng hoàng tử loài người, cặp đôi định mệnh vượt bao gian truân và khó khăn, bất chấp sự khác biệt về chủng tộc. Họ về với nhau và sống bên nhau hạnh phúc mãi mãi. Đây sẽ là một câu chuyện tình yêu đẹp, phải hông Capricorn?"

Capricorn không thể trả lời, lưỡi của cô cứng lại, vòm họng như bị đóng băng. Cô không thể nào trả lời được.

Pisces cười khúc khích, hoàn toàn không quan tâm đáp án cho câu hỏi vừa rồi.

Màu xanh sum sê và nâu sần sùi của khu rừng khiến Sagittarius an tâm hơn hẳn. Nó làm gã nhớ tới trảng rừng Quỷ Quyệt, nơi mà nhà của gã đang an ngụ. Nếu Leo hay Aquarius biết suy nghĩ này của gã, chắc chắn sẽ khinh khỉnh và giễu cợt gã thật ủy mị, chẳng giống tính cách của một thợ săn quái nên có. Thật sự thì, gã cũng đâu có thích làm thợ săn quái vật? Chỉ vì, đây là một công việc tốt nhất gã có thể làm, thế thôi.

Đi loanh quanh trong khu rừng, gã thấy ở đây cũng có chuột quỷ. Nó bự bằng một con thỏ, mắt đỏ lòm như máu và răng nanh dài trườn ra khỏi vành miệng. Móng vuốt của nó nhọn quắc, thứ vũ khí dùng để xé nát con mồi hoặc bám lên những cái cây và khoét rỗng thân gỗ để làm nơi trú ẩn. Gã khá thích mùi vị của chuột quỷ, chúng không đông như lũ chuột nhắt nhưng hậu đại hưng thịnh lại trải dài khắp vùng miền lãnh thổ. Chúng không dễ bắt vì bản tính hung dữ và chẳng ngại nếm máu hay dùng một bữa thịt người. Nhưng chắc chắn là chúng rất ngon.

Sagittarius bắt được vợ chồng chuột quỷ, không chần chừ mà cho chúng một cú đấm nát đầu để có thể cùng nhau nắm tay đi đầu thai kiếp khác tốt hơn. Sau đó, gã kiếm chút lá khô và củi, lấy bên chiếc ủng trái một con dao nhỏ chuẩn bị xẻ thịt chuột quỷ. Gã hái một chiếc lá tán to để đựng. Rồi, gã dùng que gỗ cứng cáp khác, chọc xuyên qua khúc thịt chuột quỷ đã chặt mất đầu và tứ chi. Đầu chuột quỷ không ăn được.

Ném bột lửa vào đụn lá khô và củi nhỏ, chẳng mấy chốc lửa phừng lên mà chẳng cần vất vả với cục đá lửa nào. Sagittarius bắt đầu nướng thịt và thong thả chờ. Bột lửa này là do Leo đưa cho gã dùng, cả một túi nhỏ nhưng đủ để xài trong nửa năm. May sao mà Leo chẳng vòi gã phải trả cái phí nào cho thứ tiện lợi với những cuộc dã ngoại như thế này.

Đoạn, gã lại lục trong túi của mình tìm cái lọ gia vị trộn đã chuẩn bị sẵn. Trong lúc đó, gã vô tình chạm vào hộp rương bạc đựng trứng phượng hoàng. Nó nóng rẫy khiến gã giật mình rụt tay lại ngay tức khắc.

Sagittarius nhíu mày, nghiêng đầu nhìn vào bên trong chiếc túi, chiếc hộp rương bạc đang bốc khói và đầy lên mùi khét khó chịu. Sagittarius vội nhặt cái rương ra và đặt lên đất, sức nóng khiến da thịt gã tấy đỏ, khi gã chạm vào họng lửa dữ nào đó cũng chưa đến mức rơi vào thảm trạng này.

Chiếc rương bạc méo mó, sau đó cháy rụi trong sức nóng khủng khiếp, cuối cùng chiếc rương hóa thành tàn tro. Có phần tro bay đi theo mùi gió biển phương Đông và phần tro ở lại, ngấm vào phần đất cũng đang cháy sém bởi sức nóng mãnh liệt từ quả trứng. Phải, quả trứng phượng hoàng. Nó không bốc cháy, nhưng toàn thân trứng đều rực rỡ ánh đỏ cam, và không ngừng lan tỏa sức nóng tựa dung nham ra phạm vi xung quanh chừng sáu inch.

Sagittarius bỏ khối thịt chuột xuống chiếc lá tán to. Sau đó đứng lên, bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ chạy.

Tách, tách, tách...

Quả trứng đột nhiên nứt ra, bắt đầu từ mảng nhỏ sau đó lan rộng dần. Cuối cùng quả trứng hoàn toàn vỡ. Sinh vật bên trong lộ ra, nó bắt đầu từ một ngọn lửa nhỏ. Và ngọn lửa nhỏ lớn dần, nuốt trọn những mảnh trứng vỡ rơi vãi, nhanh chóng thiêu rụi mọi thứ xung quanh. Sagittarius đã lùi ra một khoảng cách khá xa, nơi mà ngọn lửa sẽ không bén đến nhưng gã vẫn cảm nhận được cơn nóng của ngọn lửa đang bập bùng đầy sức sống.

Sau đó, ngọn lửa yếu dần. Sagittarius lờ mờ thấy ngọn lửa đang ở trong hình dạng của một con người. Và khi lửa hoàn toàn được dập tắt, gã mới khẳng định sau cơn lửa dữ cháy rực, đó thật sự là một con người, đang sống và là phụ nữ.

Vẫn còn vài ngọn lửa bám trên da thịt trắng nõn của cô ta, nhưng không có vẻ gì hệ trọng. Thậm chí, nom mái tóc màu cam đỏ của cô ta cũng chẳng khác gì một cái đuôi lửa còn thắp trong đĩa dầu. Cô ta có một đôi mắt kiêu ngạo, cái cổ thiên nga và chiếc cằm luôn nâng vẻ cao quý. Dầu cho bộ dạng của cô hiện tại là khỏa thân trước mặt một gã đàn ông, nhưng cô ta vẫn không có gì là ngần ngại và xấu hổ. Hơn cả thế, cô ta quan sát Sagittarius đầy dò xét khiếm nhã, rồi đảo mắt, đăm đăm nhìn vào khối thịt chuột quỷ đã được đặt trên một tán lá to sạch sẽ.

"Ôi, mẹ ơi! Thịt chuột quỷ, đã lâu lắm rồi mình chưa ăn lại món khoái khẩu này!" Cô ta hét lên đầy phấn khích, sau đó chợt biến mất để lại những đốm lửa tàn và đột ngột xuất hiện tại chỗ Sagittarius vừa ngồi xuống nướng thịt.

Thịt vẫn chưa chín lắm, nhưng đó chẳng là hề gì khi cô ta nắm được sức mạnh điều khiển lửa. Nó như một trò trẻ con đối với cô ta vậy. Cầm lên que xiên thịt chuột quỷ, cô dùng tay còn lại điều khiển ngọn lửa ở mức độ tuyệt hảo như một tay đầu bếp cừ khôi để có thể hoàn thành nốt món khoái khẩu.

Sagittarius hoàn toàn trân trân mà nhìn trong suốt quá trình, gã chưa kịp phản ứng, hay nên nói là không biết phải phản ứng thế nào. Dầu cho lúc cô ta đã ăn xong khối thịt chuột quỷ no nê, thậm chí còn chẳng thèm nhả xương thì liếm mép vẻ chưa đã thèm. Sagittarius vẫn chưa biết mình nên mở lời thế nào.

"Ta đang trong giấc ngủ tưởng chừng như có thể kéo dài thêm mấy trăm năm nữa thì đột nhiên ngửi thấy mùi thịt chuột quỷ, ta thèm món này lắm và chẳng thể đợi thêm mấy trăm nữa mới được ăn nên vội phá trứng mà chui ra." Cô ta liếm từng cái ngón tay, bâng quơ nói. "Gọi ta là Virgo được rồi, oắt con, mi tên gì? Nể tình món thịt chuột quỷ này của mi, ta sẽ hoàn thành một điều ước của mi, thế nào?"

"Điều ước?" Sagittarius nhíu mày, chẳng ngờ sẽ có kết quả này.

"Phải, điều ước, con người chẳng phải rất thích điều ước sao? Nhưng ta không phải thần thánh thật sự, sức mạnh to lớn của ta cũng có giới hạn nên điều ước của mi phải thông qua sự đồng ý của ta mới thực hiện được. Nếu mi ước vàng bạc châu báu cất đầy trong tòa lâu đài như lũ rồng ù lì thì dễ, ta không thiếu chút gia tài mọn đó đâu. Còn nếu mi muốn mỹ nữ và không chỉ là một thì cũng không vấn đề gì, miễn sao đừng có tinh tẫn nhân vong trong một đêm là được." Virgo chống cằm, nghiêng mặt nhìn Sagittarius đầy quyến rũ và nói với giọng điệu đầy tự cao. "Còn nếu mi muốn ta, thì câu trả lời là... mơ đi."

Sagittarius thở dài, xem ra quả trứng phượng hoàng này không đem về cho Leo được nữa rồi.

"Tôi không cần vàng bạc châu báu hay mỹ nữ gì, thật ra tôi cần mấy quả trứng hơn và thật lấy làm tiếc khi quả trứng quý giá duy nhất mà tôi có lại không còn." Sagittarius thở dài, sau đó gã chợt lờ mờ nhớ ra tên quả trứng mà Leo gấp gáp nói cho gã. "Hình như là trứng vồng vồng gì đó? Nếu thế thì tôi ước có mười quả trứng kia."

Virgo ngạc nhiên mở lớn mắt, cứ tưởng bản thân nghe nhầm nhưng nhìn vào vẻ nghiêm túc không lấy gì giả dối và vờ vịt của gã là Virgo biết tai mình vẫn còn minh mẫn.

"Con người, ý mi vừa nói là mi cần trứng hơn châu báu hay mỹ nữ. Và nếu như ta không tỉnh dậy đúng lúc thì ta sẽ trở thành sản phẩm, một món hàng đổi trác hoặc cái gì đó tương tự vậy để mi có được lợi ích?" Virgo càng nói càng thấy quá quắt, mất hết mặt mũi loài chim phượng. "Con người đúng là con người, ích kỉ và có lòng tham vô đáy đáng xấu hổ!"

Sagittarius chẳng hiểu có cái quái gì phải xấu hổ. Nhưng có vẻ như Virgo đang rất phản cảm với gã, cũng chẳng thua kém gì Capricorn. Xem ra, điều ước mà cô ta hứa hẹn ban cho gã cũng khó mà thực hiện rồi. Sagittarius thầm rủa bản thân xúi quẩy, rồi quyết định mặc kệ, xoay lưng tìm thú hoang nào đó để đền bù xứng đáng cho bữa ăn hụt vừa rồi.

Sagittarius chỉ vừa mới quay lưng, Virgo đã cau có lên giọng. "Ta đang nói chuyện với mi đấy, con người nào cũng có thói quen quay lưng lại khi nói chuyện với người khác à?"

Virgo không đợi Sagittarius đáp lại đã hỏi tiếp. "Mi tên gì thế? Ta nói cho mi biết tên mình rồi nhưng mi thì chẳng tự giác khai báo gì cả, con người nào cũng có cái tính thiếu tế nhị như thế à?"

Sagittarius thấy đau cả đầu, cô ta đúng là một con chim ồn ào.

"À, về điều ước của mi. Tuy rằng ta mất thiện cảm với mi kinh khủng, nhưng lời ta đã nói ra sẽ không rút lại. Mi đã ước gì nhỉ? Phải rồi, trứng vồng vồng gì đó? Ta là chúa tể vạn loài chim nào nghe đến loại trứng này đâu. Chậc, vậy chắc không phải trứng chim. Nhưng ta chính là một con chim uyên bác, tri thức của ta tích cóp theo thời gian không phải dạng vừa đâu nhé, oắt con mi đừng xem thường ta. Để xem nào, trứng vồng vồng, ừa, trứng lòng vòng, trứng cầu vồng? À rồi, ta biết rồi nè, là trứng nhái cầu vồng?"

Bên tai lùng bùng giọng nói ríu rít của Virgo, âm giọng của cô ta luôn ngân rung một cách lảnh lót. Thoáng qua, cũng trông giống tiếng hót văng vẳng của loài chim. Nhưng với tần suất liên tục như kia, một người yêu quý bầu im lặng, yên tĩnh như gã thì chẳng khác gì cực hình.

Gã bắt đầu thấy hối hận khi nhận quả trứng quý giá này từ tay của nhân ngư.

"Có vẻ như chính là trứng nhái cầu vồng." Gã vội lên tiếng ngay khi xoay người lại, và thấy cánh môi của đối phương vẻ như đang hé ra muốn nói gì tiếp tục. Sagittarius hỏi. "Thế thì, khi nào tôi sẽ có thứ mình muốn như điều tôi đã ước đây?"

"Gọi ta là Virgo Của Ngọn Lửa Vĩ Đại nếu mi thấy lấn cấn về xưng hô." Virgo hất cằm, kiêu căng giở giọng như ra lệnh. "Giờ thì đến lượt mi, gã đàn ông loài người thiếu tế nhị và không có khuôn phép nào kia, mi tên gì?"

Sagittarius nghiêm túc suy nghĩ đến xác suất chiến thắng của gã nếu như phải đánh một trận với sinh vật huyền thoại, phượng hoàng lửa. Và kinh nghiệm chinh chiến của gã đã đúc ra kết luận rằng - gã sẽ chẳng còn cái thây vẹn nguyên để nằm trong cái lỗ huyệt đàng hoàng, nếu bản thân có hành động ngu ngốc nào.

"Sagittarius Gwynedd, là một thợ săn quái vật." Sagittarius lạnh lùng đáp.

"Ồ, ra là Sagittarius Gwynedd. Ta biết thợ săn quái vật là gì, ôi, một lũ oắt con loi choi cả." Virgo chán chường vươn vai, dường như cô ta chẳng thèm để ý bộ dạng khỏa thân của mình hiện tại. Virgo chép miệng, lầm bầm như tự nói. "Nhưng ta thấy Gwynedd cứ quen quen thế nào, hừm, Gwynedd, Gwynedd, Gwy... Ôi, mẹ ơi! Gwynedd sao? Mi là gì của Aquarius Gwynedd? Tên khốn đó, tên chết tiệt đó, Aquarius Gwynedd, hắn đã chết chưa???"

Đây không phải là câu thăm hỏi thân thiện. Sagittarius thử đoán mối quan hệ của Virgo và Aquarius, nhưng cũng chỉ là thử thôi.

"Tên thợ săn thô lỗ kia, sao không trả lời ta???"

"Anh trai của tôi còn thở, và rất khỏe mạnh." Sagittarius chậm rì trả lời.

"Khốn kiếp, ta sẽ giết hắn!"

Sagittarius nhìn trời, màn đêm chuẩn bị buông rồi.

"Mà khoan đã, mi bảo gì cơ? Mi là em trai của Aquarius? Ta chỉ nhớ hắn có đứa em gái..." Chưa nói xong, Virgo như phát hiện ra điều gì đó mà Sagittarius thấy cực kì không ổn. Cô ta trợn mắt lên, trao cho gã cái nhìn thương hại. "Chẳng lẽ, mi biến thành đàn ôn..."

Sagittarius gào lên, tức tối. "Không phải, chết tiệt, không phải! Lập tức ngưng ngay trí tưởng tượng khủng khiếp đó của cô đi và câm luôn giùm tôi đi, làm ơn!"

Virgo thật sự không nói gì nữa, và thế giới phút chốc được bình yên.

~

Trong quá trình đọc, nếu bạn có thấy bất kì lỗi sai nào trong truyện mình, cho dù là lỗi nhỏ nhất, cũng mong bạn sẽ nói cho mình biết để mình có thể sửa lại. ^_^ Cảm ơn các bạn.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật