[12 Chòm Sao] Những Cậu Quý Tử Bí Ẩn Ở Thị Trấn Sakura

Sakura - Chap 14



1. Không được vào phòng của nhị thiếu gia

2. Không được vào phòng của tam thiếu gia

3. Không được vào phòng của tứ thiếu gia

4. Không được vào phòng của lục thiếu gia

5. Không được vào phòng của đại thiếu gia

6. Không được vào phòng của ngũ thiếu gia

Nghĩ đi nghĩ lại thì thể nào thứ tự này cũng có điều gì đó kỳ lạ, tại sao không phải là sắp theo thứ tự lớn nhỏ của sáu tên quý tử trong nhà Zodic. Aqua rãnh rỗi trong thời gian chờ mọi người dùng cơm xong để dọn dẹp, liền đứng một thôi hồi ngẫm nghĩ mấy quy định mới được đưa ra. Nói là quy định mới thì cũng không đúng, tất cả đây đều là những quy định ngầm từ trước đến giờ trong bộ phận người giúp việc của gia đình nhà Zodic, nhưng dạo gần đây vì cô đến làm mà lại trụ được khá lâu với thái độ kỳ quái của các cậu chủ nên ông quản gia Lupus đã viết ra hẳn một bộ quy luật treo bên trong sảnh chính của khu người giúp việc, như để nhắc nhở cô phòng hờ nhiều lúc quên đi điều gì đó mặc dù trong quyển sổ ông từng đưa đã có khá đầy đủ, những điều cấm kỵ trong căn biệt thự này đúng là nhiều không đếm hết.

Nói đến nhiều thì phần ''Những nơi cấm tự ý ra vào'' là bao gồm nhiều điều luật nhất, sáu điều trên nằm trong danh mục phòng riêng của chủ nhân. Aqua cứ nghĩ nếu xếp theo thứ tự trong gia đình thì phải là Leo đứng đầu, còn về mức độ nguy hiểm chắc phải là Scorpius và Capricorn, chứ không thể nào là Aries được. Mặc dù Aries một mình có thể xử hết đám côn đồ trong thị trấn nhưng dù sao cũng chỉ là vì bọn chúng quấy rối thư viện White do anh quản lý, còn hai tên Capricorn với Scorpius đều ngang nhiên gây nguy hiểm cho người vô tội, ngay cả mẹ ruột của chính mình. Về việc tên Capricorn ra tay làm cho phu nhân Ursa thương tích không nhẹ lần trước cô đã thấy, đến tận hôm nay lại phát hiện ra tên Scorpius luôn ngắm bắn phu nhân Lyra mỗi khi cô ta ra vườn sau một mình, ban đầu cô cứ tưởng là súng công vụ của Leo nhưng tìm hiểu kỹ mới biết đó là một trong những loại súng dành riêng cho đặc vụ, không biết từ đâu mà cậu ta lại có được. Nghe Taurus kể trước đây Scorpius còn đặt rất nhiều bẫy trên lối đi hằng ngày của Lyra, nhưng từ khi Virgo mắc phải một trong số đống bẫy đó thì cậu ta buộc phải dẹp hết.

– Aqua!

– Dạ...

Ngài quản gia bất ngờ xuất hiện, hình như dù là chủ nhân hay là người làm thì ai trong nhà Zodic này vẫn đến và đi một cách nhẹ nhàng như không, thình lình hiện ra bên cạnh.

– Quản gia...

– Con vào trong bếp chuẩn bị mang bữa tối cho nhị thiếu gia!

– Vâng ạ!

Nhìn theo bóng Lupus khuất sau ngã rẽ, Aqua hiểu được ngay hôm nay Aries lại bỏ bữa tối, không riêng gì anh ta, từ khi ba mẹ họ về đây thì đám quý tử ấy bữa ăn nào cũng có người bỏ dở, ông quản gia luôn luôn bảo cô mang bữa riêng cho họ. Lật đật chạy xuống bếp, cô nhớ bữa tối hôm nay là món Pháp soup bí ngô cùng gà hầm vùng Provence, nếu như để các món này nguội thì chắc chắn chả thưởng được hết vị ngon mà bà bếp trường Antlia đã bỏ công nấu được.

Giữ chắc chiếc khay bạc trên tay, cô thoăn thoắt leo lên những bậc thang đến tầng ba của dãy phòng các cậu chủ, Aqua đã bắt đầu quen với căn biệt thự rộng thênh thang này không như lúc trước chỉ đi từ nhà bếp ra đại sảnh là đã thấy mệt bở hơi tai. Căn phòng của Aries nằm cuối dãy tính từ cầu thang sau đại sảnh, nơi nhìn ra góc vườn sâu trong cùng. Ánh trăng hiện lờ mờ bên kia tấm rèm nhung ngoài ô cửa kính lớn, chắc cũng đã hơn tám giờ tối, mỗi căn phòng của đám thiếu gia cách nhau một khoảng khá xa, một tầng chỉ có đúng ba phòng. Aqua đếm được có cả thảy bảy cột trụ lớn ngoài hành lang giữa mỗi phòng, cô không mấy làm lạ vì dù sao cô cũng từng được đặt chân vào phòng Taurus, theo lời cậu ấy thì mỗi phòng đều có gian phụ và gian chính ngoài ra còn phòng tắm riêng, khó mà tưởng tượng bên trong chúng chứa đựng những bí mật kinh khủng gì.

Ngừng chân trước cánh cửa gỗ đen lớn với dòng chữ ''Aries'' khắc tay nghệ thuật, đặt khay bạc xuống chiếc bàn tròn nhỏ cao sát tường ngay bên cạnh tay nắm cửa, Aqua gõ cửa khẽ kêu.

– Nhị thiếu gia! Bữa tối đây ạ!

Thường thì Aries sẽ đáp lại một tiếng ừ ngay tức khắc nhưng hôm nay lại không có động tĩnh gì, Aqua cố nán lại thêm chút nữa, tiếp tục cất tiếng gọi to hơn.

– Nhị thiếu gia!

Vẫn không có tiếng đáp lại, nuốt ực một cái cô áp tai lên nghe nghóng, không ngờ cánh cửa lại tự dưng hé mở, lần đầu tiên cô thấy Aries quên khóa cửa phòng, thậm chí còn chẳng đóng cửa cẩn thận. Một làn gió nhẹ thoảng ra từ bên trong mang theo hương thơm vừa kỳ lạ vừa quen thuộc, là mùi của hoa cỏ thiên nhiên, tươi mát làm cô dường như có thể cảm nhận được từng giọt sương lạnh đọng lên lớp cỏ mơn mởn và những cánh hoa mỏng manh đó.

– Nhị thiếu gia?

Không thể nhầm lẫn được, Aqua còn có thể nghe được tiếng xạo xạc của gió lùa cành lá, bên trong đó có thật sự là phòng ngủ của Aries hay không. Tò mò đẩy nhẹ cửa vào trong tạo ra đủ một khoảng trống để nhìn vào, một làn gió khác lại thoáng bay ra, lần này nó đem theo mấy chiếc lá vàng khô càng khiến cô thấy khó hiểu hơn. Không kiềm chế được, cô làm liều vừa tính đẩy cửa vào trong thì đã bị chặn lại, bàn tay lạnh lẽo giữ chặt cổ tay cô khi cô chưa kịp đẩy vào rồi hạ xuống trên nắm cửa mà đóng phòng lại. Aqua giật bắn người, cái lạnh từ bàn tay đó nhanh chóng thấm vào da thịt cô.

– Tam thiếu gia...

– Aries đang ở dưới thư viện!

Đôi mắt cùng mang một màu xanh lá nhưng lại u ám lạnh lẽo, sự đe dọa luôn hiện hữu phía sau đôi gọng kính trắng. Aqua hoảng hồn cầm lấy khay bạc gật đầu chào rồi quay lưng bước đi, trông thật ra giống như cô đang bỏ chạy khỏi Virgo. Thế nào mà anh ta lại có thể biết cô sắp vào phòng của Aries, rõ ràng là khoảng cách giữa cửa chính các phòng rất xa nhau, đúng là đám quý tử này có cái gì đó rất là bất thường.

Vừa lên tầng ba giờ lại phải xuống tầng một, thư viện của biệt thự nằm ngay bên cạnh đại sảnh bên dưới và phòng họp gia tộc bên trên, nơi duy nhất giống một tòa tháp cổ chứa đầy sách không thua kém thư viện White. Biệt thự đã lớn, đi tới đi lui thế này thức ăn cũng nguội hết, Aqua thở dài mở cửa vào trong thư viện. Bộ sofa dài giữa phòng đọc không bóng người, đặt chiếc khay bạc xuống bàn, cô ngó quanh rồi vén tấm rèm mỏng bước vào. Ai đến đây lần đầu hẳn phải choáng ngợp vì cách bày trí trong thư viện này, những tủ sách cao vút xếp sát tường với mấy kệ sách hình cột ở giữa cùng cầu thang xoắn cao đến tận ba tầng của biệt thự. Đó là những gì Aqua nhớ được về thư viện khi cái ánh sáng hoa lệ của hàng đèn chùm pha lê tỏa xung quanh, nhưng giờ đây tất cả chỉ là bóng tối, chỉ một góc nhỏ phát ra ánh sáng vàng mờ nhạt sau các cột sách lớn. Có lẽ Aries đang ở đó, cô nhón nhẹ chân bước đến để không phải làm phiền anh, chắc chỉ nên thưa với anh về bữa tối rồi cô phải nhanh chân chuồn khỏi.

Cạnh mấy quyển sách dày, ngọn nến mờ ảo đặt trên chiếc kệ đen cổ được đặt ngay trên sàn gạch, ngồi bệt tựa tưng vào tủ sách phía sau, mái tóc đen lòa xòa hơi lộn xộn trên khuôn mặt thanh tú, hàng mi cong nhắm nghiền như bức tranh vẽ mị hoặc dưới ánh sáng nhạt nhòa. Cặp kính vuông gọng đen nằm ngay ngắn bên trên chồng sách sát đó, không mang kính trông cũng chẳng khác mấy lúc mang, nhưng có điểm gì đó thu hút hơn rất nhiều. Nhìn từ góc độ này, dù vẫn dưới dáng người mảnh khảnh ấy nhưng trông anh chả có nét gì gọi là thư sinh như thường ngày, chắc chắn là không phải vì cặp kính kia. Aries đang ngủ say, bao đó cũng đủ khiến Aqua ngây người cứ đứng trơ ra đấy.

Phải mất mấy phút sau cô mới định thần lại, Aries ngủ say như vậy tốt nhất không nên đánh thức anh ta, khuôn mặt đó thật khiến người khác không nỡ làm phiền. Nghĩ vậy Aqua liền mang bữa tối của anh đem trở về nhà bếp, bỗng dưng cô chợt nhớ ra điều gì đó. Phảng phất trong không khí có một mùi hương rất gần gũi, cô còn nhớ Sagit có sở thích kỳ cục là trộn ba loại nước xả vải khác nhau để giặt quần áo, và hương thơm từ Sagit giống hệt như vậy.

– Nhị thiếu gia...?

– Thưa, nhị thiếu gia đã ngủ quên ở thư viện rồi ạ!

Nhìn thấy Aqua mang bữa tối của Aries trở vào, Antlia cũng đoán ra được phần nào.

– Ừm! Thôi con cứ để đó, dù sao hôm nay nhị thiếu gia cũng mệt lắm rồi!

– Vâng!

Đồng hồ trên tường điểm đúng tám giờ ba mươi, nhưng không ai bảo Aqua ra dọn dẹp, thường ngày thì đều phải có sự phân công trước. Chẳng còn biết làm gì cô đánh đi lanh quanh bếp, kể ra thì mấy món vật dụng này dù bằng vàng hay bằng đồng nhìn hoài cũng không biết chán, từng nét tinh xảo của mỗi bộ trong chúng hoàn toàn không hề giống nhau, như đến từ những miền đất khác và quả thật là vậy.

– Aqua! Đây là hoa quả mới của phòng ngũ thiếu gia!

– Vâng ạ!

Aqua gật nhẹ rồi đưa tay nhận lấy khay trái cây tươi từ Antlia, mỗi ngày hoa quả ở phòng riêng của đám quý tử, các phu nhân, Ophiuchus và cả các phòng lớn đều được thay mới. Với tay lấy con dao bạc chưa kịp đặt vào khay thì đã nghe tiếng ngăn của Antlia lần nữa, không biết có sai bảo gì thêm.

– Con không cần mang dao gọt trái cây cho ngũ thiếu gia đâu!

Vừa nói Antlia vừa lấy con dao ra trả về chỗ cũ, nhìn ánh mắt khó hiểu của Aqua, bà liền giải thích.

– Ngũ thiếu gia có thói quen này từ nhỏ rồi!

– Vâng...

Gật gù cho có lệ, mặc dù Aqua chưa hiểu lắm nhưng vẫn nghe theo, dù gì thì trong nhà này ngoài ông quản gia Lupus và bà Antlia ra thì còn ai có thể biết rõ mọi thứ về đám quý tử ấy.

– Hù!

– Oái!

Aqua hét toáng lên khi vừa bước ra khỏi cửa bếp, Taurus đã đợi sẵn bên ngoài cố ý muốn dọa cho cô chết đây mà. Cô cau mày nhìn chằm chằm cậu bạn đang đứng cười khanh khách trước mặt mình, hình như đi chơi lâu ngày với Sagit quá Taurus cũng bị nhiềm cái tính nghịch ngợm thích trêu đùa người khác của cô ấy mất rồi.

– Cậu muốn ăn đòn chắc?

– Tớ có lòng tốt đi tìm cậu mà!

Lẽ ra cậu không muốn vào bếp tý nào, nhưng hôm nay đến giờ không thấy Aqua ra dọn dẹp lại nghe nói cô mang bữa tối cho Aries, chỉ sợ cô lại gặp phải rắc rối nên đành vào tận đây.

– Ngũ thiếu gia!

Bà Antlia trợn mắt nhìn khi thấy Taurus.

– Ngũ thiếu gia, cậu vào đây làm gì?

– Bà Antlia, cháu...

Taurus chưa kịp nói hết câu, Antlia liền đẩy cậu ra khỏi bếp.

– Cậu không nên ở đây! Đi ra nào!

– Bà Antlia, cháu biết rồi mà! Không cần đuổi cháu vậy đâu!

Taurus gãi đầu, cậu còn chưa đặt chân vào trong bếp nữa mà đâu cần phải lo như vậy, cúi chào một cái, cậu kéo Aqua đi. Chăm chú nhìn biểu hiện của bếp trưởng, hình như bà ấy không muốn Taurus vào bếp tý nào, cô cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ khi nghĩ đến tin nhắn của Sagit, kể cả Sagit cũng bảo nên để cậu ấy tránh xa khỏi bếp. Cầm khay hoa quả mới đi theo Taurus trên hành lang băng qua dãy phòng đối diện, cảnh sắc ngoài vườn lúc này đã tối đen như mực.

– Sao bà ấy đuổi cậu như đuổi tà vậy?

– Lúc nhỏ tớ vào bếp hay bị thương ấy mà!

Cậu nhe răng cười, cầm lấy một trái táo cắn ăn ngon lành. Vẫn không rời mắt khỏi Taurus, Aqua tự hỏi bị thương là bị thương kiểu nào, có phải vì lý do đó mà cậu ăn trái cây đều là được cắt sẵn hoặc là cắn tự nhiên mà không cần gọt vỏ, nhưng mà trong lúc bữa chính cậu vẫn dùng dao nĩa bình thường đâu có vấn đề gì. Bầu trời đột nhiên nổ to như tiếng súng bắn kề bên tai, một ánh chớp dài ngoằn hiện rõ chạy dọc trên nền mây đen lóe sáng cả khu vườn kéo dài trong mấy giây rồi tắt ngấm, để lại mấy vệt mờ mờ phía trên cao trong bóng đêm dày đặt. Trái táo cắn dở trên tay Taurus rơi xuống đất, lăn trên nền đá trắng rớt xuống mấy bậc thang dẫn ra vườn, cậu mím nhẹ môi quay sang nhìn Aqua.

– Mình nên nhắn tin hỏi xem Sagit đã về nhà chưa!

– Sao thế?

Aqua chớp mắt vẫn chưa hiểu ra vấn đề, Taurus hít một hơi thật sâu rồi chặc lưỡi.

– Tớ có linh cảm không tốt về đêm nay!

Đôi mắt xanh hướng về phía tia sét vừa đánh xuống, bầu trời bên trong thị trấn cách đây không xa. Ở những nơi có không gian trống trải hẳn phải nhìn được rõ tia chớp ấy, như đồi Shiki chẳng hạn, hoặc là cánh đồng lúa phía bên kia thị trấn cũng vậy.

Nhành hoa ti gôn thả mình lặng im, mấy đóa hoa xung quanh khu vườn nhỏ cũng chẳng hề lay động, không một cơn gió kể từ khi ánh sét chói tai ấy vang lên. Ngoài kia, đám côn trùng đã ngừng kêu để cảnh vật im lặng một cách bất thường, phải mất hơn phút sau cánh đồng cỏ mới dập dìu trở lại theo làn gió nhẹ đưa qua. Kéo chiếc áo khoác dày vào sát người, Libra xoa xoa hai tai của mình, tiếng sấm ban nãy làm tai cô thấy khó chịu quá. Thói quen mọi ngày của cô luôn là ngồi thư giãn trong khu vườn trên sân thượng của nhà mình cùng với gia đình, dù đã từ rất lâu rồi nhưng vẫn không quên được, ký ức hai năm trước vẫn còn đây, rõ mồn một như chỉ mới hôm qua.

Cứ nghĩ đến gia đình mình thì cô lại nhớ đến sự việc tối hôm đó, lời nói của kẻ ấy luôn làm đầu óc cô quay vòng rối tung. Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra, không thể nào có việc ba cô tự dưng bị lạc tay lái được, phải rồi hình như cảnh sát đã phỏng đoán là thứ gì đó có thể là thú rừng đã nhảy ra trước mũi xe ô tô của nhà cô. Lời của kẻ đó và cảnh sát lại vô tình trùng hợp nhau như vậy, nhưng giao đấu là thế nào, Capricorn mặc dù là một học sinh cá biệt hay đi đánh nhau nhưng bảo cậu ta có liên quan đến một tên sát nhân tâm thần thì khó mà tin được.

– Libra! Libra!

Cô đứng dậy bước đến nhìn xuống bên dưới, quả nhiên là Gemini, nhìn cái áo len tay dài cùng chiếc quần sọt ngang gối cô đoán là Gemini đã trở về nhà, có điều sao lại đến đây vào giờ này. Libra lập tức chạy xuống nhà dưới mở cửa cho Gemini.

– Tối nay em ngủ lại với chị!

Không đợi Libra hỏi, Gemini nhanh nhẩu trả lời.

– Hôm nay nhà em có tiệc, ồn quá không chịu nổi!

– Chị cứ nghĩ em thích nhà mình tiệc tùng lắm chứ!

Libra nhoẻn miệng cười trêu chọc, Gemini vốn thích mấy anh chàng đẹp trai nguy hiểm mà, nhà cô ấy có tổ chức tiệc thì thể nào cũng có mấy thể loại đó làm sao lại không muốn ở nhà được. Dẫn xe đạp vào trong nhà, Gemini nhăn nhó hiểu ngay ý của Libra.

– Kiểu em thích có giống như ở nhà em đâu!

– Thôi được rồi! Dù gì chị ở một mình cũng chán!

Nói ra thì Gemini đến đây ngủ cũng tốt, dù sao Libra cũng chỉ ở có một mình mà nhà lại trong chỗ khá vắng vẻ nếu xảy ra chuyện gì thì còn giúp đỡ được. Mở đèn vào phòng khách, nhìn quanh kiểm tra lại mấy cánh cửa kính đã đóng khóa cẩn thận chưa, cô hé mở tấm rèm dày nhìn ra khoảng không u tối bên ngoài, đôi lúc hành động này lại làm cô thấy sờ sợ, nghĩ đến một thứ gì đó có thể vồ ra từ trong bóng tối cũng đủ làm rùng mình.

– Em có thấy thời tiết năm nay lạ lạ thế nào không Gemi?

– Có ạ! Hoa năm nay nở sớm, mà lại có mưa nữa!

Thời tiết ở Sakura vốn khá kỳ lạ so với những khu vực khác trên toàn nước Nhật, nhưng mỗi năm chúng đều diễn ra giống nhau ít khi thay đổi gì, mà năm nay lại có sự khác biệt rõ. Rót lấy cốc nước uống một hơi, Gemini nhìn Libra đang hé rèm hướng ra phía ngoài, trong lòng cũng bồn chồn lo lắng lạ thường.

– Libra! Đóng rèm lại đi!

– Có gì sao Gemi?

Không cần Gemini nhắc cô cũng tính đóng rèm lại đây, càng nhìn ra ngoài nhiều thì càng sợ, trong bóng tối ai mà biết được có thứ gì hiện hữu.

– Lúc nãy trên đường đến đây... em có thấy một kẻ mặc áo choàng kín từ đầu đến chân...

Như có dòng điện chạy dọc sống lưng làm cả hai chợt nổi da gà, Libra chỉ đưa mắt nhìn ra sau lưng mình, cũng chẳng dám hé rèm ra một lần nữa. Sakura nhìn bề ngoài bình yên với những đóa hoa anh đào đẹp đẽ và cánh đồng lúa trải dài bạt ngàn đến tận chân núi xanh, nhưng chưa thật sự yên ổn trong bất cứ thời gian nào. Những truyền thuyết hay các tin đồn bí ẩn dù đã quen thuộc với cuộc sống hằng ngày của người dân, nhưng nó luôn làm họ hoảng sợ khi chợt đến một cách bất ngờ. Khi màu sắc sặc sỡ của hàng trăm ánh đèn trong thị trấn tắt đi nhường chỗ hoàn toàn cho bóng đêm vô định, không gian tĩnh lặng đêm nay vang lên mấy tiếng đồng xu va chạm vào nhau trong lòng bàn tay người.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật