Nghi thức, truyền thuyết kinh dị - Chào mừng đến với thế giới của bóng tối

[Luật lệ/Quy tắc] 11 quy tắc dành cho những đứa lỡ mua phải nhà bị ma ám (P2)



Quy tắc số #7 - Hãy cho mọi người biết về chuyện đang xảy ra. Ừ ừ, tao biết là việc thừa nhận với bạn bè rằng nhà mày bị ma ám chẳng có dễ dàng gì mấy, nhưng nó thường tốt hơn mấy lựa chọn còn lại.

Thế giới hiện đại ngày nay thường không tin vào những chuyện như thế này. Chúng ta đưa ma quỷ vào phim ảnh và trò chơi điện tử, nhưng nếu có ai đó lên tiếng rằng họ đã gặp chúng, chúng ta sẽ không tin họ. Công nghệ và khoa học làm chúng ta tin mình đã an toàn. Đúng là một suy nghĩ dại dột, nhưng tao sẽ nói về chuyện này vào một ngày khác.

Đây là một quy tắc khác mà Nathan đã không tuân theo. Càng có nhiều chuyện không hay xảy ra với hắn và gia đình, hắn càng sống ẩn dật. Vài lần hắn cố gọi điện cho cảnh sát bảo rằng có người đột nhập vào nhà mình, nhưng họ không bao giờ tìm được bằng chứng nào. Cuối cùng thì cảnh sát cho Nathan vào danh sách đen luôn, cảnh cáo hắn rằng bất cứ cuộc gọi nào trong tương lai sẽ dẫn tới pháp luật.

Thay vì kể với bố mẹ hắn hoặc anh hắn hay bất cứ bạn bè nào của hắn về chuyện đang xảy ra, hắn giữ tịt mọi thứ cho riêng mình. Hắn bắt đầu trở nên bồn chồn và hoang tưởng, từ chối trả lời điện thoại cũng như tin nhắn của gia đình hắn. Hắn tự cô lập bản thân mình, và mọi chuyện ngày càng tệ hơn từ đó.

Quy tắc số 8 và 9 đều nói về cùng một vấn đề, có chăng chỉ khác nhau về độ nghiêm ngặt mà thôi. Quy tắc số #8 - Nếu mày nghi ngờ có gì đó không ổn, hãy thanh tẩy đi. Tao đã nói rồi, dù thế giới hiện đại không tin vào ma quỷ, mày nên làm làm điều gì tốt nhất cho mình

Nếu mày không chắc chắn rằng nhà mình bị ám, việc thanh tẩy vẫn sẽ mang lại kết quả bất ngờ đó. Tao cá rằng quanh thị trấn có vô số bà đồng thầy cúng lẫn linh mục có thể chu toàn việc này dễ dàng. Nếu mà không có, thì cứ phắn lên Google mà kiếm - dĩ nhiên là không hiệu quả bằng nhưng làm gì đó còn hơn ngồi yên một chỗ.

Quy tắc số #9 - Nếu mày thấy bản thân đang gặp nguy hiểm, thì làm ơn - trừ tà đi. Đây là một quy trình nguy hiểm, nên không phải ai cũng làm được đâu. Hãy tìm đến những lãnh đạo tâm linh hoặc người đứng đầu những thầy tu, cho dù mày không theo đạo đi nữa - bởi vì những người này biết phải xử lý thế nào.

Có vài chứng cứ cho thấy rằng Nathan đã cố gắng làm điều này, nhưng tao không biết tại sao cuối cùng mọi thứ lại thất bại. Chắc hẳn thằng đó nghĩ rằng mình có thể tự lo liệu việc này, hoặc cái tôi của hắn đã ngăn hắn tìm kiếm sự trợ giúp.

Nathan đã thu thập bằng chứng một thời gian dài, và đã gom được vô số chứng cứ. Hắn đã ghi âm được tiếng đập tường cũng như tiếng bước chân trên hành lang vắng. Hắn cũng cố ghi lại video, nhưng hầu như không có kết quả gì trừ một video cuối cùng, nhưng lúc đó đã quá muộn rồi. Trong quyển nhật ký hắn cũng tường thuật rằng đôi khi hắn thấy vật dụng trong nhà bay lơ lửng, nhưng tiếc là hắn không có bất kỳ bằng chứng xác thực nào cả.

Quy luật số #10 - Quy luật vô cùng quan trọng! Dù có làm gì, thì cũng đừng chống đối thứ kia. Thực ra tao chẳng cần phải nói về chuyện này, nhưng mà thách thức các linh hồn hay tìm cách để gọi chúng hiện hình là những ý tưởng xấu, rất xấu. Nhưng hẳn chúng mày biết rồi đấy, Nathan và chút tế bào não ít ỏi của hắn quyết định thực hiện cái chuyện tệ hại này.

Đêm đó hắn uống say, và bắt đầu suy nghĩ lại về mọi thứ đang diễn ra. Nathan là loại người luôn nghi ngờ mọi thứ, vì vậy những hiện tượng siêu nhiên đang xảy đến với gia đình hắn thật khó để làm ngơ. Hắn nhận ra rằng mối quan hệ giữa bản thân đối với vợ con hắn gần đây rất căng thẳng, còn ngôi nhà mới này đã trở thành chốn tù ngục. Những điều trên khiến Nathan tức giận khôn cùng.

Thế là hắn đứng thẳng dậy, hét vào không trung, thách thức bất cứ linh hồn nào hãy đến và đối mặt với hắn. Tất cả những gì hắn nhận lại là sự tĩnh lặng của ngôi nhà, vì vậy hắn lại hét lên lần nữa. Không có linh hồn nào trả lời hắn. Nathan thử lại vài lần như thế nữa, và cuối cùng tự cười chế giễu bản thân mình thật ngu ngốc. Tuy nhiên, không phải ai cũng nghĩ như vậy.

Sau vài bước loạng choạng, Nathan cũng đến được giường ngủ. Hắn đã lắp đặt một máy quay an ninh trong phòng ngủ của mình với hi vọng rằng sẽ quay được thứ gì đó, và đêm đó hắn đã thành công.

Khoảng 2 giờ 13 phút sáng,Nathan bắt đầu cựa quậy. Hắn gầm gừ và cố nói thứ gì đó, nhưng không thể nghe ra được nội dung là gì. Bỗng nhiên, mắt hắn mở toang, và hắn liếc quanh phòng như đang tìm kiếm điều gì đó.

Có thể nhìn ra rằng Nathan đang cố gắng đấu tranh, nhưng cơ thể của hắn không cựa quậy tí nào. Có lẽ hắn đang phải trải qua một giai đoạn của hội chứng tê liệt khi ngủ khiến cả thân hình hắn như bị hóa đá. Mắt của hắn vẫn láo liên khắp căn phòng. Và sau đó, một sự kiện đã xảy ra mà bất kỳ ai xem đoạn video đều không thể lý giải được.

Cửa phòng ngủ chầm chậm mở ra, nhưng ngoài hành lang chỉ có một màu đen cô đặc bao trùm tất cả. Lồng ngực Nathan bắt đầu đập lên đập xuống một cách điên cuồng, còn mắt hắn thì vẫn mở thao láo.

Rồi ngoài hành lang có thứ gì đó động đậy. Cứ ngỡ rằng đó chỉ là hiệu ứng ánh sáng mà thôi, thì đột nhiên, một bàn tay vươn ra từ bóng tối.

Bóng hình kia bắt đầu trườn người qua cánh cửa; thứ đen ngòm ấy thậm chí còn cao đụng trần cửa trên. Nó tựa như một hình người phủ một lớp vải đen kịt và không có hình thù cố định nào cả. Nó không có mắt, không có mặt, chỉ là một cái bóng đen chui ra từ cơn ác mộng tồi tệ nhất của Nathan.

Nathan đáng thương lầm bầm và rên rỉ không ngừng, nhưng cơ thể tê liệt của hắn không cho phép hắn chống trả hay chạy trốn. Tất cả những gì hắn có thể làm là nhìn sinh vật kia tiến lại gần mình trong nỗi khiếp sợ. Thứ đó dừng lại khi nó chạm tới chân giường của Nathan, rồi quan sát hắn trong vòng khoảng một phút đồng hồ.

Nathan không hề chớp mắt một lần nào khi tất cả những chuyện này xảy ra. Thứ đó bắt đầu tiến lại gần hơn. Nó cúi xuống, đối diện với hắn và chỉ dừng lại khi chỉ còn cách mặt hắn vài milimet. Nó thì thầm với Nathan, nhưng âm thanh quá nhỏ nên máy ghi âm của máy quay an ninh không thể nào nghe được, nhưng dĩ nhiên điều này không làm tình hình khả quan hơn tí nào.

Đột nhiên, đôi bàn tay vặn vẹo của nó thò ra, siết chặt cổ Nathan như những con trăn khổng lồ. Nathan thậm chí còn không thể chống trả. Chỉ trong mấy chục giây ngắn ngủi, lồng ngực của Nathan đã ngừng đập.

Thực thể kia thu đôi bàn tay của mình lại, và nhìn chằm chằm vào Nathan trong một phút tiếp theo. Cuối cùng, như để chọc tức bất kỳ ai xem đoạn video, nó nhìn thẳng vào chiếc máy quay và lại thầm thì điều gì đó - nhưng vẫn quá nhỏ để nghe được như lần trước. Rồi nhanh như các nó xuất hiện, nó rời khỏi phòng và chìm mình vào trong màn đêm.

Xác của Nathan được tìm thấy bởi vợ của hắn Janelle vài ngày sau đó, cổ đã gọi cảnh sát sao đó. Sau khi khám nghiệm thì nguyên nhân cái chết của Nathan chính là do bị siết cổ như đã thấy trong video. Cảnh sát bao vây hiện trường và tìm được vài dấu chân - thứ mà sớm được xác định là dấu chân từ đôi giày của chính Nathan.

Cảnh sát dĩ nhiên không chịu tin rằng Nathan đã bị giết bởi các thực thể siêu nhiên. Họ đã phỏng vấn hàng xóm, bạn bè và gia đình của hắn, nhưng không có ai có động cơ giết người cả. Không hề có dấu vết đột nhập nào, cũng không có bất kỳ thứ gì đã bị trộm đi khỏi ngôi nhà cả.

Họ cũng đã đến điều tra tao, nhưng tất nhiên đó là một nỗ lực vô ích. Coi nào, đúng là Janelle chính là bạn gái cũ của tao, nhưng tao có đầy đủ bằng chứng ngoại phạm cơ mà. Dù gì Nathan cũng là bạn của tao, có điều nó là một thằng bạn tồi tệ. Loại bạn cướp bồ của người khác ấy. Tao cũng chẳng thấy cay thằng đó đâu, ít ra ... cũng không cay đến độ giống mấy tên cảnh sát suy đoán. Chỉ cần biết tao có đủ bằng chứng để chứng minh mình vô tội, vậy là đủ với họ rồi.

Tất cả những điều trên dẫn đến một điều luật cuối cùng, luật thứ 11. Hãy chắc chắn rằng mày đã tìm hiểu kỹ càng trước khi kết luận rằng nhà mình bị ma ám.

Nếu mà Nathan chịu xem xét kỹ nhà hắn cũng như bản thân hắn một chút xíu nữa thôi, hẳn là hắn vẫn còn sống tốt tới ngày hôm nay. Hẳn là hắn đã tìm thấy một cái loa mini ẩn nấp trong tầng gác mái của hắn - thứ chính là nguồn cơn của những tiếng gõ bí ẩn. Hẳn là hắn đã tìn thấy mấy gói thuốc nghiện gây ảo giác được đặt trong ống dẫn khí nhà hắn. Hẳn là hắn cũng đã tìm thấy chiếc còi huýt chó mà đã khiến con chó nhà hắn hành động kỳ lạ đến vậy. (Tai chó nghe được tần số khác với tai con người nên còi huýt chó thường con người không nghe được)

Nếu mà Nathan tự kiểm tra ấy, hẳn là hắn đã tìm thấy dấu vết của Suxamethonium, một loại độc tố gây tê liệt sẽ khiến nạn nhân hoàn toàn bất động nhưng vẫn cảm nhận được mọi đau đớn. Chúng không khó nhận dạng tới vậy đâu - các nhân viên điều tra cũng không kiểm tra chất này trừ phi được yêu cầu cụ thể.

Dù nhìn từ phía nào, tất cả điều này chính là quả báo của thằng Nathan. Phải chi hắn là một người tử tế và không nhục mạ đồng nghiệp của mình mọi nơi mọi lúc. Phải chi hắn ta không bướng bỉnh và kiêu ngạo như thế. Phải chi hắn đừng lén phén với bạn gái cũ của tao và phá hoại tương lai tươi đẹp của tao, cũng như đẩy tao vào vực sâu tuyệt vọng, có lẽ tao đã giúp hắn rồi.

Hẳn là chúng mày đang thắc mắc rằng, có phải nãy giờ tao đang thú tội hay không. Dĩ nhiên là không. Đây chỉ là danh sách gồm những gợi ý mà có thể khiến Nathan cùng gia đình của hắn có thể đến được một kết cục khác. Tất cả những thứ này chỉ mang tính giả thuyết, vì thế nó không thể được coi là bằng chứng buộc tội tao hay bất kỳ ai khác trước tòa được đâu.

Ngoài ra, nếu như mày thực sự xem đây là lời thú tội, vậy thì tao sẽ biến tất cả những ai từng đọc nó thành đồng phạm; và điều này chẳng vui vẻ gì đúng chứ? Tao hi vọng mày hiểu điều này, chúng ta nên tin tưởng nhau mới phải. Dù gì thì tao cũng có một phần mềm khá lợi hại trong việc phát hiện IP của người khác và đột nhập chúng chẳng phải chuyện lớn lao gì. Mày sẽ không muốn NHÀ MÀY bỗng nhiên bị ám vào một ngày đẹp trời nào đó đâu nhỉ?

Nguồn: Reddit


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật