( Harem)Các Thằng Bạn Thân Của Tôi

Hội Học Sinh



Ở dưới căn tin sau khi cô gái  Băng Băng rời khỏi , để đi đến phòng Hội Học Sinh

-Ê, mọi người nghỉ , cậu ta sẽ làm gì Băng Băng........! Nam Cung Thần

- Theo tính cách của cậu ta........! Phong Thần Dật

- Bắt cậu ấy chạy 10 vòng sân trường à.......! Cố Tiểu Bạch

- Cậu đúng là ngây thơ, nếu nhẹ vậy, sao cậu ta được mệnh danh là Diệp Thiên Vũ ác ma chứ.........! Lãnh Hàn Phong

- đúng vậy, các cậu không nhớ vụ của Lãnh Hàn Phong sao.........! Cậu ta ngoài có cái sở thích nam nhân ra. Còn thích thoát y ở chỗ đông người. Không may cho cậu ta là lúc đó Diệp Thiên Vũ đi ngang qua, và càng xui xẻo hơn , là cậu ta đang tức giận. Và thế là Lãnh Hàn Phong bị trói lại, bị cậu ta kéo quanh sân trường mà không mặc gì. Từ đó cậu ta không dám thoát y lần nào nữa

- Đừng nhắc lại nữa.........! Huhu cậu đã muốn quên chuyện xấu hổ đó mà cứ nhắc lại

-  Lần đó cả trường được mãn nhãn, đến mù cả mắt.........! Thiên Hàn. Lần đó , mấy người kia cứ lo ngắm, còn cậu thì nhân lúc chụp hình lại. Bán cho các bạn nữ được 1 đóng tiền nha. Đơn nhiên dù gì cũng là bạn thân, nên chỗ đáng che nhất của cậu ta. Cậu đã ghép thêm 1 cái quần , tốn cũng khá nhiều thời gian của cậu

- Hoặc là cậu ta lấy đi thứ quý nhất của Băng Băng........! Hoa Thần mỉm cười. Cậu vừa dứt lời thì cái bàn lớn không còn 1 bóng người.

- các cậu làm gì mà chạy nhanh vậy, thứ quan trọng nhất của Băng Băng không phải là đồ ăn sao.........! Có thể Diệp Thiên Vũ trói Băng Băng lại rồi ăn đồ ăn trước mặt cậu ấy. Mà không cho Băng Băng ăn. Ây các cậu này thật là suy nghĩ bậy bạ , còn đi nhanh dữ vậy  đi cũng phải chờ cậu chứ

Cái phòng gì mà xa vậy, còn khó tìm nữa. Cô phải hỏi mấy người , đi tận mấy con đường mới tìm được

- Hú có ai không........! Cô mở cửa bước vào

- Lại đây.......! Một giọng nói cất lên. Chiếc ghế quay lại, người ngồi trên ghế có 1 gương mặt thật yêu nghiệt

- cậu kêu tớ có chuyện gì không.........! Woa đây là Diệp Thiên Vũ hay khóc nhè, còn đái dầm , mặc mấy bộ đồ cổ trang mà cô từng  biết sao. Tuy là giờ cậu ta vẫn mặc mấy bộ đồ như ông già, nhưng không giống Diệp Thiên Vũ yếu đuối của trước kia nữa

- Cậu gan lắm dám bơ tớ........! Đúng là đồ não cá vàng, mãi không thay đổi. Vậy mà đã quên vụ hồi sáng rồi

- Có à, à chắc cậu ngồi bên cái cây đấy.........! Giọng nói ngây thơ

- Cậu.......! Ý cô không phải nói vì cậu ngồi bên cái cây xanh , còn mặc bộ đồ màu xanh nên cậu ta nhìn thành cậu là cái cây.

- Lâu năm không gặp, cậu bị mất chứng bệnh cà lâm lúc nào vậy.......! Cậu bạn của cô gương mặt yêu nghiệt như vậy, mà lại bị cà lâm. Haizzz đúng là ông trời không cho ai thứ gì

- Diệp Thiên Vũ bình tĩnh..........! Cả đám đẩy cửa xông vào, bọn họ ở dưới canh tin lo lắng Diệp Thiên Vũ ác ma sẽ làm gì Băng Băng, nên không ngại gian nan nguy hiểm, dũng cảm lên đây. Nhưng sao Diệp Thiên Vũ nằm lăn ra sàn thế này, còn Băng Băng thì vẫn thản nhiên ngồi ăn bánh uống trà . Hình như câu truyện không như bọn họ tưởng tượng

- Hoa Thần.........! Cả đám lườm cậu

- là các cậu hiểu nhầm ý của tớ nha........! Hoa Thần phòng bị

- hiểu nhầm gì vậy........? Băng Băng nhìn mọi người. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra

- Không có gì đâu Băng Băng.........! Cố Tiểu Bạch khoác vai cô

- à , mấy năm rồi chúng ta không gặp nhau, hay chúng ta đi chơi đi.........! Cũng đã lâu rồi bọn họ ko gặp mặt nhau. Mà còn đông đủ như thế này, phải đi ăn mừng

- Đồng ý........! Cả đám đồng thanh

- không, tớ còn phải giải quyết tài liệu.......! Diệp Thiên Vũ vừa tỉnh dậy

- Tớ mặc kệ........! Băng Băng kéo cậu đi

- đúng đó, mấy cái này , xíu làm cũng được mà.........! Hạo Hạo

- Nhưng......nhưng........! Chưa kịp nói thì Diệp Thiên Vũ đã bị 1 đám nắm đầu........lộn là kéo đi.  Kéo đi , không phải là nắm đầu.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật