[Đồng Nhân | H] [Ma Đạo Tổ Sư] Khởi Xuân

Chương 3: [Truy Lăng] Phạt



Để chứng thực mức độ đáng sợ của Khởi Xuân, một lần nữa Tiểu Uyển lại vươn mình đứng dậy.

Chẳng những hỏa không hạ mà lại càng thêm cứng rắn.

Kim Lăng đang trong tư vị cao trào ban nãy mà không hề biết bản thân mình sắp phải một lần nữa đối mặt với ngọn lửa dục vọng.

Cậu nhắm mắt cố gắng lấy lại hơi thở ổn định nhưng bất ngờ đôi môi bị một vật mềm mềm áp xuống. Lúc cậu định hình được tình huống thì Lam Tư Truy đã chen vào giữa hai chân cậu, Tiểu Uyển được đặt trước cửa động, không cần chạm cũng biết, nơi đó có bao nhiêu sức nóng.

Sợ hãi đem hai tay chống xuống đất, cố ý nâng cơ thể tách ra một chút nhưng lại bị Lam Tư Truy nắm lấy eo, ưỡn lưng đẩy mạnh tính khí vào trong huyệt động. Tiếng rên bị chặn trong họng vì nụ hôn, chỉ còn đôi tay siết chặt y phục dưới đất để bớt đi vài phần khoái cảm bất ngờ đánh úp cơ thể.

Vốn chưa thể định rõ tình huống thì trước mắt bỗng đảo lộn, cảm giác tính khí ngày càng một sâu thêm. Lam Tư Truy ôm lấy Kim Lăng ngồi dậy.

Kim Lăng ôm lấy cổ Lam Tư Truy vì sợ bị ngã ra sau và việc đó đã tạo thuận lợi để hai tay người kia rảnh rỗi liền bóp lấy cánh mông to tròn hơi ửng đỏ mà nhấn mạnh. Tính khí cực đại chen vào huyệt động, cái lỗ nhỏ đó từng chút từng chút nuốt lấy tất cả của Tiểu Uyển.

"A Nguyện... sâu quá, đừng động! Đừng động, ta... ta chịu không nổi!"

Mang bộ mặt bị khi dễ đến van xin khóc lóc, rên rỉ cầu Lam Tư Truy nhẹ tay nhưng dường như người kia không hề nghe cậu nói, một mực cuối đầu ngậm hai hạt đậu hồng hào trước ngực Kim Lăng liếm láp và mút lấy. Hạ thân dùng lực thúc lên, tay ở hai cánh mông ấn xuống, cái bụng bằng phẳng bị tính khí làm đến gồ lên thấy rõ.

Kim Lăng hoài nghi, có khi nào Lam Tư Truy đem cả túi trứng ở dưới nhét vào luôn rồi không? Thật đáng sợ...

Kim Lăng cao cao tại thượng là tông chủ của một gia tộc vậy mà giờ đây lại có một mặt gợi tình, lưng cong thành một vòng cung tuyệt sắc, chân mày nhíu lại, đôi mắt mang theo một tầng hơi nước. Đôi môi sưng đỏ mấp máy rên rỉ theo từng cú thúc của Lam Tư Truy. Đôi chân thon dài dang rộng, quấn chặt lấy hông người đã dày vò cậu từ nãy đến giờ, lắc lư theo từng nhịp mạnh mẽ.

"Ha... A Lăng, tâm ta duyệt ngươi."

Nói xong, y không cần biết rốt cuộc người kia có nghe hay không liền dùng mười phần lực thúc vào nơi sâu nhất trong huyệt động sau đó gia tăng tốc độ thúc đẩy.

Kim Lăng bất ngờ trước hành động bộc phát của Lam Tư Truy, tính khí không nhân nhượng mà bắn ra, nhưng người kia như không ngừng nghỉ, tiếp tục động tác hung hăng khiến cậu phải hét lớn.

"A NGUYỆN, LAM TƯ TRUY, ĐỪNG... ĐỪNG...AH... TA CHỊU KHÔNG NỔI!"

Hét thì hét còn nghe hay không cũng chính là việc của Lam Tư Truy.

Vẫn hành động đó, tư thế đó, Kim Lăng từ hét trở thành rên rỉ, cúi người cắn lên vai Lam Tư Truy mà khóc nức nở. Có thể nói, nếu không nhờ cơ thể của người tu tiên, cậu đã bị Lam Tư Truy làm cho dục tiên dục tử. Trước khi cậu ngất đi, y mới đẩy mạnh vào huyệt động, bắn ra.

Trong lúc y mơ màng, cảm nhận độ nóng cơ thể quen thuộc đang bao phủ thấy tấm thân của cậu. Cậu cảm giác như đang phiêu du trên bầu trời cùng ngôi sao và ánh trăng. Gió thổi vào sau lưng man mác. Bỗng nghĩ đến gương mặt Lam Tư Truy, Kim Lăng không tự chủ mà siếc chặt huyệt động, ngay sau đó liền giống như rơi từ trên cao xuống và một luồng khoái cảm ập đến khiến cậu phải mở to mắt. Trước mặt là một khoảng trời mênh mông xa bất tận, bỗng bên tai nghe được giọng nói trầm thấp vang lên.

"A Lăng, người tỉnh sao? Vừa tỉnh đã siết lấy Tiểu Uyển như vậy, thiếu chút nữa làm ta và ngươi cùng ngã xuống dưới rồi A Lăng à."

Phải mất một lúc Kim Lăng đang trong cơn mộng mị hiểu ra vấn đề hiện tại, hậu huyệt cậu vẫn còn trướng vì tính khí của Lam Tư Truy, mặt cậu gác lên lên vai y, tay y nâng hai chân cậu lên, giống tư thế lúc cậu ngất xĩu, chỉ khác ở chỗ là Lam Tư Truy đang đứng. Ánh mắt không tự chủ liếc xuống. Những hàng cây trôi qua vun vút dưới chân, thảo nào lưng lại có gió thổi, Lam Tư Truy chính là đang ngự kiếm bay đi. Lúc nãy có lẽ vì hậu huyệt siết lại, kẹp lấy tính khí của y khiến y mất thăng bằng.

"Ngươi.... ngươi ngươi ngươi ngươi! Ngươi đi đâu vậy hả? Như vầy người khác thấy thì sao? A Nguyện, có phải bị xuân dược làm tới ngốc rồi không?"

Lam Tư Truy bất đắc dĩ, cười nhẹ.

"A Lăng, chúng ta trở về Vân Thâm Bất Tri Xứ, ngươi đừng lo,  bay nhanh như vậy sẽ không có ai thấy đâu, với lại....", y trầm giọng:  "Ở trong Kim Lăng, ta tỉnh táo hơn đôi chút đó!"

Lưu manh! Quả thật là lưu manh! Kim Lăng nghe mà mặt đã đỏ lại càng đỏ hơn, chôn mặt vào vai Lam Tư Truy. Vai y rất nóng nhưng không còn như trước, y mơi sực tỉnh:

"Phải rồi, thuốc... thuốc giải, lúc ở bờ sông ta làm rơi, ngươi có thấy không?"

Lam Tư Truy cười cười, trả lời: "Nếu ta không thấy thì hiện tại chúng ta sẽ còn ở trong rừng, còn ngươi thì vẫn còn đang rên rỉ dưới thân ta đó."

Kim Lăng nghe xong thở phào nhẹ nhõm, bị những lời hạ lưu làm cho mặt đỏ bừng, đấm vào vai Lam Tư Truy, nhưng vẫn thấy vướng mắt một chỗ...

"Nếu thuốc đã hết tác dụng, thì tại sao...."

Một tiếng cười vui vẻ vang lên, giọng nói Lam Tư Truy vang lên ý cười: "Thuốc giải cũng không làm mất đi ham muốn với A Lăng nhà ta và... ta sẽ phạt ngươi vì đã bất cẩn, ta đau đớn lắm đó, tốt nhất ngươi... Ấy! A Lăng đừng động, ngã bây giờ, hưm..."

"Không! Không đừng! Ưm..."

Nghe bị phạt thôi là Kim Lăng đã sợ, y vùng vẫy mà quên đi bản thân đang ngậm lấy tính khí của Lam Tư Truy, vô tình khiến cho cơ thể bị trượt xuống, cũng may kỹ xảo ngự kiếm của y cũng như lực tay rất chắc chắn, y không thể bị ngã nhưng huyệt động ở dưới vì động tác kia mà làm cho tính khí càng thêm sâu. Y không dám vùng vẫy nữa, yên lặng, ủy ủy khuất khuất ôm lấy Lam Tư Truy.

Không lâu sau cũng đến Lam gia, không cần biết có bị người khác thấy hay không, Lam Tư Truy đến thẳng phòng của mình, mở cửa.

Tiếng rên rỉ, tiếng bạch bạch bạch vang lên trong vài canh giờ, đến hừng đông mới dừng lại.

Sau đó Lam Tư Truy mở cửa bước ra, cấp tốc chạy chở về Kim Lân đài như không có gì, giúp Trạch Vu quân đưa thư và thông báo Kim tông chủ đi du ngoạn một chuyến. Xong xuôi mọi chuyện trở về gian phòng dành cho Lam thị trong Kim Lân đài thu xếp liền một mạch trở về Vân Thâm Bất Tri Xứ.

Hoàn .


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật