Boss Xuyên Không! Thay Đổi Nữ Phụ

chương 9:



Chỉ vì bị cái tên thầy giáo Ngô Minh khốn nạn thu xe mà nó phải chạy chiếc môtô này đây, chả hợp với nó gì cả.

Nó quýêt định hôm nay không vào lớp. Tiến vào phòng thư viện trường, mắt nó đảo quanh tìm kiếm một vài cuốn sách anh ngữ.
"Bộp"
Nó khó chịu ngước nhìn. Là Ngô Minh.
"Không phải chứ cái tên điên này sao lại ở đây, chết tiệt" nó như muốn chết đi cho xong.
-haizo, thầy à..sao thầy lại ở đây.
Nó gượng cười. Thâm tâm nó như muốn xe tan cái bản mặt khó ưa của Ngô Minh ra.
Nhìn biểu hiện của nó Ngô Minh thật là không nhịn được cười a~.
-hình như em không vui khi gặp tôi thì phải.
Ngô Minh thăm dò biểu cảm của nó.
-không có! Chỉ là không nghĩ thầy sẽ ở đây.
"Tên điên, tất nhiên là không muốn gặp anh rồi, xứ" thâm tâm nó lần nữa gào thét.
-á á á ....
Nó bị Ngô Minh kéo lỗ tai lôi lên phòng giáo viên. Và kết quả chị nhà ta phải viết tận 5 bản kiểm điểm.
Hùng hổ xách cặp ra khỏi phòng giáo viên nó điên tiết.
Phóng xe ra khỏi trường, nó ghé vào một cửa hàng bán truyện tranh.
Cửa hàng này nằm trong một con hẻm nhỏ, đã khá cũ kĩ.
Nó lượn quanh một vòng và rồi đôi mắt hủ nữ sáng lóa. Nhìn cái kệ chứa đầy truyện đam mỹ, nó ôm cả chục cuốn đi thanh toán, vui vẻ ra khỏi cửa hàng.
--------------------
-cô chủ à, cả nhà đang đợi cô dùng bữa.
Nó đang say mê trong thế giới của hủ nữ, thì bị làm phiền, nhăn nhó ra mặt. Cất cuốn truyện cẩn thận nó ra ngoài.
Vẫn là những gương mặt mà nó nhìn phát ngán, trừ mẹ nó, bà luôn mang nụ cười như nắng ấm với nó.
-Mộng Xuân, con nghe kĩ đây, sắp tới là sanh thần của Nhu nhi, con mà dám làm loạn hay có ý định gì xấu thì đừng có trách.
Ba nó nghiêm nghị nói.
Con mẹ nó, sanh thần nguyên chủ đã không ai quan tâm, sanh thần nữ chính thì cứ làm như đại sự không bằng, làm loạn bà đây không rảnh.
-trừ phi, hy vọng ai đó đừng có kiém chuyện là được.
Nó nhẹ nhàng cầm đũa gắp thức ăn cho mẹ nó. Giọng băng lãnh.
-chị..chị vẫn còn giận em sao.
Nhu Nhu nhỏ nhẹ lên tiếng, nhìn bộ dáng của nữ chính thật làm người khác muốn che chở a~
-tôi nhắc lại, tôi không có em gái, đừng nhận bừa.
Đặt ly nước xuống bàn. Nó trả lời lạnh ngắt, không đếm xỉa tới Cố Nhu Nhu.
-Mộng Xuân, em có thể bớt định kiến vói Nhu Nhi không.
Cố An buông đũa xuống gắt gao nói.
Nó chẳng thèm trả lời.
-đủ rồi, ăn cơm đi.
Ba nó thấy vậy liền giải vây.
---------------
Nó ăn xong, chạy ngay lên phòng tiếp tục cuộc đời hủ nữ hắc hắc.
"Cốc, cốc"
Lại là ai nữa vậy.
Nó cầm theo cuốn sách, đi ra mở cửa. Cố An, anh ta sang phòng mình làm gì, tính trả thù cho Nhu nhi của anh à. Nó giấu cuốn sách sau lưng, Cố An mà biết nó đọc cài này chắc hộc máu mà chết mất.
-chuyện gì???
Nó lạnh lùng bình tĩnh nhìn Cố An hỏi.
-Mộng Xuân, em có thể đối xử tử tế với Nhu nhi một chút không được sao, dù gì cũng là ngừoi một nhà, chuyên đề  em hại Nhu nhi anh còn chưa bỏ qua.....
Chưa nói hết câu Cố An đã bị nó chặn họng.
-aizo, anh không bỏ qua cho tôi sao, mặc xác anh chứ, muốn tôi tử tế với các người hahaha à ừ tử đi rồi tôi tế ha. Bây giờ thì mời đi dùm.
Nó đóng sầm cửa, Cố An thì chưa tiêu hóa xong lời nói của nó, nó khác quá, lúc trước nó không phải như vậy. Là anh chưa hiểu nó hay nó đang đóng kịch. Cố An sải chân về phòng, hình bóng nó vẫn hiện hữu trong đầu anh.
-----------------------
Hôm nay nó ngoan hơn, lên lớp đều đặn. Còn không phải tại tên khốn Gia Minh kia sao. Vứt cặp xuống lôi ra cuốn truyện tranh đam mỹ, dùng sách tiếng anh che lại. Hủ nữ như nó thật muốn hộc máu mà.
-chị, chị sao hôm nay lại lên lớp???
Giọng nói tựa tiếng chim hót lọt vào tai nó, còn ai khác ngoài nữ chính cao cao tại thượng.
-liên quan tới cô, cút!.
Nó đuổi thẳng mặt Cố Nhu Nhu.
-em nói gì đó.
Ngô Minh đi từ đằng xa nghe thì liền tới. Đúng ra lúc cần nam chính luôm xuất hiện nhũng nơi có nữ chính.
-không có gì đâu thầy....
Cố Nhu Nhu ứa nước mắt.
"What? Bà đã làm gì mày chưa"
-nín đi, đừng khóc.
Ngô Minh đưa khăn giấy cho Cố Nhu Nhu. Nhìn nó băng lãnh rồi dìu Cố Nhu Nhu về chỗ
"Nhìn và làm l** gì, bà còn chưa cắn nó mà"
cả lóp nhìn vào nghĩ nó ăn hiếp Cố Nhu Nhu nhìn nó bằng con mắt khinh bỉ, nhung chẳng dám ho he gì.
Cảm thấy bị ô nhiễm  nó cầm.cập đi ra khỏi lóp
Ngô Mộng Xuân.

Cố Nhu Nhu.

Cố An

Ngô Minh


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật