[CHANBAEK] Cuộc Hôn Nhân Hài Hước

Chương 33



Thời gian khai giảng bắt đầu, quả thật Biên Bá Hiền học tập rất là nghiêm túc, luôn hướng Đô Khánh Tú hỏi bài tập, cũng ít chơi bời lêu lổng, Ngô Thế Huân thấy vậy cũng không có quấy rầy cậu nữa, ngay cả Kim Chung Nhân cũng bị cậu cảm hóa, đã ít khi ngủ gật trong giờ học rồi. Thân là chủ nhiệm lớp, Kim Mân Thạc thật sự cảm động muốn rớt nước mắt, không ngừng cảm ơn trời đất.

Ngay ở nhà cũng vậy, trước đây Biên Bá Hiền chỉ toàn về nhà rồi chơi game, làm những việc không đâu, nhưng giờ cũng đã chú tâm vào học tập rồi, mặc dù buổi sáng gọi cậu dậy vẫn còn rất khó khăn, thế nhưng chỉ cần cậu ngoan ngoãn đi học, không trốn học nữa thì cũng tốt rồi.

Về việc học ở trên giường của cậu vẫn không có sửa đổi, mỗi buổi tối đều học tập đến lúc khuya, có đôi khi vừa xem sách vừa ngủ gật, xiêu xiêu vẹo vẹo mà ngã xuống giường. Phác Xán Liệt cẩn thận lấy sách ra, sau đó lấy khăn lông ướt lau mặt cho cậu.

Nhưng mà thành tích vẫn là còn chưa đạt cho lắm, thực tế điểm số của môn toán đại vẫn còn kém rất xa so với hy vọng của cậu, vì vậy mà buổi tối Biên Bá Hiền cái gì cũng không nói, không biểu hiện ra, chỉ ôm cánh tay của Phác Xán Liệt đi ngủ. Nửa đêm, Phác Xán Liệt đi vệ sinh, mới phát hiện ra người nằm bên cạnh mình không thấy đâu, thận trọng đi đến thư phòng, nhẹ nhàng mở he hé cánh cửa, quả nhiên là ở đây. Biên Bá Hiền cầm trên tay tập bài thi mới được phát lúc sáng, ngồi yên lặng trước bàn đọc sách không hề nhúc nhích. Lẳng lặng nghe, Phác Xán Liệt hình như có thể nghe được tiếng nước rơi tách tách trên tập bài thi (chỗ này mình nghĩ là nước mắt của Bá Hiền rơi trên bài thi đó, oa oa T^T, thương Bá Hiền. ) Phác Xán Liệt rất muốn đi vào, rồi đem người trở về phòng ngủ, những vẫn phải nhịn xuống. Mặc dù có anh ở bên cạnh, Biên Bá Hiền cũng sẽ có một cuộc sống tốt, thế nhưng tương lai của cậu không nên cứ mãi phụ thuộc vào Phác Xán Liệt.

Trước kì thi tốt nghiệp trung học phổ thông vài ngày, Biên Bá Hiền quả nhiên mất ngủ, có uống hai ly sữa bò cũng vô ích (tưởng uống thuốc ngủ chứ, uống sữa có thể đi ngủ đc hở @@), Phác Xán Liệt yên lặng ôm cậu, mãi cho đến 3 giờ sáng hai người mới mơ mơ màng màng ngủ mất. Bất quá khoa học đã nghiên cứu, người đang ở trong tình huống khẩn trương thì sẽ rất thường xuyên mất ngủ, Biên Bá Hiền đã là hai ngày không ngủ được, nhưng cũng không có ảnh hưởng đến cuộc thi... ít ra.. đến lúc thi cậu cũng không mệt rã rời.

Cuối cùng di chứng của việc thi xong chính là ngủ bù, chiều hôm đó khi thi về Biên Bá Hiền liền ngã đầu ngủ một mạch đến sáng ngày thứ hai, sau đó bị Phác Xán Liệt gọi dậy ăn cơm, ăn xong cậu lại lăn ra ngủ tiếp, Phác Xán Liệt cũng không có quản cậu, ngồi trên giường yên tĩnh đọc sách.

Lúc xế chiều nhận được điện thoại của Hàn Phi, Phác Xán Liệt gọi Biên Bá Hiền, nhưng cậu không muốn dậy vì vậy một mình anh liền đi ra ngoài. Hàn Phi và anh hẹn nhau ở quán cà phê mà lần đầu tiên hai người gặp mặt, Phác Xán Liệt biểu hiện rất bình thường, còn Hàn Phi thì lại có chút khẩn trương.

"Tôi cuối tuần sẽ rời khỏi đây."

"Thuận buồm xuôi gió, bảo trọng."

"Không giữ tôi lại sao? Năm ấy, anh cứ như vậy mà theo đuổi tôi, tôi nghĩ rằng anh sẽ tìm tôi, kết quả là tôi đã chờ 5 năm."

"Tôi đã muốn buông bỏ."

"Anh sao đến bây giờ vẫn luôn là một bộ dạng bình thản như vậy, năm ấy chắc có lẽ việc điên cuồng nhất mà anh đã làm là cùng gia đình mình ngã bài nhỉ?

"Nếu như ngày hôm nay người nói với tôi muốn rời đi là Biên Bá Hiền, tôi sẽ chủ động cầu cậu ấy ở lại."

"A, vậy anh đã có từng thích tôi chưa?"

"Có, đương nhiên tôi đã từng thích cậu, bằng không tôi cũng sẽ không vì cậu mà ngã bài với người nhà của tôi."

"Anh còn khả năng sẽ giữ lại những gì mình thích sao, lúc nào anh cũng xem trọng mặt mũi của mình, cho dù là lúc cãi nhau cũng bày ra một bộ dạng lãnh đạm, vậy mà tôi vẫn luôn mong anh có thể giữ tôi lại. Cái kia, Biên Bá Hiền thì có gì tốt, nhiều nhất cũng chỉ là có chút khả ái."

"Chẳng có đáng yêu chút nào, cả ngày đều thích gây chuyện, chưa bao giờ làm tôi bớt lo. Lần nào đi học cũng đều bị mời phụ huynh, bản kiểm điểm tôi viết cho em ấy cũng không dưới một trăm bản. Lúc bình thường thì sẽ gọi là Phác Xán Liệt, khi tức giận thì sẽ rống to hơn PHÁC XÁN LIỆT, còn lúc phạm sai lầm thì lại gọi Liệt ca, thời điểm cao hứng thì đến mắt cũng cười, khi chơi xấu thì sẽ nhảy lên người tôi, sau đó cứ vậy mà bắt đầu trườn lên, lúc không phục thì sẽ nhu nhu cái miệng, lúc khổ sở chịu ủy khuất thì sẽ bỉu môi, không đến trường học lại không dám về nhà liền ngồi ngốc cả nửa ngày ở KFC. Em ấy luôn rất mạnh mẽ, nhưng vẫn bởi vì tôi mà khóc nhiều lần, đã lớn như vậy mà vẫn vô tri vô giác không có lý tưởng gì, cũng có hai lần nghiêm túc nói với tôi là muốn làm thư kí, muốn ở bên cạnh giúp tôi làm việc. Còn có, em ấy đã nói với tôi, lần đầu tiên trong đời em ấy nghiêm túc làm một chuyện, tôi mới vừa biết được, việc em ấy nói đó chính là thích tôi. Em ấy không có bất kì yêu cầu gì, thầm nghĩ thích tôi chính là ở lại bên cạnh tôi mà thôi, thậm chí còn không yêu cầu tôi cũng phải thích em ấy, em ấy..."

"Đủ rồi! Đừng nói nữa! Anh thích cậu ta sao? Tôi vẫn luôn nghĩ người như anh sẽ không thích kiểu người như cậu ấy."

"Tôi yêu em ấy."

Hàn Phi ngơ ngác nhìn Phác Xán Liệt mở miệng, "Cùng một chỗ với anh bốn năm, tôi cũng chưa từng nghe anh nói anh yêu tôi, tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày anh cũng sẽ nói ra câu này."

"Em ấy cũng chưa có biết, cho nên tôi muốn nói sớm cho em ấy biết."

"Tôi không còn cơ hội sao?"

"Hàn Phi, chúc cậu hạnh phúc."

"Ai, tôi có khả năng là sẽ không trở lại đây nữa, vì vậy tôi có thể ôm anh lần cuối cùng được không?"

"Xin lỗi."

"Tôi đã hiểu, tạm biệt."

"Tạm biệt, bảo trọng."
--------------------------------------------------

Khi Phác Xán Liệt về đến nhà thì Biên Bá Hiễn vẫn còn ngủ, anh đến nằm bên cạnh Biên Bá Hiền rồi ôm lấy cậu, Biên Bá Hiền bị động tác của anh đánh thức, mơ màng mở mắt ra.

"Phác Xán Liệt?"

"Ừ, còn muốn ngủ nữa sao?"

"Không muốn ngủ nữa."

"Có đói bụng không?"

"Không đói."

"Chúng ta trò chuyện một chút."

"Được, anh nói em có thể thi lên đại học được không?"

"Không biết."

"Nếu như em thi đậu, sau khi tốt nghiệp đại học xong, anh có thể cho em làm thư kí của anh được không?"

"Được, Biên thư kí."

"Còn nếu em không thi đậu thì sao a?"

Phác Xán Liệt nghiêng người qua, hôn Biên Bá Hiền một cái, Biên Bá Hiền còn đang ngơ ngác nhìn anh.

"Nếu như không thi được thì cứ vậy trực tiếp làm thư kí cho anh luôn, được không?"

"Như vậy sao được, cái gì em cũng không biết."

"Ai nói em cái gì cũng không biết, em rất tuyệt."

"Anh nói xem, em có thể đậu không?"

"Không biết."

Biên Bá Hiền lại lặp lại câu hỏi, "Nếu như thi không đậu thì phải làm sao đây?"

"Biên Bá Hiền."

"Sao?"

"Anh yêu em." (uhuhu, type câu này vừa thấy vui mà vừa thấy sến =))))))) )

Biên Bá Hiền ngây ngốc mở to mắt nhìn Phác Xán Liệt, vài lần giật giật miệng nhưng cũng không biết phải nói cái gì,

"Anh yêu em, Bá Hiền."

Sau đó nước mắt của Biên Bá Hiền không hề báo trước cứ vậy mà rơi, "Không cho phép anh đổi ý!"

"Không đổi, cả đời cũng không đổi ý."

"Em cũng yêu anh, Phác Xán Liệt!"

"Anh biết."

Anh biết em yêu anh, em là điều bất ngờ trong cuộc đời anh, cũng chính là may mắn lớn nhất của anh, sự xuất hiện của em đã phá vỡ mọi sinh hoạt trước sau như một của anh, khiến cuộc sống vốn một màu của anh trở nên có nhiều màu sắc hơn, mặc dù hai ta từng có lúc tức giận, từng có lúc không biết phải làm sao, nhưng cuối cùng vẫn là hạnh phúc ở bên nhau, thật may vì em đã xuất hiện.

Khốc suất cuồng phách tổng tài Phác Xán Liệt 28 tuổi(chỗ này tức là tổng tài bá đạo siêu cấp đẹp trai Phác Xán Liệt đó =)), cơ mà mình thấy viết ra vậy thì hơi sến, với lại để theo hán việt nghe cũng hay hơn nên mình không chuyển sang nghĩa việt =)) ), bị ngốc manh Biên Bá Hiền 17 tuổi nửa đường cướp đi, cũng vì nhác học, muốn sống sung sướng mà không cần phải đi học nên mới quyết tâm cưới anh, mà Phác Xán Liệt cũng hoàn toàn đồng ý. Vì vậy mới dẫn đến hàng loạt sự việc nước sôi lửa bỏng, gà bay cho sủa của cuộc sống hậu hôn nhân của hai người họ.

Một Biên Bá Hiền chỉ biết ăn, ngủ, chơi bời, không chịu học tập, một Phác Xán Liệt chỉ biết kiếm tiền, làm cơm cũng không còn trẻ. Biên Bá Hiền lần nào cũng bị mời phụ hyunh, Phác Xán Liệt cũng vô số lần đạp cửa trường học mà đi vào.

Muốn hỏi một tiểu quỷ như vậy mà vì sao Phác Xán Liệt lại không ném cậu đi ư, anh sẽ nói cho mấy người biết, tiểu quỷ vừa ngốc vừa đáng yêu như vậy, cớ sao lại muốn vứt bỏ?

Muốn hỏi Biên Bá Hiền, Phác Xán Liệt vừa già vừa thích quản cậu, vì sao cậu không ly khai anh, cậu ấy sẽ nói cho mấy người biết, Phác Xán Liệt chính là vừa siêu đẹp trai, vừa cưng chiều cậu, sao lại muốn cậu ly khai anh ấy chứ?

Tuổi tác không là vấn đề, thân cao đều không phải là khoảng cách, chỉ cần thấy hài lòng, mỗi ngày đều ân ân ái ái, làm mù lòa đôi mắt của chó FA là được rồi.

————❤————HOÀN———❤————


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật