Thơ Buồn

chương 37



chiều nay có những giọt lệ tuôn

chiều nay có những nỗi buồn 

anh thương em nhất mà

vậy cớ sao bây giờ lại rời xa

bỏ lại những tiếng yêu đầu môi

bỏ mặc chuyện mình phai phôi

anh yêu em nhất mà

cớ sao bây giờ lại buông tay

để tình ta tan không hay

anh lục lại những kí ức hôm nào

tìm lại những cái nắm tay trong chiều nắng rực rạo

tìm lại những cái ôm trong mùa đông lạnh giá

để rồi nhìn lại 

khi chúng ta đã chia làm hai

ôi thật đau quá 

ngước lên trời xanh

em cũng chả còn ở bên anh

em bỏ ta trước khi thu sang

bỏ ta lại giữa nỗi đau muôn vàn

vì sao ta chả thể ở bên nàng





Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật