Yoonjin | Thằng Điên

28



Yoongi và Seokjin đã chuyển đến một căn nhà nhỏ ven biển, nơi có những người hàng xóm tốt bụng. Họ không kì thị Seokjin như những người khác, thậm chí họ còn chăm sóc Seokjin khi Yoongi vắng nhà.

Giờ thử lại trước mặt mẹ Yoongi và nói rằng gã hiện đã biết trồng trọt thử xem bà có tin không? Yoongi mua một mảnh đất nhỏ, gã bắt đầu học những việc trồng trọt từ những người hàng xóm. Ngoài trồng rau củ, gã còn dành một khoảnh đất để trồng hoa cho Seokjin. Về việc làm shipper cho Namjoon thì gã dành ngày đó vào cuối tuần.

Yoongi hiện tại đã thay đổi về mọi thứ ngoại trừ tình yêu dành cho Seokjin.

Lần này gã tin vào mê tín, gã đem một ít tiền đến cho thầy bói và hỏi rằng ngày tốt gần nhất để kết hôn. Câu trả lời là vào 9 ngày sau.

9 ngày sau đó, Yoongi và Seokjin chỉ đơn giản là chiếc áo sơ mi cùng quần âu đến nhà thờ nhỏ gần đó. Namjoon và Hoseok đã có mặt ở đó chờ cả hai.

Seokjin bước vào, tay cầm bó hoa hồng do Yoongi tự tay trồng. Dưới sự chứng kiến của chúa, cả hai thề hẹn bên nhau đời đời kiếp kiếp. Yoongi lúc trước đã nhờ Seokjin giữ một chiếc nhẫn lần này lại nhờ anh giữ thêm một chiếc và nói rằng.

"Nơi này em trao có chúa chứng dám, ai dám vứt bỏ nó phải chấp nhận sự trừng phạt mà chúa ban cho."

Nhìn Yoongi và Seokjin hôn nhau, Namjoon và Hoseok thì thầm với chúa rằng họ cũng muốn được như thế, cũng chỉ là một lễ cưới nhỏ giữa 4 người và sự chứng kiến của chúa. Chỉ đơn giản vậy thôi.

Cả bốn cùng dạo biển một lúc Namjoon lại dở trò bí mật.

"Nhắm mắt lại nào, tôi nói cả hai luôn đấy."

Gã và Seokjin nhắm mắt lại đến khi mở mắt ra, trước mắt là cổng hoa do tự tay những người hàng xóm làm tặng và tràng pháo tay của họ chúc mừng cho cả hai.

"Chúc mừng nhé hai chàng trai trẻ, bọn tôi chẳng có vật chất nên tự tay làm cổng hoa tặng hai người cùng vài món ăn."

"Đáng lẽ ra cháu nên đến đây sớm hơn, cảm ơn." đây là lời nói từ Yoongi kèm theo cái cúi đầu từ gã. Bao nhiêu đó thôi đủ để gã trân trọng.

Mọi người đem bàn ăn ra gần bờ biển, ăn nói cười đến khi hoàng hôn lặn hút dưới đáy biển.

-

"Lúc nãy, tôi có ước với chúa một điều."

"Nói thử xem điều em ước có giống tôi không?"

Hoseok hít một hơi dài mỉm cười nói rằng

"Tôi hôm nay... thực sự rất ghen tị với bọn họ, từ việc lễ cưới đến những người hàng xóm tốt bụng. Biết không Namjoon, tôi bỏ mọi thứ để theo đuổi tình yêu của tôi, tôi chấp nhận việc mẹ tôi không xem tôi là con bà, chấp nhận những lời nói rằng tôi bất hiếu. Tôi chấp nhận hết, tôi hiện tại mệt mỏi thật sự... Muốn cùng anh bỏ mặc cuộc sống xô bồ ngoài kia, chỉ muốn sớm nào cũng cùng anh trồng những hàng rau như Yoongi và Seokjin vậy. Cùng nhau ăn bữa cơm, cùng nhau dọn dẹp căn nhà nhỏ của chúng ta. Tôi thậm chí có thể không làm lễ cưới, tôi chỉ muốn vậy thôi có được không Namjoon?"

"Đừng khóc Hoseok, xin em. Anh chấp nhận vứt bỏ những xô bồ, đồng ý cùng em mỗi sớm trồng rau, cùng em ăn bữa cơm, cùng em dọn dẹp nhà nhỏ. Anh đều đồng ý hết, em đừng mệt mỏi nữa có được không. Vứt bỏ hết tất cả chúng ta cùng tạo nên một gia đình nhỏ."

"Được, lời anh nói biển cả chứng dám. Anh nuốt lời cho biển nuốt chửng anh đi."

Happy ending


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật