sese | ngồi nghe em, hát bản tình ca.

1. ngồi xuống đây, và nghe khúc đàn ca




con người luôn có nhiều hơn một cách để chết.

kim sejeong đã nghĩ như vậy khi đứng trên tầng thượng của một tòa nhà hai mươi hai tầng, lặng lẽ nhìn xuống dưới. nhìn kìa, những con người bé nhỏ đang vội vã đuổi theo cuộc sống của mình. và kìa, có cả những đứa trẻ đang cầm trên tay cây kẹo nhỏ háo hức về nhà sau giờ học chính khóa. có lẽ việc một thân xác từ trên trời rơi xuống, nát bấy đỏ tươi sẽ phá hỏng nửa ngày đẹp đẽ còn lại của lũ trẻ; mà chắc chắn sẽ khiến người ta ùa vào, chỉ trỏ cái xác dại dột và thiếu suy nghĩ. sejeong không thiếu suy nghĩ, em cũng không dại dột. này nhé, nếu người ta rơi vào chuỗi ngày tuyệt vọng, đơn độc và tăm tối thì họ có muốn chấm dứt nó và thoát ra không? đơn giản chỉ là, em muốn kết thúc chuỗi ngày đó thật nhanh, rất muốn mà thôi.

nhưng có lẽ sẽ không phải ở đây, không phải bây giờ và không phải hôm nay.

nắng chiều vẫn ngả những màu chuếnh choáng, gió vẫn thổi từng nhịp say sưa, còn kim sejeong em, sẽ sống thêm một ngày.

'trời đẹp thế này mà nhảy xuống dưới đó thì phí lắm'

'hả?'

một gã trai, tóc ngả nâu vàng mặc áo denim xanh đã ngồi tựa vào bức tường đối diện từ bao giờ. gã ôm cây đàn guitar, đưa tay gẩy từng dây lạ nhịp lạc phách, chẳng ra làm sao. có lẽ là một người mới học đàn của lớp dạy guitar ở tầng trệt. góc nắng này chẳng phải của mình em nữa, gã 'nghệ sĩ' hâm dở này thản nhiên cướp nó đi rồi..

'tôi nói đúng mà, đứng đó làm gì, sao không ngồi xuống đây và nghe khúc đàn ca?'

người lạ à, đâu có hề gì. ừ, em ngồi.

và liệu có phải, em nợ những nốt nhạc ngày ấy cả một cuộc đời?

lila, lila....

to be continued


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật