Ta Chỉ Đơn Giản Là Hứa Hộ Ngươi Một Đời

Chương 8 : H+ nhẹ



Sau khi ba người đã bị Minh Dạ đả kích đến thất hồn lạc phách xong, liền ai về phòng người nấy tự đi an ủi tâm hồn tổn thương của mình.

Minh Diễm vẫn đờ người ra đấy mà ôm cứng Minh Dạ, kiếp trước hắn bôn ba, cực khổ đổ xương máu ra tìm kiếm báu vật. Càn quét tu chân giới, hiện giờ ngồi một chỗ đi lung tung liền có một núi. Ai có thể hiểu tâm trạng hắn lúc này không?!

Minh Dạ hoàn toàn không hay biết mình vừa xoát mới tam quan của đệ đệ bảo bối nhà mình, vẫn vui vẻ cho người chuẩn bị nước tắm.

Đến khi Minh Diễm cảm thấy phần trên mát mát, phục hồi lại tinh thần thì quần áo của hắn cũng bị Minh Dạ cởi ra phân nữa rồi. Hắn vội nắm chặt quần lại "Ca, huynh đang làm gì thế?!"

"Ờ! Chuẩn bị tắm, nước có sẵn rồi kìa! Tắm chung với huynh nào! Ở dơ huynh liền đánh mông đệ!"

Hoàn toàn không biết phát ngôn gây sốc của mình làm Minh Diễm đầu đầy hắc tuyến. Ma tôn đại nhân bị đánh mông?! Quá khứ này sẽ trở thành hắc lịch sử của hắn mất! Bị người khác biết mặt của hắn phải để đâu?!

Minh Dạ tranh thủ lúc Minh Diễm không phòng bị tuột luôn cái quần của hắn. Bỏ qua thân hình cứng đơ của hắn, y ôm hắn nhét vào thùng tắm. Bắt đầu loại bỏ quần áo trên người mình.

Khi thấy Minh Dạ bắt đầu cởi thắt lưng, hai mắt Minh Diễm liền dính thẳng lên người của y. Mở to hai mắt nhìn chằm chằm từng động tác của y.

Khi chiếc áo lót được thoát ra làm lộ làn da trắng nõn tinh tế của Minh Dạ, bờ vai đã từng có dấu răng của hắn. Hai điểm đỏ hồng như được tô son trước ngực y theo hô hấp mà phập phồng. Hắn xém HOLD không nổi rồi.

Dẫu vậy, tầm mắt nóng rực của Minh Diễm hoàn toàn không rời khỏi người của Minh Dạ. Tới lúc y cởi quần thì tầm mắt của hắn càng nóng cháy. Hai chân thon dài cùng vòng eo nhỏ nhắn trắng muốt, hai cánh mông đầy đặn như câu đi tâm thần của Minh Diễm.

Nhìn ái nhân như câu dẫn hắn mà tiến vào thùng tắm đến bên cạnh hắn. Minh Diễm cảm giác mũi mình nong nóng, vươn tay lên sờ sờ mới phát hiện mình vậy mà lại chảy máu mũi. Hắn vội dùng linh lực giấu giếm cái "thứ này" đi. Bị Minh Dạ phát hiện thì hắn quả thật không còn mặt nữa.

Sau mọi nỗ lực, cuối cùng chứng cứ cũng bị phi tang. Minh Diễm lại nhìn thân thể trắng muốt mịn màng bên cạnh. Yết hầu không nhịn được mà lên xuống mấy lần. Quả thật không để người khác sống mà. Tần suất hắn nghẹn càng ngày càng nhiều đó có được không?!

Nhịn, nhịn, còn nhịn nữa thì hắn không phải nam nhân! (Mị: sự thật là con chỉ mới 6 tuổi thôi! Chưa cứng nổi đâu con à!) 

Minh Diễm đem thân thể mình  xích lại gần Minh Dạ, hai tay bắt đầu vuốt ve thân thể y. Minh Dạ không khỏi cứng đờ người lại, y từ trước giờ chưa từng tiếp xúc thân cận như vậy với ai không khỏi hơi nhếch mình é tránh tay nhỏ của Minh Diễm. Y mất tự nhiên nhìn đứa nhỏ của mình, thấy hắn trưng ra một bộ muốn khóc tma liền đau nhói.

Chỉ đành phải ngồi yên để hắn phá phách trên cơ thể mình vậy! Có lẽ chỉ một lúc là đứa nhỏ này chán thôi.

Minh Diễm không biết Minh Dạ đang suy nghĩ cái gì nhưng có tiện nghi mà không chiếm liền là kẻ đần. Hắn nhẹ hàng vuốt ve từng nấc thịt của Minh Dạ khiến y không khỏi rùng mình một cái. Bàn tay nhỏ vuốt tới hai điểm nhỏ nhắn mẫn cảm kia của Minh Dạ, hắn liền dùng sức xoa nắn điểm đỏ hồng đó. Làm Minh Dạ không khỏi tê dại cả người, theo phản xạ tự nhiên mà né tránh bàn tay làm loạn kia của Minh Diễm.

Vì hành động quá hỗn loạn nên Minh Dạ va phải thành thùng, thế là hết chỗ né. Thấy vậy, Minh Diễm không khỏi cười cười mà sáp lại gần tiếp. Hoàn toàn ngăn cản hành vi trốn chạy ra khỏi chiến trường của ai đó. Hôm nay hắn ăn không được đến bước cuôi thì cũng phải chiếm cho đầy đủ tiện nghi.

Hai cánh tay nhỏ nhưng tràn đầy sức lực cố định thân hình của Minh Dạ lại, chiếc miệng nhỏ nhắn của hắn liền ngậm lấy quả anh đào trước ngực của Minh Dạ. Y chỉ biết đơ người chịu trận thôi, muốn đẩy nhóc ra nhưng lại sợ làm bị thương nhóc. Liền chỉ có thể chịu bị hắn chà đạp, muốn phát hỏa cũng không được.

Minh Diễm ra sức liếm mút quả anh đào nhỏ kia, một tay vuốt ve eo nhỏ của Minh Dạ, một tay thì chậm rãi di chuyển ở giữa hai đùi của y.

Vì thân thể của Minh Dạ vốn vẫn chưa trưởng thành nên cực kì mẫn cảm, dưới các động tác trêu đùa của Minh Diễm sớm đã xụi lơ mặc hắn dày vò.

Từng điểm, từng điểm mẫn cảm trên người đều đượ ghé thăm, một cảm giác tê dại theo từng chỗ được Minh Diễm chạm vào như lưu lại cảm giác. Khiến Minh Dạ không nhịn được nức nở vài tiếng.

Minh Diễm như được cổ vũ càng ra sức vuốt ve thân thể của Minh Dạ, một tấc thịt cũng không tha. Buông tha cho hai quả anh đào vừa bị hắn gặm mút đến sưng kia, khoái trá nghe tiếng rên rỉ đầy tiêu hồn của Minh Dạ.

Hắn càng ra sức làm càn trên thân thể của y, điên cuồng đánh dấu lãnh thổ của mình trên thân thể y. Hắn thành kính hôn cổ y, để lại những dấu vết xanh tím ở những nơi mà đôi môi hắn lướt qua.

Minh Diễm tràn đầy dục vọng mà gặm cắn xương quai xanh tinh xảo của y, dần dần xuống tới bụng non mềm. Cắn thực thích, tay hắn cầm lấy thứ đã ngẩng đầu của Minh Dạ làm y không khỏi run nhẹ thân thể.

Một tay đang xoa nắn cặp mông mềm mại, hắn vẫn cảm thấy chưa đủ. Liền dùng lực xoay người y lại, vô số dấu hôn lại rơi lên tấm lưng trắng nõn của Minh Dạ. Minh Dạ chỉ có thể nức ở thốt lên vài tiếng mặt kệ hắn bày binh bố trận.

"Ô ...a ...a ...ưm! Khô ...không ..muốn...!" Y vịn hai tay lên thành thùng, hai mắt đã đẫm lệ đầy mờ mịt. Khuôn mặt nhỏ ửng hồng tới cổ. Thân thể bị đè ép sát lên thành thùng, động cũng không dám động.

"Ca ca ngoan của ta, yên nào! Đệ giúp huynh thoải mái!" Giọng của Minh Diễm đầy ái muội vang lên.

"Ô ...hức ...hức ....đ ......đừn ....đừng ...chạm chỗ đó!" Giọng Minh Dạ đã nhiễm đầy tình dục, liên tục xin tha.

Minh Diễm càng nghe càng như lên huyết, động tác càng thô bạo hơn. Hắn cắn lên bả vai của y, nữa thân dưới vẫn chìm trong nước theo động tác hai tay của Minh Diễm càng phát ra tiếng động làm Minh Dạ ngượng đến không dám ngước mặt lên.

Tay Minh Diễm siết chặt thứ kia của y, tay còn lại lần mò đến huyệt đạo nhỏ nhắn kia. Làm y sợ đến căng cứng người, tiếng thở dốc của cả hai càng trở nên nặng nề.

Tay Minh Diễm vuốt ve vòng ngoài của huyệt động mê người kia vài vòng, rồi đem một ngón tay của mình tiến vào bích huyệt ấm áp đó. Minh Dạ trực tiếp bị hắn làm cho đứt sợi dây lý trí, cảm nhận được dị vật tiến vào người mình.

Cảm giác nơi đó nhói một chút, nhưng trong mơ mơ màng màng y lại không có cự tuyệt hành động đó của hắn. Ngón tay Minh Diễm từ từ tiến sâu vào huyệt đạo của Minh Dạ, tiếng thở dốc càng nặng nề hơn mấy phần. Y nhịn không nổi liền giải phóng một lượt, nhưng Minh Diễm làm sao dễ dàng tha cho y như vậy .





Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật