[ Sở Quách Fanfiction] ( Trấn Hồn Đồng Nhân)

Long Thàh Án (21)



CÔNG TY GIẢI TRÍ

Sau vài ngày nằm viện dưỡng thương, Sở Thứ Chi trở lại khỏe mạnh như ngày nào. Tinh thần vô cùng sản khóai ngồi trên xe, mấy ngày này hắn đều do một tay Tiểu Quách chăm sóc. Đặc biệt là mỗi lúc được cậu tỉ mỉ cẩn thận đút cho hắn ăn, Sở Thi Vương lâu lắm rồi mới cảm thấy chút tư vị được người yêu thương.

Cũng trong những ngày này, báo cáo tình hình vụ án của Chúc Hồng càng nhiều hơn. Sếp Lý cùng Đại Khánh cuối cùng cũng tìm ra được một vài manh mối quan trọng.

Công ty giải trí Tảo Nghiệp vốn dĩ là một tập đoàn thương mại từng làm chao đảo thị trường cổ phiếu, do sự nổi trội phất lên bất ngờ khi vừa thành lập vào 4 năm trước. Lúc đó người thành lập tập đoàn là chủ tịch Tảo chỉ có duy nhất một đứa con trai là Tảo Thiên Bình.

Tính cách của Tảo Thiên Bình lúc đó vẫn còn ngông cuồng của tuổi trẻ, gây họa vô kể, giới thương nhân gọi hắn là phá gia chi tử. Một lần vì muốn chứng tỏ bản thân cho cha hắn thấy mà hợp tác làm ăn với một thương nhân nước ngòai, nhưng việc làm ăn thất bại, chủ tịch Tảo tức hắn đến chết. Từ đó tập đoàn Tảo Nghiệp cổ phiếu rớt giá không ngừng, chỉ qua vài tháng bọn họ đã chính thức đứng trước nguy cơ phá sản.

Đúng lúc đó có một công ty nước ngòai khác mua lại 50 phần trăm cổ phần của tập đoàn Tảo Nghiệp. Tảo Nghiệp từ đó trở thành một công ty giải trí, chuyên đào tạo những thần tượng nổi tiếng ở Long Thành. Tảo Thiên Bình vẫn được giữ được một phần tư cổ phần trong đó, hắn được làm giám đốc quản lý.

Nhưng nội tình trong đó, hiếm ai có thể biết được. Tảo Thiên Bình từ lúc ba mất, tính tình của hắn đã hoàn toàn thay đổi, trở thành một con người điềm tĩnh, gian xảo, đặc biệt chính là hắn sống một cuộc sống cô độc.

Có lời đồn đoán cho rằng vì cái chết của chủ tịch quá cố đã thay đổi hắn, nhưng cũng có người lại nói rằng đối tác làm ăn đã hại hắn chính là người tình bí mật của hắn, người đó đã phản bội hắn khiến hắn thay đổi. Sự thật thì chỉ có Tảo Thiên Bình hắn mới biết được. Và chỉ duy nhất có một mà thôi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trở về cục điều tra sau mấy ngày nằm viện, Sở Thứ Chi tìm gặp nhóm người của Triệu Vân Lan để hỏi chuyện. Quách Trường Thành theo sau tinh thần có chút phấn chấn, Sở ca đã khỏe lại rồi.

Triệu Vân Lan ngồi trên bàn ở giữa phòng với một sấp tài liệu chất chồng cao, y vò đầu bức tóc, cái công ty này sao lại nhiều thông tin và đơn kiện như thế chứ?

Thẩm Nguy vẫn giữ được một mặt nghiêm túc không thay đổi, Lâm Tĩnh đã từ lâu ngã gục trong đống giấy tời xoay quanh mình.

Vừa thấy Sở Thứ Chi bước vào, Triệu Vân Lan than ngắn thở dài một hơi :

- Thi Vương đại nhân, ngươi mấy ngày thật sung sướng nha.

Thi vương hừ mũi :

- Thế nào? Ngươi làm không nổi?

Triệu Vân Lan tựa đầu lên vai Thẩm Nguy, giọng nói nhàm chán :

- Ai nha Trảm Hồn Sứ đại nhân, người ta bị ức hiếp.

Sở Thứ chi khóe môi giật giật :

- Cái tên không có tiết tháo.

Triệu Vân Lan nhăn mặt chỉ tay vào Thi vương :

- Ngươu mà cũng có thể nói đến cái gì là tiết tháo sao?

Thẩm Nguy cười cười xoa đầu y :

- Đủ rồi, anh đừng có nháo nữa.

Quách Trường Thành đứng phía sau lưng Thi Vương ló đầu ra, cậu nhìn xung quanh hỏi :

- Sao không thấy Lâm Tĩnh ca?

Thẩm Nguy hất mặt về phía chồng giấy đang nhô lên trên mặt đất :

- Ở đằng kia.

Sở Thí Vương đen mặt lườm nhì cậu :

- Bộ quan tâm hắn lắm sao?

Tiểu Quách rụt cổ đứng ngay thẳng lại, cậu ngửi thấy mùi dấm chua đâu đây. Cậu chỉ là quan tâm đồng nghiệp thôi mà. Chúc Hồng từ trong thư viện bước ra, vừa lúc vấp phải đống giấy kia liền mất thăng bằng có chút chao đảo, cô nhìn xuống cái chân đang lòi ra ngoài liền tức giận đạp lên :

- Hòa thượng thối, nằm chắn đường.

Lâm Tĩnh giật mình ôm chân khóc lóc :

- Ai nha~~~Bạo lực đồng nghiệp.

Chúc Hồng hừ lạnh liền bỏ đi đến bàn làm việc của mình. Lâm Tĩnh mặt ủy khuất vẩu môi, anh quay sang nhìn Quách Trường Thành đang đứng đó, liền vui vẻ chạy đến ôm cánh tay cậu thút thít khóc :

- Trường Thành, Lâm Tĩnh ca ca bị Chúc Hồng tỷ của cậu ức hiếp kìa.

Quách Trường Thành có chút đồng cảm vuốt lưng anh, Sở Thứ Chi mặt đã đen nay càng đen hơn, hắn túm lấy cổ áo cậu giật cậu ra khỏi con đĩa đói kia, Lâm Tĩnh mất đi chỗ dựa mà té nằm lăn trên đất. Triệu Vân Lan cười ha ha :

- Đáng đời.

Chúc Hồng cũng vỗ tay hứng khởi :

- Đáng đời tên bán hòa thượng thối.

Lâm Tĩnh mất mặt, liền nằm bất động trên đất, coi như anh chết rồi đi. Sở Thứ Chi một tay xách cậu đi đến ngồi đối diện Thẩm Nguy :

- Sao rồi, đã tra ra được gì?

Thẩm Nguy đưa bản báo cáo tóm gọn những gì đã tìm ra được cho hắn xem, Sở Thứ Chi ánh mắt nghiêm túc tập trung đọc qua nó. Tiểu Quách ánh nhìn cũng ghé qua nhìn xem.

Từ sau khi tập đoàn Tảo Nghiệp đổi thành công ty giải trí, đã có rất nhiều vụ mất tích của các nữ thần tượng. Người đầu tiên là Lan Á, cô ấy là quán quân trong cuộc thi tiếng hát chim sơn ca, sau khi đoạt giải liền trở nên nổi tiếng, gần nửa năm làm điên đảo người hâm mộ, tiếp theo đó là nữ diễn viên Mễ Phi, nữ minh tinh trong màn ảnh nhỏ, tiếp theo đó nữa là nữ người mẫu Tiếu Tiếu.

Cứ như thế những người nổi tiếng sau một năm liền mất tăm mất tích. Có những ý kiến cho rằng bọn họ đều đã giải nghệ, một số bài báo còn đưa tin là bọn họ đã lấy chồng và bỏ nghề, nhưng thật sự chưa ai từng nhìn thấy qua họ kể từ lúc mất tích.

Mấy hôm trước, người yêu của Lilith đến báo án, bọn họ cũng đã đi điều tra qua, có một tòa soạn nhận một thông tin mật nói rằng Lilith đã tự tử chết cùng bạn trai, sau đó liền moi ra được thông tin đó được tuồng từ công ty Tảo Nghiệp.

Sau đó Chúc Hồng liền điều tra vụ nổ khí gas tại nhà của Lilith, khi kiểm tra camera an ninh của tòa nhà, cô phát hiện có một đoạn video đã bị bí mật xóa bỏ, sau khi đem video phục hồi nguyên trạng liền thấy có một người đàn ông lạ mặt xuất hiện trước cửa căn hộ của Lilith.

Hắn ta đột nhập vào căn nhà, còn kéo theo một cái túi lớn, anh bạn trai của cô ta đi báo án vào sáng sớm hôm đó, sau khi từ cục đặc biệt đi ra liền trở về căn hộ của cô ấy, anh ta đứng trước cửa căn hộ chờ một lúc lâu liền quyết định lấy chìa khóa mở cửa vào, người lạ mặt bất ngờ từ bên trong lao ra đập vào đầu anh, lôi sềnh sệch cơ thể anh đang ngất xỉu vào, sau nửa tiếng liền lặng lẽ rời khỏi.

Ngay khi hắn ta rời khỏi, đã đánh rơi một mảnh giấy, Chúc Hồng tinh mắt bấm dừng lại, trên cổ hắn phát hiện có một hình xăm đầu lâu.

Sau khi xem đoạn video, cô cũng có đến thẩm vấn anh ta, đúng như những gì cô đã nhìn thấy trên video, anh ta bị tấn công bởi người đàn ông có hình xăm trên cổ, khi tỉnh lại đã phát hiện mình nằm trong bệnh viện.

Theo đó cô đến phòng khám nghiệm tử thi, cái xác của Lilith đã cháy đen chẳng còn nhận ra bất kỳ thứ gì nữa, thế nhưng Chúc Hồng là xà yêu, những thứ tà khí trên cơ thể Lilith cô đều nhận ra, cô xem xét kỹ lượng thi thể, nội tạng bên trong Lilith đã bị thối rửa từ lâu, điều này chứng tỏ cô đã bị sát hại từ trước, còn nữa kẻ sát hại cô đã dùng thủ pháp hút hết sinh khí cùng sự sống trên người cô, mới có thể khiến thi thể Lilith nội tạng thối rửa nhanh hơn.

Sở Thứ Chi sau khi đọc xong bản báo cáo, hắn thở dài :

- Như vậy vẫn chưa đủ chứng cứ để bắt Tảo Thiên Bình, tôi biết chắc chắn hắn là chủ mưu.

Nói đến đây, mọi người đều im lặng, quả thật sự thật đều đã rành rành trước mắt, hung thủ đã rõ, nhưng vẫn chưa có đủ chứng cứ, và cũng chưa biết được cách thức giết người của Tảo Thiên Bình, như thế bọn họ chưa thể làm gì khác.

Lúc này từ bên ngoài bước vào, Sếp Lý cầm một tờ poster được dán ở ngoài cửa đi đến :

- Tôi nhìn thấy cái này bên ngoài.

Trên poster có ghi là buổi tuyển chọn những gương mặt sáng giá, nói nôm na là công ty giài trí Tảo Nghiệp tuyển ứng viên để đào tạo trở thành nữ thần tượng. Triệu Vân Lan nhhìn xong có chút đăm chiêu :

- Hay là...

Thẩm Nguy hiểu ý liền nhảy vào tiếp lời :

- Cử một người làm nội ứng.

Sau khi nghe được chủ ý đó, tất thảy mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Chúc Hồng đang cắm đầu bấm điện thoại, cô có chút khó hiểu nhìn bọn họ :

- Gì ???

Triệu Vân Lan cười thật tươi :

- Cố có muốn làm người nổi tiếng ?

Chúc Hồng híp mắt :

- Đừng nói là giao cho tôi làm nội ứng....

Triệu Vân Lan mím môi gật đầu :

- Cô nhìn đi, cơ thể đẩy đà, gương mặt xinh đẹp, quá là hợp đi.

Chúc Hồng cười gượng :

- Nhưng mà tôi và Tảo Thiên Bình đã gặp mặt qua.

Triệu Vân Lan nghe thấy vậy cũng có chút suy nghĩ, nếu Tảo Thiên Bình nhận ra Chúc Hồng, vậy thì kế hoạch coi như bị phá sản, tính đến những người chưa gặp qua Tảo Thiên Bình, có thể kể đến Thẩm, y , Lâm Tĩnh cùng Sếp Lý và Đại Khánh. Nhưng tất cả bọn họ đều là đàn ông.

Triệu Vân Lan vuốt vuốt cằm suy nghĩ một hồi lâu, sau đó y dùng ánh mắt bắn qua Thẩm Nguy :

- Hay là...nam cải nữ trang ?

Thẩm Nguy cũng gật đầu đồng tình :

- Vậy ai sẽ....

Triệu Vân Lan híp mắt nhìn hắn, Thẩm Nguy liền tức giận cốc đầu hắn :

- Đừng có suy nghĩ bậy bạ.

Triệu Vân Lan ôm đầu :

- Vậy thì ai giả nữ đây ?

Chúc Hồng ngồi cười gian trá nhìn Quách Trường Thành đang ngồi một bên, Tiểu Quách dường như cảm nhận được ánh mắt tinh quái của Chúc Hồng liền rợn cả người, Sở Thứ Chi cau mày đánh gãy ý nghĩ của cô :

- Cậu ta hôm đó cũng đã gặp qua Tảo Thiên Bình.

Chúc Hồng hất mặt :

- Thế nhưng chẳng phải cậu ta lúc nào cũng núp sau lưng ngươi sao ? Hẳn là tên họ Tảo kia sẽ không nhớ ra, nếu đội tóc giả, mặc váy thì sẽ khác.

Sở Thứ Chi vẫn nhất mực chau mày :

- Không.

Tất nhiên hắn sẽ không đồng ý, để người yêu đi giả nữ, còn phải cho những tên đàn ông thối đó nhìn, làm sao mà chịu nổi ?

Thế mà Triệu Vân Lan cũng gật đầu đồng tình :

- Cũng đúng, chúng ta vẫn còn có Lâm Tĩnh có thể dùng một vài thủ thuật dịch dung cho cậu ấy.

Sở Thứ Chi tức giận vỗ bàn :

- Không được, vậy tại sao không dịch dung cho Chúc Hồng ?

Lâm Tĩnh từ nãy đến giờ giả chết, nghe đến tên mình liền bật dậy :

- Chúc Hồng là xà yêu vẫn chưa thay da, cô ấy không thể dùng thuật dịch dung được, sẽ hỏng nhan sắc. Trường Thành cơ thể nhỏ nhắn, mảnh mai, nam cải nữ rất là hợp.

Sở Thứ Chi mặt đen sì lườm Lâm Tĩnh một cái, Triệu vân Lan cùng Thẩm Nguy đều đồng tình nhất trí, ọn họ ai cũng như thế, rất thích đem cậu ra trêu chọc, Tiểu Quách cảm thấy ý mọi người đều như thề liền lên tiếng :

- Vậy...được rồi...

Sở Thi Vương hừ một cái liền bỏ đi, Tiểu Quách vì lo Sở ca sẽ giận liền chạy theo sau, nhưng đã bị Lâm Tĩnh giữ lại, cậu trơ mắt nhìn bóng lưng Sở ca khuất đi. Sau đó cậu bị bọn họ vây lấy, Tiểu Quách hoảng sợ thét lên :

- Mọi người...Đừng mà~~~~~

Sở Thứ Chi bên ngoài đi một vòng, hắn không thích Tiểu Quách phải làm cái công việc nguy hiểm như thế này,đã vậy còn phải giả gái, thật sự là quá đáng, bọn họ đúng là bóc lột người ta mà. Một lúc sau, tâm tình cũng dịu bớt, hắn liền trở về cục điều tra, lúc này cũng đã xế chiều.

Ngay khi vừa bước vào, đập vào mắt hắn là một bóng lưng thon thả cùng mái tóc bồng bền đen láy, Chúc Hồng cùng những người khác vây lấy xung quanh trầm trồ khen ngợi, Sở Thử Chi đi nhanh đến chạm lên vai cậy.

- Sở ca....

Giọng nói trong veo vang lên, gương mặt thanh tú trắng hồng, đôi môi đỏ nhạt, lông mi cong vút cùng đôi mắt phượng tinh tế, con người đen láy như biển sâu nhìn hắn, ngay khi người nay quay lại, Sở Thi Vương liền ngây người một lúc lâu. Đây...Là Tiểu Quách của hắn sao ?

Tiểu quách có chút đỏ mặt nhỏ giọng :

- Sở...ca...

Sở Thứ Chi hồi thần, hắn bật cười :

- Thật nhìn không ra.

Lâm Tĩnh hài lòng với thành quả của mình, hắn từ trên vai cậu lấy xuống một tấm bùa nhỏ bằng ngón tay, lập tức gương mặt cậu trở lại như thường, lúc này thân hình thon thả cùng chiếc váy xanh ôm sát của Chúc Hồng kết hợp với gương mặt bình phàm thiếu niên của cậu, thiệt sự là trỏi mắt quá.

Thi Vương giật giật khóe môi :

- Đây....

Lâm Tĩnh buồn cười gián lại tờ bùa, lập tức cậu trở thành mỹ nhân :

- Thuật dịch dung này, chủ yếu là lấy một ít linh khí thay đổi ngũ quan của cậu ây cho hợp lý hơn thôi, cũng không quá nguy hiểm.

Mặc dù là vậy, nhưng Tiểu Quách ở trong bộ dạng nào, Sở Thứ Chi hắn đều cảm thấy rất đáng yêu,với gương mặt bình phàm đó, ngũ quan hài hòa, thân hình mảnh mai, cho dù có đang vận nữ trang thì đã sao, đó vẫn là Tiểu Bạch Thỏ khiến hắn muốn nuốt trọn vào bụng.

Sếp Lý lấy một bản đăng ký ghi danh đưa cho Tiểu Quách :

- Cậu điền vào đây, buổi tuyển ứng viên diễn ra vào 4h chiều ngày mai cho đến tối. Tôi hết việc rồi liền đi đây.

Sau khi nói xong liền đi mất, Sở Thứ Chi giật lấy bản ghi danh đọc tỉ mỉ, hắn mặt hầm hầm đưa cho cậu :

- Giữ lấy, về đến nhà thì điền vào, bây giờ cũng tối rồi, về nhà.

Sau đó hắn nắm lấy cổ tay cậu kéo cậu đi, Lâm Tĩnh đuổi theo nói :

- Này...phải tháo tám bùa xuống...

Chúc Hồng cũng đuổi theo :

- Đồ và tóc của cô nãi nãi.

Sở Thứ Chi không quay đầu lớn tiếng đáp :

- Không cần, cứ để như vậy. Ngày mai tìm một cái váy mới là được.

Chúc Hồng tròn mắt tức đến giậm chân, đừng có đùa cái váy của cô nãi nãi là 4 nghìn đó, một thàng lương của cô nãi nãi đó, Lâm Tĩnh thất thần nhìn hai người họ biến mất, làm một tấm bùa dịch dung, phải mất 3 tiếng đồng hồ, ngày mai còn phải làm lại sao ?

Triệu Vân Lan ngồi trên ghế xem xét mấy thứ máy móc được sếp Lý đưa :

- Cái máy ghi âm mini này hình như muốn hỏng, anh sửa lại đi, thiết bị quan sát cỡ nhỏ hình như cũng vậy, anh sửa luôn nha, à còn nữa cây bút này hình như là loại súng nhỏ thì phải, anh kiểm tra lun nha.

Thẩm Nguy đẩy gọng kính :

- Này...phải kêu Lâm Tĩnh làm, tôi không rành về kỹ thuật.

Triệu Vân Lan cười :

- Ai nha tôi quên mất, bà xã.

Lâm Tĩnh loáng thoáng nghe được lời nói đó, sắc mặt như muốn khóc, thật nhiều việc để làm, không được nghỉ ngơi ah.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sau khi về đến nhà, Sở Thứ Chi túm cổ áo cậu, quăng cậu lên giường, Tiểu Quách có chút bối rối ngồi dậy :

- Sở ca anh làm gì vậy ?

Sở Thứ Chi lột bỏ áo khoác, lột bỏ luôn quần, trên cơ thể vạm vỡ chỉ còn một chiếc áo ba lỗ cùng quần sọt, hắn cười lưu manh nhào lên giường ôm lấy eo cậu :

- Em còn hỏi tôi muốn làm gì ? Với cái bộ dạng này, rõ ràng là đang câu dẫn tôi.

Tiểu Quách run giọng lắc đầu, mái tóc bồng bềnh liền gợn sóng phất phới :

- Không phải đâu...

Sở Thứ Chi liền ép sát cậu lên tường sát cạnh giường :

- Không phải ?? Vậy bọn họ kêu em giả nữ, em liền đồng ý là thế nào ?

Tiểu Quách mắt liền đỏ ngầu, gương mặt Sở ca như con hổ đói hung hhăn như muốn cắn nát cậu, giọng nói lạnh lẽo pha chút sát khí đó càng khiến trái tim nhỏ bé của cậu lung lay, Tiểu Quách nhẹ dùng tay đẩy lồng ngực săn chắt đang ép lấy mình ra :

- Sở ca em là vì công việc nên mới...

Sở Thứ Chi lên tiếng đánh gãy lời nói của cậu :

- Em còn đi quan tâm tên đàn ông khác trước mặt tôi, muốn chọc tức tôi sao ?

Tiểu Quách mắt chữ O mồm chữ A, cậu không có ý đó mà. Thi Vương nắm được vẻ mặt lúng túng của cậu, hắn thích thú dùng tay gỡ đi tấm bùa trên vai cậu, gương mặt xinh đẹp liền trở lại bình thường như cũ. Hắn cười nhếch môi, liền đem đôi môi mềm ngọt của cậu ngậm lấy.

Tay ôm eo của cậu siết chặt hơn, còn trêu đùa vuốt ve bên hông cậu, da ga đều của cậu đều nổi dựng lên, nụ hôn nồng ái liền chiếm lấy không khí xung quanh cậu.

Hắn gỡ lấy tóc giả trên đầu cậu vất sang một bên, sau đó vuốt ve lấy sau ót của cậu,tiếp tục hôn môi cậu hút lấy những ngọt ngào trong miệng cậu. Sau khi chấm dứt nụ hôn đó, hắn tiếp tục liếm lọng lấy cơ thể thơm thanh mát của cậu.

Cứ tiếp tục như thế, chiếc váy bó sát cũng như bộ tóc giả bị lột ra vất sang một bên, chúng nó nằm trên sàn nhà lạnh lẽo, cô độc khóc lóc cho số phận bi thương của mình,chứng kiến toàn bộ một màng sói xám ăn cừu non trên giường. Nhân sinh còn gì đau hơn ???

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~'

LỜI TÁC GIẢ : Xin chào~~~~ sau bao lâu mị đã trở lại...và vụ án vẫn chưa được kết thúc :((( huhu mị đang tìm lối ra, và sắp kết thúc vụ án này rồi, con nữa ngày mai là trung thu sẽ có phúc lợi ah :3 đừng bỏ rơi mị.






Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật