kookga ; hôn nhân

| 18 - 2 |



Còn hai tiếng nữa là giao thừa rồi, ngoài trời tuyết rơi dày đặc, thời tiết có hôm lạnh đến âm độ khiến Yoongi chỉ muốn chôn mình vào ổ chăn ấm. Chồng đi công tác ở xứ người nên chẳng có ai sưởi ấm cho em cả nên từ lúc Jungkook rời đi đến giờ bệnh sốt của em ngày một nặng hơn.

Em nhớ rất rõ, đêm qua em sốt tận 42°C, tưởng rằng mình không qua khỏi. May là tìm được viên thuốc hạ sốt trong hòm ý tế, giờ chỉ còn có 39°.

Yoongi đưa mắt nhìn ra phía của sổ lớn, người người nhà nhà đang ùa ra đường một cách đông đúc để ngắm hoa anh đào rơi, mua những món đồ cuối cùng ở những cửa hàng. Không hiểu vì sao nữa, nước mắt em chảy thấm ướt một mảng gối.

Ting ting!

Tiếng chuông cửa vang lên, chắc là mẹ Jeon đến để xem em trang trí nhà cửa đón tết thế nào ấy mà. Đi đôi dép bông, khoác chiếc áo khoác vào, em uể oải mở cửa.

Hôm nay mẹ Jeon cao thế? Lại còn mang giày nam, ở tay còn có cả nhẫn giống y hệt em.

Chúa ơi! Đó là Jeon Jungkook.

-  Jungkook ...

Hắn không nói gì cả, cánh cửa vừa được mở liền ôm người bên trong nhà vào lòng. Thì thầm vào tai người ấy " Nhớ em, nhớ em, nhớ em rất nhiều ".

Yoongi lại khóc. Em khóc nức nở, vòng tay ôm lấy eo của Jungkook. Hắn cười cười rồi xoa lưng em, bế em vào phòng.

-  Sao anh về đây? Không phải đang công tác sao?

-  Trốn về, ở bên đấy toàn mấy cô chân dài, nhìn không hút mắt bằng vợ nhỏ của anh!

Thế là cả hai bật cười.

-  Yoongi, em bị sốt à? Trán nóng thế này ...

-  Thời tiết sang xuân quá lạnh, em chịu không nổi nên cảm.

-  Mấy năm trước em đâu bị thế này?

-  Mấy năm trước em có anh!

Đêm đó, có hai chàng trai, một lớn một bé ôm nhau ngồi bên bệ cửa sổ ngắm pháo hoa trên trời.

-  Năm mới vui vẻ, em yêu anh.

____________

- Ciu -

=))))))) 18 - 2 đây các nàng


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật