Những mẩu truyện kinh dị- Creepypasta- Cryptic

# 90



  Sau một thời gian làm việc cho họp tác xã nông nghiệp máy kéo thì tía mình xin nghỉ việc để về phụ giúp bà nội mình buôn bán, vì ông nội mình mất sớm. Gia đình nội mình khi đó sinh sống tại chợ Long Xuyên nay thuộc Chợ Mỹ Long. Và làm nghề buôn bán dép, guốc gỗ. Khi ông nội mình còn sống, thì nội hay đi sài gòn để lấy dép guốc về bán, khi ông nội mất, thì tía mình là người đi lấy hàng. Thời đó, việc đi sài gòn rất là khó khăn. Không phải như bây giờ mà lên xe giường nằm ngủ một giấc 5,6 tiếng là tới sài gòn. Đi sài gòn khi ấy, từ Long Xuyên lên đến Sài Gòn là gần 12 tiếng. Vì phải qua phà Mỹ Thuận đợi rất lâu. Như thường lệ khi đi lấy hàng, 8h tối tía mình đã lên đường và đi xe khách của người quen đó là ông H.. hôm ấy, trên xe vắng khách. Tầm khoảng 20 người, đều là dân buôn hàng cả. Tía mình thì ngồi ghế ngang tài. Khi xe qua được phà Mỹ Thuận là đã 2h sáng. Trên xe lúc này mọi người đều ngủ, riêng tía mình thì thức làm điếu thuốc và trò chuyện với bác tài xế. Xe lúc này đã đến huyện Cái Bè, Tiền Giang.Càng về khuya, cung đường càng vắng vẻ, đèn đường của quốc lộ khi ấy ít lắm, họa may chỉ những chỗ gần trung tâm thị trấn mới có 3,4 cây đèn thôi. Lâu lâu thỉnh thoảng có vài xe tải chạy ngược chiều pha đèn chào nhau thôi. Đang bon bon chạy thì tự nhiên xe tắt máy và trôi từ từ đến khựng lại. Bác tài xế đề máy thì không cách nào xe nổ máy. Bác với tía mình mới xuống xe kiểm tra. Ra đằng trước mở nắp capo kiểm tra ( dòng xe khách dodge của Mỹ những năm 80 có động cơ đặt trước buồng lái, nghe tía nói vậy thôi chứ mình không rành lắm ) thì thấy động cơ, điện đề, không gì bất ổn, dầu thì vẫn còn đầy. Bác tài lên đề máy vẫn không nổ, bác mới lo sợ vì đỗ giữa đường vắng như vậy thì lỡ gặp cướp thì nguy vì toàn là người đi buôn nên tiền vàng mang theo nhiều. Bác mới đánh thức mọi người dậy và nhờ một số đàn ông ra sau đẩy xe xem có nổ không. 7,8 người đẩy hì hụt mà xe vẫn không ăn thua gì. Mọi người thì mệt mỏi vì thức khuya lại ra sức đẩy xe nữa. Thấy vậy tía mình mới nói nhỏ với bác tài rằng : ' Bác H ơi, con nói này nè, bác thử thắp nhang và khấn vái thử xem, nếu nổ máy được thì chiều mai mình về ngang đây mua đồ cúng, con nghĩ giờ chắc có tâm linh gì đó. Từ lúc xuống xe con thấy nó lạnh lạnh sao sao đó '. Bác tài xế nghe vậy liền mở túi đồ sau ghế lấy ra một bó nhang, rút ra ba cây và xuống xe vái. Có mấy người cô trên xe thấy vậy cũng nghỉ chắc có tâm linh nên người thì đưa bánh mì, người thì đưa trái cây cho bác tài bảo cúng. Và đúng như những gì tía mình nghỉ. Khi thắp nhang khấn vái xong. Lên xe, bác tài đề máy nổ rất ngọt. Khiến trên xe ai nấy điều vỗ tay mừng rỡ và cũng như cảm giác ớn lạnh sống lưng vì quá là linh nhiệm. Xe cứ thế bon bon trên đường lên tới sài gòn mà không bị trục trặc gì cả. Tía mình và mọi người trên xe hầu như không ai biết nguyên nhân tại sao xe lại không thể khởi động đề máy được dù làm mọi cách, nhưng khi khấn vái thì lại nổ máy nhẹ nhàng. Đối với những người chuyên về cơ khí ô tô, có lẽ người ta sẽ tìm hiểu và giải thích được, nhưng với những người có mặt tại chuyến xe đó, thì họ sẽ nghĩ về vấn đề tâm linh, và tía mình cũng nghĩ vậy. 

 


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật