[ĐM] Tôi thích mùi hương của cậu - Dẫn Lộ Tinh

Ngoại truyện 2:



Kỳ huấn luyện quân sự vừa kết thúc không bao lâu, Đoạn Gia Diễn và Lộ Tinh Từ cùng nhau chuyển ra ngoài ở.

Mặc dù thời gian nghỉ ngơi không chênh lệch nhiều, nhưng vì thời khóa biểu của hai người khác nhau, đã lâu rồi, trong nhà trọ cũng chỉ có một người ở.

Dọn ra ngoài được một thời gian, Đoạn Gia Diễn rảnh rỗi thấy nhàm chán, chạng vạng tối một ngày nọ, Lộ Tinh Từ tan trường về nhà, Đoạn Gia Diễn đang ngồi trên ghế chơi di động ngẩng đầu nhìn anh.

"Em muốn nuôi mèo."

Đôi mắt màu hổ phách của cậu mở to, nhìn anh chằm chằm không chớp mắt. Rõ ràng là đang quan sát xem anh có đồng ý tiếp nhận thêm một thành viên mới không.

"Nuôi mèo làm gì." Lộ Tinh Từ thay giày đi vào, rửa tay. Anh đến cạnh sofa nhẹ nhàng nhéo má cậu, nhìn Đoạn Gia Diễn vô thức nheo hai mắt lại, anh lập tức nở nụ cười: "Anh nuôi một mình em là đủ rồi."

Đoạn Gia Diễn đã quen việc thích làm gì thì làm, Lộ Tinh Từ cho là cậu đột nhiên nổi hứng nên cũng không để việc này trong lòng.

Không nghĩ tới mấy ngày liên tiếp, lúc anh về nhà thường thấy Đoạn Gia Diễn đang xem video thú cưng.

Buổi tối trước khi ngủ, anh nhìn sang chỗ cậu, thuận miệng hỏi: "Lại đang xem mèo sao?"

Đoạn Gia Diễn gật đầu.

"Thật sự muốn nuôi à?" Lộ Tinh Từ xoa đầu cậu, ghé lại xem cùng cậu. Chú mèo trên màn hình đang khẽ ngáy: "Đáng yêu thì đáng yêu thật. Nhưng em đón nó về, phải quét dọn vệ sinh giúp nó, còn có thể sẽ rụng lông nữa."

Đoạn Gia Diễn thấy anh mềm lòng, cậu lập tức thừa thắng xông lên: "Anh một nửa em một nửa, sẽ không phiền lắm đâu."

"..." Lộ Tinh Từ bật cười: "Anh cũng phải chia một nửa?"

"Thì lúc em không ở nhà anh cũng không thể mặc nó đói bụng." Đoạn Gia Diễn cười hì hì ghé sát mặt anh, khẽ hôn một cái: "Nuôi nha?"

Thấy Lộ Tinh Từ không nói gì, như là đang suy nghĩ, Đoạn Gia Diễn cũng nghĩ một lúc, cậu lại ghé vào tai anh khẽ nói: "Anh Lộ, em muốn nuôi mèo."

Hô hấp của cậu mang theo hơi nóng nhẹ nhàng, trên người còn có hương pheromone. Nhận ra cậu cố ý lấy lòng, đầu óc Lộ Tinh Từ chững lại mấy giây.

Nhận ra suy nghĩ mình vô thức bay đi nơi khác, Lộ Tinh Từ thở dài.

"Chủ nhật đi xem một chút đi." Cậu lùi lại, bắt đầu nghiêm túc tính toán: "Hội học sinh cũng có một chị nuôi mèo, chị ấy có một tiệm thú cưng quen thuộc, hình như cũng không tệ."

Hai mắt Đoạn Gia Diễn sáng lên, vừa định nói thêm vài ba câu, Lộ Tinh Từ đã luồn tay xuống dưới chăn.

Đoạn Gia Diễn hơi nghẹn lại, có chút không chịu nổi: "Hôm qua anh mới nói tuần này không làm gì."

"Nói gì?" Lộ Tinh Từ vô tội nhìn về phía cậu: "Không nhớ?"

Thấy Lộ Tinh Từ không biết xấu hổ như vậy, Đoạn Gia Diễn đá anh một cái: "Muốn chơi xấu hả?"

Không đợi Lộ Tinh Từ nói chuyện, Đoạn Gia Diễn bỗng cười xấu xa nói: "Vậy anh học mèo gọi hai tiếng, em sẽ xem xét để anh chơi xấu một chút."

Lộ Tinh Từ chậm rãi lặp lại lời cậu, anh cười: "Mèo kêu?"

Pheromone đầy uy hiếp của Alpha lại ôm lấy cậu, chúng nổ tung trên vai Đoạn Gia Diễn, nhưng một trận tuyết mát lạnh.

Hàng mi Đoạn Gia Diễn run rẩy. Cậu vội đẩy Lộ Tinh Từ một cái, thu vẻ mặt trêu chọc đi: "Ngày mai em hẹn người ta đi chơi bóng."

Nếu mặc Lộ Tinh Từ làm bậy, chắc chắn ngày mai cậu sẽ không thể vận động mạnh được.

"Không làm gì hết." Anh nhìn cậu, dịu dàng nói: "Cho anh ôm một chút."

"..." Đoạn Gia Diễn thầm nói đúng là ngài cũng biết tiến biết lùi nhỉ. Thấy đối phương đè lên, Đoạn Gia Diễn vươn tay vỗ lên lưng Lộ Tinh Từ, không kháng cự việc anh thân cận nữa.

Cuối cùng hai người tới tiệm thú cưng đón về một bé Ragdoll.

Bé mèo được đón về lông trắng như tuyết, chỉ có lỗ tai và gò má là có màu xám tro xinh đẹp. Đoạn Gia Diễn đặt nó xuống đất, nhẹ nhàng trêu chọc cái mũi nhỏ nhắn của bé mèo.

Vì vẻ ngoài xinh đẹp, vừa vào tiệm thú cưng, Đoạn Gia Diễn lập tức bị nó thu hút. Ngoài dự đoán chính là, bé mèo này như cũng rất thích cậu, trong quá trình chọn lựa, mèo con luôn rất thân thiết với Đoạn Gia Diễn.

Lộ Tinh Từ thấy một người một mèo chơi vui vẻ, anh lập tức lên tiếng cắt ngang: "Đã nghĩ xong đặt tên gì chưa?"

Đoạn Gia Diễn không thèm ngẩng đầu lên: "Gọi là Hùng Tử."

Lộ Tinh Từ: "..."

Lộ Tinh Từ: "Vậy đặt là Hùng Tử đi."

Lộ Tinh Từ nhìn bé Ragdoll làm nũng với Đoạn Gia Diễn, anh ngồi xổm xuống vươn tay ra, muốn chạm vào nó một cái.

Anh còn chưa chạm vào đầu nó, bé mèo đã đột nhiên quay đầu đi, nhanh chóng trốn vào trong lòng Đoạn Gia Diễn.

Đoạn Gia Diễn ngây ra, cậu vô thức nhìn Lộ Tinh Từ. Nhưng cậu nhanh chóng bị bé Ragdoll trên người hấp dẫn lực chú ý, mèo con mềm mại di chuyển trong lòng cậu, Đoạn Gia Diễn không nhịn được giang hai tay ra ôm lấy nó.

Nhận được sự chào đón của chủ nhân mới, Ragdoll mừng rỡ phát ra tiếng kêu yếu ớt.

Đoạn Gia Diễn: "Hùng Tử ơi."

Ragdoll: "Meo."

Đoạn Gia Diễn: "Hùng Tử nhà chúng ta thông minh quá đi."

Ragdoll: "Meo meo meo."

Lộ Tinh Từ nhìn hình ảnh này, chân mày khẽ nhướn lên, ánh mắt rơi lên đôi mắt xanh tròn vo của Ragdoll.

Bé mèo nằm trong lòng Đoạn Gia Diễn yên lặng nhìn Lộ Tinh Từ một chốc, nó đột nhiên lắc lắc đầu, quay mông về phía anh.

Lộ Tinh Từ: "..."

Lộ Tinh Từ mơ hồ cảm thấy, hình như con mèo không thích anh lắm.

Chuyện thực chứng minh, đúng như anh đoán.

Thay vì nói là không thích, không bằng nói con mèo này hoàn toàn xem anh là người vô hình, mỗi khi anh thử chạm vào nó, nó đều bày ra vẻ kháng cự, thậm chí có lúc còn chuồn mất. Cũng chỉ có khi anh dùng thức ăn dụ dỗ thì cái thứ này mới chịu nhìn anh lâu hơn một chút.

Nhân lúc mèo cúi đầu liếm đồ ăn, Lộ Tinh Từ gãi gãi cằm nó, thấy mèo như kháng cự hất đầu một cái, Lộ Tinh Từ lập tức bật cười.

Anh vươn tay, dùng tay giữ chặt móng trước của mèo, trực tiếp bế nó lên.

Bốn mắt nhìn nhau.

Lộ Tinh Từ nhìn đôi mắt xanh thẳm của nó, lầm bầm: "Nhìn cũng rất đáng yêu."

"..."

"Chỉ là tính cách hơi xấu một chút."

Anh vừa nói vừa ôm mèo ngồi lên ghế.

Mèo định nhảy ra khỏi người anh. Phát hiện động tác của nó, Lộ Tinh Từ lập tức ôm nó vào trong lòng.

Sau khi giữ chặt nó lại, tay Lộ Tinh Từ trượt một đường theo sống lưng của nó, nửa đùa nửa thật nói: "Sao mày vừa thấy tao đã chạy vậy?"

Nhóc con này thấy anh là như gặp ma, nhảy xa được bao nhiêu là nhảy xa bấy nhiêu. Nhưng nó lại rất dính Đoạn Gia Diễn, không có việc gì lại thích chui vào lòng cậu nghịch ngợm, thái độ với hai người hoàn toàn khác biệt.

Có lẽ mèo con cũng không ngờ tới lúc này anh lại to gan như vậy, dám ôm chặt mình, đột nhiên nó ngây ra.

"Mày còn cướp người yêu của tao." Lộ Tinh Từ nhéo cái mũi hơi ướt của nó: "Đừng có quá đáng quá nha."

Phát hiện anh lấy lòng kết thân với mình, mèo lười biếng vẫy vẫy đuôi. Như hạ mình nằm xuống đùi anh.

Lộ Tinh Từ thấy nó không định chạy nữa, cảm thấy hôm nay nó rất thông minh, đang suy nghĩ xem có nên thay giá mài móng cho mèo không, Đoạn Gia Diễn lại đẩy cửa phòng ngủ ra ngoài.

Cậu vừa tắm xong, thấy bé mèo ngoan ngoãn nằm trên đùi Lộ Tinh Từ, Đoạn Gia Diễn ngạc nhiên ồ lên.

Sau khi phản ứng lại, Đoạn Gia Diễn treo khăn tắm sang bên cạnh, cũng muốn qua chơi cùng. Không nghĩ tới bé mèo vốn đang ngoan ngoãn nhìn về phía cậu một cái lại bắt đầu kêu meo meo.

Nó nhảy loạn trong ngực Lộ Tinh Từ, như hận không thể nhanh chóng lao ra. Lộ Tinh Từ không ngờ tới nó lại đột nhiên thay đổi như vậy, cũng ngẩn người.

"Lộ Tinh Từ." Đoạn Gia Diễn không nhịn được hỏi: "Có phải anh bắt nạt nó không?"

"Không mà." Lộ Tinh Từ ngơ ngác: "Anh chỉ ôm nó một lúc."

Cũng ngay lúc đó, mèo nhân lúc anh không chú ý, nhảy vọt ra khỏi vòng tay của anh. Nó chạy tới cạnh Đoạn Gia Diễn, chân vừa chạm đất đã không ngừng quấn lấy chân Đoạn Gia Diễn, như đang đòi được ôm.

Đoạn Gia Diễn thấy nó như vậy, trái tim cũng mềm nhũn, cậu cúi người ôm nó vào trong lòng. Cậu ngước mắt lên, nhìn về phía Lộ Tinh Từ: "Anh không có việc gì lại đi ôm nó làm gì?"

Lộ Tinh Từ: "..."

Anh nhìn con mèo làm nũng trong lòng Đoạn Gia Diễn, bản thân cũng sắp bị nhóc con đó chọc cười.

Thời gian lâu dài, ngay cả Đoạn Gia Diễn cũng nhận ra Lộ Tinh Từ và mèo không hợp nhau.

Nhìn bé Ragdoll vốn đang đòi ăn trong lòng mình, vừa phát hiện cậu đặt hộp đồ ăn vào tay Lộ Tinh Từ, bé mèo hơi do dự, cuối cùng vẫn ngoắt đuôi rời đi, làm ra tư thế không chịu ăn cũng không muốn lấy lòng Lộ Tinh Từ. Đôi mắt Đoạn Gia Diễn cong cong: "Tại sao nó không dính anh chút nào vậy?"

Lúc cười bọng mắt cậu lộ rõ. Vừa vào đông, trong nhà trọ có bật máy sưởi, Đoạn Gia Diễn mặc áo len trắng, một đoạn xương quai xanh lộ ra.

Lộ Tinh Từ đang định nói gì đó lại đột nhiên cảm thấy người mình nóng lên.

Anh híp mắt lại, yết hầu khẽ lên xuống.

Trong không khí dần cuồn cuộn hương pheromone.

Khác hẳn thường ngày, pheromone thuộc về Alpha tràn ngập tính xâm lược, chúng không ngừng tràn ra, không gian trong phòng đều bị hương cỏ cây bao phủ.

Bé Ragdoll vốn đang chơi với cái đuôi của mình chợt nhảy dựng lên, cảnh giác nhìn chằm chằm về phía này.

Đoạn Gia Diễn hơi do dự: "Anh đến kỳ nhạy cảm sao?"

Lộ Tinh Từ nhìn thẳng vào mắt cậu, nhẹ nhàng gật đầu.

Từ trước tới nay kỳ nhạy cảm của Alpha đều không có quy luật, một năm xuất hiện tầm ba đến bốn lần. Trong kỳ nhạy cảm, ham muốn khống chế và chiếm hữu của Alpha sẽ đạt tới mức cao nhất. Đối với Alpha có bạn đời, thời kỳ này, bản thân Alpha cũng rất khó kiểm soát việc chiếm hữu bạn đời thái quá của bản thân.

Có lẽ vì tuổi ngày càng tăng, kỳ nhạy cảm của Lộ Tinh Từ còn kinh khủng hơn cả trước kia. Đoạn Gia Diễn cảm nhận được pheromone của đối phương, bản năng khiến chân cậu như nhũn ra.

Sau khi hơi do dự, cậu đặt hộp thức ăn cho mèo sang một bên, đi tới cạnh Lộ Tinh Từ.

Căn cứ theo kinh nghiệm trước kia, bây giờ tốt nhất là để đối phương có cảm giác an toàn. Đoạn Gia Diễn muốn giang tay ra ôm lấy anh, cánh tay lại bị người ta thuận thế kéo về phía trước, khiến cậu ngã vào lòng Lộ Tinh Từ.

Nhưng cái người ôm câu vẫn cố ý trêu chọc: "Sao đi đường cũng không cẩn thận vậy chứ?"

Đoạn Gia Diễn chống người dậy, đang định đe doạ nếu anh còn nghịch nữa sẽ để anh trải qua kỳ nhạy cảm một mình. \Lộ Tinh Từ lại vừa thấy cậu mở miệng đã nhanh chóng hôn cậu.

Pheromone của hai người hoà vào nhau, hô hấp đan xen. Cậu bị đối phương đặt lên ghế. Lộ Tinh Từ nhìn vẻ mặt cậu lúc này, một tay vòng qua cổ cậu, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve tuyến thể của Omega.

"Meo..."

Bé Ragdoll bị lạnh nhạt đã lâu cuối cùng cũng không nhịn được kêu một tiếng.

Đôi mắt xanh thẳm ấy nhìn chằm chằm về phía này, như không hiểu hai người đang làm gì.

Lộ Tinh Từ nhìn nó, khoé môi khẽ nhướn lên. Anh cúi người, ghé vào tai Đoạn Gia Diễn nói: "Nó đang nhìn bên này."

Đoạn Gia Diễn vừa định nói em biết, ngón tay Lộ Tinh Từ lại khẽ gõ lên yết hầu của cậu. Nhận ra đối phương định làm gì, Đoạn Gia Diễn giữ tay anh lại, thấp giọng nói: "Anh có lương tâm một chút được không?"

Đoạn Gia Diễn dùng mắt ám chỉ bé mèo còn nằm trên sàn: "Người ta mới bốn tháng tuổi, còn là vị thành niên."

"Vậy em nói nó nhắm mắt lại đi." Lộ Tinh Từ suy nghĩ một chút, ngược lại anh còn nhắc nhở Đoạn Gia Diễn: "Lát nữa em nhỏ giọng một chút, đừng dạy hư bạn nhỏ."

"..." Đoạn Gia Diễn nhìn anh lại dở chứng, cậu dứt khoát nói: "Vào phòng ngủ."

Nghe thấy yêu cầu của cậu, Lộ Tinh Từ cười, nhưng cũng phối hợp dừng lại.

Anh cũng không định làm gì trong phòng khách. Ham muốn chiếm hữu của Alpha trong kỳ nhạy cảm đều rất mạnh, dù chỉ là một con mèo, anh cũng không muốn để nó thấy toàn bộ cơ thể của Đoạn Gia Diễn.

Anh kéo hai tay Đoạn Gia Diễn, bế cậu lên. Vì giữ thăng bẳng, Đoạn Gia Diễn không thể không vòng tay qua cổ anh, hai chân cũng lơ lửng trên không trung.

Nhiều loại tư thế ôm như vậy, Đoạn Gia Diễn không quen với kiểu này nhất.

Thứ nhất là rất xấu hổ, hai là kiểu ôm này, cậu chỉ có thể dựa hoàn toàn vào Lộ Tinh Từ.

Sau khi vào phòng, Đoạn Gia Diễn vừa bị đặt lên giường, Lộ Tinh Từ đã kéo quần áo của cậu.

Giống như mèo con.

Dính người muốn chết.

"Hình như em biết tại sao anh không sống chung được với nó rồi." Đoạn Gia Diễn đột nhiên nói.

Lộ Tinh Từ hôn lên khoé miệng cậu, giọng đã khàn đi: "Tại sao?"

"Lộ Cẩu."

"Hử?"

"A, đúng rồi, là như vậy." Đoạn Gia Diễn cười lắc lắc chân: "Mèo và chó rất khó ở cùng nhau."

Lộ Tinh Từ im lặng một lúc.

"Vì bọn anh đều rất thích em." Lộ Tinh Từ nhẹ nhàng sửa lại: "Em là của anh, nó không vui."

Đoạn Gia Diễn ngẩn ra, hai tai đỏ ửng.

Lúc cổ tay bị đối phương giữ chặt, Đoạn Gia Diễn hơi ngẩng đầu lên, nhận lấy nụ hôn của anh.

Hình như so với mèo, Lộ Tinh Từ dính người hơn một chút.

Vì mèo sẽ không hung hăng đè lên người cậu như vậy, chiếm đoạt toàn bộ cậu.

Lúc ra khỏi phòng ngủ, Lộ Tinh Từ xỏ dép, lười biếng bật đèn lên.

Anh vừa tắm xong, mùi trên người đã vơi đi hơn nửa. Trước khi mệt mỏi ngủ đi, Đoạn Gia Diễn vẫn không quên nhắc nhở anh nhớ chuẩn bị đồ ăn cho mèo. Dù không muốn tách khỏi pheromone của cậu, nghĩ tới bé Ragdoll nhịn đói ngoài kia, Lộ Tinh từ chỉ có thể đẩy cửa bước ra.

Vừa bật đèn, anh đã thấy bé Ragdoll ngồi cách đó không xa.

"Người bạn nhỏ." Lộ Tinh Từ gọi nó: "Đói bụng chưa?"

Ragdoll giật mình, nó chợt lùi ra sau một chút.

Nó không hiểu anh đang nói gì, nó chỉ đơn thuần cảm thấy, Lộ Tinh Từ không giống ngày thường. Loại xâm lược mạnh mẽ này khiến nó cảm thấy lo lắng.

Thấy Ragdoll không ngừng kêu về phía mình, Lộ Tinh Từ đóng cửa phòng ngủ lại.

"Đừng kêu." Anh nói: "Để tao tìm đồ ăn cho mày."

Anh liếc nhìn bàn uống trà nhỏ, trong hộp đồ ăn trước đó Đoạn Gia Diễn đút cho mèo được một nửa đã bị ăn sạch, anh lại mở thêm một hộp thức ăn nữa cho nó.

Không ngờ, Ragdoll lại không theo lại mà chỉ nghiêng đầu nhìn cửa phòng ngủ, thậm chí còn định chui đầu qua khe cửa.

Lộ Tinh Từ thấy vậy, anh ngồi xuống, gãi cằm Ragdoll.

"Mày đang tìm em ấy sao?"

Ragdoll hơi nghiêng đầu qua, tức giận kêu meo với anh.

Hiểu được có lẽ trong đầu bé Ragdoll anh không phải là người tốt gì, Lộ Tinh Từ rũ mắt xuống khóe môi nhướn lên: "Em ấy bị tao ăn rồi."

Một con mèo, dĩ nhiên không hiểu được anh đang nói gì.

Nhưng nhìn Ragdoll ngốc nghếch lại lo lắng, Lộ Tinh Từ thấy rất thú vị, anh đẩy hộp thức ăn tới trước mặt Ragdoll. Mèo con đói hơn nửa ngày không nhịn được cúi đầu ăn đồ ăn. Lộ Tinh Từ nhân cơ hội này xoa đầu bé mèo.

Mềm mại, cảm giác rất tốt.

"Ăn hết, nghĩa là không được gặp lại nữa." Lộ Tinh Từ vừa dứt lời, Ragdoll đã hất đầu một cái, như là trách móc việc anh động tay động chân vậy.

Lộ Tinh Từ thấy vậy cũng không tiếp tục chạm vào Ragdoll nữa. Anh cong đốt ngón tay, gõ nhẹ lên đầu Ragdoll: "Mày từ từ ăn, tao không chạm vào mày."

Kỳ nhạy cảm đó qua đi, Lộ Tinh Từ cảm thấy hình như mình hoàn toàn đắc tội với bé Ragdoll này rồi.

Nó từ làm như không thấy ấy, đến vừa thấy anh là đi đường vòng. Dù anh cầm đồ hộp lấy lòng nó, bé Ragdoll cũng cầm hộp đồ ăn chạy sang một bên.

Đến gần cuối kỳ hai người cũng dần bận hơn. Khoa của Đoạn Gia Diễn chỉ thi ba môn, kỳ thi của đại học D lại có tiếng nghiêm khắc, Lộ Tinh Từ lại chọn chuyên ngành chủ chốt của đại học D, vài ngày liên tiếp phải thức đêm học tập.

Tối thứ sáu, câu lạc bộ tổ chức buổi họp mặt, Đoạn Gia Diễn nhắn tin cho Lộ Tinh Từ, nhắc anh về nhớ cho mèo ăn tối.

Có lẽ Lộ Tinh Từ cũng đang có thời gian rảnh, anh chụp hình Ragdoll đi vòng quanh bát thức ăn gửi qua.

[Trong nhà không có đồ hộp, nó không ăn thức ăn mèo."

Đoạn Gia Diễn nhắn lại: [Anh dỗ nó một chút.]

Tin nhắn của Lộ Tinh Từ liên tục được gửi qua:

[Dỗ rồi, vô ích thôi.]

[Nếu bé tổ tông này chịu để ý tới anh một lần, anh cũng không biết nên cảm ơn nó thế nào.]

[Nó hất đổ bát ăn của nó rồi.]

[...]

[Em nhanh về dỗ nó đi.]

Cách một màn hình, Đoạn Gia Diễn cũng có thể tưởng tượng được hình ảnh náo loạn trong nhà.

Đoạn Gia Diễn hết cách, chỉ có thể nói Lộ Tinh Từ thu dọn tàn cuộc trước. Người tới tham gia buổi tụ họp là nhóm sinh viên mới như cậu. Đoạn Gia Diễn nhớ tới bé Ragdoll ở nhà, thấy có người đi rồi, cậu cũng tìm một lý do để nhanh chóng rời đi.

Lúc về tới nhà trọ, Đoạn Gia Diễn vừa mở cửa ra còn tưởng mình hoa mắt.

Có lẽ vì gần đây ôn tập liên tục, trong lúc chờ cậu về, Lộ Tinh Từ ngủ quên mất. Dáng người cao lớn của Alpha nằm trên ghế, một đôi chân dài lộ ra ngoài, là một tư thế ngủ không thoải mái cho lắm.

Điều khiến Đoạn Gia Diễn kinh ngạc chính là, bé Ragdoll đang ngoan ngoãn nằm bên cạnh Lộ Tinh Từ, đôi mắt nhắm chặt, như đang hấp thu nhiệt độ từ cơ thể anh.

Đoạn Gia Diễn nhìn hình ảnh trước mắt, thần kinh căng thẳng dần thả lỏng, gương mặt cũng giãn ra.

Cậu không nghĩ tới, hai người còn có một ngày có thể chung sống hòa bình như vậy.

Cậu nhìn bát thức ăn của mèo một chút, bên đó đã được Lộ Tinh Từ quét dọn, trong bát chỉ còn lại một hai viên thức ăn mèo.

Đoạn Gia Diễn rón rén đi tới cạnh ghế, vươn tay xoa cái đầu mềm mại của bé Ragdoll, mèo con chậm rãi mở mắt, nhẹ nhàng kêu một tiếng.

Đoạn Gia Diễn cũng hạ thấp giọng, cậu khẽ cười hỏi: "Mày biết không, mày chiếm mất vị trí của tao rồi?"

Mèo con nhìn cậu một lúc, sau lại dụi đầu vào lòng Lộ Tinh Từ, từ từ khép mắt lại.

*Tác giả có lời muốn nói: Meo~


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật