Tình Yêu Ma Cà Rồng ( Sak&Sya )

Lời xin lỗi + Chap 13: Ngày hẹn hò đầu tiên



Nếu các bạn đọc đến chap này thì chắc hẳn các bạn đã biết về câu truyện của mình giống truyện của chị @Maidevil. Thực sự thì khi viết truyện mình chưa từng nghĩ đến vấn đề này. Nên đã phạm phải một sai lầm lớn. Mọi truyện cũng đã lỡ mình đã nói chuyện và xin phép chị @Maidevil xin được mượn ý tưởng từ truyện của chị ấy. Mình nói luôn là trừ những ý tưởng mình mượn của chị ấy ra thì tất cả các chi tiết còn lại đều do mình tự tưởng tượng ra không có từ bất kì truyện hay ý kiến của ai hết. Và mình hứa rằng đây là lần đầu tiên cũng như lần cuối cùng mình phạm những lỗi như thế này. Chap này là quà xin lỗi của mình dành cho các bạn cũng như chị @Maidevil. Lời cuối cùng mình xin gữi lời một lời xin lỗi chân thành nhất đến các Đ/g đã xem truyện Bảo Bối Ma Cà Rồng vì mình đã phạm một lỗi không nên phạm phải và cũng như chị @Maidevil vì đã tùy tiện như vậy. Mong mọi người bỏ qua. T4 mình vẫn ra chap bình thường nhé.
_________________________________________

Dưới một gốc cây hoa anh đào có một người con gái đang đứng dựa lưng vào thân cây hai tay khoanh trước ngực. Ánh mắt không hài lòng nhìn về phía người con trai đang hấp hả chạy về hướng của cô.

- Anh đến muộn_ cô ấy gắt gỗng nói khi người con trai đó đến chỗ của cô
- Anh xin lỗi tại anh có chút việc bận nên..._ người con trai đó gấp gáp xin lỗi cô
- Anh bận việc gì mà đến giờ này mới xong. Em hẹn anh 9h mà bây giờ 10h rồi đấy_ cô ấy bực tức nói không phải không có đủ kiên nhẫn để chờ mà do cô rất ghét ai đó đến trể hẹn mà không báo trước dù cho đó có là người yêu của cô đi nữa
- Anh xin lỗi mà Sakura anh bận việc thật mà. Em nhìn xem anh chạy từ nhà đến đây cũng mệt lắm chứ bộ_ người con trai đó làm nũng với cô gái tên Sakura đó
- Hứ. Ai thèm quan tâm anh chứ_ Sakura giận dõi quay mặt đi nói
- Sakura à anh xin lỗi mà anh chỉ đi trễ lần này thôi tuyệt đối sẽ không có chuyện tương tự xảy ra nữa đâu
- Không tin
- Sakura anh hứa mà tha lỗi cho anh đi nếu em không tha lỗi cho anh thì anh sẽ..._ anh chưa nói hết câu đã bị cô bịt miệng lại
- Thôi được tạm cho anh lần này nếu có lần sau thì đứng trách em_ Sakura vội nói ngăn chặn hành động kia của anh nếu làm chuyện đó ở đây chắc cô ngại chết mất
- Thật sao Sakura_ anh gỡ tay cô ra nói miệng xuất hiện một nụ cười gian tà
- Thật Ưm..._ cô vừa dứt câu đã chặn cô lại bằng một nụ hôn vừa nồng cháy vừa mãnh liệt nhưng không kém phần dịu dàng. Sau 1p hôn nhau thì cuối cùng cô cũng có thể đẩy anh ra mặt đỏ bừng
- Syaoran anh là tên sói gì đáng ghét_ cô ngượng ngùng mặt đỏ như trái cà chua
- Để chắc chắn rằng em đã tha lỗi cho anh thôi_ Syaoran nói nụ cười gian tà đó vẫn còn trên môi làm Sakura rất muốn làm cho nó biến mất
- Không quan tâm anh nữa_ Sakura nói rồi bỏ đi
- Ơ này Sakura đợi anh với_ Syaoran thấy Sakura bỏ đi cũng lật đật đi theo

Dù đã cả thành cặp gần một năm Sakura và Syaoran cũng đã trở thành một cặp đôi đúng nghĩa có giận hờn có buồn bã có nụ cười. Nhưng thứ mà họ còn thiếu đó chính là sự riêng tư dành cho nhau hay nói thẳng ra là một buổi hẹn hò. Mặc dù họ đã từng hẹn riêng rất nhiều lần nhưng điều bị phá đám bởi những " kẻ tò mò " cứ xách máy quay đi theo làm " kỉ niệm " nên không khi nào họ có được một không gian riêng chỉ dành cho hai người cả. Nhưng may mắn thay hôm nay mấy con người kia có việc bận nên không đi theo được và điều đó làm cho Syaoran rất vui. Mà khung cảnh lúc này rất thích hợp cho một buổi hẹn hò vì bây giờ hoa anh đào vẫn còn nở rất đẹp.

Địa điểm đầu tiên là công viên giải trí Tomoeda. Trò chơi đầu tiên là... tàu lượn siêu tốc trò mà Syaoran sợ nhất.

- Có chắc là anh đi được không đấy_ Sakura nghi ngờ nói
- Không sao em vui là được_ Syaoran dù có hơi sợ nhưng vẫn cố gắng để Sakura vui

* 15p sau

- Đã nói rồi mà không chịu nghe_ Sakura vừa trách vừa lo lắng
- Anh...không...sao_ Syaoran mặt mài tái nhợt gắng gượng nói mỗi lần đi tàu lượn siêu tốc thì anh luôn như vậy
- Như vậy mà không sao à. Anh muốn em vui mà anh như thế này thì làm sao mà em vui nổi_ Sakura trách
- Thôi được rồi anh xin lỗi là lỗi của anh lần sau không như vậy nữa_ Syaoran vội nói
- Vậy còn tạm chấp nhận được. Anh sao thế_ Sakura nói khi đột nhiên Syaoran cứ nhìn mình chằm chằm
- À không có gì_ Syaoran đứng lên nói nhỏ gì đó với Sakura làm cô đỏ mặt
- Cảm ơn_ Sakura đỏ mặt nói lúc nảy Syaoran nói là " Em mặt bộ này đẹp lắm đấy " ( T/g: Anh đi với cổ nảy giờ mà bây giờ mới để ý sao. )
- Chúng ta đi tiếp nhé_ Syaoran mỉm cười nói
- Vâng

Đây là đồ Sakura nhé:

Chơi ở công viên giải trí đến xế chiều thì họ đi đến một công viên dành riêng cho các cặp tình nhân. Lúc đầu Sakura không muốn vào vì ngại nhưng do Syaoran nài nỉ mãi nên cô đành chịu. Công viên này vì được thiết kế cho các cặp tình nhân cho nên khung cảnh trong rất lãng mạn. Những loài hoa ở đây chủ yếu là hoa Hồng hoa Hướng Dương hoa Tulip hoa Lưu Ly hoa Cúc hoa Ly,...điều là những loài hoa tượng trưng cho tình yêu.

- Này Sakura_ đi được một lúc thì Syaoran bất chợt lên tiếng
- Sao thế Syaoran_ Sakura quay qua nhìn Syaoran nói
- Em biết tại sao người ta lại trồng những loài hoa này không
- Vì chúng tượng trưng cho tình yêu. Mỗi loài hoa ở đây đều tượng trưng cho các sắc thái khác nhau của tình. Hoa Hồng đỏ cho tình yêu mãnh liệt. Hoa Hướng Dương tượng trưng cho tình yêu chung thủy. Hoa Cúc vàng tượng trung cho tình yêu gắn bó và bền lâu. Hoa Ly trắng tượng trưng cho tình yêu thuần khiết. Hoa Tulip đỏ tượng trưng cho tình yêu thiên trường địa cũ. Hoa Lưu Ly tím tượng trưng cho tình yêu đích thực.
- Xem ra em biết khá nhiều về ý nghĩa của các loài nhỉ. Anh yêu em đúng là không hề sai chút nào
- Em chưa từng nghĩa rằng một người như anh có thể sến đến mức đó đó đấy
- Thế để anh cho em biết anh sến đến mức nào_ Syaoran nói rồi đẩy Sakura vào một gốc cây gần đó
- Khoan đã Syao... ưm_ Sakura chưa kịp nói hết câu thì đã bị Syaoran khóa miệng. Anh luồn lưỡi vào trong miệng cô quấn quít lấy nó hút hết mật ngọt. Sau 5p thì anh rời môi cô anh thì trưng ra vẻ mặt tự mãng còn cô thì mặt đỏ như trái cà chua. Cũng may là ở đây là nơi dành riêng cho các cặp tình nhân nên hôn nhau là chuyện bình thường chứ nếu ở nơi khác thì cô ngại chết mất. Ở đó thêm một lúc nữa thì họ đi về. Trên đường về thì Syaoran cứ nằng nặc đòi qua nhà cô nhưng Sakura nhất quyết không chịu. Sau một hồi giằng co thì Sakura thắng vì không được ở gần cô thêm nên trên đường về Syaoran liên tục dặn dò cô đủ thứ chuyện làm Sakura chóng cả mặt. Khi đến ngã rẻ thì Syaoran hôn môi cô tạm biệt. Thế là ngày hẹn hò của họ kết thúc. Nhưng có một điều mà Syaoran không hơi thắc là ngày hôm đó Sakura trong có vẻ trẻ con hơn thường ngày. Nếu là bình thường thì dù anh có đi trể bao lâu thì cô cũng bỏ qua cho nhưng. Nhưng lần này cô lại ra vẻ dỗi hờn mà anh cũng chẳng quan tâm nó lắm chắc là cô chỉ làm như thế thôi chứ chẳng có gì cả. Nhưng... anh đâu biết mọi thứ cô làm điều có mục đích và nguyên nhân của nó. Cô làm thế vì cô muốn gần anh hơn để có thể ở cạnh anh nhiều hơn. Để cô cũng không bao giờ hối tiếc vì nếu điều đó thực sự xảy ra thì cô sẽ không bao giờ có thể gặp anh nữa... như lần đó.

* Tối hôm đó

Trong một căn biệt thự sang trọng ở một căn phòng của căn biệt thự đó có tiếng đàn Piano. Căn phòng này có màu chủ đạo là màu xám đen căn phòng được thiết kế theo xu hướng vừa cổ điển vừa hiện đại. Ở một góc phòng có một chiếc đàn Piano trên chiếc Piano đó có một cô gái đang chơi đàn. Những ngón tay xinh đẹp của cô lướt trên những phím đàn. Đó là một bản nhạc buồn như tâm trạng của cô ấy bây giờ vậy.

- Vào đi_ dù không có tiếng gõ cữa nhưng cô vẫn biết có người ở bên ngoài
Cạch//

Một người con trai bước vào

- Tôi khá ngạc nhiên khi cô lại chơi đàn Piano đấy. Trà hoa Hồng Đen_ vừa nói người con trai đó vừa đặt tách trà lên một mặt phẳng của chiếc đàn Piano
- Vậy sao_ cô gái đó ngưng việc đánh đàn lại lạnh lùng nói lấy tách trà uống một ngụm rồi để nó lại chỗ cũ và tiếp tục đánh đàn
- Có vẻ cô đã thay đổi được một chút nhỉ. Vì sau sự kiện đó cô đã cách li mình với tất cả mọi thứ xung quanh. Những thứ cô từng thích nhất trở thành thứ mà cô ghét nhất. Đặc biệt là âm nhạc cô từng rất thích nó nhưng cô đã từ bỏ và không đụng chạm gì tới những thứ có thể tạo ra âm nhạc. Vậy mà bây giờ cô lại chơi đàn Piano không ngạc nhiên mới lạ. Cô quả thật đã thay đỗi rồi tôi chưa từng nghĩ những người đó có thể thay đổi được cô đặc biệt là cậu nhóc đó.
- Thế sao ngươi cũng siêng năng hơn trước rồi nhỉ Kaito
- Tất nhiên rồi tôi đã theo cô từ khi tôi và cô chỉ là những đứa trẻ. Nhưng nói thật để biết những thông tin đó tôi phải mất khá nhiều thời gian và công sức đấy.
- Tình hình của nó thế nào rồi
- Vẫn vậy sát xuất là 50/50 nhưng cô vẫn phải đề phòng cao độ nếu nó thoát ra thì nó sẽ đến tìm cô đầu tiên và lúc đó mọi chuyện sẽ tái diễn.
- Ba người bọn họ vẫn chưa biết điều này phải không
- Phải tôi đã bảo ông ấy là phải giữ kính truyện này với tất cả mọi người đặc biệt là ba người họ
- Tốt lắm cứ theo kế hoạch mà làm
- Đã rõ
- Mà khoan đã
- Có chuyện gì sao
- Khi cậu ấy vượt ngục vào lần đó những ai đã canh giữ cậu ấy
- À đó là...là Li Meling và Hiroki Takashi_ nói đến đây người con trai này giọng rung lên vì sợ vì biết chắc rằng cô ấy sẽ nổi giận
- Cái gì_ cô ấy tức giận quát nốt cuối cùng của bản nhạc cũng vì độ mạnh ấn lên mà kéo dài làm người con trai rung lên vì sợ_ Sao lại để họ canh giữ cậu ấy
- Là...là tại họ cứ nằng nặc đòi làm ạ
- Cứ đòi là cho họ làm sao nếu vậy cả bộ tộc bây giờ loạn hết rồi trước giờ những điều luật tôi đưa ra điều chỉ là trò chơi cho mấy người thôi sao_ cô ấy tức giận quát
- Sa...Sakura-sama cô bình tĩnh lại một chút đi
- Cậu nói tôi bình tĩnh được nữa à Kaito. Tội họ mà gây ra có trời cũng chẳng cứu nỗi. Ai cũng biết rõ hậu quả của nó tôi đã dặn rõ ràng là phải canh giữ cho cẩn thẩn không được lơ là vậy mà các người làm thế nào lại cho họ làm điều đó được các người xem tôi là gì hả_ cô ấy tức giận đứng lên nói rồi đi về phía cửa xổ
- Tôi xin lỗi lần sau sẽ không có chuyện đó nữa đâu
- Còn có lần sau
- À không bao giờ mới đúng
- Những ai là người hiện tại
- Là anh em nhà Katashi ạ
- Tạm ổn và nên nhớ nếu chuyện đó xảy ra một lần nữa thì những người tôi trị tội đầu tiên là ông ấy và cậu đấy Kaito rõ chưa ra ngoài
- Vâng_ vừa đi ra anh vừa trách mắng mấy đời nhà Meling với Hiroki " Hiroki Meling tội của hai người mà bây giờ tôi phải bị mắng là sao hả " khi ra khỏi phòng anh vẫn có thể nghe thấy tiếng của cô ấy
- Meling Hiroki lần này hai người có chạy đằng trời cũng không trốn nỗi tôi đâu.

* Tại nhà của Syaoran

Hắt xì
- Hai đứa làm gì mà hắt ghê thế_ Syaoran thấy Meling và Hiroki hắt xì nói
- Không có gì hình như có ai nói xấu gì mình thì phải_ Meling xoa xoa mũi nói
- Anh cũng nghĩ thế_ Hiroki nói
- Nghĩ ngơi sớm đi_ Syaoran nói rồi đi lên phòng
- Vâng

Hết chap 13: Ngày hẹn hò đầu tiên

Chap 14: Bộ tộc Ma Cà Rồng


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật