[ Fanfiction/Mark× Jennie/GOT7 Mark] Unrequited love

Chap 10



"Nếu như có thể quay lại và gặp em

Anh sẽ nói lời xin lỗi vì yêu em quá nhiều

Em.... Liệu em có nhớ anh

Hiểu lầm nối tiếp những hiểu lầm.....

Cuối cùng lại mang em đi mất

Bỏ lại anh cô đơn đau đớn

Anh nhớ em đến phát điên rồi......

Anh ngây ngốc lấp đầy khoảng trống"

"Remember You - GOT7"

_______________________
Hôm nay diễn ra một lễ trao giải quan trọng quy tụ khá nhiều nghệ sĩ.Thậm chí những ông lớn như JYP, YG và SM cũng có mặt như một nghệ sĩ.

Trước giờ biểu diễn.....
Jackson và SinB thì lúc nào cũng kè kè lấy nhau nên mọi người phân công cho hai người đi mua nước cho cả nhóm ở máy bán hàng tự động.

"Được rồi...Em uống gì nào?? " Sau khi mua theo yêu cầu của mọi người Jackson mới quay sang hỏi SinB
"Như mọi ngày thôi!! "
"Ok.... Xong rồi..... Đi thôi baby!! " Nói rồi cả hai quay đi
"Ừm hửm... Ta đang thấy gì đây!! " Tiếng của một người đang ông vọng lại khiến cho SinB và Jackson quay lại..... Đó là JYP...

Vừa thấy chủ tịch cả SinB và Jackson đều hốt hoảng bỏ tay nhau ra

"Hai đứa là gì của nhau vậy?? " JYP hỏi bằng giọng thăm dò
"Bọn con....hẹn hò ạ!! " Jackson thẳng thắn trả lời
"SinB.... " JYP quay sang nhìn SinB bằng ánh mắt lãnh đạm rồi nói tiếp "chào mừng con đến với gia đình JYP." Nói rồi JYP vỗ vai SinB"hai đứa làm gì thì cứ tiếp tục đi nhé nhưng nhớ cẩn thận gánh báo chí đấy"

JYP vừa quay đi.Nhìn sang SinB là gương mặt ngỡ ngàng cũng phải thôi,một vị chủ tịch khi biết idol nhà mình hẹn hò nhưng vẫn chúc phúc thì chắc hẳn SinB rất ngạc nhiên.

Lễ trao giải diễn ra khá thành công..... Màn trình diễn của Black Pink và GOT7 nhận được khá nhiều sự ủng hộ của khán giả

Sau lễ trao giải GOT7, Black pink và cả GFRIEND rủ nhau đi ăn nhà hàng tiện thể mừng sinh nhật các thành viên sinh trong tháng 9.

Suốt buổi ăn,Jennie chỉ sống trong thế giới riêng của cô,cô chỉ cười theo những gì mọi người nói.Rồi cô đứng dậy bước đi bỏ lại mọi người đang cười nói vui vẻ. Ở phía sau nhà hàng này có một vườn hoa rất đẹp cô sẽ đến đó để được yên tĩnh.

Vườn bông này thật sự rất đẹp.Cô ngồi trên một chiếc xích đu gần đó.Bầu trời đêm nay thật đẹp.Cô đưa tay lên với lấy trăng.Miệng ngân nga đoạn điệp khúc của ca khúc Thank You (GOT7). Cô đung đưa xích đu,thả trôi mình vào lời bài hát.

Cô bất chợt dừng lại ngay đoạn rap của Mark.Nước mắt cô tuôn rơi,hình ảnh chàng trai đó hiện lên trong tâm trí cô.Tiếng khóc của cô giờ đã trở thành tiếng nấc nghẹn ngào. Xa nhau lâu vậy rồi nhưng cô chưa thể quên được người con trai ấy.

Phía xa kia có một chàng trai đang lẳng lặng đứng nhìn người con gái của mình trong những tiếng nấc nghẹn ngào,Lần đầu tiên...Đây là lần đầu tiên, Mark thấy Jennie khóc thế này.Tiếng hát hòa trong tiếng khóc của cô khiến trái tim anh trở nên đau nhói.Ánh trăng le lói khiến những giọt nước mắt của Jennie trở nên lấp lánh.Mark bắt lấy một cành bồ công anh bay qua rồi bước lại gần Jennie.....

"Em ước đi!! " Mark vừa nói vừa đưa cành bồ công anh cho Jennie
"Anh..... " Đôi mắt Jennie lấp lánh nhìn Mark rồi đón lấy cành bồ công anh từ tay Mark. Cô nhắm mắt lại ước và thổi.Cành bồ công anh mỏng manh chỉ vừa bị tác động nhẹ đã bay.

"Anh muốn bik em ước gì ko?? " Jennie nhìn Mark và hỏi
Mark im lặng....
Cô nhẹ cười và nói tiếp " Em ước cho thời gian quay lại,để em ko gặp anh,để em ngăn cản bản thân yêu anh,để em ko phải như bây giờ!"

Những lời nói của Jennie khiến Mark ko tránh khỏi cảm giác chua xót.Nụ cười của cô lại khiến tìm anh nhói lên từng cơn. Đó ko phải là nụ cười vô tư hồn nhiên đã cướp đi trái tim anh ngày nào.Mà đó là một nụ cười ngượng gạo,che giấu nỗi đau sâu bên trong

"Anh xin lỗi!! " Mark nói bằng giọng buồn rười rượi
"Đừng làm tổn thương nhau rồi lấp đầy sự tổn thương đó lại bằng câu xin lỗi. Điều đó sẽ rất đau! " Jennie nhìn lên trời và nói tiếp " Khoảng cách của chúng ta xa anh nhỉ?Giống như mặt trời và mặt trăng vậy đó?Phải mất tầm 2,3 năm mới có hiện tượng nhật thực hay nguyệt thực để mặt trăng và mặt trời có thể ở bên nhau nhưng chỉ trong vòng 2,3 phút thì hiện tượng đó lập tức biến mất và rồi mặt trăng và mặt trời lại xa nhau.Giống chúng ta vậy,thời gian đến bên nhau thì rất lâu nhưng thời gian xa nhau thì rất nhanh!Đúng ko?"

Những lời nói của Jennie khiến Mark chỉ biết im lặng.Nỗi đau xoáy sâu trong đôi mắt.

"Từ giờ chúng ta đừng nên gặp nhau nữa.Em ko muốn Sana hiểu lầm đâu! " Jennie nói rồi lướt nhanh qua Mark...

Mark thần người.Anh đứng đó,nhìn lên bầu trời đêm thẳm,mặt trời và mặt trăng sao?Đúng là giống thật!Khi nào thì khoảng cách đó mới được thu hẹp đâyyy!Không bik là từ khi nào,Kim Jennie đã trở thành một người khiến Mark yêu nhiều đến thếMặc dù bao nhiêu nỗi đau giằng xé nhưng anh vẫn cứ yêu cô một cách sâu đậm,thầm lặng

"Kim Jennie!Mặt trời và mặt trăng có xa đến mấy cũng không bằng khoảng cách giữa chúng ta!"

_____________________
Lễ trao giải là do mình tự bịa nha!!!!


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật