[Arima X Kaneki] [Tống] Xuyên Vào Dị Thế Rồi Làm Xao Đây

[MẠT THẾ THIÊN] Chương 23: Không làm mà đòi có ăn thì...



Sen: lời cao nhân dạy, chớ có trái.

----chính chủ đăng tại wattpad @Ty_Hanh_Na----

Nam Cẩn đào được tinh thạch hệ mộc cấp hai, cả đầu đều bị cảm giác vui sướng chiếm hữu, làm gì còn nhớ đến đi tìm Arima Kishou và Kaneki Ken nữa. Hắn run rẩy nhét tinh thạch vào túi quần, vừa đi vừa đưa tay xuống kiểm tra cứ như sợ tinh thạch rơi mất.


Arima Kishou và Kaneki Ken ngồi trên cây nhìn bóng lưng Nam Cẩn xa dần. Vì hệ thống chưa tắt buff ẩn thân, Kaneki Ken cũng không cố kỵ bị phát hiện mà hỏi: "Arima-san, chúng ta đi thu thập vật tư tiếp chứ? Lúc nãy ta không thể ra khỏi sương mù nên chưa tìm được gì cả."


"Không cần." Arima Kishou đáp, "Lúc nãy tôi đã thu được một vài cửa hàng rồi."


Arima Kishou đã nói như vậy, Kaneki Ken cũng không có ý kiến gì, "Tôi nghe theo Arima-san."


Nói chuyện với Arima Kishou xong, Kaneki Ken lại gọi hệ thống, 'Hệ thống đâu rồi?'


[Ta đây. Ký chủ gọi ta có chuyện gì vậy?]


Hệ thống đột nhiên có dự cảm không tốt. Các ký chủ mà chủ động gọi nó là có chuyện không ổn rồi!


'Thứ sương mù lúc nãy là gì?'


[...] Quả nhiên là không phải chuyện gì tốt!


'Đừng có mà giả chết. Trả lời ta.'


Hai câu ngắn gọn tràn đầy sát khí của Kaneki Ken doạ hệ thống đến mức nó muốn kêu cha gọi mẹ.


Hệ thống: QAQ ký chủ Kaneki Ken lại bật chế độ ác ma rồi!


Không phải là nó không muốn trả lời đâu! Mà là tại bảo mật cốt truyện không cho phép nó trả lời!!


'Trả lời'. Lần này là đến lượt Arima Kishou.


Hệ thống: QAQ bi thương tôi trời xanh mang không thấu!


Không chỉ có Kaneki Ken mà Arima Kishou cũng rất muốn biết thứ sương trắng lúc nãy là gì. Có thể ảnh hưởng đến cảm quan lẫn giác quan, lại không thể bị thổi bay, loại đồ vật này quá nguy hiểm.


[Các ký chủ... Đây là tình huống liên quan đến cốt truyện... Hệ thống không trả lời được...]


Kaneki Ken nhướng mày, 'Ngươi chắc chứ? Ta chỉ hỏi thứ sương mù đó là gì, chứ đã hỏi tại sao nó lại ở đó đâu?'


[...] Không có cửa mà phản bác luôn.


Nhưng hệ thống đột nhiên cảm thấy ký chủ Kaneki Ken nói cũng rất có lý. Thứ sương mù đó tuy là đạo cụ cốt truyện quan trọng, nhưng ký chủ Kaneki Ken nếu như biết được nó là gì thì cũng không ảnh hưởng mấy đến cốt truyện.


Nghĩ ngợi một hồi, nó thử kiểm tra giao diện trạng thái của bản thân, thấy không bị cảnh báo vi phạm cốt truyện, nó cũng không chần chừ nữa mà nói ra: [Thứ sương mù đó là dị năng đặc biệt của một con tang thi, nếu hít phải thì sáu giác quan sẽ gặp hạn chế hoặc nặng hơn là bị phong toả.]


"Dị năng của một con tang thi?" Kaneki Ken tỏ vẻ, bản thân đã nắm bắt được chân tướng, "Hẳn là dị năng của thủ hạ tang thi vương đi."


[...] Rồi xong, ký chủ tự mình chọc thủng ra cốt truyện rồi.


Hệ thống đưa tay lên thề, có trời có đất chứng giám là nó không hề tiết lộ cốt truyện cho ký chủ! Nó chỉ nói cho ký chủ biết thứ sương mù đó là gì thôi!


Cao tầng không được phép trừ tiền thưởng của nó!


Mà cũng may cho tiểu hệ thống, giao diện trạng thái vẫn an tĩnh như gà, không hiện lên cảnh báo vi phạm cốt truyện.


Các ký chủ không được nhận cốt truyện từ hệ thống, nhưng không có luật nào cấm các ký chủ tự mình suy diễn ra cốt truyện.


Đây là một cái bug mà Kaneki Ken và Arima Kishou đã nhận ra, và chuẩn bị lạm dụng cho đến khi nào có được cốt truyện hoàn chỉnh mới thôi.


Đợi lúc Nam Cẩn đã đi xa thật xa, hai người họ từ trên cây nhảy xuống, quay trở về nơi tập kết của đoàn đội.


Kaneki Ken quay đầu quan sát xung quanh, hiện tại đa số các đội viên đã trở về, mọi người đang tiến hành quá trình giao nộp và thống kê vật tư. Hắn thấy được Minh Minh và Lưu Vân đang cùng Chu Hùng trao đổi gì đó, Nam Cẩn thì đứng ở một bên, đang giao vật tư cho nhân viên hậu cần.


Kaneki Ken dời mắt xuống túi quần của Nam Cẩn, dị năng hệ mộc cho phép hắn cảm nhận đến tinh thạch hệ mộc đang tản mát ra năng lượng mạnh mẽ đang giấu ở trong.


Arima Kishou để ý tầm mắt của Kaneki Ken đang hướng về đâu, nhàn nhạt hỏi, "Cậu muốn tinh thạch kia?"


Tinh thạch kia là hệ mộc, đối với một Arima Kishou song hệ dị năng băng và lôi mà nói thì không có bao nhiêu hấp dẫn. Nhưng đối với Kaneki Ken dị năng hệ mộc thì tinh thạch kia sẽ có ý nghĩa khác.


Nói thẳng ra, dị năng giả có thể sử dụng tinh thạch khác hệ, chỉ là hiệu quả sẽ không tốt bằng sử dụng tinh thạch cùng hệ mà thôi.


Nam Cẩn dị năng hệ lôi, theo lý thuyết thì tinh thạch hệ mộc sẽ không giúp được hắn bao nhiêu...


Không hiểu sao Arima Kishou lại nhớ đến bộ dáng kích động khi tìm thấy tinh thạch hệ mộc của Nam Cẩn lúc nãy, rồi cả tâm lý sợ hãi, liên tục đưa tay chạm vào túi quần để xác nhận tinh thạch còn trong túi ở hiện tại....


Tại sao hắn lại có thái độ như vậy với một tinh thạch trái hệ? Có gì đó đáng nghi ngờ ở đây.


Mà trước mắt, quan trọng hơn hết vẫn là, "Cậu muốn tinh thạch kia sao?"


Đợi đến Arima Kishou lặp lại câu hỏi trên lần thứ hai, Kaneki Ken mới hoàn hồn. Hắn chớp chớp mắt, quay sang cười mà đáp, "Muốn. Hiện tại thì muốn."


Tinh thạch kia nhìn từ góc độ nào cũng nên thuộc về Arima Kishou! Bây giờ Kaneki Ken muốn đòi lại đấy, có vấn đề gì sao?


Trên đời làm gì có đạo lý không làm mà đòi có ăn?


Arima Kishou không đáp lại, chỉ nhìn Kaneki Ken một cái rồi xoay người bước đi.


Hắn muốn đi đâu, làm gì thì đã quá rõ ràng.


Nhưng mà chưa đi được hai bước, Kaneki Ken đã cản hắn lại, nhẹ giọng nói: "Để em."


Nếu Kaneki Ken đã lên tiếng, Arima Kishou cũng không ý kiến, đứng tại chỗ nhìn Kaneki Ken một bụng đầy ý xấu mà tiếp cận Nam Cẩn.


Hệ thống đã offline, hoàn toàn không biết các ký chủ của nó đang chuẩn bị làm gì.


Kaneki Ken tiếp cận Nam Cẩn, nhưng không dừng lại nói chuyện với hắn, mà hạ thấp tồn tại của bản thân, nhẹ nhàng lướt qua người Nam Cẩn như một ngọn gió, một ngón tay của Kaneki Ken khẽ lướt qua tinh thạch được giấu trong túi quần Nam Cẩn, nhưng Nam Cẩn hoàn toàn không chú ý đến, cũng không cảm nhận được.


Xong việc, Kaneki Ken vòng trở về bên cạnh Arima Kishou.


Khung cảnh hỗn loạn, mọi người ai cũng chỉ đang lo chuyện sắp xếp vật tư, trong mắt quần chúng,  Kaneki Ken cũng không có làm ra chuyện gì khác người, chỉ là đi dạo một vòng mà thôi, vì vậy một màn thu lại tinh thạch này của hắn là thần không biết, quỷ không hay.


Arima Kishou nhìn phần túi quần vẫn còn gồ lên như cũ của Nam Cẩn, rồi lại nhìn về cục đá màu xanh trong lòng bàn tay của Kaneki Ken, hỏi: "Trong túi quần của hắn là gì?"


"Một cục đá nha." Hai mắt Kaneki Ken cong thành hai vầng trăng lưỡi liềm nhỏ.


Hệ thống: Ắt xì!


Nam Cẩn: đột nhiên bất an...


Tang thi vương: đột nhiên vui vẻ?


Kaneki Ken: không làm mà đòi có ăn thì ăn tát.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật