[Đam mỹ | Hoàn][Ngoại tình][Truyện ngắn] Tội Ái

Phiên ngoại 2.1



Phiên ngoại:

"Cậu không hối hận sao?" Bác sĩ X, cũng là bạn của Lục Sơ lo lắng nhìn hắn "Tỉ lệ thành công của ca phẫu thuật này là rất thấp, nếu không thành công, không chỉ cậu không thể mang thai mà còn sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe của cậu đó, bác sĩ chúng tôi cũng không thể nói trước được ảnh hưởng sẽ tới mức nào đâu."

Đôi mắt Lục Sơ bình tĩnh không hề có một tia sợ hãi, chỉ có nóng lòng muốn thử "Tôi biết rồi. Cậu đừng dài dòng nữa."

"Cậu đã bàn với người kia chưa? Sao cậu ta không đi với cậu?" Bác sĩ X tỏ ra bất mãn.

"Em ấy không biết, tôi muốn tạo bất ngờ cho em ấy."

"Vậy thì cậu kí vào tờ giấy cam kết không truy cứu trách nhiệm của bệnh viện cho dù có bất kì chuyện gì xảy ra này, rồi theo tôi đi xét nghiệm."

Bác sĩ X thật hi vọng tên bạn của mình không vượt qua vòng xét nghiệm sức khỏe để hắn bỏ ngay cái ý nghĩ phẫu thuật tạo tử cung đi. Tuy phẫu thuật tạo tử cung cho đàn ông đã là một bước phát triển vượt bậc của y học, nhưng tỉ lệ thành công vô cùng thấp, đa phần những đứa trẻ đều bị sinh non, một số khác giữ được đứa con thì người cha lại oanh liệt chết ngay trên bàn đẻ.

Vả lại bác sĩ X không bao giờ có thể tượng tưởng được một người đàn ông cường thế như Lục Sơ lại sẵn sàng vì người khác mà mang một cái thai.

Nhưng trời phụ lòng bác sĩ X, Lục Sơ nhẹ nhàng vượt qua xét nghiệm với các kết quả hoàn hảo.

"Vậy khi nào thì tôi có thể làm phẫu thuật? Tôi thật sự không có nhiều thời gian lắm."

Sau khi Tố Hào cầu hôn, hai người đã cùng nhau về nước sinh sống. Lục Sơ tiếp tục đi làm ở cục cảnh sát, Tố Hào bắt đầu tiếp quản dần những công ty con của gia đình trong nước.

Gia đình Tố Hào sau khi biết chuyện của hai người cũng không biết phải phản ứng thế nào. Nói thế nào thì Lục Sơ cũng là người mà họ nhìn lớn lên từ nhỏ, họ biết rõ hắn quan tâm Tố Hào nhường nào, nên không cách nào ghét bỏ hắn mà mở miệng phản đối, huống chi lại là con họ cầu hôn người ta, vừa bắn pháo vừa trao nhẫn, làm cả thành phố ai cũng biết, nhưng nói họ không hề băn khoăn chút nào cũng không phải, đương nhiên làm cha mẹ ai mà không muốn thấy con mình cưới vợ sinh con rồi có cháu ẵm bồng.

Nhưng chuyện của Linh Nhi cũng dọa họ không ít.

Vì vậy đối với chuyện này, gia đình Tố Hào áp dụng sách lược chẳng hề phản đối lại càng không hề ủng hộ.

Bản thân Tố Hào không quan tâm, nhưng Lục Sơ yêu cậu như vậy, nào nỡ nhìn cậu vì mình mà khó xử. Huống chi hắn cũng khao khát có một đứa bé là kết tinh tình yêu của hắn và Tố Hào, vì vậy Lục Sơ đã tìm hiểu về phẫu thuật tạo tử cung rất lâu, nhưng mãi vẫn chưa có cơ hội làm, nhân lúc hiếm hoi Tố Hào đi công tác sáu ngày, hắn không thể đợi được nữa mà vội vàng muốn đi làm phẫu thuật.

Bác sĩ nói có thể chuẩn bị làm phẫu thuật trong vòng vài tiếng nữa, bảo hắn đi dạo xung quanh thả lỏng tâm tình.

Lục Sơ nói một tiếng cám ơn bác sĩ rồi rời khỏi phòng, chậm rãi men theo hành lang đi về phía hoa viên của bệnh viện. Tâm tình của Lục Sơ lúc này vẫn bình tĩnh lạ.

Hắn đi dạo trong hoa viên, lại chầm chậm đi dọc theo hành lang khoa sản, nhìn những đứa trẻ đỏ hỏn hoặc ngủ, hoặc cười, hoặc ú ớ khóc, hạnh phúc như nhồi đầy tim hắn. Chỉ cần nghĩ đến việc hắn có thể tự mình mang thai con của Tố Hào, thì đừng nói chỉ là leo lên bàn giải phẫu, cho dù bắt hắn vượt biển lửa núi đao hắn cũng tuyệt không nói hai lời.

Vào thời khắc này, Lục Sơ dường như lựa chọn quên đi tất cả những rủi ro mà cuộc phẩu thuật này có thể mang lại.

Không biết qua bao lâu, hắn nhận được tin nhắn của bác sĩ X thông báo phòng giải phẫu đã chuẩn bị xong, yêu cầu hắn trong vòng nửa tiếng trở lại.

Lúc này hắn đột nhiên muốn nghe giọng Tố Hào.

"Cục cưng đang làm gì?" Hắn cố gắng điều chỉnh giọng mình tự nhiên hết sức có thể.

"Em chỉ đang xem vài bộ hồ sơ thôi, em sẽ cố gắng hoàn thành công việc, hi vọng có thể về sớm với anh." Giọng Tố Hào từ đầu bên kia truyền tới, Lục Sơ còn có thể tưởng tượng ra cậu đang ngồi trước bàn hồ sơ chất cao như hòn núi nhỏ, cái mũi nhỏ nhắn hơi phồng lên, đôi mắt bất mãn như có thù giết cha với tập hồ sơ trên bàn.

"Đừng cố sức quá, sức khỏe quan trọng biết không?" Hắn cũng nhớ cậu chết đi.

"Em biết rồi, em trở lại làm việc đây. Nhớ anh."

"Nhớ em. Yêu em."

Sau khi cúp máy, Lục Sơ nhận ra mình cũng đã vô thức đến phòng giải phẫu. Bác sĩ X đang nói chuyện với một y tá trước cửa phòng, thấy hắn đến từ xa đã vẫy tay chào.

Cuộc phẫu thuật này không phải do bác sĩ X thực hiện mà là bác sĩ trưởng khoa, trước khi tiễn hắn vào phòng phẫu thuật bác sĩ X còn không yên lòng níu hắn một chút

"Này, bây giờ cậu đổi ý vẫn kịp đó."

Lục Sơ cười cười, đưa tay vỗ vỗ vai bác sĩ X rồi đi vào phòng phẫu thuật, cũng không ngoảnh lại.

--- Còn tiếp ---


Lời tác giả: Ngàn lần xin lỗi các cô T__T Vừa rồi tui phải đi thực tập, thực tập vừa ổn định thì máy tính oanh liệt đứt dây, mãi mới sửa được, type vội trước 1000 chữ post cho các cô T___T 

Sẽ bổ sung phần còn lại sớm nhất có thể


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật