Thai nhi báo oán

Thai nhi báo oán cuối



Thai nhi báo oán P. Cuối

Tâm sự của bạn ấy loạn lắm. Mình phải sắp xếp viết lại thành câu chuyện hoàn chỉnh. Sẽ có 1 số chi tiết hơi rối mong các bạn đọc thôi chứ đừng soi kĩ quá nhé😂

Mọi người thắc mắc với thầy tại sao nó là thai nhi mới hơn 10 tuần tuổi mà lại có sức mạnh ghê gớm như vậy? Thầy giải thích vong thai nhi  thì yếu ớt nhưng nó mang trong lòng oán hận quá nặng nên trở lên mạnh mẽ. Nếu đi đúng hướng thì vong sẽ thuận lợi đầu thai kiếp khác. Còn ngược lại sẽ làm tay sai cho quỷ. Lúc đó nó sẽ cực kì hung ác và đáng sợ.

Mọi người bắt đầu lo lắng thêm. K thì thẫn thờ. Thầy nhìn K nói: tướng K lẽ ra chết yểu nhưng có quý nhân phù trợ. Sau này sẽ phú quý. Tuy nhiên tình duyên lận đận. Thầy tiện cũng nói đám cưới của K sẽ khó mà thành, nếu thành được cũng sớm tan nếu như K ko rũ bỏ tạp niệm trong lòng.

Mẹ K nói gia đình nhà trai làm lễ di cung hoán số và se duyên. Thầy nghe vậy mới nói tất cả do bản thân K mà ra, ko liên quan đến cung số. Cách duy nhất là K khuyên con của mình buông bỏ oán hận để có cơ hội siêu sinh. Bản thân K cũng rũ bỏ tất cả tạp niệm. Khi lòng thanh thản, ko còn trăn trở hay đắn đo gì K mới tìm được hạnh phúc thực sự.

Thầy khuyên mọi người về, 3 ngày sau làm lễ thỉnh chân linh của gia đình theo rồi quay lại làm lễ 1 lần nữa. Cố gắng khuyên thằng bé. Thầy dặn K ko đươc đeo vòng trì trú nữa mà để thằng bé về nhà. Nó chắc chắn sẽ đi theo K. Như vậy sẽ tránh lại tiếp tục ra tay hại người khác. K mệt mỏi bước đi ko nhìn H lấy 1 lần. Có lẽ ai cũng đã rất mệt mỏi.

K ở lại nhà cô chú. Mẹ H gửi K sữa, bánh, trái cây và đồ chơi để nếu bé có về tim K thì dùng. K nhất quyết ko nhận. Chú K phải khuyên K, chú nói muốn khuyên thằng bé thì bản thân K phải từ bỏ oán hận trước, K mới nhận lấy.

3 ngày sau mọi người lại đến gặp thầy. Trước khi đi nhà H cũng thắp hương kêu khấn chân linh dòng họ. Vừa đến nhà thầy thì thấy thầy kêu từ cổng, hôm nay đông người, âm dương đầy đủ, cố gắng thuyết phục thằng bé. Mọi người ngồi xung quanh làm lễ. Thầy đốt nhang khấn vài phút Y lại rung lắc mạnh từ từ đảo mắt nhìn xung quanh 1 lượt rồi hỏi: mẹ! Sao hôm nay mẹ gọi nhiều người đến đây thế? Con ko thích! Con chỉ muốn mẹ thôi.

K: con ngoan, các cụ, các ông về thăm con để con nhận họ đấy.

Y: con biết thừa! Suốt ngày họ đi theo con nhưng họ già rồi toàn bị con lừa rồi trốn mất thôi

Thầy nịnh: con thật lém lỉnh và lanh lợi. Hôm nay gặp nhiều người thân con thấy vui không?

Y: con chỉ thích mẹ thôi. Ước gì ngày nào mẹ cũng ôm con ngủ như thế(3 đêm K ngủ ở nhà cô mơ có bé trai vào nằm cạnh K ôm K mà ngủ)

K: con yêu! Mẹ biết con là đứa trẻ ngoan và hiếu thảo. Con tha lỗi cho các bà và bố nhé

Y: không! Họ ác thế, tại sao con phải tha lỗi. Con trả thù còn chưa đủ tội lỗi họ gây ra cho mẹ và con

K khóc: con là đứa bé ngoan và có hiếu! Mẹ thương con lắm! Con có thương mẹ không?

Y: con thương mẹ mà! Con nhìn mẹ đau mà con đau lắm. Con hận là ko thể giết chết những người ác độc đó ngay trả thù cho mẹ

K: con ơi! Con có biết con làm mẹ đau ko?

Y: không! Con yêu mẹ! Con ko làm mẹ đau

K: vậy con bỏ qua cho bà và bố nhé. Bà là mẹ của mẹ. Mẹ cũng yêu bà như con yêu mẹ vậy. Nếu bà đau mẹ cũng sẽ khóc và đau! Con muốn mẹ đau khổ hay sao?

Y: ko có! Con ko muốn làm mẹ đau. Con sẽ bỏ qua cho bà ngoại, con ko làm bà đau thì mẹ sẽ ko đau nữa. Con hứa sẽ ko đẩy bà ngã, ko làm cây đổ vào bà nữa

K: con hãy bỏ qua cho tất cả mọi người đi được không?

Y: ko bao giờ. Y chỉ tay H mà nói: ông ta ko đáng được mẹ thương. Ông ta làm mẹ đau. Tại sao mẹ phải thương ông ta? À! Hôm qua bạn con tới doạ bà bác sỹ ngã chảy máu đầu. Bà ta giết bao nhiêu đứa trẻ. Tụi nó tới tìm bà ta suốt nhưng nhà bà ta có nhiều người theo bảo vệ lắm. Con phải bảo tụi nó lừa những người kia đi mới doạ bà ta được. Tụi kia nó yếu chứ con mà đẩy thì bà ta chết chắc.

K: con ơi! Dừng tay lại được không con? Bà ấy là bác sỹ, là nghề của bà ấy chứ có phải bà ấy cố ý làm như vậy đâu.

Y: mẹ ơi! Sao mẹ cứ thương những người làm mẹ đau thế?

K: mẹ ko thương họ. Là mẹ thương con. Mẹ thương lắm con ơi! Con cứ lang thang thế này mẹ sống sao mà yên tâm được

Y: ngày trước con bé tụi nó mới đánh con được. Giờ con lớn rồi, lại khoẻ nữa, ko đứa nào dám bắt nạt con mẹ ạ. Hôm trước là bác lừa con mới trói con lại đánh con được.

K: con có biết, mỗi lần con làm đau người khác là mẹ lại lo lắng lắm ko? Mẹ chỉ muốn con thật ngoan, được mọi người yêu quý. Mẹ còn muốn con sẽ đầu thai lại làm con của mẹ nữa

Y: nhưng con vẫn là con của mẹ mà

Thầy: ý mẹ con nói là con ngoan ngoãn sẽ được đầu thai lại vào làm con của mẹ K lần nữa. Chứ giờ con và mẹ âm dương cách biệt, làm sao mà con có thể ở bên mẹ, yêu thương và bảo vệ mẹ được.

K: thầy nói đúng rồi con. Con ko muốn được mẹ ôm vào lòng hàng ngày hay sao?

Y: nhưng làm sao để được đầu thai lại làm con của mẹ?

Thầy: chỉ cần con theo thầy, thầy sẽ giúp con học phật pháp. Con buông bỏ hết oán hận trong lòng thì sẽ được đầu thai lại làm người

Y: học cái đó khó ko thầy? Học bao giờ mới xong?

Thầy: con là đứa trẻ thông minh, con sẽ học rất nhanh thôi. Đi với thầy con sẽ có thêm nhiều bạn nữa, có nhà đẹp ở, ko phải nhịn đói và rách nữa.

Y: thôi! Con nhiều bạn lắm, lại có cả 2 đứa em con nữa.

H nói: bố sẽ làm lễ cho các em theo thầy học chung với con

Y: ông đừng xưng bố với tôi. Tôi ko có bố

H: bố xin lỗi con! Tất cả là lỗi của bố! Bố ân hận lắm! Chỉ cần con tha lỗi cho bố, con bảo gì bố cũng nghe

Y: tôi muốn ông suốt đời đau khổ

K: con ơi! Mẹ cầu xin con hay bỏ qua mọi chuyện được không? Chỉ khi con vui vẻ thì mẹ mới vui vẻ được. Nếu con vẫn oán hận các bà và bố thì mẹ  buồn, mẹ đau khổ lắm

Thầy: con thấy chưa? Con là đứa bé ngoan và hiếu thuận. Con muốn mẹ đau khổ rồi mẹ bệnh, mẹ đau hay sao?

Y: con ko muốn. Con muốn mẹ sống vui vẻ và hạnh phúc thôi. Nhưng mà mẹ lấy bác T, mẹ sinh em khác, mẹ sẽ yêu em.
mẹ có yêu con nữa ko? Mẹ có nhớ con không?

K: con là con yêu của mẹ. Sẽ ko bao giờ mẹ quên con. Con theo thầy học đạo mẹ sẽ thường xuyên lên thăm con được không? Nếu con học giỏi con còn có cơ hội đầu thai làm con của mẹ nữa

Y: vậy chỉ cần con ko đánh hay đẩy ai nữa thì con sẽ được đầu thai hả mẹ?

Thầy: con ngoan thì con sẽ được đầu thai làm người. Nếu có duyên con sẽ lại làm con của mẹ K

Y: vậy mẹ đón con về nhà được ko? Con ko muốn ở nhà ông bà C nữa. Con về nhà với mẹ mấy ngày rồi mẹ đưa con lên nhà thầy cho con đi học. Nhưng mà mẹ nhớ lên thăm con

K ôm lấy Y mà khóc: Mẹ hứa! Mẹ sẽ mua quà và quàn áo đẹp cho con.

Mẹ H: Cháu muốn gì? Bà sẽ mua cho cháu. Trước đây là bà ko biết cháu ở trên đời nên bà mới ko quan tâm tới cháu.

Y nhìn mẹ H mà nói: cháu ko cần.
Bà bảo ông cúng giỗ phải mời các cụ mới về. Với lại ông nói gì các cụ biết hết đấy. Ông đừng chửi người khác mê tín, cúng bái với tốn tiền mua vàng mã. Các cụ giận ông bà  nên cháu mới có cơ hội đẩy cô B ngã được đấy. Với cả bà mua cho mấy đứa kia nhiều quần áo hoa vào, tụi nó là con gái mà toàn phải mặc đồ con trai xấu hoắc.

Bà H khóc ngất lên: vậy cháu tha lỗi cho bố cháu nhé. Bố cháu giờ cũng mất tất cả rồi, coi như trả nợ cho tội ác đã gây ra với cháu.

Y gật đầu: cũng được! Nhưng cháu ko gọi ông ta là bố. Từ nay bà bảo ông ta đừng xuất hiện trước mặt mẹ cháu nữa cháu sẽ bỏ qua tất cả.

K: mẹ cám ơn con rất nhiều! Con là đứa con ngoan ngoãn, đáng yêu của mẹ

Y quay ra nói với mẹ và cô K: còn 2 bà nữa. Từ nay 2 bà ko được làm mẹ K buồn. Nếu làm mẹ buồn cháu sẽ ko tha thứ cho các bà đâu.

Mẹ và cô K vừa khóc vừa xin lỗi và hứa sẽ ko làm mẹ K buồn nữa.

Y quay lại ôm K và nói: con yêu mẹ lắm. Mẹ nhớ đến làm lễ đón con về với mẹ.

K: mẹ sẽ nhờ thầy làm lễ ngay

Y: Con ở với mẹ vài ngày rồi sẽ theo thầy đi học thật ngoan. Con ngoan thì mẹ sẽ yêu con thật nhiều và mẹ ko đau nữa đúng ko?

K ôm lấy Y vừa khóc vừa gật đầu

Mẹ H: cháu hỏi các em có muốn theo thầy học đạo cùng cháu ko hay thích đi đâu để bà làm lễ cho

Y: bà cho tụi nó về chùa gần nhà . Cái chùa mà bà hay lên thắp nhang ấy. Tụi nó bảo muốn lên chùa đó hay được gặp bà.
Tụi nó bảo ai lên thăm tụi nó thì mua bánh với sữa với quần áo hoa cho tụi nó, à phai mua cả đồ chơi cho tụi nó chơi nữa.

Nói rồi nó quay nhìn mọi người 1 lượt rồi xuất ra luôn.

Gia đình K theo lời thầy làm lễ rước vong thằng bé  quay về quê. Mẹ con H thì về nhà. Từ đó tới giờ cũng ko liên lạc lại về phía gia đình K theo đúng lời hứa.

Khi H kể câu chuyện này thì H đã là kẻ trắng tay, ko vợ con, ko công việc. H thất bại thảm hại, hơn nữa lại mang trong mình nỗi day dứt ko yên.

Tạo nghiệp sẽ phải trả nghiệp. Chẳng qua nghiệp báo đến sơm hay muộn mà thôi!

Mong rằng câu chuyện sẽ giúp đc nhiều người! Thank you!

Thả ❤️❤️❤️❤️❤️ cho Mị ná. Để mị lại có tinh thần chia sẻ các câu chuyện khác cho các bạn😘😘😘

Hết!


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật