[FULL] DÂU TÂY ĐƯỜNG PHÈN

Chương 10: Vị cứu tinh giữa đêm đông



Nhật Hưng nhìn mình rồi liếc lũ thanh niên phóng xe đi qua. Mình lau mấy giọt mồ hôi lạnh trên trán, nhưng mặt mũi vẫn đỏ như gấc.

Bỗng nhiên cậu ta đi lại gần mình, ngắm nghía chiếc xe cub một hồi, mở miệng nói:

- Mày có sao không đấy ?

- Không sao, nhưng mà xe của tao bị thủng lốp rồi, giờ không về được.

Cậu ta im lặng một hồi, bỗng nói với mình, giấu xe vào lùm cây gần đây, rồi để cậu ta đèo về.

Mình có chút hoảng loạn nhẹ, một phần sợ sẽ mất chiếc xe cub, phần khác thì lo ba mẹ sẽ mắng cho một trận, nhưng lo nhất vẫn là Phạm Gia Nhật Hưng sẽ đèo mình một đoạn đường từ chỗ này về đến nhà.

Con gái trong độ tuổi này dễ rung động vì những hành động nhỏ lắm ý, mà mình không muốn yêu đương ba năm cấp ba đâu, tốn thời gian cực, thà tập trung học tập còn hơn.

- Tao cũng quên mang điện thoại rồi, giờ đó là cách duy nhất rồi, mày có lên không ?

Nhật Hưng ngồi trên xe đạp từ lâu, quay lại nhìn mình, tay vỗ vỗ lên yên xe đằng sau.

Mình lưỡng lự tiến gần lại chiếc xe đạp, dè dặt ngồi lên.

Nhật Hưng đột nhiên đạp mạnh làm mình mất thăng bằng, chúi mặt về phía trước, ôm chầm lấy eo của cậu ấy..

- Quên nói với mày bám chắc vào.

Mình ngượng ngùng buông tay ra, giữ chắc lấy cặp, nhục không biết giấu mặt vào đâu, chỉ mong về nhà thật nhanh.

Gió se se lạnh lướt qua tụi mình, tóc mình bay phấp phới trong gió. Đêm khuya mùa đông chắc hẳn trời lạnh lắm, mình thấy tay của Nhật Hưng đỏ lên, liền tốt bụng hỏi han, nhưng người ta chảnh lắm, đáp qua loa vài từ thôi.

Lúc chúng mình kết thúc cuộc nói chuyện nhạt như nước ốc cũng là lúc chiếc xe đạp dừng trước cửa nhà mình.

Mình cảm ơn cậu ấy rồi quay người bước vào nhà, nhưng nghĩ kĩ lại thì mình vẫn quyết định sẽ đưa cho cậu ấy:

- Nhật Hưng, chờ chút đã.

Cậu ấy dừng xe, quay đầu nhìn mình, khuôn mặt ửng đỏ vì hứng gió lạnh nguyên một quãng đường dài, tay cũng run lập cập.

- Cho mày găng tay nè.

Mình nói rồi giúi cho cậu ấy đôi găng tay hình con mèo. Nhật Hưng có chút bất ngờ, cười khẽ một tiếng.

Mình quay người bỏ chạy nhanh vào nhà, hi vọng cậu ấy đừng hiểu lầm mình thích cậu ấy, chỉ là cảm kích người làm việc tốt thôi.

Một buổi tối chông gai của mình đã trôi qua như vậy đó.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật