[TRANS][Longfic][Thiên Nguyên/Khải Nguyên] Yêu Quá Nhiều

71. Đại kế cục



Một tháng sau……

“Vương Tiểu Hành!”

Tiếng rống giận từ trong phòng bếp truyền ra, Vương Tiểu Hành cầm khối rubik mà Vương Nguyên đưa cho mình, mở to mắt mờ mịt nhìn về phía phòng bếp, ca ca gần nhất cảm xúc phập phồng thật lớn nha, may mắn Nguyên Nguyên ca ca có nói với bé là phải thông cảm cho ca ca.

Người đàn ông tuấn lãng một tay đeo bao tay một tay cầm một vật thể cháy đen không rõ là cái gì, quần áo ở nhà cùng trên mặt đều dính đầy bột mì, khuôn mặt luôn là bất cần nay lộ ra biểu tình nôn nóng hiếm thấy: “Có phải em sửa thời gian của lò nướng hay không?”

“Hả?”

Vương Tiểu Hành chớp chớp mắt tỏ vẻ mình thực vô tội, nghĩ lại một chút, vừa rồi hình như thật sự có đi vào phòng bếp dạo qua một vòng, phát hiện lò nướng có hương thơm liền muốn mở ra xem, vốn dĩ cho rằng vặn hết các nút là có thể mở ra lò nướng, không nghĩ tới xoay hai vòng đều không mở ra được liền từ bỏ. Vương Tiểu Hành nhìn biểu tình ca ca mình như sắp phát điên, chậm rãi đem tầm mắt dịch tới khối Rubik trên tay: “Được rồi…… Hình như là có…… Thực xin lỗi ca ca…”

“Vương Tiểu Hành…” Vương Tuấn Khải vẻ mặt gần như hỏng mất lại khóc không ra nước mắt, anh ta ở bên ngoài học một tháng trời muốn hôm nay làm bánh cho Nguyên Nguyên ăn, không nghĩ tới không để ý một tí đã bị tiểu quỷ này phá hư, “Đây là làm cho Nguyên Nguyên ca ca của em ăn đó! Thật muốn đem em đóng gói quăng ra ngoài cửa sổ!”

Vương Tiểu Hành vừa nghe là làm cho Nguyên Nguyên ca ca, nháy mắt ném khối Rubik xuống chạy qua đi, vóc dáng nho nhỏ nhón chân nhìn bánh cháy đen trong tay Vương Tuấn Khải, còn có mùi khét. Nhìn chằm chằm trong chốc lát vành mắt Vương Tiểu Hành liền đỏ lên, nhìn Vương Tuấn Khải liền muốn khóc: “Ca ca thực xin lỗi……”

“Không có việc gì không có việc gì, ngoan a……” Tuy rằng ngày thường thoạt nhìn Vương Tuấn Khải quản Vương Tiểu Hành rất nghiêm, nhưng là nhìn em trai tự trách như vậy cũng là không đành lòng, “Về sau không được lộn xộn trong phòng bếp nữa, rất nguy hiểm, vạn nhất bị thương thì làm sao.”

“Vâng!” Vương Tiểu Hành hít hít cái mũi thật mạnh gật gật đầu, nhìn bánh kem đáng thương khuôn mặt lại suy sụp xuống, “Vậy…… Cái này phải làm sao bây giờ……”

Vương Tuấn Khải nhìn nhìn đồng hồ treo tường, còn mười lăm phút Nguyên Nguyên sẽ về nhà, hôm nay vì làm bánh anh ta còn cố ý không đi làm, bận rộn một ngày, làm một lần nữa đã không còn kịp rồi.

Đang suy xét nên làm cái gì bây giờ, Vương Tuấn Khải đột nhiên nghe được vài tiếng mở cửa quen thuộc, Vương Tuấn Khải đột nhiên có loại dự cảm không tốt, thanh âm này rõ ràng chính là tiếng mật mã mở cửa nhà bọn họ.

Vương Nguyên vào nhà đem cửa đóng lại, vừa muốn buông cặp táp xuống liền nhìn thấy cách đó không xa là vẻ mặt dại ra của Vương Tuấn Khải cùng vẻ mặt hoảng sợ của Vương Hành, Vương Nguyên nhìn Vương Tuấn Khải từ trên xuống dưới "quần áo không chỉnh tề": “Không phải anh có buổi xã giao sao…… Hửm…… Mùi gì vậy……”

“Không…… Không……” Vương Tuấn Khải vội đem bánh kem cháy đen dấu phía sau, vẻ mặt tự nhiên cùng Vương Nguyên chào hỏi, “Nguyên Nguyên…… Khụ…… Hôm nay sao lại về nhà sớm như vậy……”

Đại khái đoán được đã xảy ra cái gì, Vương Nguyên âm thầm cảm thấy buồn cười, bất động thanh sắc vừa đổi giày vừa nói với Vương Tuấn Khải: “Hôm nay đã xong viêhc, Tiểu Hành ở nhà một mình, cho nên em về sớm một chút."

“Ách…… Là vậy sao.” Vương Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên đang bắt đầu đi về phía mình liền không tự giác lui vào trong phòng bếp, “Kia…… Muốn đi thay quần áo hay không?”

“Không vội.” Vương Nguyên lắc đầu đi đến trước mặt Vương Tuấn Khải, vươn ngón trỏ lau lau mặt Vương Tuấn Khải một chút, đem ngón tay dính bột mì quơ quơ ở trước mặt Vương Tuấn Khải, “Em rất quan tâm, anh đang bận cái gì?

“Ách…… Cái này……”

Vương Tuấn Khải trong lòng một mảnh bi thương, vốn là muốn cho người yêu một bất ngờ, chuẩn bị tốt các thứ không nghĩ tới vẫn là hỏng bét.

“Thực xin lỗi… Nguyên Nguyên ca ca……” Vương Tiểu Hành biết chính mình đã làm sai, muốn cúi đầu xin lỗi nhưng đối phương lại cao hơn mình, chỉ có thể ngẩng đầu, “Ca ca muốn làm bánh kem cho anh, nhưng bị em làm hỏng rồi……”

“Không phải đâu Nguyên Nguyên, đừng nghe nó……”

Vương Nguyên nhìn Vương Tuấn Khải nóng lòng giải thích, duỗi tay sờ sờ đầu Vương Hành tỏ vẻ không có việc gì, lại đem tay trái Vương Tuấn Khải kéo qua, nhìn chằm chằm cái vật thể cháy đen kia nói không nên lời.

“Thực xin lỗi…” Vương Tuấn Khải nhụt chí, “Lần sau anh sẽ làm tốt.”

“Em rất vui.” Vương Nguyên đem bánh kem lấy cầm trong tay, “Cám ơn.”

Vương Tuấn Khải không nói gì, còn chìm trong nản lòng cùng tự trách, lại không có phòng bị được Vương Nguyên hôn một cái lên má.

“Vốn dĩ có thể làm tốt sao?” Vương Nguyên hỏi một câu.

Vương Tuấn Khải ngốc ngốc gật gật đầu.

“Vậy…… Làm lại cái khác được không?” Vương Nguyên cười cười, “Em rất muốn ăn.”

“Nguyên Nguyên……”

“Em đi thay quần áo, ở trong bếp chờ em.” Vương Nguyên bước ra hai bước, xoay người nhìn Vương Tuấn Khải, buồn cười, "Bước nào không biết, em sẽ chỉ anh.”

“Được!”

Ba người cùng nhau làm bánh chính là thời gian ngọt ngào lại ấm áp nhất, Vương Hành cầm một cục bột nhỏ chọc tới chọc lui, Vương Nguyên cùng Vương Tuấn Khải trò chuyện. Vương Nguyên vừa mới tiếp nhận nghiệp vụ Vương thị, rất nhiều vấn đề cần thỉnh giáo Vương Tuấn Khải, Vương Tuấn Khải đương nhiên vui vẻ cùng Vương Nguyên chia sẻ hết thảy, nhưng mà nhìn bộ dáng Vương Nguyên mỏi mệt vẫn là đau lòng muốn chết, bất quá nếu là Vương Nguyên thích, tự nhiên anh ta cũng thích.

“Không cần sốt ruột, mấy vấn đề này em có rảnh thì nói chuyện với ca ca em một chút, anh ấy nhất định biết cách xử lý, em có thể tham khảo một chút.” Vương Tuấn Khải đem cục bột đưa cho Vương Nguyên xem, “Em xem, là như thế này sao?”

“Đúng vậy……” Vương Nguyên nắm tay Vương Tuấn Khải dạy cho anh ta cách dùng lực đạo, “Ừm, có rảnh em sẽ đi tìm ca ca.”

Tuy rằng cuối cùng vẫn là lựa chọn Vương Tuấn Khải, chính là Dịch Dương Thiên Tỉ ở trong lòng Vương Nguyên chung quy vẫn là có điểm băn khoăn, nghĩ đến bọn họ ở chỗ này ngọt ngào cùng nhau làm bánh kem mà Dịch Dương Thiên Tỉ lại cô độc một mình, Vương Nguyên không khỏi mvẫn là có chút phát đau.

“Hô……” Vương Nguyên thở phào nhẹ nhõm, vươn vai, nghiêng đầu hỏi Vương Tuấn Khải, “Anh nói Thiên Tỉ……”

Vương Tuấn Khải thò lại gần nhẹ nhàng ở trên môi Vương Nguyên rơi xuống một cái hôn, Vương Nguyên không có chút nào phòng bị bình tĩnh nhìn Vương Tuấn Khải, trong ánh mắt cùng khóe miệng đều là ý cười như có như không, ý hỏi Vương Tuấn Khải vì sao đột nhiên hôn mình.

“Ai nha ca ca, thật xấu hổ……” Vương Tiểu Hành dùng tay nhỏ che lại hai mắt của mình, còn vụng về tách ra hai ngón, “Ca ca đừng dạy hư em!”

Trong mắt Vương Tuấn Khải ý cười tràn đầy: “Bảo bối, chuyện của anh ta chúng ta vẫn là không cần nhúng tay vào, hiện tại quan trọng nhất chính là làm sao cho em ăn được bánh kem ngon nhất.” Nói xong Vương Tuấn Khải lăng lăng nhìn Vương Nguyên, đầu lưỡi còn ở trên môi liếm một vòng.

Vương Nguyên mặt đỏ lên, vừa vặn nghe được lò nướng “Đinh” một tiếng, ném xuống một câu “Em đi xem lò nướng.” liền cuống quít né tránh.

"Được.”

Vương Tiểu Hành nhìn ca ca cười đến giống tên ngốc, nhìn cục bột trong tay không biết nó là hình thù gì, haizz, daddy nói rất đúng, ca ca đụng tới Nguyên Nguyên ca ca a, căn bản không còn là ca ca mà bé biết nữa.

Đúng rồi.

“Ca ca……” Vương Hành nghiêm túc hỏi Vương Tuấn Khải, “Nguyên Nguyên ca ca khi nào sẽ trở thành chị dâu a?”

Vương Tuấn Khải có chút bất ngờ lại ngạo kiều hất cằm.

“Vương Tiểu Hành em không biết sao, em ấy đã sớm là chị dâu của em rồi nha!”

Đây chính là Nguyên Nguyên chính miệng nói cho anh ta biết.

(Toàn văn hoàn!!!)

__________

23/12/17 - 25/04/18

Miệt mài 4 tháng trời cuối cùng cũng đã hoàn, KN HE. Dù tiếc cho Thiên, nhưng tui thấy như vậy là hợp lý rồi, có lẽ tình cảm của N dành cho T chỉ là chấp niệm tiếc nuốu sâu nặng với quá khứ mà thôi.....

Một lần nữa tui xin đc pr fic tiếp theo mà tui đang lết "Ái bất tại yên", thể loại ngược tâm, ngược thân, 18+, TN HE. 😂😂😂



Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật