[ SHORTFIC ] - [ MOMI ] - TÌNH SÓI

Chap 1 : Cuộc sống mới



Ẩm ướt quá ....




Mùi khó chịu thật ....






Căn phòng này sao lại khóa nhỉ ?




Hm...






Tôi không thích nơi đây







Không thích một chút nào ...

_______________________

Đùng...

_ Cảm ơn các anh .

_ Không có gì đâu ,đây chuyển vào đâu ạ ?

_ Các anh cứ đem vào phòng khách nhé .

_ Vâng .

_ Cô Myoui tủ này thì sao ạ ?

_ A anh chị cứ để đây em phụ .

_ Không sao đâu chúng ta là hàng xóm mà .

Mọi người vui vẻ cùng nhau vận chuyển mớ hành lí cho những vị khách mới chuyển đến đây .

_ Ở đây , từ từ thôi . Mina , Sana các con lại đây phụ mẹ nào .

_ Vâng ạ .

Cô con gái nhỏ nghe tiếng mẹ ngừng cuộc chơi chạy nhanh đến riêng cô con gái lớn còn đứng đó nhìn .

Cô không thích nơi này chút nào cả .

Két... két...

_ Cậu chủ tới rồi ạ .

_ Ừ .

Một thanh niên chạc 25 tuổi bước xuống cùng điếu thuốc mới chăm trên tay nhìn xung quanh . Xem ra căn nhà này cũng không tệ như cậu nghĩ .

_ Cậu thanh niên giúp chúng tôi với .

Người đàn ông cười nhìn cậu định nhờ vả một chút liền sôi máu khi nghe cậu trả lời . Đúng là tên nhà giàu phắc lối .

_ Ông nghĩ mình là ai ?

Bỏ tay vào túi quay lưng đi , cậu đây chẳng quan tâm , bây giờ trong đầu cậu chỉ nghĩ tới người con gái đang đứng trước căn phòng sắt kia thôi .

_ Ais , còn có loại người như vậy sao ?

_ Kệ đi ông à .

_ Mina , con đem túi xách mẹ qua đây .

_ Vâng .

_ Chào em , Mina .

_ Tránh ra .

Mina khó chịu nhìn người chạm vào tay mình , không nhân nhượng giựt mạnh tay cậu ra khỏi người cô . Cái con người đầy sự giả tạo và khinh bỉ này tại sao lại còn chưa chết nữa ?

_ Em đang đuổi người mua nhà mới cho em sao ?

_ Tôi không quan tâm , xin anh tránh ra .

_ Đừng vậy mà .

Bàn tay nắm chặt lấy vai cô, đồ dơ bẩn . Mina lườm người ấy bước đi tiếp .

_ Này Mina .

_ Buông tôi ra .

_ Nè .


Bà Myoui nhìn từ xa thấy con gái mình đang cãi nhau liền cảm ơn mọi người chạy nhanh qua đó , không đươc nếu để chậm một chút sẽ có chuyện mất .

_ Mina đừng có mà như thế , sớm muộn gì em cũng là vợ tôi .

_ Đừng mơ .

_ Cậu Bam Bam xin lỗi vì không tiếp cậu , Mina con vào trong đi để mẹ tiếp cậu là được .

_ Vâng .

Cô quay lưng đi để lại mẹ và cậu thanh niên nói chuyện riêng , con người kia - cô hận vô cùng .

_ Sao nơi này thế nào ?

_ Cũng ổn cậu à .

_ Hm chìa khóa đây có gì cứ gọi tôi .

_ Vâng cảm ơn cậu .

Dù có chút không vui nhưng bà vẫn nhẫn nhịn nhận lấy , khói thuốc lá bay thẳng vào khuôn mặt lớn tuổi đang phải chịu đựng . Không được , vì con gái bà sẽ chịu đựng tất cả mọi thứ .

_ Mina có chuyện gì thì gọi tôi .

_ Vâng tôi biết rồi .

_ Ừ .

Bước vào trong , tiếng động cơ xe quay bánh đi mất bà Myoui thở dài khi cậu đi mất . Quả là mệt mỏi khi nhận ân huệ từ người khác , nhưng biết sao được với khả năng của bà hiện giờ không thể mua được căn nhà mới để lo cho hai con . Đành phải vậy thôi .

_ Mẹ ơi vào nhà thôi .

_ Ừ ừ mẹ vào ngay đợi mẹ chút .







_ Mời mọi người thưởng thức ạ , có gì không ngon xin đừng chê .

_ Ấy ấy nào dám , chị mời chúng tôi như vậy là quý lắm rồi .

_ Cảm ơn mọi người .

Cuộc trò chuyện cùng tiếng cười đùa của những người lớn trên bàn ăn . Nhìn họ xem , những con người nông dân quê mùa đang cùng ngồi ăn với gia đình cô thật khó chịu .

_ Món này rất ngon , tôi chưa bao giờ được ăn .

_ A đây là món quê nhà của tôi .

_ Chị Myoui nấu ăn khéo quá mất .

Suốt cả cuộc nói chuyện , Mina vẫn ngồi yên một góc không nói gì nhìn mọi người xung quanh . Ngợp ngạt , không khí nơi đây với Mina ngợp ngạt hết sức chịu đựng . Nhìn những đôi đũa cùng chiếc muỗng của họ xem đang thay phiên bới tung mọi thứ trong bát canh kèm thức ăn bên cạnh . Trông thật dơ bẩn biết mấy , cô muốn nhanh ra khỏi nơi đây ngay lập tức .

_ Tôi nghe nói trước đây chủ trước có nuôi sói ?

_ A cái đó thì tôi không biết nhưng nghe nói ông ta làm thí nghiệm rồi tự tử ở đó .

_ Chuyện đó cũng lâu rồi , cho chú chén canh nhé cảm ơn cháu .

_ Vâng .

Cô đứng lên bước tới phòng bếp , dù không muốn nhưng phải làm thôi .

_ Chị đẻ con khéo quá , hai đứa nhỏ đều xinh đẹp .

_ Cảm ơn chị đã khen .

" Hm "

Cô bực bội khi giá múc đổ vào tay , thật là bực bội càng thêm bực . Rửa bàn tay sạch sẽ , cô quay lại chỗ ngồi đưa cho chú hàng xóm đang ăn kim chi .

_ Của chú .

_ Cảm ơn con .

Mina tiếp tục ngồi yên không đụng lấy thức ăn trên bàn , còn gì ở trên đó đâu mà ăn . Nhìn qua chén mình , còn chưa đụng đến một hạt cơm vào bụng .

_ Người đàn ông hồi sáng là ai thế ?

_ A là người nhà của em .

_ Trông cậu ta thật phắc lối .

_ Vâng .

_ Mọi người cứ việc ăn , con ra ngoài đi dạo chút .

_ Mina , ngoài trời lạnh mà con .

_ Con mặc áo ấm rồi .

Mặc lời mẹ nói , cô vẫn bước ra ngoài với áo khoác ấm trên người .

_ Xin lỗi mọi người , con bé nhà em lúc nào cũng vậy .

_ Không sao đâu , tuổi mới lớn mà nhưng sao chị lại ở đây vậy ?

_ À vì con bé em nó bị bệnh tim nên bác sĩ bảo phải kiếm một nơi trong lành để dưỡng bệnh .

_ Tội nghiệp mới bé mà đã bệnh nặng rồi .

_ Vâng ...












" Thoải mái thật "

Mina mỉm cười khi bước ra ngoài sân ngồi ngay khúc gỗ quanh sân nhìn lên vì sao trên trời . Thoái khỏi không khí lúc ấy làm cô cảm thấy thoải mái hơn .

" Âm thanh gì vậy ? "

Nghe đâu đó âm thanh lạ phát ra từ căn phòng sắt kia , cô đứng lên nhìn vào trong ấy , mọi thứ đều bình thường , vẫn cái mùi hôi khi sáng ấy ngày nặng mùi hơn .

_ Cảm ơn mọi người ghé qua đây .

_ Tôi phải cảm ơn chị đã đãi chúng tôi ăn chứ .

_ Mọi người khách sáo , hẹn mai gặp ở chợ nhé .

_ Vâng tạm biệt chị .

_ A , đừng cho tụi nhỏ ra căn phòng sắt kia nhé .

_ Vâng tôi biết rồi .

Bà cười lả giả chào tạm biệt mọi người bước vào trong nhà . Mệt mỏi quá đi mất , nhìn đống tô chén đầy trên bàn làm bà phát ngán muốn xỉu . Thôi dọn dẹp sạch sẽ rồi đi ngủ thôi .

_ Các con tới giờ mau đi ngủ thôi .










" Ngày ... tháng ... năm ...

Ngày đầu tiên bước chân vào ngôi nhà mới , so với nhà cũ thì cũng không quá tệ nhưng mình lại không thích cho lắm .

Không biết ngày mai sẽ như thế nào đây ... "

Vết mực loan ra , Mina thở dài lau chùi một chút đóng cuốn sổ lại . Đặt quyển nhật kí vào trong hộp bàn , cô xoa nhẹ lồng ngực mình vào mỗi đêm . Có thể chưa quen với nơi ở mới nên cô mới thấy khó chịu như vậy .





Bụp...

_ Mẹ tắt đèn rồi , chúc con ngủ ngon nhé .

_ Vâng mẹ ngủ ngon .

Cô mỉm cười khi mẹ hôn lên trán mình , cánh cửa đóng lại cô dần dần chìm vào giấc ngủ .













Ào... ào ... ào ...

Tiếng mưa rơi càng lớn ngay trên mái hiên càng nặng hạt . Mina giật mình bởi làn gió lạnh khẽ vào lạnh buốt khiến cô rùng người một chút .

Bước xuống nhà đến từng phòng , cô khẽ cười nhìn vào phòng mẹ đang nằm ngủ . Chắc do mệt mỏi nên mẹ mới nằm tư thế như thế , cũng đúng thôi sáng giờ mẹ lo làm liên tục không thể nghỉ ngơi được . Đắp chăn lên người mẹ , cô nhẹ đóng cửa bước ra ngoài .

_ Mẹ ơi con muốn mua bánh .

_ Minachan em muốn ăn bánh táo .

_ Mẹ ơi .

Thì ra là Sana , con bé lại tiếp tục nói mớ vào mỗi đêm rồi . Cô cười nhìn cô em mình đang đạp tung chăn lắc đầu bó tay . Nhẹ xoa đầu em , cô đắp chăn lại vỗ người vài cái , tắt quạt . Con bé này đúng là không biết lạnh là gì à .

Rót cốc nước trên tay , cô nhìn khung cửa sổ , âm thanh lạ kia vẫn vang vãng đâu đây nhưng vì tiếng mưa nên cô không nghe rõ .

Tại sao căn phòng ấy lại thôi thúc sự tò mò của cô quá thể ?

Uống cốc nước xong , cô ngáp dài vì cơn buồn ngủ kéo đến , tay dụi vào mắt duỗi tay kéo ra .

Thôi mệt quá , đi ngủ trước đi đã .














Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật