Xuyên không - Diabolik Lovers - Tình yêu ngang trái

Diabolik Lovers - «Laito Sakamaki» [#1]



Sự quyết định này, ảnh hưởng đến cả tương lai của chúng tôi. ''Đi về đâu? Có thể hưởng thụ một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc không?'' Là những câu hỏi chạy lòng vòng trong đầu chúng tôi lúc này.

Không còn nghi ngờ gì nữa,.. Tôi đã có quyết định của mình.

- Tôi xin phép đi theo phục tùng... Anh Laito!

- Gì cơ? - Mọi người đồng thanh. Ai nấy đều tỏ ra khá là bất ngờ, ngay cả Laito hay Yui đều như vậy.

- Nfu~ Monori-bitch-chan có một suy nghĩ thật sáng suốt nha!~ Fufu~

Anh mỉm cười, khuôn mặt lộ rõ vẻ vui đùa, lại gần ôm tôi.

- Vậy còn cô thì sao, Yui?

- T-Tôi... Anh Kanato v-vậy...

Chị run lên sợ hãi. Có lẽ vì đôi mắt đang khoét sâu tâm hồn người khác của Reiji lúc này.

- Gì? Cô chọn tôi...?!... Hahaha!! Điều này cũng tốt thôi...!!

Kanato cũng khá ngạc nhiên, rồi cười phá lên một tiếng.

- Được, mọi chuyện đã quyết xong. Khỏi bàn cãi.

Reiji bình tĩnh nói. Mọi người dần tản hết đi về phòng.

——————————————

- Nè nè Monori-bitch-chan!~~ Fufu~

- Vâng, tôi đây.

Anh nằm thoải mái trên giường trong khi cô đang bận ôn bài tập.

- Anh vẫn không hiểu tại sao em lại chọn anh nữa! Sao vậy nhỉ? Sao em lại chọn anh?~ Fufu~

- ... Tại vì tôi nghĩ anh chắc cũng không tệ như mấy tên kia? Um, chắc vậy.

Vừa dứt câu, tôi cảm nhận được một vòng tay to lớn choàng qua người mình, ôm tôi thật chặt. Lại còn có một chút khó chịu ngứa ngáy phía sau gáy.

- Anh...!!

- Shhhhh... Anh biết Monori-bitch-chan ngoan mà!~ Để yên cho anh làm việc nhé~ Fufu~

Mới đầu thì tôi cũng không cảm thấy gì ngoài cảm giác ngứa ngáy khó chịu. Lúc sau thì...

- Ahhh! Tôi... Đau!!!...

... Có một chút đau đớn.

Có cảm giác như máu sắp bật ra khỏi người tôi vậy...

- Monori-bitch-chan, đừng cựa quậy gì nhé!~ Em mà cử động thì sẽ thấy đau hơn đó! Để anh chữa lành vết thương cho em nha~ Fufu~

Tôi cũng nghe lời, không dám di chuyển hãy cử động gì. Đơn giản vì lời anh ta nói trông không phải như hăm dọa đâu.

Tôi cứ ngồi im đó một hồi lâu...

...

Mở mắt tỉnh dậy. Đây là đâu?

- ...Um...!

- Nfu~ Em tỉnh rồi sao?~

Giọng ai đó vang vảng bên tai tôi. Chắc ai cũng biết ai đó mà tôi nói tới là ai.

- ... Sao tôi lại...?

- Không có gì đâu nè~ Monori bé ngoan chuẩn bị bữa sáng đi~ Reiji sẽ mắng em đó~ Fufu~

Tôi tỉnh giấc luôn sau khi nghe từ ''bé ngoan'' của anh ta.

Tôi mệt mỏi ngồi dậy. Mới đó mà sáng rồi sao? Tôi còn không có chút ấn tượng gì về đêm qua.

Có lẽ do ngủ hay do nằm nhiều quá nên toàn cơ thể tôi nhức mỏi không thể chịu được. Cổ, tay, chân gì cũng kêu lên tiếng ''răng rắc'' đến rõ ràng.

- Nfu~ Xem ra Monori-bitch-chan của chúng ta rất mệt mỏi nhỉ~ Em có cần anh bế xuống bếp luôn không công chúa?~ Fufu~

- Không cần... Tôi... Tự đi được...

Thật sự quá là uể oải...!!

—————————————

- Em đang nấu gì vậy? Mùi thơm thật đó~ Fufu~

- Đúng vậy! Hình như ta còn ngửi thấy mùi Takoyaki nữa!~

- Còn tôi thì thấy mùi bánh ngọt... Chắc ngon lắm nhỉ...~

Tôi thì đang làm bếp. Chuyện vẫn sẽ bình thường như mọi người, nếu như ba cái tên này không quấy rầy làm phiền tôi. Trời đã nóng, tôi phải mặc đồ maid, còn cứ bu bu xung quanh người tôi, hỏi xem tôi nóng điên đến mức nào.

- Này ba tên kia! Đi ra đây ngay! Đứng đó cũng chẳng giúp ích được gì đâu.

Reiji lên tiếng.

- Ra thì ra! Bổn thiếu gia ta không có sợ anh đâu đấy! Ta chỉ nể nang vậy thôi! Hứ!...

- Nè nè Reiji-kun~ Tôi là thân chủ của Monori-bitch-chan thì sẽ được ở lại đây phải không?~

Reiji đẩy kính, đôi chân mày nhướng lên, biểu cảm tức giận có hơi đáng sợ, to tiếng hơn một chút.

- Bây giờ cậu có đi ra hay không?!!! Đừng để tôi nói nhiều quá Laito!!!

Mặt anh ta xịu xuống, làm tôi thấy hơi buồn cười nhưng phải ráng nhịn. Nếu không nhịn thì tôi đang nằm bò ra sàn cười rồi.

—————————————

- Bữa sáng của mọi người đây!~

- Để chị giúp em hen!

Chị Yui kéo ghế đứng dậy phụ tôi dọn bữa sáng ra.

- Cảm ơn chị~

- ... Có bữa sáng cũng lề mề...!

Tên đeo kính kia lại bắt đầu than phiền.

Lề mề là cũng có lý do cơ mà. Thay vì làm tất cả cùng một món giống nhau, nhưng như vậy thì chán mắt quá, nên tôi làm mỗi người một món, mà theo tôi đó là sở thích của họ.

- Hôm nay là ngày gì đặc biệt sao mà em làm mỗi người một món khác nhau vậy?~ Fufu~

- Cũng không phải ngày gì, đơn giản là tôi muốn làm điều gì đó khác biệt với mọi ngày thôi...!

- Mmmhh....!! Takoyaki, mùi vị không tệ đâu nha!!

Ayato hào hứng giơ ra ngón cái.

Thật chứ mặc dù trước giờ tôi có hơi ghét cay ghét đắng anh ta, nhưng mà được khen như vậy thì cũng vui lắm!

Đột nhiên, sao tôi lại cảm thấy khó chịu như có thể ai đó đang lườm hay theo dõi tôi vậy...

Đó chỉ là cảm nhận của tôi, hoặc giác quan thứ sáu của tôi thôi đúng không?...

Hay đó là sự thật?!...

—————————————

Đêm nay là đêm trăng khuyết, ma cà rồng như mấy người này chắc cũng không trỗi dậy thú tính đâu nhỉ? Có vẻ an toàn rồi.

Nghĩ vậy, tôi yên tâm vào phòng của Laito mà không chút phòng bị.

Lúc tôi vào thì anh ta cũng đang tắm nên tôi ngồi ôn bài một tí trong phòng.

——————————————————
#YokkoYukku

Có biến mấy má ơi :)) Biến thật đó :))

Chúc các readers thi tốt =)) <3


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật