Xuyên không - Diabolik Lovers - Tình yêu ngang trái

Chap 7. Quyết định? (Thường Ver.)



16+ một tí nha ưa hưa hưa =)))

——————————————————

Ayato tiến đến gần hơn, lấy tay nhấc nhẹ cằm tôi lên.

- Biết điều thì ngoan ngoãn đi. Nếu không thì tự biết hậu quả! Hahaa!

- Aya...ưm...

Chưa kịp để tôi nói hết câu, Ayato chặn miệng tôi bằng đôi môi thấm đẫm vị máu của anh ta. Rồi anh cắn lấy môi tôi, mạnh đến nỗi nó bật cả máu. Anh từ từ đưa lưỡi vào trong khoang miệng tôi, lưỡi anh quấn lấy lưỡi tôi. Nụ hôn ấy cứ tiếp tục kéo dài và mãnh liệt cho đến khi rút sạch hết dưỡng khí của tôi.

- Ưm...ưm..buông ra Aya...

Anh có vẻ luyến tiếc rời bỏ ra. Một sợi chỉ bạc lưu luyến còn kết dính giữa tôi và anh.

- Không tệ. Tốt hơn Yui đấy!

Ayato nhếch mép. Anh đưa miệng xuống gần xương quai xanh của tôi.

- Chuẩn bị đi. Mới chỉ bắt đầu thôi!~

Tôi nhắm mắt lại chờ đợi, tay thả lỏng bất lực...

Đêm đó là một đêm rất dài, tựa như không bao giờ kết thúc.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Những tia ánh sáng cố gắng len lỏi vào trong căn phòng tối đen, vẽ nên những vệt sáng đẹp tựa sao băng vụt qua giữa bầu trời đêm.

Tôi cố dụi mắt, quay qua quay lại nhìn cảnh tượng đêm qua.

Đêm qua, một đêm mà tôi chẳng  thể nào quên. Lần đầu tiên trao cho một tên ma cà rồng. Lần đầu tiên thấm đẫm hương vị tanh và quyến rũ của máu. Lần đầu tiên.... Thực sự đã mất rồi!

- Ê Chichinashi!... Không muốn ngủ, muốn như đêm qua nữa sao? Hahaa!

Tên nằm kế bên vừa tỉnh dậy là lại giở giọng biến thái. Tôi cũng sợ anh ta làm gì nữa nên đành im lặng ngoan ngoãn nằm xuống.

Anh ta đưa tay qua ôm lấy eo tôi. Môi nhẹ nhàng chạm vào phía sau gáy, chiếc lưỡi đinh hương cũng không để yên, lướt nhẹ một vòng sau gáy, rồi từ từ đi xuống lưng.

- Um... Aya-- Đêm qua đủ rồi...

- Một chút thôi. Bổn thiếu gia muốn khơi lại một tí cảm giác.

Cứ thế, tôi để yên không chút động đậy, cứ để cho anh làm mà không dám hó hé.

Tôi, Monori, thật sự đã đánh mất sự mạnh mẽ chỉ vì một tên ma cà rồng.

Trong lúc anh nhẹ nhàng thu lại chút khoái cảm, tôi cảm thấy dễ chịu nên ngủ quên lúc nào không hay.

Sau một hồi, tôi dụi mắt tỉnh dậy. Quay qua quay lại chẳng thấy ai cả. Anh đi đâu rồi?

Tôi đi lấy quần áo mặc lại. Nhờ sự cuồng nhiệt đêm qua, nó đã văng tứ tung cả rồi.

Rồi tôi đi dọc các dãy hành lang, đi qua các phòng mà vẫn không thấy ai.

Kì lạ, bỏ mình một mình ở nhà như thế này, họ đi đâu rồi chứ?

Cạch...

Nghe có tiếng động lạ, tôi quay lại nhìn.

Shuu?

- Phiền phức quá, đi đi...

Anh ta cất giọng trầm ấm, đi lướt qua tôi nhanh như một cơn gió. Con người lúc nào cũng lười biên thế kia, tốc độ cũng không đến nỗi tệ?...

- Sao không có ai ở đây vậy? Họ đi đâu vậy Shuu-sama?

- ... Đi học...

Anh ta chẳng thèm liếc mắt nhìn tôi dù chỉ một cái, bỏ đi lên lầu.

Hứ! Cái tên đáng ghét, có cần phải như thế không?!

————————————————

- Tôi có chuyện muốn nói.

Reiji khoanh tay, dáng điệu khoan thai, lấy tay đẩy kính lên như một quý tộc thật sự. (Au: Thì Sakamaki là quý tộc mà :)) )

- Kể từ hôm nay, Yui và Monori, hai cô sẽ được phép chọn ở bên duy nhất một trong những tên ở nhà này, kể cả tôi. Nghĩa là chỉ được trung thành với duy nhất một tên thôi. Suy nghĩ rồi chọn nhanh đi.

Anh ta nói vậy là sao? Chọn ư?

Tôi liếc nhẹ mắt qua nhìn chị Yui tỏ vẻ như ''ý chị như thế nào?''.

Chị ấy, mồ hôi bắt đầu lăn từ trên trán xuống, có lẽ đang lâm vào thế bí giống tôi?

Tất nhiên, không dễ dàng để chọn được, vì tên nào chẳng là ma cà rồng, cách ''trị'' tuy khác nhưng độ ác cũng tương tương bằng nhau thôi.

Theo suy luận của một con bé có cái não cá vàng như Monori tôi đây, thì... À ừ, cũng chẳng biết phải chọn ai nữa!...

Shuu thì có vẻ thích nghe nhạc, ở một mình và, ừ thì là ma cà rồng nên cũng thích máu chứ nhỉ?!

Reiji, chu đáo, nghiêm túc, học giỏi, thông thái, nếu chọn anh ta thì thành tích chắc chắn đi lên.

Ayato, cái tên đã lấy đi lần đầu tiên của tôi, tham lam hơn thế, muốn lấy mọi cái lần đầu tiên nốt. Có lẽ, anh ta sống khá hiện đại chứ không cổ hủ?

Laito, người tôi ít để ý tới nhất, không biết anh ta là loại như thế nào, nhưng có vẻ khá tinh tế, lãng mạn và ga lăng, ngọt ngào?

Kanato, tên ma cà rồng đầu tiên tôi thấy có nét dễ thương, dù cậu ta thường hét lên làm tôi giật mình, ít ra thì cậu ta vẫn trông như... Một đứa trẻ với chiều cao khiêm tốn? (Au: Quá đáng lắm luôn ớ =)) )

Subaru, một người có tính khí khá cộc cằn và hay dùng tay chân, nhưng ít nhất, tôi thật sự có ấn tượng tốt với anh ta, dù anh ta vẫn là ma cà rồng.

Vậy thì, hai người chúng tôi, Yui và Monori, một cô dâu, một người hầu, nên chọn đi theo ai mới là đúng đây?

Đây là quyền quyết định duy nhất của tôi kể từ khi bước vào căn nhà này.

Sự quyết định này, ảnh hưởng đến cả tương lai của chúng tôi. ''Đi về đâu? Có thể hưởng thụ một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc không?'' Là những câu hỏi chạy lòng vòng trong đầu chúng tôi lúc này.

Không còn nghi ngờ gì nữa,.. Tôi đã có quyết định của mình.

- Tôi xin phép đi theo phục tùng...

——————————————————

Cắt cắt =)) Đến đây là được rồi :))

#YokkoYukku

Lưu ý bự chà bá:
* Kể từ Chap này, chúng ta bắt đầu bước qua một phần mới, khá giống Game ở một chỗ là cho người đọc có quyền chọn nhân vật trong nhà Sakamaki mà mình muốn đi theo.

VD: Phần sau sẽ có tựa đề là
''Diabolik Lovers - «Shuu» [#1]''

Với cấu trúc:

''Diabolik Lovers - «Tên nv bạn chọn» [Chap?]''

Hãy đọc Chap của nv bạn muốn hay thích theo :))

Ai chưa hiểu thì ib vs tuôi trên Watt nha <3 Bái bai~

Klq: Đang ngâm giấm Request aah~
——————————————————
U23 các anh đừng buồn nữa nha, mặc dù không thắng giải nhất, nhưng các anh mãi vô địch trong trái tim 90 triệu người dân Việt Nam và những người hâm mộ trên thế giới. Các anh đã làm rất tốt rồi. Những năm sau, hãy cùng bước đến World Cup nhé. Cảm ơn vì các anh đã đưa bóng đá Việt Nam sang một trang lịch sử mới <3 Mãi yêu U23 Việt Nam <3


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật