allxdaehwi ; điều quý giá nhất thế gian

-selfish-[plot]





Kang Daniel là một gã đàn ông trưởng thành, đẹp trai, giàu có, tài giỏi và phóng khoáng. Người ta thường kháo nhau rằng, Kang Daniel ấy à, gã ta là một 'cực phẩm nam nhân', 'mười phân vẹn cả mười'.

Well, biết đấy, thực tế thì không hẳn ai cũng nghĩ như vậy.

Theo như người tình bé nhỏ của gã thì: " Kang Daniel chẳng phải cực phẩm nam nhân gì cả, chỉ là một gã đàn ông gàn dỡ và khát tình thôi. "

Nếu hỏi tại sao lời này lại có thể thốt ra từ khuôn miệng xinh xắn của em người tình bé nhỏ kia thì thôi nào, người tình chưa chắc là người yêu và cũng chưa chắc là để yêu.

Theo lý thuyết thì là thế.



Người tình của Kang Daniel là một cậu nhóc ước chừng mười bảy, mười tám tuổi là cùng. Mọi người hay gọi cậu ta là David.



Em bước xuống giường với thân thể thấp thoáng vài dấu xanh tím trong cái áo choàng tắm và gã thì vẫn nằm đấy, trong chăn và trần truồng. Ắt hẳn thì mọi người cũng ngầm hiểu được em là ai và là gì của gã.

Rít một hơi thuốc dài. Chà, mười lần như một, gã chẳng bao giờ giữ được lời nói sẽ nhẹ nhàng.

Mà cũng có ai dịu dàng cho được khi người đó là em? Một em với làn da trắng kích thích người khác để lại chiến tích, một em với khuôn miệng có mùi khói thuốc kích tình, một David?

- Tôi nhớ mình bảo em cai thuốc rồi nhỉ?

Gã bất ngờ ôm em từ phía sau, xiết thật chặt. Bảy giờ sáng và gã lại lên cơn hứng tình rồi.

Em chẹp miệng:

- Tôi không nhớ là mình nói sẽ cai.

Dứt lời em kéo gã vào một nụ hôn và bọn họ lại như hai con thiêu thân quấn vào nhau không điểm dừng.

- Nghe tôi đi, em mới mười bảy. Cai thuốc và đi học lại.

- Thế không ai nói anh quan hệ với trẻ vị thành niên sẽ bị bắt ngồi tù sao?

Em khẽ cười, đứng dậy rời giường.

Kang Daniel chỉ biết chán nản lắc đầu. 

Với gã, David, à tên của em là Lee Daehwi, hoàn toàn chả phải người tình như những gì người khác nói. Với Kang Daniel, em là người gã yêu.

Gã gặp Daehwi vào đầu năm nay, trong club, và ngay lập tức rơi vào cạm bẫy của ái tình khi ánh mắt em chạm phải gã. 

Nhưng mà với Daehwi, gã chỉ là một thằng đàn ông như bao thằng đàn ông khác, chả có gì đặc biệt.

Kang Daniel chỉ là một trong số những người bạn giường của em.

Bên A xem bên B là người yêu, nhưng bên B lại xem bên A là bạn giường.

Kì lạ.

Nhỉ?

Nhưng nó là một câu ngắn gọn để tóm tắt quan hệ của bọn họ.



-Yohoo, David nhà ta trở lại rồi này!

Lại những cuộc thác loạn, Kang Daniel chậc lưỡi nhìn em trong đám người.

Và mẹ nó chứ, dù giữa một đám nam nữ thanh niên ăn bận thiếu vải, thì em của gã vẫn sexy đến kì lạ trong chiếc áo sơ mi cao cổ kín đáo.

Miệng đắng, lưỡi khô.

Muốn đè em.

Nhưng chết tiệt là gã sẽ chẳng thể kéo em ra khỏi những cuộc vui giống vậy.

Thừa nhận thôi Dan, giọng Park Jihoon-một tên trong đám bạn gã văng vẳng bên tai, mày chẳng có tư cách để làm điều đó.

Dụi thuốc, nhanh thôi, gã sẽ có tư cách làm điều đó.



-Đệt mẹ, Kang Daniel? Anh điên à?

Kang Daniel dựa vào tường, phì phèo điếu thuốc.

Điên gì đâu em ơi, tôi chỉ yêu em thôi.

Yêu tới ích kỉ, đến mức chỉ muốn đem giấu em ở chỗ chỉ một mình tôi nhìn thấy.

Và tôi làm rồi.

Từ giờ em là của tôi, mình tôi.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật