Tập truyện ngắn: luba ( Lộc Hàm Nhiệt Ba)

Phần 5: Váy hoa cuối hạ.



Bắc Kinh vào tháng ba, tiết trời xuân, nhưng không hề ấm áp mà còn hơi se lạnh. Lộc Hàm mặc chiếc áo jacket khá dày, tay cầm quyển sách, người cậu co lại như con đà điểu đi trong gió.

Dọc đường đi, cậu nhìn thấy rất nhiều hoa và lá trên tầng lầu phía xa kia, cảnh tượng rất tươi đẹp và bắt mắt với những bông hoa màu đỏ và cánh lá xanh biếc. Ồ , là chiếc váy. Không đúng, là một cô gái mặc chiếc váy đó.

Gió thổi mạnh khiến cho chiếc váy bay bay như lá cờ bay trong gió, cô gái với mái tóc dài che gần hết khuôn mặt, thân hình cô nghiêng nghiêng theo chiều gió thổi. Cô gái như bị chiếc váy hoa lôi đi, dường như cô có thể bay lên bất cứ lúc nào. Toàn bộ cảnh tượng đó một bức tranh rất đẹp trong tiết trời xuân này.

Chợt có người đứng cạnh Lộc Hàm nói:

" Cô gái đó muốn nhảy lầu à?"

Một tiếng " vù" bên tai Lộc Hàm, thì ra người bên cạnh cậu đang gọi điện thoại. Cậu liền rảo bước nhanh chóng đi về phía tầng lầu nơi có cô gái đang đứng. Cô gái bất ngờ quay lại nhìn cậu ta rồi quay người lại, chân vẫn đứng ở mép lan can.

Lộc Hàm hỏi to:

" Cậu thích ngắm ánh chiều tà à?"

Cô gái kia đứng im lặng không nói gì cả. Lộc Hàm nói:

" Con gái ai cũng thích đọc tiểu thuyết " tiểu vương tử", trong đó có một câu nói rất hay:
" Khi bạn cảm thấy đau khổ bạn sẽ thích ngắm ánh nắng chiều. Trông cậu có vẻ đau khổ, buồn chán nên mình đoán là cậu thích ngắm ánh nắng chiều".

Cô gái quay đầu lại, trừng mắt lên nhìn Lộc Hàm, đó là đôi mắt to và rất đẹp, Lộc Hàm rất muốn dang tay gạt đi giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp kia của cô, nhưng cậu lại chỉ có thể đứng cách đó vài bước mà không dám làm gì cả.

Cô gái bỗng cất giọng:

" Cậu im đi!"

Lộc Hàm lại nói tiếp:

" Tôi đoán cậu không dám nhảy. Để tôi làm mẫu cho cậu nhé! Phải lấy áo jacket phủ kín đầu lại, như thế khi nhảy xuống khuôn mặt mới không bị tổn hại mà xấu đi. Ồ, mà cậu không có áo Jacket, thôi dùng tạm chiếc váy cũng được, nhưng sẽ bị hở đấy".

Trước những lời nói lải nhải của Lộc Hàm cô gái từ từ từ ngồi xuống, rồi ôm mặt khóc nức nở....

To be continued.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật