Nô Lệ Ma Cà Rồng

Chương 50



  Một lời nói vừa có tính thuyết phục vừa có chút bắt buộc trong đó nên Minh Trúc không còn con đường nào từ chối lời đề nghị của nữ hoàng. Bất đắc dĩ Minh Trúc gật đầu đồng ý lời yêu cầu của nữ hoàng.

Nhìn thấy cái gật đầu đó của Minh Trúc, nữ hoàng nở nụ cười hài lòng. Đúng lúc đó, Minh Trúc nghe thấy tiếng gọi của Mavis vang vọng khắp nơi.

" Bây giờ thì con hãy về bên cạnh những người con yêu thương đi và đừng quên sứ mạng của mình đấy nhé"

Nói xong ánh sáng của những ngọn nến tắt vụt thay vào đó là ánh đèn mờ ảo của một nơi nào đó. Hơi chá mắt nhưng Minh Trúc vẫn cố gượng từ từ mở đôi mắt của mình ra. Trong tầm nhìn mờ ảo của Minh Trúc, hình ảnh của Mavis đã xuất hiện trước tiên nhất. Vừa xúc động vừa vui mừng, Minh Trúc nở nụ cười tươi tắn với Mavis và bất chợt Mavis ôm Minh Trúc vào lòng thì thào.

" Anh xin lỗi vì đã để em gặp nguy hiểm"

" Anh nói gì thế, không phải hiện giờ em đang nằm trong lòng anh sao"

Nghe những lời xuất phát từ lòng lo lắng của Mavis, tim Minh Trúc như được sưởi ấm. Biết Mavis đang rất lo lắng cho mình nên Minh Trúc thì thào trấn an tinh thần Mavis lại.
Một mặt vì cô không muốn Mavis lo lắng cho mình nữa, một mặt cô không muốn nhìn Mavis buồn rầu, cô chỉ muốn nhìn khuôn mặt lạnh lùng nhưng tươi tắn như mọi ngày của Mavis hơn.

Mavis đẩy cô ra nhìn cô bằng ánh mắt trìu mến. Minh Trúc ngại ngùng hạ tầm mắt của mình xuống và cảm nhận trái tim của mình đang đạp loạn xạ lên.

Đúng lúc đó đột nhiên Thanh Long chạy vào, sự đột ngột của Thanh Long đã cắt đi giây phút hồi hộp đó của Minh Trúc. Cô thở phào nhẹ nhõm và thầm cảm ơn Thanh Long vì đã cứu mạng mình lần này.

" Chủ nhân, thuộc hạ vừa mới nhận được tin từ Fort, họ nói Lufer Sick đã chết vào đêm hôm qua"

" Thật sao?"

Ngạc nhiên, Mavis hỏi lại để chắc chắn. Thanh Long hiểu ý liền gật đầu xác nhận. Cái chết của Sick khiến rất nhiều Ma Cà Rồng ở Fort vui mừng nhưng cũng không ít trong số đó đau lòng, dù sao Sick cũng là một trong những trưởng lão Ma Cà Rồng, tuy hắn không có công nhưng cũng có cáng vì thế mà hội nghị Ma Cà Rồng đã ban lệnh dành một phút tưởng niệm vị Ma Cà Rồng trưởng lão, Lufer Sick.

Không hiểu nguyên nhân vì sao mà Sick lại bị thiệt mạng. Kẻ mà có thể giết chết Sick chắc có lẽ là một Ma Cà Rồng mạnh lắm. Sức mạnh của Sick có thể nói là đứng đầu trong danh sách các trưởng lão Ma Cà Rồng vì thế tên Ma Cà Rồng này chắc chắn hắn không thường xuất hiện ở Fort và sức mạnh của hắn có thể nói là vượt bậc hơn cả các cao thủ Ma Cà Rồng hiện giờ tại Fort.

" Ngươi có biết ai đã giết hắn không?"

" Dạ không. Không những thuộc hạ mà cả thế giới Ma Cà Rồng cũng chẳng ai biết về Ma Cà Rồng bí ẩn nào đã sát hại Sick cả"

" Cái bóng đen"

Mavis và Thanh Long đang nói chuyện bỗng Minh Trúc xen vào và còn phán thêm một câu không rõ đầu đuôi gì cả. Mavis và Thanh Long chau mày khó hiểu nhìn Minh Trúc.

" Em không nhớ rõ lắm, em chỉ nhớ có một cái bóng đen bắt hắn đi thôi"

Minh Trúc cố lục lọi trí nhớ của mình về chuyện tối hôm qua lại nhưng cô hoàn toàn bất lực với cái não trống rỗng của mình.

" Ma Cà Rồng nào lại có bản lĩnh đó chứ?"

Mavis tỏ vẻ nghĩ ngợi. Đột ngột Thanh Long như chợt nghĩ ra điều gì đó liền vỗ tay cái bốp khiến Minh Trúc giật mình, cậu nói.

" Không chừng tộc Ma Cà Rồng Libb đã làm điều đó"

" Ý ngươi là bọn tộc Ma Cà Rồng nữ giới đấy hay sao?"

" Dạ"

Tộc Ma Cà Rồng Libb là một tộc chiếm số ít ở thế giới Ma Cà Rồng. Tộc libb tập hợp rất nhiều Ma Cà Rồng nữ và chúng chỉ có chung một đặc điểm để nhận dạng chính là bàn tay. Bàn tay của các cô gái Ma Cà Rồng tộc libb đều có bộ vuốt cực kì sắc nhọn và còn dài nữa. Chúng là những Ma Cà Rồng chuyên moi tim và gan của con người để ăn, vì thế bộ vuốt dài sắc của chúng chỉ dùng để xé xác cơ thể con người ra và đôi khi chúng cũng dùng làm vũ khí tự vệ. Tuy chiếm số ít nhưng thế lực của tộc libb này rất đáng nể, tộc trưởng của libb là ngài Ling, một trong mười Ma Cà Rồng trưởng lão mạnh nhất thế giới Ma Cà Rồng.

Nhưng không phải vì muốn ăn tim hay gan của Sick mà Ling đã ra tay tàn sát hắn. Xét về tình thì Sick và Ling không có bất kì mâu thuẫn nào cả, xét về lí thì Ling không phải là đối thủ của Sick nên khả năng Ling ra tay sát hại Sick là hoàn toàn không thể xảy ra.

" Ta không tin tộc libb lại dám làm những chuyện điên rồ như vậy. Tạm thời cái chết bí ẩn của Sick sẽ điều tra sau, còn bây giờ ta cần làm một việc quan trọng trước đã"

" Chuyện gì ạ?"

" Trở về hoàng triều"

" Về hoàng triều sao?"

Minh Trúc nắm lấy cánh tay của Mavis như thể cô không muốn cho Mavis đi đâu cả. Chỉ cần nghe đến hoàng triều là Minh Trúc lại cảm thấy buồn não nề, chỉ mới có bấy nhiêu thời gian ở bên nhau thôi mà giờ đây Mavis lại phải đi về nữa rồi. Tiếc thay là cơ thể Minh Trúc chưa hoàn toàn hồi phục nên Minh Trúc không tiện tiếp xúc với ma khí ở Fort. Mặt mày Minh Trúc chau lại lộ vẻ buồn tủi. Thấy vậy Mavis liền nở nụ cười trấn an.

" Anh sẽ quay lại ngay"

" Thật không?"

" Có bao giờ anh đã dối gạt em chưa?"

Không thể giữ chân Mavis lại nên Minh Trúc đành miễn cưỡng bỏ tay cậu ra. Thấy vẻ mặt buồn buồn của cô, Mavis khẽ cười và vuốt đầu cô như bảo cô hãy ngoan ngoãn chờ đợi cậu trở về vậy.

" Đi thôi ạ"

Thanh Long thúc giục. Mavis đứng dậy chào tạm biệt Minh Trúc rồi cùng Thanh Long trở về Fort. Không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo khi Mavis đã thật sự rời khỏi, Minh Trúc tuy buồn nhưng cô vẫn cố nhẫn nại chờ Mavis xử lí xong công việc ở hoàng triều rồi sẽ về bên cạnh cô. Minh Trúc hít một hơi dài rồi nằm xuống, hai mắt cô nhắm lại và từ từ đi vào giấc ngủ.
......................................
Giữa sa mạc ban đêm lạnh lẽo, nhiệt độ hiện giờ ở sa mạc quả nhiên trái ngược hoàn toàn với ban ngày. Ban ngày trời nóng bấy nhiêu thì ban đêm lại lạnh đi bấy nhiêu, nhiệt độ này thật khiến cho Mayor cảm thấy khó chịu bởi từ nhỏ cậu đã vốn ghét cái lạnh.

" Chủ nhân ngài muốn đi đâu vậy ạ?"

Từ chiều đến giờ Mayor và Hawa cứ dắt Chan đi vòng vòng ở cái sa mạc vô vị này nên cậu cảm thấy khó hiểu mà hỏi Mayor. Mayor cũng không buồn miệng mà đáp trả thắc mắc của thuộc hạ mình.

" Chúng ta sẽ đến một nơi mà ngươi không bao giờ ngờ tới được"

" Nơi mà thuộc hạ không ngờ tới được ư?"

" Phải"

Chan nhíu mày khó hiểu. Mayor chẳng màng đến cảm xúc của Chan mà vẫn kéo cậu đi tiếp. Mặc dù là Ma Cà Rồng nhưng Chan cũng vẫn biết mệt, đã đi được nửa ngày đường rồi mà Mayor vẫn không chịu cho cậu nghỉ chân một tí. Cũng phải thôi, đã là thân phận đầy tớ thì không thể đòi hỏi gì được, với lại đây là sa mạc nên cậu muốn ngồi xuống nghỉ chân cũng chẳng có chỗ nào để nghỉ nên đành phải tiếp tục cuộc hành trình vô định hướng của mình.

" Sau này sẽ có người bảo vệ con và giúp con hoàn thành sứ mạng. Hơn thế nữa bên cạnh con còn có nhóm người Mavis, ta tin chắc con sẽ không làm ta thất vọng"  


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật