Nô Lệ Ma Cà Rồng

Chương 38



  Tiếng nổ của kết giới vang lên làm mọi thứ xung quanh cũng nổ theo. Khói bụi bay nghi ngút, Mayor chẳng hề quan tâm mà chỉ đứng cười thỏa mãn.

" Ta đã giết được Lafic, chỉ còn mình ngươi thôi Mavis"

" Anh đừng mừng vội"

Nụ cười trên môi của Mayor bỗng tắt vụt khi nghe thấy tiếng của Lafic từ trong lớp bụi dày đặc phía trước mặt.

Khi lớp bụi tan hết, Mayor mới có thể thấy Lafic vẫn đứng đó an toàn và vòng tròn ma thuật của cậu vẫn còn ở đó, vậy có nghĩa Liên Kết Thuật của Mayor đã bị gián đoạn.

" Không thể nào, không thể nào"

Mayor không còn tin vào mắt mình nữa, cậu lùi lại vài bước cảnh giác Lafic.

" Anh đã quên tôi là Ma Cà Rồng sử dụng thuật gì rồi sao? Nếu đã quên tôi sẽ nhắc cho anh nhớ"

Luồng khí lạnh từ người Lafic lan tỏa khắp cả phòng và đóng băng tất cả lại. Cảm giác lạnh buốt bắt đầu ngấm vào cơ thể của Mayor. Mayor co rúm người lại và nhìn Lafic trân trân.

" Anh tưởng rằng nếu không có băng phòng thì tôi không thể thi triển Băng Thuật của tôi hay sao? Rồi anh sẽ thấy một kẻ sử dụng Băng Thuật như thế nào"

Bỗng vòng tròn ma thuật tách ra làm hai và chạy đến chỗ của Mayor. Mayor sợ hãi liền bay lên cao nhưng không biết có lực nào đó hút cậu trở xuống. Một hình tròn ma thuật màu trắng hình hoa văn hoa tuyết xuất hiện trên trần nhà.

" Ngươi làm gì, ngươi định làm gì?"

Mayor sợ hãi hét lên như thể bảo rằng Lafic hãy dừng lại việc này ngay lập tức. Nhưng lời của cậu Lafic đã để ngoài tai và cho đó là lời động viên về hành động của cậu.

" Ta sẽ dùng chính Liên Kết Thuật của anh để hai ta có thể chết chung với nhau"

" Dừng lại ngay.."

Mayor điên lên gầm gừ và không ngừng ra lệnh cho Lafic dừng lại nhưng đã muộn. Vòng trong trắng đã kích hoạt và..

" Bùm...."

" Á......"

Tim Mavis đau dữ dội. Mavis bật ngồi dậy ôm ngực trái la hét rất thảm thiết. Thanh Long và Thanh Ngọc lo lắng đến bên trấn tỉnh Mavis lại nhưng không được, Mavis đang điên lên vì cơn đau tim.

" Sao thế này, mình đau quá"

" Chủ nhân, tôi xin lỗi"

Bất đắc dĩ, Thanh Long đánh vào sau gáy của Mavis khiến cậu té qua bất tỉnh.
Cái bóng tối đen như mực bao trùm mọi thứ, nó tối đến nỗi ngay cả thị giác đặc biệt của Ma Cà Rồng tối thượng như Mavis cũng không thể nhìn xuyên qua được. Một mình Mavis đứng lặng lẽ một mình trong bóng đêm. Không có khi nào Mavis lại cảm thấy sợ hãi như lúc này, sự cô độc đã ăn mòn tâm trí của Mavis. Trong nỗi tuyệt vọng, Mavis đột nhiên nhìn thấy ánh sáng từ đằng xa chiếu đến và một cô gái xuất hiện.

Cô gái ấy có mái tóc suông dài bóng mượt, hai mắt thì hiền từ toát lên vẻ thân thiện. Cô đưa tay về phía Mavis và nở nụ cười. Mavis nhìn cô trìu mến và định đưa tay ra thì đột nhiên cô gái dễ thương đó lại biến thành một con quỷ màu đen, cô nhe bộ hàm răng nhuộm đầy máu tươi ra ngoài khiến cho Mavis sợ hãi và lùi lại.

" Minh Trúc... Không thể nào"

Đó chính là Minh Trúc. Một Minh Trúc trông bộ dạng gớm ghiếc lúc còn ở chính điện mà Mavis đã thấy. Mavis hét lên và liên tục gọi tên Minh Trúc. Cậu lại thấy khóe mắt của Minh Trúc lại rơi lệ và lần này cậu lại nghe thấy tiếng nói của cô.

" Em không thể khống chế được nữa rồi, vĩnh biệt anh..."

Nói xong lập tức cơ thể Minh Trúc tan theo mây khói và ánh sáng đó cũng tan theo Minh Trúc. Giờ đây Mavis lại cô đơn một mình trong bóng đêm tối tăm.

" Không...."

Mavis ngồi bật dậy, mồ hôi mồ kê lấm tấm trên gương mặt trắng muốt của cậu. Mavis thở gấp và nhìn dáo dác xung quanh như thể cậu đang tìm thứ gì đó.
Trước mắt cậu chỉ là một bóng đêm đan xen với những thân cây xanh to đùng. Thấp thoáng những tia sáng của mặt trăng len lõi qua những tán cây để cố thắp sáng chỗ ở của Mavis.

" Ngài tỉnh rồi à?"

Thanh Long và Thanh Ngọc ngồi ở gốc cây gần đó thấy Mavis tỉnh dậy liền vui mừng chạy lại.

" Minh Trúc đâu?"

Câu hỏi đầu tiên mà Mavis dành cho Thanh Long chính là Minh Trúc. mặc dù biết cơ thể mình vẫn chưa bình phục hoàn toàn nhưng cậu vẫn muốn đến bên Minh Trúc. Biết rõ ý đồ của Mavis nên Thanh Long liền dìu Mavis đứng dậy và đưa cậu đến một gốc cây và người nằm phía dưới đó chính là Minh Trúc với một cánh tay đầy máu.
Mavis trông thấy Minh Trúc trông tình trạng như thế thì liền gạt tay Thanh Long ra và ngồi phịch xuống bên cạnh Minh Trúc.

" Minh Trúc, cô mau tỉnh dậy cho tôi"

Mavis trợn mắt ra lệnh cho Minh Trúc mau tỉnh lại. Như thể Minh Trúc nghe thấy tiếng gọi của Mavis nên từ từ mở mắt ra. Sắc mặt của Minh Trúc bây giờ quá ư là kiệt sức, bàn tay cô run rẩy nắm lấy bàn tay của Mavis và nói bằng giọng yếu ớt.

" Anh bình phục là được rồi....."


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật