Nô Lệ Ma Cà Rồng

Chương 32



  " Không có cơ hội nào tốt hơn lúc này. Thằng nhóc ấy đã bị trúng độc của Monster thì chắc chắn nó sẽ không sống nổi bảy ngày, vì thế hãy lợi dụng cơ hội này mà thâu tóm tộc Kang"

Lời nói của Mayor không có chút gì vô lí cả. Khi một tộc mà không có tộc chủ lãnh đạo thì khác nào rắn mà mất đi cái đầu. Đây là thời cơ tốt nhất và sẽ không có lần thứ hai. Biết được điều này, Sick cảm thấy vô cùng sảng khoái khi mình sắp ngồi vào chiếc ghế chúa tể.

" Được, ta nghe lời ngươi. Một tuần sau, ta sẽ đích thân cầm quân tấn công vào Hoàng Triều tộc Kang"

Sick tuyên bố đầy vẻ kiêu hãnh trước mặt Mayor. Mayor nghe thế liền nở nụ cười bí hiểm và biến ra hai ly rượu. Một ly thì anh đưa cho Sick và ly còn lại thì dành cho mình.

" Chúc cho kế hoạch của chúng ta thành công mỹ mãn, ông có thể đăng ngôi chúa tể và ta có thể trả thù được mối hận trong lòng của ta"

Mayor nhếch miệng và nhướng mày nói. Sick cũng không buồn hoan hỉ cùng anh, trong lòng của ông hiện giờ cực kì thấy phấn khởi khi ngày ông đăng ngôi chúa tể cũng sắp đến. Mọi niềm vui không thể tả xiết cứ dâng trào trong lòng của ông.

Mặc khác, bên ngoài thì tỏ vẻ như muốn chia vui với Sick nhưng trong lòng của Mayor thì không nghĩ vậy.

' Tốt lắm ông già. Tốt nhất ông hãy mau châm ngòi cho cuộc chiến xảy ra và càng lan rộng khắp Fort thì càng tốt. Hãy từ từ tận hưởng giây phút của chiến tranh..'

Trong khi phía Sick đang vui mừng vì sắp tới ông sẽ đích thân cầm binh dẹp gọn bọn Ma Cà Rồng thuần chủng này thì Minh Trúc lại đang ngồi suy tư về vấn đề của mình.

" Em có hối hận không?"

Minh Trúc giật mình ngước lên nhìn Lafic, cô khẽ cười và lắc đầu như nói rằng em sẽ không hối hận vì điều này.

" Vậy thì hãy chuẩn bị nghi lễ"

Lafic cười trấn an Minh Trúc rồi quay sang Thanh Ngọc bảo. Thanh Ngọc không do dự liền đi chuẩn bị mọi thứ cho nghi lễ ngay lập tức.

" Anh có thể cho em trở về nhà một đêm không ạ?"

Có vẻ như vẫn còn chuyện gì đó vẫn chưa làm nên Minh Trúc đứng dậy cúi xin Lafic mong anh cho mình được trở về nhà. Cũng bởi vì nghi thức sẽ chuẩn bị khá lâu và việc giải phong ấn sức mạnh của Minh Trúc cũng sẽ không được diễn ra vào ngày hôm nay nên Lafic cười khẽ và gật đầu đồng ý.

" Em sẽ cố gắng quay về sớm"

Giọng nói của Minh Trúc có hơi đượm buồn nên Lafic cũng có chút lo lắng nhưng anh vẫn tin tưởng vào Minh Trúc. Anh tin rằng rồi mọi chuyện sẽ qua một cách im đẹp. Nữ hoàng sẽ âm thầm bảo vệ hậu duệ của mình tránh xa mọi nguy hiểm.

" Hãy cẩn thận nhé"

" Cảm ơn anh"

Lafic đặt tay mình lên vai Minh Trúc và nói. Minh Trúc cười nhạt đáp lại rồi biến mất vào bóng tối để trở lại thế giới loài người thông qua sức mạnh hiện có của cô.

Nơi mà Minh Trúc muốn trở về đó chính là căn phòng của Thái Trân. Tuy nhiên Minh Trúc quyết định chỉ đứng phía bên cửa sổ để nhìn cô bạn của mình đang say sưa với giấc ngủ đầy mơ mộng. Rất muốn được vào bên trong ôm Thái Trân một cái xem như lời chào tạm biệt vì cô không biết sau này cô có thể còn gặp lại cô bạn này nữa không.
Sau vài giờ lắng đọng nhìn trộm Thái Trân qua tấm kính thủy tinh, nơi tiếp theo mà Minh Trúc muốn đến nhất chính là căn nhà mà Mavis đang tịnh dưỡng.

Không hiểu nguyên nhân gì mà Minh Trúc dễ dàng bước vào trong kết giới của Lafic mà không tốn một miếng sứ nào. Hốt hoảng ken liền đứng vào tư thế thủ giương đôi mắt sắc lạnh hỏi.

" Cô là ai?"

" Anh là ai?"

Minh Trúc cũng không khác gì Ken, cô hốt hoảng lùi lại hỏi lớn. Rõ ràng lúc cô cùng Lafic và Thanh Ngọc rời khỏi đây thì chẳng có người thứ tư nào ở đây cả, vậy tên Ma Cà Rồng này từ đâu xuất hiện và hắn muốn cái gì? Minh Trúc cứ thấp thỏm trong cái suy nghĩ vớ vẩn của cô. Còn về Ken thì lại bị kích thích bởi hơi người từ Minh Trúc.

" Ngươi là con người?"

" Vậy thì sao nào?"

" Làm sao ngươi có thể vào đây, con người bình thường không thể nhìn thấy được kết giới của ngài Lafic được"

Hắn gầm gừ và nói. Nghe đến tên Lafic, Minh Trúc thở phào nhẹ nhõm, cô đứng thẳng người lên và không thấy sợ Ken nữa khi cô biết Ken chính là thuộc hạ của Lafic.

" Anh không cần phải cảnh giác em đâu, em chính là thuộc hạ của anh Mavis"

" Ngươi nói láo, ngài Mavis không thể thu nhận con người làm nô lệ Ma Cà Rồng và hơn thế nữa, không có thuộc hạ nào dám gọi chủ nhân mình bằng cái giọng thân thiết đó"

" Phụt..."

Minh Trúc bật cười vì cái vẻ trẻ con của Ken.

" Cô cười cái gì chứ?"

" Không. Tôi chỉ không thể tin rằng một Ma Cà Rồng như anh lại đa nghi đến thế"

" Cô nói tôi đa nghi ư?"

" Không phải sao? Nếu anh không tin thì cứ tìm anh Lafic mà hỏi cho ra lẽ"  


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật