Nô Lệ Ma Cà Rồng

Chương 26



  « Ông đã chuẩn bị mọi thứ tất cả? »

« Ngươi không cần lo về việc này, chỉ cần ngươi nói một tiếng lập tức tất cả Ma Cà Rồng trong tộc Lufer này sẵn sàng chiến đấu »

Mayor ngồi bắt chéo chân lại, hai tay cậu đan xen vào nhau bảo.

« Có vẻ như ngài Sick đây rất xem trọng tôi thì phải? Vì thế tôi cũng nên làm một việc gì đó cho ngài »

Với câu nói đầy bí ẩn đó của Mayor, Sick chau mày khó hiểu. Mưu mô của Mayor từ trước tới giờ luôn chứa bí ẩn trong đầu Sick, ông luôn nghĩ rằng hợp tác với Mayor cũng đồng nghĩa với việc ban cho thần chết một đôi cánh nữa. Tuy nhiên từ đó đến giờ Mayor đã giúp ông rất nhiều trong việc giữ vững địa vị và bành chướng thế lực, từ đấy mà những nghi ngờ về Mayor trong lòng ông đã tiêu biến đi mất nhưng ông vẫn cảm thấy khó chịu với cách nói năng của Mayor.

« Ngươi muốn làm gì nữa đây? »

« Chính là giúp ngài nhổ cái gai trong mắt, tiêu diệt Lafic, kẻ được xem là trụ cột của tộc Kang »

« Ngươi có thể sao? »

Nghe giọng nói của Mayor có vẻ như rất chắc chắn và tự tin về vụ việc lần này nhưng ông vẫn cảm thấy nghi ngờ về cậu. Dù xét về địa vị hay sức mạnh thì cả hai đều ngang nhau, với lại Lafic chính là em trai thứ hai của Mayor, dù có bất cứ chuyện gì thì ông cũng không tin anh có thể ra tay với chính đứa em ruột của mình. Chính vì thế mà Sick lại cảm thấy không tin tưởng Mayor về vụ này.

« Nhìn ánh mắt của ngài có vẻ không tin tôi? »

Nhìn thấu được suy nghĩ của Sick qua ánh mắt. Sick chột dạ liền lắc đầu phủ nhận nhưng làm sao ông có thể qua mặt nổi Mayor, người mà ông xem như thể là cái bóng phân thân của mình.

« Tuy xét về sức mạnh, tôi không chắc một trăm phần trăm là khử được nó, xét về thông thái tôi không bằng nó nhưng về mưu kế thì nó không độc bằng tôi. Và ngài nên nhớ rằng dù sao tôi cũng là anh trai của nó và dòng máu trong cơ thể tôi cũng là máu Ma Cà Rồng thuần chủng vì thế.... »

Mayor đột nhiên dùng thuật truyền âm để nói chuyện với Sick nốt câu cuối. Nghe xong, Sick cảm thấy rất sảng khoái trước kế hoach thập toàn của Mayor.Nhưng ông lại nhìn ánh mắt của Mayor hằng lên cái tham vọng cực kì khủng khiếp, ánh mắt mà làm cho ông vừa thấy thích và vừa thấy sợ. Biết đâu được một ngày nào đó hắn sẽ giết mình để chiếm lấy ngôi vị độc tôn. Sick bắt đầu cảnh giác hơn về con người của Mayor.

« Thôi tôi xin phép ngài. Hẹn gặp lại »

Vẫn như ngày nào, chẳng cần biết Lufer Sick có đồng ý hay không, hễ nói câu tạm biệt xong là Mayor liền biến mất vào không gian.

Về tới căn nhà thu nhỏ của mình, Chan và Hawa liền cúi đầu cung kính chào hỏi. Mayor chẳng buồn vẫy tay một cái như hành động chào lại rồi ngồi bẹp xuống chiếc ghế phủ lông cừu ở trước mặt.

« Ngài Mayor đi đâu về thế ạ? »

« Haiz... »

Mayor thở dài gãy gãy cái trán vẻ mệt mỏi. Nhìn thấy Mayor như vậy Chan cảm thấy hơi lo lắng cho anh nhưng Hawa thì lại tỏ vẻ thờ ơ hỏi.

« Ngài có chắc ngài có thể đánh bại Lafic không? »

Ngạc nhiên khi Hawa biết về mưu kế của mình và Sick nhưng anh cũng chẳng buồn hỏi Hawa làm gì. Đối với anh, Chan hay Hawa biết thì chẳng có ảnh hưởng gì đến kế hoạch của anh cả. Một tên thì hữu dũng vô mưu, một tên thì tài trí trung thành, hai kẻ này chẳng có đặc tính gì đặc biệt khiến Mayor lo ngại cả.

« Đối với thằng nhãi đó ta không thể dụng sức để đánh với nó, muốn tiêu diệt nó phải cần đến mưu trí »

Mayor gõ gõ ngón tay vào đầu như ám chỉ điều gì đó. Hawa nhìn thấy rõ ý đồ của Mayor thì cúi đầu khâm phục.

« Ngài có cần đến rượu vang không ạ?"

Chan đi đến bên cạnh Mayor hỏi.

" Không"

" Hawa, ngươi có biết cách làm thế nào để giải phong ấn hang động đó không?"

Nhớ lại cái hang động đang phong ấn ba thi thể của những kẻ hủy diệt thời xa xưa, biết Hawa là một Ma Cà Rồng thông thái nên cậu quyết định hỏi ông.

" Chỉ có một cách thôi ạ"

" Ngươi biết cách sao?"

Mayor ngạc nhiên khi nghe Hawa trả lời là có. Thoáng đầu cậu còn nghĩ Hawa nói đùa nhưng từ xưa tới giờ Hawa chưa hề nói dối huống chi bây giờ ông lại là nô lệ Ma Cà Rồng của Mayor thì không lấy lí do nào ông lại nói dối Mayor.

" Tốt, tốt lắm"

Mayor vui mừng không xiết, cậu đứng dậy ngước mặt lên trần nhà mà cười sung sướng như thể cậu sắp đạt được ý nguyện vậy.

" Chuyện còn lại ta trông cậy vào ngươi đấy lão già"

Do chẳng còn việc gì làm ở Fort nên Minh Trúc đã dùng thuật dịch chuyển để đi về nhà. Nằm trên giường mà Minh Trúc cứ nghĩ về hình bóng của Mavis đang ngủ. Cậu ấy thật đẹp và thanh tú, đôi môi cậu cực kì hấp dẫn, chỉ nhìn thôi tim của Minh Trúc cũng đã đủ rung động rồi huống chi và nhìn thấy cả gương mặt của cậu.

" Mình sao thế này. Tim mình thật ấm áp khi được ở bên anh ấy và cảm giác đau khi anh ấy gặp chuyện"


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật