21+[[ Mười giờ tối ngày thứ sáu- Hải Ly

#37



Anh thở dài,“Kỳ thật, mười năm trước lần đầu tiên nhìn em, anh đã có dự cảm này rồi. Nhưng, anh không thể yêu người nào cả, anh không cho phép mình làm ra loại tình cảm ngu ngốc này, cho nên, anh chỉ dùng thủ đoạn uy hiếp, mới có thể có được em, lại càng không để cho người khác có được em. Mỗi một lần trong bóng đêm ôm em, anh đều nói với chính mình, đây là tình dục, là nhu cầu, không có gì khác , nhưng mà, anh lại bởi vậy không thể lại ôm nữ nhân khác, cho nên, anh thuyết phục chính mình, đây chính là thói quen, tuyệt đối chính là thói quen.”
“Như vậy qua chín năm, em nói cùng với anh chia tay, anh mới đột nhiên tỉnh ngộ, anh không thể không có em, chính là anh không muốn thừa nhận, ngược lại đối chính mình nói, đây là lúc cắt đứt thói quen xấu này, dù sao anh cũng nên kết hôn , rõ ràng cưới một nữ nhân môn đăng hộ đối, cũng thuận tiện quên em đi. Nhưng là, anh nhịn không được phái người theo dõi em, khi anh nhìn thấy bức ảnh tất cả đều là em cùng hẹn hò với tên kia, anh ghen tị quả thực muốn phát cuồng, lễ Giáng Sinh ngày đó, lại chính mắt thấy bọn em bộ dạng vui đùa, anh lại không thể nhịn được nữa, vì thế, anh hạ quyết định quyết tâm muốn giữ lấy em, cho dù anh sẽ không cưới em, anh cũng không cho em cùng người khác kết hôn.” Tất Duy Lân dừng trong chốc lát, nhìn vào đôi mắt của cô, cô xem ra đã bị dọa
“Cùng em ở chung , là thời gian anh vui vẻ nhất. Anh chưa từng có hẹn hò, không có cùng đi mua sắm với phụ nữ, là em lần đầu tiên làm cho anh có cảm giác về gia đình. Anh hiểu được rốt cuộc anh không thể che giấu chính mình, nhưng em quá quật cường, anh nghĩ mình có thể cưới người khác, có thể đem em làm như tình nhân, sự thật chứng minh anh sai lầm rồi. Lúc em rời đi, anh cái gì cũng không muốn, ngay cả sự nghiệp cũng không hấp dẫn anh như vậy, anh muốn chỉ có em. Khi anh không hề tỏ vẻ muốn kế thừa gia nghiệp, người nhà của anh ngược lại thân thiện hơn, thực đáng châm chọc phải không? Gần đây bọn anh thậm chí còn có thể ở chung một cách hòa bình, cho dù cha anh đem vị trí truyền cho anh, kế mẫu cùng các chị em gái cư nhiên cũng không có kịch liệt đấu tranh, còn nói tiếng chúc mừng, hiện tại anh đạt thành nguyện vọng từ nhỏ, nhưng anh cũng không vui vẻ, bởi vì anh muốn em, anh yêu em, anh phải tìm được em!”
Vũ Dung nghe đến đó, nước mắt bất tri bất giác chảy xuống hai má.
“Đừng khóc, anh biết em hận anh, nhưng, anh sẽ làm cho em từ từ yêu thương anh.” Anh đau lòng hôn lên nước mắt của cô.
“Em……” Cô nghẹn ngào nói không nên lời .
“Anh nói những lời này, thật sự làm em khó nghe sao?” Tay anh vuốt nhẹ ở trên lưng cô nhẹ nhàng an ủi,“Nhưng anh mỗi ngày đều phải nói với em anh yêu em, thực đã yêu suốt mười năm.”
Vũ Dung hai tay ôm chặt lấy cổ của anh, đem mặt chôn ở đầu vai anh, chua xót khóc lên. Lệ của cô có ủy khuất, có vui sướng, có kinh ngạc, có cảm động, sở hữu cảm giác rắc rối phức tạp, làm cho cô cũng không biết nên đối xử với mình thế nào mới tốt. Tất Duy Lân đem cô ôm vào ngực, để cho cô khóc đủ, mặc kệ nguyên nhân gì, tóm lại, anh vẫn ôm lấy cô, vĩnh viễn sánh cùng thiên địa cũng không buông tay.
Chờ cô ngưng khóc nức nở, ngẩng đầu muốn mở miệng nói cái gì đó, anh lập tức liền quả quyết nói:“Mặc kệ em muốn nói gì, anh sẽ không cho em rời đi!”
Cô nín khóc mỉm cười,“Anh lại biết em muốn nói cái gì ?”
“Anh biết em hận anh, em có nhiều lý do có thể hận anh, anh làm nhiều chuyện thương tổn đến em, nhưng anh cam đoan, anh sẽ dùng thời gian cả đời đến bồi thường em.” Anh trịnh trọng hứa hẹn nói.
“Vì sao anh muốn em tin tưởng anh?” Cô ra vẻ khó xử trạng.
“Chúng ta lập tức kết hôn; Anh có thể định ra khế ước, nếu anh cô phụ đối với lời hứa của em, anh sở hữu tài sản đều thuộc sở hữu của em, nhưng lại muốn cả đời là người của em?”
“Anh nói vậy có ý gì?” Côchỉ cảm thấy buồn cười.
“Anh nói là thật tình, vì cho em yêu anh, muốn anh làm cái gì cũng được.”
Vũ Dung cảm động nhìn anh, nhìn ra trong mắt anh rõ ràng tình ý, không khỏi ôn nhu sờ sờ của anh mặt,“Đứa ngốc.”
Anh cầm bàn tay nhỏ bé của cô, “Em rốt cuộc có nguyện ý gả cho anh không hả đứa ngốc?”
“Em có thể cự tuyệt sao?”
“Không thể!” Anh nói vừa nhanh vừa vội,“Em chỉ có thể nói đồng ý.”
“Một khi đã như vậy…… đáp án của em là đồng ý.” Mặt cô đỏ bừng.
“Cái gì?” Anh như là ăn một tá đinh sắt, yết hầu đột nhiên nghẹn lại .
Nhìn anh bộ dáng không dám tin, cô có chút thẹn thùng đứng lên,“Em cũng chưa nói gì hết.”
“Không, anh nghe được!” Anh giật mình phục hồi tinh thần lại,“Anh nghe được rành mạch, em nói đồng ý! Em phải gả cho anh, em phải làm vợ của anh!” Anh đem cô ôm thật nhanh, như là muốn bẻ gẫy lưng cô vậy, cơ hồ làm cho Vũ Dung không thể hô hấp .
“Duy Lân, em không thở được ……” Cô nhịn không được kháng nghị nói,
Anh hơi buông cô ra, cuồng loạn hôn trên mặt cô mỗi một chỗ, giống như muốn đem cô nuốt vào bụng. Cô bị hôn choáng váng vui sướng , vô lực ngã vào trước ngực của anh, chỉ có thể cầm cánh tay anh, mới có thể có một chút chống đỡ.” Chúng ta nhất định phải mau chóng kết hôn, anh muốn em cùng con đều biến thành người của anh.” Anh hưng phấn cực kỳ.
Cô miễn cưỡng tìm về một chút thần trí, mở miệng hỏi nói:“Đợi chút, trước nói cho em biết một sự kiện, ảnh chụp năm đó anh để đâu?”
Cô muốn biết chỗ để ảnh, dù sao anh đã dùng nó để uy hiếp cô thật nhiều năm.
Nói đến điểm này, trên mặt anh hiện lên vẻ hổ thẹn,“Anh đã sớm đốt”
“Cái gì?” Cô trợn tròn đôi mắt.
Anh ho khan một tiếng mới làm ra giải thích.” Bởi vì…… Anh không muốn để bất kì kẻ nào nhìn thấy bộ dạng mê người như vậy của em, cho dù khóa ở tủ sắt anh cũng không thể yên tâm, cho nên sau ngày anh uy hiếp em, anh đã thiêu hủy toàn bộ .”
“Anh thiêu đống ảnh chụp…… rồi mà…… Còn lừa em lâu như vậy.” Hại cô còn ngây ngốc làm tình nhân của anh trong chín năm, tuyệt không dám phản kháng, tựa như cô dâu nhỏ đáng thương hề hề.
Anh có vẻ có chút ngượng ngùng,“Anh sợ em rời xa anh, đành phải không ngừng dùng ảnh chụp uy hiếp em, thực xin lỗi,anh thật sự rất cần em , để cho anh có cơ hội bồi thường em được không?”
Trên thế giới sao lại có chuyện tiện nghi như vậy? Chuyện này cũng không phải là vài câu xin lỗi là có thể chấm dứt .
Cô chỉ vào anh lập tức mắng,“Anh, anh, anh…… làm em quá chén, chụp ảnh khỏa thân, lại uy hiếp em, lừa gạt em, chính mình lúc trước nói muốn cưới cô gái khác, lại không cho em đi gả cho người khác, để mười năm thanh xuân của em như vậy, anh…… anh người này thật sự là đáng giận!”
Trán chảy của anh chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, xem ra cô bé của anh đang ghi hận, giờ anh chỉ có thể nhận sai nói:“Đều là anh sai, là anh không đúng, là anh ti bỉ, em có thể phán anh hết thảy tội lỗi, nhưng là, đừng rời khỏi anh !”
Vũ Dung cố ý hừ một tiếng,“Cái này khó nói lắm, giờ nhược điểm của em để anh uy hiếp đều không có, nhìn xem anh làm như thế nào lưu em lại đây?” Mười năm phong thuỷ thay phiên chuyển, dĩ vãng cô nghe anh, hiện tại sẽ không phải thế.
Quả nhiên, anh lộ ra vẻ mặt lo lắng vạn phần, thành khẩn thề nói:“Vũ Dung, em tin tưởng anh, anh sẽ thật sự thật sự yêu em. Anh sẽ yêu đến cho em không muốn rời khỏi anh……”
“Nhìn biểu hiện của anh xem! Có lẽ em sẽ cho anh lấy công chuộc tội……” Cô cố ý chần chờ nói.
Anh lập tức hôn như mưa xuống mặt cô, cô mỉm cười thừa nhận nùng tình mật ý này, nghĩ rằng, vẫn là đem tình cảm chính mình muốn thổ lộ nói sau, ai bảo anh “Ép buộc” mười năm của cô vậy chứ?
Như vậy, tối nay cô cho anh biết tâm ý của mình, tối nay đem tên con giải thích cho anh nghe, có lẽ cũng nên làm một cái trừng phạt nhỏ nhỏ nhỉ?
Lại là đêm thứ Sáu, lại là một đêm thiêu đốt……


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật