夢人 mộng tàn.

Thuyền đắm giữa khơi




Tôi tựa như kẻ say với những ý nghĩ rồ dại về tháng năm cũ. Nước mắt thấm ướt khuôn mặt, mộng cũ trở về nhưng ấp áp của người kia đã không còn.
Tôi tựa như mảnh gỗ nhỏ thả trôi giữa biển khơi, không chìm sâu vào nỗi buồn nhưng cũng chẳng thoát được nỗi buồn. Ngày ngày lênh đênh trên biển, ngắm hết tất cả bình minh lẫn hoàng hôn nhưng chẳng thể với tay chạm tới chúng. Nếu nỗi buồn và tất cả những đớn đau hoá thành nước mắt, vậy tôi là loài cá vô ưu. Vẫy vùng giữa biển xanh rộng lớn và khóc thét cả trái tim, nhưng chẳng sợ ai hay biết tôi đã khóc.
Sau tất cả tôi là mảnh gổ vụn từ một con tàu đã đắm giữa khơi xa.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật