I love you to the moon and not back - KOOKMIN

Chap 60



  𝟸𝚄  

"when it comes to you

there's no crime

let's take both of our souls

and intertwine

when it comes to you

don't be blind

watch me speak from my heart

when it comes to you

comes to you" 

-2U (BTS Jeon Jungkook for BTS Park Jimin.)

Jungkook kéo màn cửa, trăng hôm nay vừa đúng dịp tròn. Ánh sáng bàng bạc như dòng lưu huỳnh chảy trôi, dát lên người Jimin một lớp mỏng lấp lánh, hay vì anh ấy trong mắt cậu luôn lấp lánh như thế?

- Jiminie, áo em có rộng quá không?

Jimin nhìn tay áo ngắn đã chạm tới khuỷu tay mình, gấu áo phủ hẳn qua mông, dù sao thì cũng tiện khi không cần phải mặc bất cứ thứ gì phía dưới, mỉm cười gật đầu.

- Uhm, không vừa chút nào.

Jungkook bật cười, nằm xuống giường, kéo người kia nằm trong lòng mình, xoay mặt về phía cửa sổ, nhìn bầu trời đêm vì trăng mà chẳng còn vì sao nào dám tỏa sáng.

- Jiminie hyung, em có thứ này muốn anh nghe thử.

- Oh chẳng phải điện thoại em-

Jungkook mở khóa, tìm kiếm biểu tượng của ứng dụng thu âm.

- Em vừa mua, cái cũ em quẳng ở Seoul rồi.

Giai điệu piano đổ đầy không gian, cùng với cơn gió thổi rì rào ngoài vườn hòa lẫn với giọng hát cao vút, chân thành của Jungkook.

"Chẳng một giới hạn nào trên bầu trời rộng lớn kia 

mà em ngại ngần bay đến cạnh anh

Chẳng một giọt nước mắt nào

lại chẳng phải là khóc vì anh

Mỗi một hơi thở em hít vào lồng ngực

em đều muốn chia sẻ cùng anh

Không một lời hứa nào em lãng quên

trèo đèo lội suối, tất cả vì anh."

Nốt cuối cùng tắt lịm cũng là lúc Jimin nhìn đến gương mặt đầy xấu hổ của Jungkook, ngạc nhiên xen lẫn hạnh phúc không ngờ.

- Em-

- Jiminie, em đã luôn nghĩ về anh khi hát bài hát này, em không giỏi ăn nói, em chỉ có thể dùng lời hát thay cho những gì em muốn bày tỏ, anh...anh có hiểu được không?

Jimin gật, rõ ràng là Namjoon cố ý.

- Em đã nói với Namjoon hyung rằng mình muốn cover bài hát này đúng không?

Jungkook gật, Namjoon là người cậu luôn hướng đến đầu tiên trong âm nhạc, mọi thứ anh ấy gợi ý cậu đều thích thú thử sức, và hầu như đều thành công.

- Hôm qua Namjoon hyung đã cho anh nghe bài này, bản gốc, đồng thời ngồi giải thích tỉ mỉ ý nghĩa từng câu từng chữ, anh đã thấy rất lạ, hóa ra...

Cũng là Namjoon chu đáo, anh ấy lo Jimin không hiểu tiếng Anh, bao nhiêu công sức tâm tư của Jungkook lại đổ về sông biển.

- Jimin hyung, em biết em sẽ vĩnh viễn nhỏ hơn anh hai tuổi, nhưng em sẽ lớn, sẽ chẳng còn cái tuổi mười tám đầy nông nổi này, em muốn lớn lên cùng anh, em muốn vì anh mà thay đổi, em muốn mình trở thành người mà anh có thể tự hào. Em yêu anh. 

Jimin ngước nhìn bầu trời cao rộng, vì là vùng quê nên ánh sáng điện từ dưới đất hắt lên ít hơn Seoul rất nhiều, khiến trăng sáng hơn, nhưng bầu trời lại tối hơn rất nhiều. Có những khi ngồi trên sân thượng Jimin luôn thấy mình quá nhỏ bé, như một đốm mốc xanh trong vũ trụ, như một hạt vi phân trong hệ thống nguyên tử xoay vần. Nhưng khi Jungkook đến, mỉm cười và ôm lấy cậu, đốm mốc xanh ấy lại cựa mình thành penicillin, và cậu đã tìm thấy ý nghĩa của đời mình.

Ở bên người này, vì người này, chúng ta yêu nhau.

- Jeon Jungkook, anh cũng biết mình vĩnh viễn sẽ lớn hơn em hai tuổi, nhưng em có tình nguyện sẽ cãi nhau với anh suốt đời này hay không? Em có muốn cùng anh, bay đến mặt trăng rồi quay lại không?

Jungkook choàng chăn quanh người Jimin, hôn xuống mái tóc vàng còn hơi ẩm ướt vì tắm lúc nãy, mỉm cười nói.

- Không, em sẽ không cùng anh đến mặt trăng rồi quay lại đâu, Jimin-ssi.

Mắt Jimin khẽ buồn, nhưng trước khi nỗi buồn ấy kịp đọng vào tim, Jungkook đã hôn xuống khóe môi dịu dàng, giọng thì thầm như hát.

- Vì khi em đã cùng anh đến được mặt trăng rồi, chúng ta sẽ ở mãi trên đấy, cùng ngắm thế gian già đi, cùng ngắm ngân hà rực rỡ. Chỉ anh và em.

-Chỉ anh và em.

Jungkook ôm siết thân hình nhỏ bé kia vào lòng, chân thành khẽ nói.

- Em sẽ cùng anh đến mặt trăng, và không quay lại, Jiminie.

----

Hi, it's me!

Xin chào, xin chào, là mình đây. Đây là chương cuối cùng của fic này, cũng là kết thúc cho hơn một năm dài đằng đẵng với đầy đủ hỉ nộ ái ố, là fic mình bắt đầu viết một cách tình cờ nhất, cũng là fic khiến nhiều bạn đến với mình nhất, rủi thay, cũng là fic khiến mình lao đao nhiều nhất. Đôi lúc đã muốn xóa hẳn cho rồi, đôi lúc lại thôi, đôi lúc lại vui vì đọc cmt từng người, đôi lúc vì cmt của từng người mà tủi thân bật khóc. Tất cả mọi thứ đã qua, dù yêu hay ghét, khi đọc đến dòng này mình cũng xin cảm ơn tất cả các bạn, nếu không có mọi người, mình thề mình sẽ bỏ dang dở tất cả mọi thứ mà ngủ một giấc thật ngon cho xong chuyện.

Một lần nữa, cảm ơn rất nhiều.

Kết thúc thế này, đối với mình là hợp lý, mình sẽ không viết thêm ngoại truyện nữa, còn về side couple Taegi, mình sẽ update trên wordpress (sr nhưng phần đó sẽ chậm nhé).

Oct, 25th, 2018.

Dương.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật